Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1285 - Chương 1285: Ám Nguyên Giới

Chương 1285: Ám Nguyên giới Chương 1285: Ám Nguyên giới

Càng ngày càng nhiều đệ tử dự bị tới Ẩn Linh môn, cả tông môn lại náo nhiệt lên lần nữa.

Từ Phàm và lão giả tóc trắng ngồi trong tiểu viện uống trà.

“Vẫn là lúc nhiều người nhìn hơi có không khí hơn một chút.” Lão giả tóc trắng nhìn từng độn quang trên bầu trời nói.

“Đương nhiên rồi, chẳng qua bây giờ phần lớn đệ tử tấn cấp đến Đại La thánh giả, muốn hướng đến chỗ cao hơn, chỉ ở lại trong tông môn thì không thể được.” Từ Phàm nâng ly trà, phẩm một ngụm nói.

“Cũng không biết lại qua bao nhiêu năm nữa, đệ tử tông môn chúng ta có thể vào giai đoạn Chuẩn Thánh.”

“Đến lúc đó, ngàn vạn Chuẩn Thánh, Thánh Nhân tụ tập trong cùng một tông môn, cảnh tượng đó ngẫm lại cũng thấy náo nhiệt.” Lão giả tóc trắng nói, nhớ tới cảnh tượng trước đây lúc mới quen Từ Phàm.

Lúc hắn thăm dò tương lai Ẩn Linh môn, phía trên dòng sông thời gian xuất hiện vô số ánh mắt.

Bây giờ hồi tưởng lại cảm giác ấy lại thấy hơi buồn cười, khi đó tương lai mình thăm dò chỉ là một phần nhỏ, hoặc là nói, hắn không có tư cách nhìn thấy toàn cảnh.

“Muốn đạt thành ngàn vạn Chuẩn Thánh và Thánh Nhân, trong Tam Thiên giới thì có chút quá sức.”

“Muốn toàn bộ tông môn đều thành cấp Thánh Nhân, vậy nhất định phải khai tông lập phái trong vùng Hỗn Độn.”

“Đệ tử lấy pháp tắc đại đạo Hỗn Độn tu luyện mới có thể.” Từ Phàm uống trà, thong thả nói.

“Khai tông lập phái trong vùng Hỗn Độn?” Lão giả tóc trắng vẫn là lần đầu nghe cách nói này.

“Lão ca, đây cũng là vấn đề ta đang tự hỏi gần đây.”

“Khí vận Nhân tộc trong Tam Thiên giới có hạn, nó sẽ không cho phép nhiều cường giả cấp Thánh Nhân như thế xuất hiện đâu.”

“Tu luyện pháp tắc đại đạo Tam Thiên giới, nhất định bị ý chí đại đạo Tam Thiên giới khống chế, cho dù tư chất cơ duyên đều đến, khi độ kiếp cũng sẽ rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu.”

“Cho nên công pháp tông môn chúng ta hiện tại càng thiên hướng về pháp tắc đại đạo Hỗn Độn.” Từ Phàm cười nói.

Lúc hắn sửa đổi công pháp Ngũ Hành quyết bản cuối cùng đã bắt đầu nhúng tay vào phương diện này.

Lúc này, tên đầy đủ của Ngũ Hành quyết của Ẩn Linh môn nên xưng là Ngũ Hành Hỗn Độn đại đạo chân giải.

“Lão đệ, ta sớm biết tin tức của ngươi là tin tốt mà. Không được, hiện tại ta phải đi nói cho mấy đồ đệ ta, bảo bọn họ chuyển tu Ngũ Hành quyết của tông môn.” Lão giả tóc trắng nói.

“Ha ha, lão ca không cần phải gấp, mấy sư điệt ta có tư chất và cơ duyên thành Thánh, có tu luyện hay không cũng không đáng kể.” Từ Phàm cười xua tay nói.

Lúc Từ Phàm và lão giả tóc trắng đang trò chuyện vui vẻ.

Từ Phàm đột nhiên nhận được tin tức từ Nguyên chủ.

“Từ Thần sư, mau tới chỗ ta, không nghĩ tới vừa trở lại Tam Thiên giới là gặp được ngay chuyện tốt như vậy.” Giọng điệu Nguyên chủ vô cùng phấn khích.

“Lão ca, có người tìm ta, ta đi trước.” Từ Phàm nói với lão giả tóc trắng.

“Chuyện của lão đệ quan trọng, mau đi đi.”

Trong Nguyên Thủy tông, Nguyên chủ, Ma chủ, Hoàng Sơn, Thiên Diệt, còn có những trưởng lão cấp Đại Thánh Nhân khác của Nguyên Thủy tông gặp nhau tại một phòng.

Trên mấy vị trí khác còn có mấy phân thân đại biểu tất cả đại thế lực Nhân tộc.

“Ám Nguyên giới không biết trêu chọc đại thế lực nào ở vùng Hỗn Độn, bị cường giả cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân tiện tay tiêu diệt.”

“Thế giới đó sụp đổ, đúng là cơ hội cực kỳ tốt của chúng ta.”

“Thừa cơ hội này, chúng ta nhanh đến thế giới sụp đổ đó vớt bảo bối thôi.” Nguyên chủ phấn khích nói.

“Lần này không giống lần trước, thanh thế quá lớn, cường giả đại thế giới khác nhất định cũng đều biết.”

“Chúng ta tách ra làm được, có thể vớt được bao nhiêu bảo bối, tất cả đều xem bản lĩnh của chính mình.”

