Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1266 - Chương 1266: Thần Ma Luyện Khí Sư Hoang Dại

Chương 1266: Thần Ma Luyện Khí sư hoang dại Chương 1266: Thần Ma Luyện Khí sư hoang dại

Chờ phân thân số hai tỉnh lại lần nữa thì đã về tới trong căn cứ bí mật của đoàn đội gây dựng cơ nghiệp bọn họ.

“Bản thể, ngươi không thể xâu chuỗi hệ thống phù văn Hỗn Độn ít lại à.” Số hai mặc dù là cắn răng nói.

Lúc này, đầu óc phân thân số hai lại lần nữa đứng hình.

Lại là một đợt phù văn Hỗn Độn truyền tới.

Nhưng trong đợt phù văn Hỗn Độn này còn pha tạp thêm mấy tin tức khác.

Chỉ thấy phân thân số hai trên khắc hoạ ra vô số phù văn Hỗn Độn lên không trung, cuối cùng hóa thành kết tinh phù văn Hỗn Độn.

Trong Tam Thiên giới, trên Vạn Thanh đảo lúc trước.

Từ Phàm trong lúc rảnh rỗi sang đây thăm tức phụ.

“Gần đây sư phụ ngươi thế nào?” Từ Phàm hỏi.

“Sư phụ tu luyện đều thuận lợi cả, chỉ là không biết tại sao, lúc không nhìn thấy các sư tỷ, sư muội, nàng sẽ cảm thấy bất an.”

“Rõ ràng ký ức đã khôi phục.” Trương Vi Vân vô cùng khó hiểu nói.

Thật ra nàng sớm đã muốn trở về tụ họp với Từ Phàm, chỉ là vì nguyên nhân này nên mới kéo dài tới bây giờ.

“Nếu như quả thật không thể rời được ngươi, vậy ngươi để lại phân thân ở đó là được rồi.” Từ Phàm nói.

“Phân thân không được, chỉ bản thể mới được.” Trương Vi Vân nói, lại nhận được tin tức từ sư phụ nàng.

“Sư phụ tìm ta, phu quân người ở đây chờ trước, ta đi một lát rồi về.” Trương Vi Vân nói xong, bóng dáng hóa thành một đoàn sương mù biến mất.

Từ Phàm nhàm chán chỉ có thể ngồi trong lương đình thưởng thức phong cảnh xung quanh.

Lúc này, hắn chợt nhìn thấy một cây đào khiết hóa thành linh ở xa xa.

Hóa thành một tiểu hồ điệp, bay tới bay lui xung quanh cây đào.

Từ Phàm cảm giác rất thú vị, thế là vẫy tay chào hỏi hóa linh hồ điệp của cây đào này.

Chỉ thấy một tiểu gia hỏa mang cánh bướm dài một tấc sau lưng đáp xuống trên đầu ngón tay Từ Phàm.

“Ngươi rất lợi hại, ngươi vậy mà chỉ cần hai vạn năm đã hóa hình tại đây.” Từ Phàm nhìn tiểu hồ điệp trên đầu ngón tay, khích lệ nói.

Tiểu hồ điệp kiêu ngạo hất đầu, truyền đạt tới Từ Phàm một cảm giác ta rất lợi hại.

“Gặp nhau chính là duyên phận, huống chi ngươi còn hóa linh dưới mí mắt ta.”

“Vừa lúc ta nhàm chán, tặng cho ngươi một phần cơ duyên, hy vọng ngươi có thể nắm lấy thật chắc.”

Trên ngón trỏ bên tay khác của Từ Phàm xuất hiện một quang đoàn lớn như hạt gạo.

Cuối cùng nhẹ nhàng điểm vào ấn đường của tiểu hồ điệp.

Cuối cùng nhẹ nhàng nâng tay, để tiểu hồ điệp bay về trên cây đào.

Ngay lúc này, Trương Vi Vân lại xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

“Phu quân, vận khí của ngươi hôm nay thật tốt, vậy mà có thể đụng phải cây đào mới vừa hóa linh.” Trương Vi Vân có chút vui vẻ lẫn với ngạc nhiên nói.

Trước kia ở trên Vạn Thanh đảo nàng có một sở thích, đó là canh giữ trước tiên dược và tiên thụ sắp hóa linh, chờ bọn nó hóa linh.

“Ta thấy hóa linh thật sự rất đáng yêu, nên tặng cho nó một phần cơ duyên.”

“Sau này trong Vạn Thanh đảo các ngươi, nói không chừng sẽ có thêm một Tiên Thiên linh căn.” Từ Phàm cười ha ha nói.

“Đáng tiếc dù thật sự trở thành Tiên Thiên linh căn, cũng là của Nguyên Thủy tông.” Trương Vi Vân buông tay nói.

“Ha ha, ngươi không nói ta cũng quên, chuyện sư tôn ngươi bâ giờ vẫn còn nghèo rớt mồng tơi.” Từ Phàm cười nói.

Trương Vi Vân lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Đúng rồi, ngươi dự định khi nào về tông môn?” Từ Phàm hỏi.

“Qua một thời gian nữa đã, chờ sư tôn thành Kim Tiên, ước chừng là được rồi.” Trương Vi Vân nghĩ ngợi nói.

“Sau khi sư phụ ngươi chuyển sinh, quả nhiên là bận rộn.” Từ Phàm phun tào một câu, lúc đang chuẩn bị rời đi.

Giọng nói của Hoàng Sơn vang lên bên tai Từ Phàm.

“Đều đã đến cửa nhà, sao không vào ngồi chơi một lát.”

Trong Nguyên Thủy tông, dưới một gốc Tiên Thiên linh căn, Từ Phàm và Hoàng Sơn cùng phẩm trà quả.

