Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1267 - Chương 1267: Tiên Thiên Linh Bảo

Chương 1267: Tiên Thiên linh bảo Chương 1267: Tiên Thiên linh bảo

“Hài tử chưa trưởng thành, cũng rất tốt.” Từ Phàm nhìn tiểu thí hài vô ưu vô lo nói.

“Đúng vậy, Nguyên chủ đã đặc biệt phân phó, nếu không có tình huống gì ngoài ý muốn, cứ để Đại Thánh Nhân Nhân tộc chuyển thế này ở lúc hài đồng lúc được bao lâu thì hay bấy lâu.” Hoàng Sơn nói.

Lúc Từ Phàm đang định cáo biệt với Hoàng Sơn, Hoàng Sơn đột nhiên nói: “Nếu ngươi muốn tìm mấy Thần Ma Hỗn Độn Luyện Khí sư hoang dại giao lưu.”

“Thì đến thế giới vỡ nát Nguyên chủ dẫn ngươi đi lần trước, nơi đó thỉnh thoảng sẽ có Hỗn Độn Thần Ma hoang dại ở đó nhận việc.”

“Giá cả vừa phải, nhưng thủ pháp rất cẩu thả, Tiên Thiên chí bảo luyện chế ra chỉ miễn cưỡng bền chắc thôi.”

“Đa tạ Hoàng Sơn tiền bối cho hay.” Từ Phàm gật đầu rời đi.

Lúc này, trong lòng Từ Phàm có chút hối hận, sớm biết như vậy thì đã phái một phân thân qua đó trước rồi.

Còn bây giờ thì kiếm đâu ra, bên cạnh mình ngay vả người làm việc cũng không có, có việc làm ăn cũng không thể nhận.

Ẩn Linh môn, trong tiểu viện của Từ Phàm.

“Chịu về rồi đấy hở?” Từ Phàm nhìn Từ Nguyệt Tiên ở bên ngoài nhiều năm cười nói.

“Không phải do ta nhớ sư phụ sao!”

“Vừa lúc ở bên ngoài kiếm được một món đồ tốt, nên muốn đến hiến cho sư phụ.” Trong tay Từ Nguyệt Tiên có thêm một chiếc bếp lò cỡ nhỏ.

“Thú vị, vậy mà lại là Tiên Thiên linh bảo đạo Mỹ Thực, quả nhiên là hiếm lạ.” Từ Phàm nhận lấy bếp lò nhỏ, hơi kinh ngạc nói.

Sau đó nhẹ nhàng vung tay lên, bếp lò nhỏ biến lớn, xuất hiện trong tiểu viện Từ Phàm.

Từ Phàm nhìn về vườn linh thực ở nơi nào đó dưới núi, đó là vườn rau chuyên cung cấp cho nhà ăn tông môn.

Nhẹ nhàng vẫy tay một cái, một cây cải trắng tiên ngọc mọng nước trực tiếp từ trong vườn rau bay ra, bay tới chỗ Từ Phàm.

Dưới chỉ dẫn của Từ Phàm, cây cải trắng tiên ngọc bay vào trong bếp lò.

Dưới bếp lò xuất hiện một ánh lửa, không quá lâu sau, một đĩa cải trắng xào mùi thơm toả khắp bốn phía xuất hiện trước mặt hai người.

“Tiên Thiên linh bảo đạo Mỹ Thực ngưng tụ trong Tam Thiên giới, quả nhiên là bất phàm.”

Từ Nguyệt Tiên đặt đĩa cải trắng xào lên bàn bên cạnh Từ Phàm, Từ Phàm cũng lấy ra hai đôi đũa, đưa cho Từ Nguyệt Tiên một đôi.

Sư đồ hai người bắt đầu thưởng thức cải trắng xào.

“Không tệ, mùi vị đạt đến cực hạn, dù hai đệ tử đạo Mỹ Thực tông môn đến xào đĩa cải trắng này, cũng chỉ như thế.” Từ Phàm hài lòng gật đầu.