“Tranh thủ thời gian hành động đi, động tác chậm, canh cũng không húp được.”

Sau khi động viên xong, Nguyên chủ bắt đầu dẫn theo một đám người Nguyên Thủy tông ngồi trong cung điện Nhân tộc rời Tam Thiên giới.

Mà Từ Phàm trực tiếp vào trong vùng Hỗn Độn, sau đó lại được truyền tống đến tiểu thế giới phân tông trong vùng Hỗn Độn.

“Bồ Đào, thông báo cho các đệ tử tập hợp, chúng ta đi Ám Nguyên giới vớt bảo bối.” Từ Phàm phân phó.

“Tuân lệnh chủ nhân.”

Một canh giờ sau, hơn chín phần mười đệ tử cấp Đại La thánh giả về tới phân tông.

Sau đó tất cả đều tập hợp vào trong Thiên Địa Linh Lung tháp, xuất phát về vị trí Ám Nguyên giới Nguyên chủ cung cấp.

“Sao ta cảm thấy chuyện Ám Nguyên giới này là do đám người Đế quốc Thánh Quang làm nhỉ?” Từ Phàm sờ cằm nói.

Trước đây, sau khi nhìn thấy cường giả trên Thánh Quang cự chu xuất thủ, Từ Phàm cũng cảm giác được bên trên hẳn là có cường giả cấp Hỗn Độn Thánh Nhân.

“Căn cứ theo quỹ đạo Thánh Quang cự chu chủ nhân đi theo trước đây, có khả năng bảy phần mười trở lên.” Bồ Đào phân tích.

“Cũng phải, Ám Nguyên giới, cái tên này vừa nghe là đúng ngay loại Đế quốc Thánh Quang chán ghét.” Từ Phàm cười nói.

Lúc này, Từ Phàm chợt nghĩ đến huynh đệ tốt, chuyện tốt như vậy, hắn cảm thấy đám hồng nhan tri kỷ của huynh đệ tốt cũng nên tham dự một phen.

Thế là Từ Phàm nhắm mắt lại, ý thức chuyển dời đến trên phân thân số ba.

Lúc này, Từ Phàm thần kỳ phát hiện, vị trí của huynh đệ tốt ở vùng Hỗn Độn, vậy mà cách Ám Nguyên giới không quá xa.

Ngay sau đó, Từ Phàm tìm được huynh đệ.

Lúc này Vương Vũ Luân đang ngồi bên ngoài boong thuyền câu cá.

“Xem ra cuộc sống gần đây của ngươi trôi qua không tệ.” Từ Phàm cười nói.

“Vẫn là chủ ý Từ đại ca ra tốt, ở vùng Hỗn Độn xông xáo một phen, sau khi trải qua một thời gian, tình cảm giữa các nàng quả nhiên tốt hơn trước kia một chút.” Vương Vũ Luân cười nói.

“Có thể là do vết tích của các nàng bị xóa đi, cảm giác khi các nàng tụ hợp cùng nhau, khát vọng đối với ta cũng không mãnh liệt như trước.”

Biểu cảm trên mặt Vương Vũ Luân, không biết là mất mát hay vui vẻ, dù sao Từ Phàm cảm giác mất mát có phần hơi nhiều hơn.

“Đây không phải trạng thái ngươi muốn nhất sao?” Từ Phàm ngồi xuống bên cạnh Vương Vũ Luân, cười nói.

Lúc này, Vương Vũ Luân móc ra một tấm tinh phiến cỡ như danh thiếp từ trong linh bảo không gian, đưa qua cho Từ Phàm.

“Từ đại ca, đây là một đồ vật tương đối thú vị gần đây ta câu lên được, cái này dường như là giấy chứng nhận thân phận của một dị tộc.” Vương Vũ Luân nói.

Từ Phàm nhận lấy tinh phiến, sau khi quan sát một phen, trực tiếp chiếu ra một màn sáng giữa không trung.

Trong màn sáng là một vài tư liệu trong tinh phiến.

“Chủ nhân của tinh phiến này hẳn đã chết, nhưng tin tức ghi lại phía trên rất có thú vị.”

“Một tồn tại cấp Chuẩn Thánh, ở trong quốc gia và thế lực chỗ bọn họ vậy mà chỉ có thể làm một tiểu binh.”

“Đại Trạch Thần quốc, không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn một quốc gia trong trung tâm Hỗn Độn.” Từ Phàm nhìn xem tinh phiến bên trong tin tức nói.

“Trung tâm Hỗn Độn, là trung tâm vùng Hỗn Độn sao?” Vương Vũ Luân tò mò hỏi.

“Đúng vậy, chính là nơi đó.” Sau đó, Từ Phàm kể lại chuyện gặp phải Thánh Quang cự chu cho huynh đệ tốt nghe một lần.

“Không nghĩ tới ngoài hai đế quốc Thần Ma, lại còn có khu vực rộng lớn như thế.” Vương Vũ Luân thán phục nói, trong ánh mắt tràn đầy tò mò.

Hắn hấp thu ký ức của chân ngã, gần như đã đi dạo hết khu vực Tam Thiên giới và hai đế quốc Đại Thần Ma.

“Lúc trước chân ngã có kế hoạch, hắn muốn xông ra vòng vây của hai đế quốc Đại Thần Ma, đi xem thử trong vùng Hỗn Độn bên kia có cái gì.”

“Đáng tiếc cuối cùng lại thất bại.” Vương Vũ Luân có chút tiếc nuối nói.
Bình Luận (0)
Comment