Chương 1258: Ba năm
Chương 1258: Ba năm
Sau khi tất cả mọi người trong khu vực đều biến thành Nguyên Anh kỳ.
Những hồng nhan tri kỷ của huynh đệ tốt của Từ Phàm đầu tiên là ngây người một hồi, sau đó vẫn là nên cãi thì cãi, nên ầm ĩ thì ầm ĩ, ân ân oán oán dây dưa không rõ.
Trên mặt biển bên ngoài Ẩn Linh đảo, Vương Vũ Luân ở chỗ này trốn tránh, tìm kiếm yên tĩnh câu cá.
“Có lúc ta còn thật sự thật bội phục chân ngã của ngươi, khi đó hắn điều tiết hoà quan hệ giữa nhiều nữ nhân thế nào vậy?” Từ Phàm lắc lư đầu nói.
“Những hồng nhan tri kỷ của ngươi, sau khi vào Mộc Nguyên Tiên giới, ta đã xóa đi tất cả ấn ký chân ngã ngươi để lại trên người các nàng.”
“Đơn giản mà nói, mặc dù hiện tại bọn họ vẫn yêu ngươi, nhưng sẽ không mù quáng như trước kia.” Từ Phàm nói, vung ra một màn sáng.
Trong màn sáng, Trưởng công chúa Tiên triều Đại Chu đang cùng một nữ tử khác vốn là cảnh giới Đại Thánh Nhân ầm ĩ.
Lúc này hai người đều trở thành Nguyên Anh kỳ, không ai sợ ai.
“Ân oán giữa hai người này, không ầm ĩ mấy năm thì không hết đâu.” Vương Vũ Luân có chút đau đầu nói.
“Việc này ta có thể lý giải, vậy ngươi có thể nói cho ta bên khác là chuyện gì không?”
Lạ một màn sáng khác xuất hiện, một tiểu bạch xà đang cùng một con mèo cái trắng đối mặt với nhau, nguy hiểm trong ánh mắt để lộ ra không cần nói cũng biết.
“Ân oán giữa hai người bọn họ càng sâu hơn, một người là Tiểu Bạch vẫn luôn theo bên cạnh ta, về phần Tiểu Mị là ta nửa đường thu dưỡng.”
“Bởi vì không dùng hạt Hỗn Độn, hiện tại vẫn là cảnh giới Chuẩn Thánh.” Vương Vũ Luân nói.
“Vậy ngươi có thể nói cho ta, ngươi yêu Tiểu Bạch hơn một chút, hay là yêu Tiểu Mị hơn một chút không?” Trên mặt Từ Phàm lộ ra nụ cười kỳ quái.
Giống như thán phục, lại giống như tò mò, trong đó còn pha tạp một tia kính ngưỡng.
“Ầy…”
“Một thế kia, ta cũng không rõ nữa.” Vương Vũ Luân cố gắng nghĩ lại hồi lâu nói.
“Không rõ thì thôi, qua một thời gian nữa, chờ sau khi toàn bộ những hồng nhan tri kỷ ngươi đến đông đủ.”
“Ta sẽ nghĩ cách rút ra bản nguyên chân ngã ký sinh trong tưởng niệm của các nàng, chấm dứt hậu hoạn.” Từ Phàm nói.
“Làm phiền Từ đại ca.” Vương Vũ Luân gật đầu nói.
“Phải rồi, những hồng nhan tri kỷ này của ngươi xuất hiện, bên Tình Nhi có phản ứng gì?”
“Không có phản ứng gì, ngược lại rất vui vẻ, nói là coi như có thêm một đám tỷ muội.”
Nghe nói như thế, Từ Phàm gật đầu, tỏ vẻ yên tâm.
“Chỗ ta vừa vặn có một tọa giá cấp Huyền Hoàng chí bảo, chờ lúc ngươi rảnh rỗi không có việc gì có thể mang theo hậu cung của ngươi chu du Tam Thiên giới.”
“Chơi chán Tam Thiên giới thì đến vùng Hỗn Độn tầm bảo đi.” Từ Phàm cười nói.
Chỉ riêng trong hậu cung của huynh đệ tốt hiện tại là đã có ba Đại Thánh Nhân.
Dùng đội hình này đến vùng Hỗn Độn, chỉ cần đừng tìm chết, đi ngang không thành vấn đề.
“Trước tiên điều hoà rõ ràng mâu thuẫn giữa các nàng rồi nói sau.” Vương Vũ Luân nhìn những hồng nhan tri kỷ còn đang ầm ĩ trong màn sáng cười khổ nói.
“Cố lên! Trước lạ sau quen, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ trở thành cao thủ đạo này thôi.”
Sau khi Từ Phàm câu cá cùng huynh đệ tốt xong thì đến không gian dưới lòng đất.
Lúc này trong một bí cảnh tại không gian dưới lòng đất, có một trận pháp cực kì đặc biệt.
Bên trong trận pháp lúc này xuất hiện thêm một đoàn phù văn Hỗn Độn.
“Đây là phù văn Hỗn Độn từ bên số một truyền tới, xem ra đó đã vào trạng thái.” Từ Phàm nói đưa tay sờ tới phù văn Hỗn Độn.
Vừa chạm đến phù văn Hỗn Độn, thân thể Từ Phàm lập tức cứng lại.
Vô số phù văn Hỗn Độn trong tiên hồn trực tiếp làm choáng Từ Phàm.
“Số một đã làm gì! Sao lại lấy được nhiều phù văn Hỗn Độn như vậy?” Từ Phàm kinh ngạc nói.