“Linh bảo ngươi kiếm được không tệ.” Từ Phàm gật đầu hài lòng nói.

“Vì sư phụ và tông môn ra phần sức lực này, nên làm.” Từ Nguyệt Tiên cười nói.

Có thể Từ Nguyệt Tiên cảm thấy còn chưa đã ghiền, lại bắt đầu lấy ra các loại nguyên liệu nấu ăn bỏ vào trong bếp lò.

Kết quả là, trên bếp lò xuất hiện đủ loại mỹ thực.

Ngày hôm sau, đệ tử đến tông môn ăn cơm đột nhiên phát hiện, đồ ăn do nhà ăn tông môn làm ngon hơn một mảng lớn.

Một đệ tử đạo Mỹ Thực trong đó còn đặc biệt tìm đến đầu bếp trong nhà ăn.

“Phạm Trù, thức ăn hôm nay là ai làm, tuyệt đối không phải trình độ của ngươi.” Đệ tử đạo Mỹ Thực nói.

“Đồ ăn cấp bậc đó dĩ nhiên không phải thứ ta có thể làm ra được.” Phạm Trù nói, chỉ bếp lò ở giữa bếp sau.

Vẻ mặt hắn không được tự nhiên nói: “Đây là Tiên Thiên linh bảo Đại trưởng lão cho, Bếp Lò Mỹ Thực.”

“Chỉ cần bỏ vào trong các loại nguyên liệu nấu ăn, lập tức sẽ được gia công thành đủ loại cao lương mỹ vị.” Phạm Trù có cảm giác chính mình sắp thất nghiệp.

Đệ tử đạo Mỹ Thực kia tò mò đặt tay lên Bếp Lò Mỹ Thực Tiên Thiên linh bảo, lập tức phảng phất như nhận được truyền thừa.

Trong ánh mắt xuất hiện vẻ đốn ngộ.

Trong bí cảnh thuộc tinh vực thần bí nào đó tại Tam Thiên giới, Diệp Tiêu Dao nằm trong linh dược trì khôi phục thương thế.

“Lão Kiếm à, ngươi có được không vậy? Đây đã là lần thứ tư chúng ta đào tẩu trong tay Thiên Dạ Tiên Đế rồi đấy.”

“Át chủ bài của ngươi càng dùng càng ít, nếu thật sự không được, ta giao ngươi ra là xong luôn đó.”

“Ta thấy Thiên Dạ Tiên Đế không có ác ý lớn lắm với ta đâu.” Diệp Tiêu Dao thong thả nói.

“Đánh rắm, nếu ngươi dám giao ta ra, đời này ngươi phỏng chừng chỉ có chút tiền đồ trở thành Chuẩn Thánh này thôi.” Lão Kiếm ở trong lòng Diệp Tiêu Dao khinh thường nói.

“Lão Kiếm, ta nghe Thiên Dạ Tiên Đế nói về ân oán giữa hai người các ngươi.”

“Ta cảm thấy năm đó ngươi thật sự rất thiếu suy nghĩ, những huynh đệ đi theo ngươi nhiều năm nói bán là bán.” Diệp Tiêu Dao nói, trong ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng.

“Vật này nói thế nào thì ta và hắn đều nổi lên tham niệm.”

“Lúc ý kiến không thống nhất, chỉ có thể dựa vào chiến đấu giải quyết.”

“Cường giả mới xứng hưởng thụ đồ vật tốt hơn, cũng như hiện tại, chúng ta bị hắn truy đuổi xem như chó nhà có tang.” Lão Kiếm thẳng thắng nói.

“Năm đó ta đã là Đại Thánh Nhân, còn hắn chỉ là Thánh Nhân.”

“Một món Huyền Hoàng chí bảo dính đến Hỗn Độn Thánh Nhân, theo lý thuyết thì sau khi lấy được, hắn phải hiến cho ta trước.”

