Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1280 - Chương 1280: Gia Sản Của Ma Chủ

Chương 1280: Gia sản của Ma chủ Chương 1280: Gia sản của Ma chủ

“Đi săn cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân có chỗ gì tốt?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Đừng gửi tin hỏi nữa, đến Nguyên Thủy tông ta, ta đang cùng Ma chủ uống rượu.” Nguyên chủ trả lời.

Trong một bí cảnh phong cảnh cực kỳ tươi đẹp tại Nguyên Thủy tông, Từ Phàm nhìn hai người đang đối ẩm.

“Từ Thần sư, mau ngồi xuống đi.”

Ma chủ nhiệt tình lấy ra một chiếc ly, rót rượu cho Từ Phàm.

“Ma chủ tiền bối, ngươi khách khí quá rồi.” Từ Phàm nói.

“Không sao đâu, dù sao hắn cũng có việc cầu chúng ta.” Nguyên chủ có chút đắc ý nói.

“Có chuyện gì thế?” Từ Phàm lộ vẻ nghi hoặc.

“Uống rượu trước, uống xong lại nói chuyện.” Ma chủ cười nói.

Cuối cùng ba người nâng ly đối ẩm.

“Đây là rượu gì?” Cảm nhận được trong cơ thể có một chút men say không tan đi, Từ Phàm kinh ngạc hỏi.

“Rượu ngon sản xuất trong Đế quốc Man Thú Thần Ma, tên là Thần Ma tuý.”

“Mặc dù tên hơi tục, nhưng thật sự là rượu ngon tiêu chuẩn.” Nguyên chủ giới thiệu, sau đó ánh mắt liếc qua Ma chủ có một tia ý vị thâm trường.

Từ Phàm lập tức hiểu ra, thế là nâng ly cộng ẩm với hai người lần nữa.

“Rượu ngon!” Từ Phàm nói.

Sau đó hắn nhìn những món ăn trên bàn trước mặt ba người, sau đó bèn nhẹ nhàng vung tay lên.

Chỉ thấy vô số đĩa thức ăn xuất hiện trên mặt bàn.

“Khoảng thời gian trước ta lấy được một món Tiên Thiên linh bảo ngưng tụ từ đạo Mỹ Thực, có thể làm ra thức ăn trân phẩm, làm cho ta cũng dư vị vô tận.”

“Ma chủ đưa tới rượu ngon, ta mang tới thức ăn ngon, mượn nơi phong cảnh tiên mỹ này của Nguyên chủ, chúng ta cùng say một trận.” Từ Phàm nhìn phong cảnh phía xa, tâm tình khoan khoái nói.

“Được, uống như vậy rượu mới thú vị chứ.” Ma chủ cười ha ha nói.

Rượu là rượu có thể khiến Đại Thánh Nhân say, đồ ăn là những món có thể làm cho Đại Thánh Nhân dư vị.

Một bữa cơm no rượu say xong, ba người hơi ngà ngà say lại phẩm trà tán gẫu.

“Ma chủ tiền bối, bây giờ có thể nói chuyện kia được rồi chứ?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Cũng là chuyện liên quan tới săn bắn cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân thôi.”

“Ở trong vùng Hỗn Độn, ta phát hiện được một con cự thú mới vừa tấn cấp thành cấp Hỗn Độn Thánh Nhân.”

“Cho nên ta muốn liên hợp với Nguyên chủ và một vài tiền bối Nhân tộc đi săn cự thú Hỗn Độn đó.”

“Trong đó đương nhiên cũng không thiếu được ngươi, Trận Pháp Thần sư mạnh nhất Nhân tộc.” Ma chủ nói.

“Đi săn cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân? Nguyên chủ tiền bối, ngươi còn chưa nói, có thể lấy được đồ gì tốt?” Từ Phàm hỏi.

“Một loại Hỗn Độn chi khí cực kỳ trân quý, nếu hấp thụ nhiều nghe nói có thể trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân.”

“Đáng tiếc hai cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân chúng ta săn giết không có.”

“Ta cũng chưa từng thấy qua thứ đó.” Nguyên chủ nói.

Lúc này, Ma chủ nói: “Ở vùng Hỗn Độn, ta thấy tận mắt nhìn thấy cự thú Hỗn Độn kia tấn cấp, một tia Hỗn Độn chi khí đặc thù Nguyên chủ nói tới, ta cảm nhận được.”

“Cho nên lúc này mới tới tìm Nguyên chủ, xem xem có thể báo tin cho những tiền bối Nhân tộc kia không.” Ma chủ nói.

“Tiền bối Nhân tộc, không phải là những cường giả Đại Thánh Nhân đã rời đi Nhân tộc lúc trước sao?” Từ Phàm hỏi.

“Ngươi xem, ta đã nói mà, loại chuyện này không gạt được, chỉ cần đến cấp độ nhất định, ai cũng có thể đoán được.”

“Ngươi còn muốn giấu diếm, giấu giếm nổi sao?” Ma chủ mỉm cười.

“Nói thì nói như thế, nhưng ngươi muốn nhờ đám lão gia hỏa đó xuất thủ, ngươi có ra giá nổi không?” Nguyên chủ hỏi lại.

“Yên tâm, đại giới để bọn hắn xuất thủ ta vẫn trả nổi, hiện tại ta chỉ muốn hỏi ngươi có thể giúp ta truyền đạt lại không thôi.”