“Ngày tháng không bị mấy đại tộc khác giày vò quả nhiên là an bình.” Hoàng Sơn nhẹ nhàng thở phào nói.

“Theo ta quan sát, mấy đại tộc trong, Tam Thiên giới, thực lực thuộc Nhân tộc mạnh nhất.”

“Hoàng Sơn tiền bối, ngươi nên bá khí chút đi.”

“Cảm thấy bọn họ giày vò, trực tiếp tiêu diệt bọn họ là được.” Từ Phàm phất tay, dùng cánh tay làm ra dáng vẻ chém giết.

“Nếu không thì thế này, ngươi tới làm chủ Nguyên Thủy tông ta, thế nào?”

“Đến lúc đó dưới sự ủng hộ Nguyên chủ và bọn ta, thống nhất toàn bộ Tam Thiên giới?” Hoàng Sơn hơi nhếch khóe môi.

“Nếu ngươi muốn làm chủ Nguyên Thủy tông, ta nghĩ Nguyên chủ nhất định sẽ cực kỳ sẵn lòng đấy.”

“Đến khi đó toàn bộ Nguyên Thủy tông đều tuỳ ngươi sai phái, thậm chí tất cả đại thế lực Nhân tộc cũng tuỳ ngươi điều khiển.”

“Ngẫm lại có phải kích động lắm không?” Hoàng Sơn dụ hoặc nói.

“Hoàng Sơn tiền bối, ta nghĩ Ma chủ có lẽ càng thích hợp với vị trí này hơn đấy.” Từ Phàm nói. Vị trí cả việc bẩn, việc nhọc đều phải làm này, ai thích thì người đó làm đi.

“Hắn thì thôi đi, hắn không ở trong Tam Thiên giới được bao lâu nữa.” Hoàng Sơn nói.

“Sao lạii không bao lâu, thực lực của Ma chủ mặc dù hơi thấp hơn một chút so với Nguyên chủ, nhưng cũng là cường giả đứng đầu nhất trong Nhân tộc Tam Thiên giới mà.”

“Hoàn toàn có tư cách đảm nhiệm vị trí chủ Nguyên Thủy tông.”

“Không được, chỉ riêng chuyện hắn và nữ Hỗn Độn Thần Ma có một chân, hắn đã không thích hợp với vị trí chủ Nguyên Thủy tông rồi.”

“Sớm muộn gì Ma chủ cũng phải đi nhờ vả nữ Hỗn Độn Thần Ma kia.”

“Đến khi đó, mặt mũi Nguyên Thủy tông ta để ở chỗ nào?” Hoàng Sơn cực kỳ nghiêm túc nói.

“Hôm nay tìm ngươi tới, là muốn ủy thác ngươi luyện một món Tiên Thiên chí bảo định chế.” Hoàng Sơn nói.

“Hoàng Sơn tiền bối, nào có chuyện Tiên Thiên chí bảo định chế vậy?” Lúc này Từ Phàm thầm nghĩ, hắn bị phát hiện lúc nào?

“Đây là vật liệu và thù lao luyện chế Tiên Thiên chí bảo, bên trong bổ sung yêu cầu về Tiên Thiên chí bảo.”

“Nếu ngươi không ngại thì xem trước đi, không hài lòng lại cự tuyệt.” Hoàng Sơn đẩy tới một Tiên khí không gian.

Từ Phàm nhận lấy Tiên khí không gian, sau đó nhìn một chút, cuối cùng cự tuyệt trong ánh mắt quái dị của Hoàng Sơn.

“Hoàng Sơn tiền bối, gần đây ta đang tham ngộ đại đạo Hỗn Độn, vô tâm luyện khí.”

Từ Phàm ta là ai, há có thể bị ngươi lặp đi lặp lại nhiều lần bắt chẹt được.

“Thôi, ta chỉ có thể đi tìm những Thần Ma Luyện Khí sư kia vậy.” Hoàng Sơn có chút tiếc nuối nói.

“Thần Ma Luyện Khí sư?”

“Chỉ là những Thần Ma Luyện Khí sư hoang dã rời rạc bên ngoài đế quốc Thần Ma, chỉ có thể miễn cưỡng luyện chế Tiên Thiên chí bảo.” Hoàng Sơn nói.

“Ồ, thì ra là vậy.” Từ Phàm bình tĩnh gật đầu.

Thần Ma Luyện Khí sư hoang dại tính là gì, hắn còn từng nhìn thấy Hồng Mông Luyện Khí sư trong đế quốc Thần Ma nữa đấy.

Lúc này, một tiểu hài cởi truồng, toàn thân bốc lên Hỗn Độn linh hỏa chạy tới bên người Hoàng Sơn.

“Cũng đã bao nhiêu năm, sao còn không lớn lên?” Từ Phàm nhìn tiểu thí hài, nghi hoặc hỏi.

“Còn phải thêm mấy vạn năm nữa mới có thể lớn lên, như vậy mới có lợi cho việc tích lũy bản nguyên của hắn.” Hoàng Sơn giải thích.

Sau đó cẩn thận nghe tiểu hài nhi cởi truồng cáo trạng.

Ai liên hợp với ai bắt nạt hắn, hắn đánh không lại, hai người kia càng bắt nạt hắn ác hơn.

“Ngươi đừng gấp, trong Thiên Thú viên có một con Thiên Cẩu, ngươi dắt Thiên Cẩu đi cắn bọn họ.” Hoàng Sơn vỗ mông tiểu nam hài cười nói, sau đó cho tiểu thí hài một lệnh bài khống chế Thiên Cẩu.

Hỗn Độn linh hỏa trên người tiểu thí hài trực tiếp đốt xuyên không gian, cuối cùng lao vào trong không gian.
Bình Luận (0)
Comment