“Lại nói năm đó, quan hệ giữa ta và hắn cũng không thân thiết như ngươi nói đâu.”

“Nhiều lắm chỉ xem như thủ hạ tận tuỵ bên cạnh ta.” Lão Kiếm nói.

“Không cần nói nhiều như vậy, ta hiểu ý ngươi mà.” Diệp Tiêu Dao nằm trong dược trì hững hờ nói.

“Khoảng thời gian Thiên Dạ Tiên Đế gấp rút truy đuổi chúng ta này, chúng ta cần phải đến vùng Hỗn Độn một thời gian.”

“Vùng Hỗn Độn cũng chính là vùng ngoài giới.” Lão Kiếm còn giải thích một phen.

“Vậy trong vùng Hỗn Độn có phải cũng có bảo khố không?” Diệp Tiêu Dao nổi lên một tia hứng thú.

“Đương nhiên là có, đây là mấu chốt để chúng ta gỡ lại sau này.” Lão Kiếm cười nói.

“Có liên quan đến món Huyền Hoàng chí bảo kia sao?” Diệp Tiêu Dao hưng phấn nói.

“Đúng vậy.” Lão Kiếm gật đầu nói.

“Có phải sau khi lấy được món Huyền Hoàng chí bảo kia, ngươi sẽ tiến hành đoạt xá ta không?” Sắc mặt Diệp Tiêu Dao chợt biến đổi hỏi.

Mặc dù hắn vẫn là Chuẩn Thánh, nhưng vùng ngoài giới là nơi thế nào, hắn vẫn biết.

“Ngươi cũng quá xem trọng chính ngươi, ta ở Hỗn Độn có một thân thể Đại Thần Ma, ta muốn đoạt xá hắn.” Lão Kiếm ở trong lòng Diệp Tiêu Dao trợn trắng mắt nói.

“Nhiều năm như vậy ngươi cũng biết một vài bí văn trong Tam Thiên giới, nhưng ngươi có từng nghe nói trong Tam Thiên giới có sinh linh trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân chưa?”

“Tác dụng của món Huyền Hoàng chí bảo đó, chính là để cho ta có thể triệt để khống chế cùng với dung hợp hoàn mỹ với thân thể Đại Thần Ma.”

“Nhưng không phải hiện tại, chờ sau khi ngươi trở thành Đại Thánh Nhân, ngươi mới có thể giúp ta.” Lão Kiếm giải thích.

“Sao trước kia không nói với ta chuyện này?” Trong lòng Diệp Tiêu Dao nghi hoặc hỏi.

“Trước kia nói nhiều như vậy là sợ ngươi nghi ngờ, hiện tại ta nói vẫn là sợ ngươi nghi ngờ.”

“Dẫn ngươi đi xem thân thể Đại Thần Ma, để tránh cho ngươi đoán già đoán non là ta nhớ thương nhục thể này của ngươi.” Giọng nói của Lão Kiếm cực kỳ khinh thường.

“Lão Kiếm, ngươi thế này là quá đáng lắm đấy, ta có quá quắt như ngươi nói vậy sao?”

“Dù gì ta cũng là tồn tại sau này có thể trở thành Đại Thánh Nhân mà.”

Nghe thấy lời Lão Kiếm nói, Diệp Tiêu Dao lập tức mặc kệ.

“Được rồi, không cãi nhau với ngươi nữa.”

“Chuyên tâm chữa thương, sau đó dẫn ngươi đến bảo khố đầu tiên trong vùng Hỗn Độn, nơi đó có thứ làm ngươi tấn cấp thành Thánh Nhân.” Lão Kiếm nói.

“Được.”

“Lão Kiếm, ta có hơi tò mò, trước đây ngươi bố trí những đường lui này phải bỏ ra bao nhiêu thời gian thế?” Diệp Tiêu Dao hỏi.

“Ngươi đoán.”
Bình Luận (0)
Comment