Chương 1274: Luân Hồi giới mới
Chương 1274: Luân Hồi giới mới
Đại Thần Ma dẫn đầu nhìn về phía Từ Phàm, ánh mắt hơi nghi hoặc, không hiểu vì sao sinh linh trong giới nho nhỏ này muốn ngăn cản mình?
“Mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng hôm nay, sinh linh trong giới trong cự chu kia nhất định phải chết.” Đại Thần Ma dẫn đầu nói.
Một trường hà linh bảo bao lấy Thần Ma và ảo ảnh ngàn tay của Từ Phàm vào trong.
Ngay lúc này, một luồng khí tức dị dạng mang theo từng tia chí cao xuất hiện.
Một cự chùy tản ra khí tức Hồng Mông chi khí xuất hiện trong tay Đại Thần Ma.
Từ Phàm vừa nhìn thấy cự chùy, ánh mắt khẽ biến.
Cuối cùng lập tức gửi tin tức cho huynh đệ tốt, bảo tất cả hồng nhan tri kỷ trở về hết trên cự chu.
“Hồng Mông chí bảo, quả nhiên là khinh thường ngươi.”
Từ Phàm nhìn thấy thứ này, đánh cũng không muốn đánh, nhất lực phá vạn pháp, Đại Thần Ma có Hồng Mông chí bảo trong tay, lại dùng bao nhiêu đại thần thông Hỗn Độn hoa hoè loè loẹt nữa cũng vô dụng.
Sau khi những hồng nhan tri kỷ của Vương Vũ Luân nhận được tin, vừa đánh vừa lui về trong cự chu.
Lúc này, trường hà linh bảo của Từ Phàm đã bị một chùy của Đại Thần Ma chấn vỡ.
Trường hà linh bảo vỡ vụn hóa thành mấy trăm món linh bảo trở về trong cơ thể ảo ảnh ngàn tay.
Mà ảo ảnh ngàn tay lại ngàn tay cùng kết ấn thêm lần nữa.
Tức khắc, một đại trận không gian Hỗn Độn vây lấy hắn và cự chu, phá vỡ không gian truyền tống đến khu vực chưa biết.
Trở lại trên cự chu, Từ Phàm lại tới bên cạnh huynh đệ tốt, khắc lên người hắn vô số đại trận Hỗn Độn.
“Từ đại ca, ngươi làm gì vậy?” Vương Vũ Luân nghi hoặc hỏi.
“Che đậy khí tức nhân quả Hỗn Độn trên người ngươi, để những đường lui chân ngã để lại không tìm được ngươi.” Từ Phàm giải thích.
Cuối cùng lại khởi động đại trận truyền tống không gian Hỗn Độn, lại một lần nữa lần truyền đến khu vực chưa biết.
“Xong, lần này chân ngã ngươi hẳn không tìm thấy ngươi nữa đâu.” Từ Phàm phủi tay nói.
“Vốn dĩ ta muốn dẫn ra hết những đường lui chân ngã ngươi để lại, nhưng lại không nghĩ tới, trong tay Đại Thần Ma kia lại có một món Hồng Mông chí bảo loại công sát.”
“Nhất lực phá vạn đạo, ta đánh không lại.” Từ Phàm nhức cả trứng nói.
“Lại là Hồng Mông chí bảo, xem ra sau này ta phải nghĩ cách câu cho Từ đại ca một món.” Vương Vũ Luân nói.
“Thuận theo tự nhiên đi, thứ này không thể cưỡng cầu được đâu.” Từ Phàm khẽ thở dài, có vài thứ phát triển kiểu gì cũng sẽ vượt khỏi dự đoán của chính mình.
“Được rồi, không có việc gì nữa thì ta đi trước đây.” Từ Phàm nói xong, ý thức chuyển dời về trong bản thể.
“Một Đại Thần Ma cầm Hồng Mông chí bảo, đánh không lại thì đánh không lại thôi, không mất mặt.” Từ Phàm tự an ủi mình.
Lúc này, Lý Tinh Từ tới bái kiến.
“Bái kiến sư phụ.” Lý Tinh Từ cung kính hành lễ nói.
“Gần đây ta nghe Bồ Đào nói ngươi ở Luân Hồi giới không tệ nhỉ?” Từ Phàm cười nói.
Hành tung của những đồ đệ bảo bối của Từ Phàm, cứ thường cách một khoảng thời gian, Bồ Đào đều sẽ báo cáo khái quát một lần.
Nhất là mấy đồ đệ ở bên ngoài.
“Sư phụ, đồ nhi đã lĩnh ngộ được đạo Hỗn Độn Luân Hồi, trong vòng mười năm tất đột phá cảnh giới Chuẩn Thánh.” Lý Tinh Từ nói.
“Nhanh như vậy? Ngươi ở Luân Hồi giới đạt được kỳ ngộ gì hả?” Từ Phàm tò mò hỏi.
Hắn chỉ biết sơ sơ về hành động của đồ đệ mình, nhưng cụ thể thế nào, Từ Phàm chưa từng hỏi đến, cũng không bảo Bồ Đào thăm dò cụ thể.
“Đồ nhi phát hiện được một thông đạo thông đến vùng Hỗn Độn trong Luân Hồi giới.”
“Sau khi đi vào thì phát hiện là một Luân Hồi giới mới vừa thành hình.”
“Luân Hồi giới này mặc dù yếu ớt, nhưng lại nối liền với 108 đại thế giới xung quanh.” Lý Tinh Từ có chút hưng phấn nói.