Hắn bảo số một học trộm chút đạo Hỗn Độn Luyện Khí, kết quả số một lấy toàn bộ truyền thừa đạo Hỗn Độn Luyện Khí bên kia về hết đây.
Sau đó Từ Phàm tìm được những việc phân thân số một đã trải qua trong truyền thừa này.
“Trộm gạo trực tiếp được bỏ vào trong thùng gạo, vận khí này cũng có một không hai đấy.” Từ Phàm hưng phấn nói.
“Trước tiên bế quan, tiêu hóa những phù văn Hỗn Độn này rồi lại nói.” Từ Phàm báo cho Bồ Đào một tiếng rồi bắt đầu bế quan.
Sau đó thời gian tại khu vực Từ Phàm bắt đầu từ từ gia tốc.
Ba năm sau, Từ Phàm còn đang tham ngộ phù văn Hỗn Độn bị Bồ Đào đánh thức.
“Chủ nhân, thời gian ước định cùng Hoàng Sơn đã đến.” Bồ Đào nói.
“Nhanh như vậy à.” Từ Phàm vẫn thấy hơi chưa thỏa mãn.
Trong những năm gia tốc thời gian này, tìm hiểu hệ thống phù văn Hỗn Độn của hết Thần Ma này đến Thần Ma khác, quả nhiên là khiến hắn mở rộng tầm mắt.
Hiện tại hắn cảm thấy đã có thêm chút chắc chắn đối với việc luyện chế Tiên Thiên chí bảo.
Một luồng Thánh Dương chi lực bao lấy Từ Phàm vào trong.
Nguyên Thủy tông, ba người gặp nhau bên ngoài thông đạo Hỗn Độn.
“Con cự thú Hỗn Độn kia là thân thể không gian Hỗn Độn và Ngũ Hành, đối phó với nó khó khăn dị thường.”
“Cho nên ta muốn nhờ Từ Thần sư vây cự thú Hỗn Độn lại trong một phạm vi.” Thiên Diệt nói.
“Việc này Hoàng Sơn tiền bối đã đã nói với ta, linh bảo bố trí đại trận Khốn Thú ta đã chuẩn bị xong, tùy thời có thể lấy ra dùng.” Từ Phàm gật đầu nói.
“Nghe nói Từ Thần sư có thể lấy Thánh Nhân chi lực độc chiến Đại Thánh Nhân, đến lúc đó nếu thật sự lực lượng tương đương khi đánh, hy vọng ngươi có thể xuất thủ giúp một tay.” Thiên Diệt hơi xấu hổ nói.
“Thiên Diệt, Từ Thần sư là ai, điểm ấy còn cần ngươi nói.” Hoàng Sơn ở bên cạnh cười nói.
“Đi thôi, về chi tiết của chuyện này, trên đường chúng ta lại nói.” Hoàng Sơn nói, thả ra một thần điện cấp Huyền Hoàng chí bảo.
Ba người tiến vào trong thần điện, bắt đầu đi vào vùng Hỗn Độn.
Lúc này, sau khi phân thân Từ Phàm trong Vạn Thanh đảo từ biệt Trương Vi Vân xong liền tiêu tán.
“Sư tỷ, ta trái xem phải xét, phát hiện cũng không ai bằng tỷ phu.”
“Nếu không thì ngươi đem tỷ phu…”
Nữ tử còn chưa nói xong, lập tức bị Trương Vi Vân trừng về một cái.
“Mỗi ngày chỉ biết nhìn chằm chằm phu quân nhà ta, ngươi có biết xấu hổ không vậy?”
“Đừng đi, hôm nay ta muốn đánh với ngươi nhau, để ngươi biết, đoạt phu quân nhà người khác là phải trả giá lớn cỡ nào.” Trương Vi Vân xắn tay áo, muốn đi giáo huấn tiểu sư muội của nàng.
Bên trong sương mù Hỗn Độn vô tận, một tòa cung điện Nhân tộc to lớn đang liên tục phá vỡ không gian tiến lên.
Trong cung điện Nhân tộc, ba người Từ Phàm, Hoàng Sơn, Thiên Diệt đang cùng uống rượu, tán gẫu.
“Hoàng Sơn tiền bối, mười hai đứa nhỏ ngươi mang tới mấy năm trước, bây giờ đều đã bắt đầu tu luyện.”
“Vốn cho rằng đều là hạng người thiên tư trác tuyệt, nào biết những cường giả Đại Thánh Nhân này chuyển thế, có mấy người thiên phú không cao như trong tưởng tượng của ta.”
“Nhưng trừ cái đó ra, những phương diện khác đều rất tốt.” Từ Phàm cười nói.
“Có thể trở thành Đại Thánh Nhân, thiên phú chỉ là một phương diện.”
“Đột nhiên bị đổi sang một thế giới khác, tốc độ tu luyện đương nhiên sẽ không giống với thế giới của bọn họ.” Hoàng Sơn nói.
“Đừng gấp, chỉ cần cho bọn họ thời gian, sớm muộn cũng sẽ ló đầu ra.” Thiên Diệt cười nói.
Hắn cũng thu một hài tử Đại Thánh Nhân chuyển thế làm đệ tử.
Cũng như Từ Phàm nói, thiên phú tu luyện không tiến bộ thần tốc như trong tưởng tượng của hắn.
“Đúng vậy, dù sao cũng là Đại Thánh Nhân chuyển thế.”
Lúc ba người nói chuyện, toàn bộ thần điện đột nhiên chấn động, sau đó chỉ thấy một xúc tu khổng lồ quấn lấy toàn bộ cung điện.