“Từ Thần sư, đến lúc đó ngươi có thể ở bên ngoài chiến trường chính trợ giúp không?” Ma chủ lại quay qua hỏi Từ Phàm.

“Có thể.” Từ Phàm gật đầu.

“Yên tâm, đến lúc đó tự có hai món Huyền Hoàng chí bảo đưa lên.” Ma chủ cười nói.

“Nguyên chủ, hiện tại còn thiếu mỗi ngươi, cho một lời thống khoái, được hay không?”

“Được thì được đấy, nhưng ta không muốn nhìn vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của sư phụ ta đâu. Mỗi một lần đi tìm đám lão gia hỏa đó đều sẽ bị trách mắng một phen, rất khó chịu.” Vẻ mặt Nguyên chủ đau khổ nói

“Không động thủ giáo huấn ngươi đã không tệ rồi, nếu ta có đồ đệ như ngươi, ta…”

Ngại đang nhờ vả người ta làm việc, lời phía sau của Ma chủ không nói tiếp nữa.

“Nói cho ngươi trước, lần này nhờ bọn họ xuất thủ nhất định không thể thiếu Hồng Mông chí bảo gặp mặt, nếu không nói không lay nổi đám lão gia hoả đó đâu.”

“Mặt khác ngươi lại chuẩn bị mười món Huyền Hoàng chí bảo cực phẩm trở lên, ba loại Tiên Thiên linh căn, còn có hai mạch linh khoáng Hỗn Độn.” Nguyên chủ mở miệng nói.

“Nguyên chủ, ngươi thành thật nói cho ta, có phải ngươi lục lọi gia sản của ta không? Sao mấy thứ ngươi báo ra không sai một ly nào vậy?” Giọng Ma chủ hơi run run.

“Không phải vừa khớp với gia sản của ngươi, mà là đại giới thấp nhất để đám lão gia hỏa này xuất thủ.”

“Đây là nể tình ngươi là Nhân tộc rồi đấy. Nếu là những dị tộc khác, thấp nhất cũng là phải từ ba món Hồng Mông chí bảo.” Nguyên chủ phất tay nói, trong ánh mắt mang theo ý cười.

“Nếu thật sự không được, bảo tình nhân cũ của ngươi ra, không thu một xu cắc bạc nào, còn có thể có một hồi niềm vui ly biệt.”

Nghe thấy mấy chữ tình nhân cũ, thân thể Ma chủ nhẹ run lên.

“Sau này tốt nhất đừng lấy chuyện này ra nói đùa, nếu không, nếu ta thật sự chuyển thành Thần Ma, Nhân tộc coi như thiếu đi một cường giả đứng đầu đó.” Vẻ mặt của Ma chủ có chút thâm tình.

“Ta chỉ đùa chút thôi, đừng coi là thật.”

“Thực ra nói thật thì, ngươi trở thành Thần Ma chỉ là chuyện sớm muộn thôi, sinh linh trong giới đi đến bước như ngươi và ta.”

“Đường của mình không đi ra được, trở thành Thần Ma là chuyện sớm muộn.”

“Đám lão gia hỏa bây giờ, trong tay người nào không có ba bốn thể xác Đại Thần Ma, đều đang chờ sau khi con đường của mình đi không thông, đoạt xá Thần Ma tìm kiếm trở thành tồn tại chí cao.” Nguyên chủ nói.

Lúc này Từ Phàm ở một bên nghe đến say sưa ngon lành, đây chính là tin tức bí mật nhất của Tam Thiên giới liên quan tới Nhân tộc, bình thường muốn nghe cũng không nghe được.

“Những chuyện ngươi nói đều là những chuyện tương lai mới có khả năng xảy ra, ít nhất bây giờ ta vẫn muốn lấy thân thể Nhân tộc, tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân.” Ma chủ nói.

“Thôi được, ta biết ngươi đang nghĩ gì.”

“Hiện tại ngươi nên trở về vơ vét tiểu bảo khố ngươi đi, gom đủ những thứ ta muốn cho đám lão gia hoả kia.”

“Đến lúc đó mới dễ nhờ bọn họ xuất thủ.” Nguyên chủ nói.

“Vậy được, ta về trước, sau khi gom xong lại nói cho ngươi.” Ma chủ nói xong liền biến mất không thấy.

Trong bí cảnh chỉ còn lại Nguyên chủ và Từ Phàm.

“Gọi ngươi tới uống bữa rượu này có đáng hay không, nghe được nhiều tin tức bí ẩn như vậy?” Nguyên chủ cười hỏi.

“Không nói ta cũng gần như có thể đoán được, hiện tại ta chỉ tò mò những tiền bối Nhân tộc đó đang ở đâu?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Nếu ngươi muốn thay ta trở thành chủ Nguyên Thủy tông, bây giờ ta liền nói với ngươi.” Nguyên chủ dụ hoặc nói.

“Vẫn là thôi đi, vị trí nặng nề đó chỉ có Nguyên chủ ngươi có thể tiếp nhận nổi.” Từ Phàm cười cự tuyệt nói.

“Bọn họ ở đâu ấy hả? Mặc dù không thể nói cho ngươi, nhưng ta có thể nói cho ngươi vì sao bọn họ lại rời đi.” Nguyên chủ thần bí nói.

“Là Tam Thiên giới không chứa được bọn họ sao?” Từ Phàm mở miệng hỏi.

“Cũng gần như là ý này.”

“Không phải Tam Thiên giới không chứa được bọn họ, mà là bọn họ chủ rời Tam Thiên giới.”
Bình Luận (0)
Comment