“Ở nơi đó, đồ nhi lĩnh ngộ được Hỗn Độn Luân Hồi đại đạo.”
“Đồ nhi lại thông qua thông đạo lúc đầu trở về, hiện tại cẩn thận hồi tưởng, không biết là phúc hay là họa, cho nên đặc biệt đến hỏi ý kiến sư phụ.”
Nghe được lời Lý Tinh Từ nói, Từ Phàm suy nghĩ, bèn quyết định bảo Lý Tinh Từ mang hắn đến Luân Hồi giới mới vừa ra đời kia.
Hai người nhanh chóng vào Luân Hồi giới trong Tam Thiên giới, sau đó dưới sự hướng dẫn của Lý Tinh Từ, tiến vào trong thông đạo kia.
Một Luân Hồi giới nối liền với 108 đại thế giới, Từ Phàm đang tinh tế cảm nhận khí tức ở nơi này.
“Chỗ tốt, nơi này dung hợp tất cả pháp tắc của 108 giới, hơn nữa chín phần mười pháp tắc đại đạo ở nơi này rất gần với các loại đại đạo Hỗn Độn trong vùng Hỗn Độn.”
“Ở Luân Hồi giới này tu luyện, lúc đến vùng Hỗn Độn không cần lĩnh ngộ đại đạo Hỗn Độn có thể trực tiếp chuyển hóa đại đạo bản thân tham ngộ.” Từ Phàm nói.
Nơi này vô dụng đối với những đệ tử trong Ẩn Linh môn, bởi vì trong tông môn đã có nơi tương tự.
“Về phần vì sao nơi này lại xuất hiện, ta phỏng đoán hẳn là đã kích phát một loại hạn chế nào đó.”
Từ Phàm cảm nhận pháp tắc đại đạo trong Luân Hồi giới nói, hắn từ những pháp tắc đại đạo nơi này thấy được, có vài xiềng xích còn chưa hoàn toàn tiêu tán.
“Nơi này không có tác dụng quá lớn đối với tông môn, nhưng đối với ngươi mà nói lại là một chỗ tốt.”
“Nhưng sau này nơi này nhất định sẽ có cường giả đại thế giới khác tới, đến lúc đó lại sẽ là một phen tranh đấu, xem ra có vài thứ ta phải sớm giao cho ngươi.”
Từ Phàm nói, trong tay nhiều thêm một quyển sách màu đen.
“Tiên Thiên chí bảo, Vạn Mệnh Thư, dựa vào linh bảo này, ngươi bảo mạng trong Luân Hồi giới này cũng không thành vấn đề.”
Tiên Thiên chí bảo này là thu hoạch Từ Phàm được chia trong thế giới vỡ vụn, bị Từ Phàm cải tạo một phen, chuẩn bị đưa cho Lý Tinh Từ coi như lễ vật thành Thánh.
“Đa tạ sư phụ.” Lý Tinh Từ nhìn Tiên Thiên chí bảo Vạn Mệnh Thư, cảm động nói.
Lúc này, một thông đạo kết nối với đại thế giới chợt sáng lên.
Một dị tộc Đại La Thánh Giả có chút ngây người nhìn chung quanh.
Sau đó còn chưa kịp ngạc nhiên đến vui mừng đã bị Từ Phàm vươn tay kéo đến trước mặt.
Từ Phàm nhìn dị tộc vẻ ngoài như gà trống, không nhịn được hỏi: “Ngươi ở đại thế giới nào?”
Đại La thánh giả dị tộc bị khống chế hơi hoảng hồn nói: “Thiên Phượng giới, chúa tể thế giới bọn ta là tộc Thiên Phượng.”
Từ Phàm vỗ nhẹ một tay lên vai Đại La dị tộc.
Sau đó lại buông tay, nhìn Lý Tinh Từ nói: “Giao cho ngươi.”
Sau khi Từ Phàm nói xong, lập tức biến mất trong Luân Hồi giới.
Trong tiểu viện, Từ Phàm nhàn nhã nằm trên ghế dựa ngắm cả Ẩn Linh đảo.
“Bồ Đào, gần đây những đệ tử dự bị kia thế nào rồi?” Từ Phàm thong thả hỏi.
“Trước mắt có sáu mươi lăm đệ tử đã thông qua khảo hạch cơ bản, hiện tại tất cả đều đang cố gắng tu luyện.” Bồ Đào báo cáo.
“Tuy nhiên trong những đệ tử này, có một đệ tử thiên phú cực cao đã bị Nguyên Thủy tông dự định.”
“Bồ Đào không biết nên quyết định thế nào.” Bồ Đào có chút xoắn xuýt nói.
“Vậy Nguyên Thủy tông có từng tiếp xúc với hắn chưa?” Từ Phàm đầu tiên là sững sờ, sau đó lại hỏi.
“Chỉ phái người quan sát, không có tiếp xúc, sau đó đệ tử đó mới lấy được thần khí đặc chế của tông môn.” Bồ Đào nói.
“Nếu nói thế, vậy đệ tử này chính là của tông môn chúng ta.”
“Bảo người quan sát đệ tử đó của Nguyên Thủy tông rút đi.” Từ Phàm phất tay, đại khí nói.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Bồ Đào vừa dứt lời, Từ Phàm liền cảm nhận được khí tức của Hoàng Sơn ở bên ngoài tông môn.