Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1286 - Chương 1286: Đưa Bảo Tới Cửa

Chương 1286: Đưa bảo tới cửa Chương 1286: Đưa bảo tới cửa

“Cách nơi này không xa có một đại thế giới tên là Ám Nguyên giới.”

“Hình như là chọc phải tồn tại cấp Hỗn Độn Thánh Nhân, toàn bộ đại thế giới sụp đổ, cho nên bảo ngươi tới để qua đó tìm bảo bối.”

“Không biết ngươi có hứng thú hay không?” Từ Phàm hỏi.

Ánh mắt Vương Vũ Luân sáng lên.

“Đang lo gần đây không có chuyện làm, hiện tại chúng ta đi qua Ám Nguyên giới luôn đi.” Vương Vũ Luân hưng phấn nói.

Lúc này, một nữ tử tuyệt sắc dáng vóc cao gầy bưng một bình rượu và bốn đĩa đồ nhắm đi tới.

“Biết phu quân và đại ca tốt nói chuyện phiếm, cố ý đưa tới thịt rượu.” Nữ tử tuyệt sắc ôn nhu nói, đặt rượu và đồ nhắm lên bàn giữa hai người, sau đó rời đi.

Từ Phàm quay đầu lại nhìn, rất có hứng thú nhìn nữ tử kia một cái.

“Đây là thị nữ trong một thế của ta, vẫn luôn theo bên cạnh ta, khôn khéo khiến người ta thương.” Vương Vũ Luân nói.

“Tu vi Đại La thánh giả thật đúng là hiếm thấy, có muốn tìm cách để nàng tấn cấp đến Chuẩn Thánh không?” Từ Phàm nhìn rượu và đồ nhắm trên bàn cười nói.

“Người thị nữ này của ta, tư chất thấp đáng thương, ta cũng đã nghĩ trăm phương ngàn kế, đã dùng hết các loại đồ tốt trong Tam Thiên giới, mới giúp nàng tăng lên tới Đại La thánh giả.”

“Nếu như có thể đi lên thêm một bước, vậy đa tạ Từ đại ca.” Vương Vũ Luân cảm kích nói.

“Đều là huynh đệ, nói cảm ơn với không cảm ơn cái gì.”

Hai người cứ như vậy, vừa thả câu trong hư không, vừa uống rượu.

“Ngươi ở trong vùng Hỗn Độn, chân ngã có từng tìm ngươi gây chuyện không?” Từ Phàm uống hết một ly rượu hỏi.

“Thật đúng là từng tới, hắn thông qua nhân quả, để một vị hồng nhan tri kỷ trong đó truyền lời.” Vương Vũ Luân nói.

“Truyền lời gì?” Từ Phàm lập tức nổi lên hứng thú.

“Hắn muốn gặp mặt Từ đại ca một lần, chẳng qua là phải bảo đảm không đánh chủ ý lên bản nguyên hắn.” Vương Vũ Luân cười nói.

Chân ngã sợ Từ đại ca như thế, hắn cũng thấy có hơi buồn cười.

Người hùng tài đại lược, quyết đoán ngập trời chân như chân ngã, nhìn thấy Từ Phàm cũng chỉ có thể vừa sợ vừa hận.

“Không đánh chủ ý lên bản nguyên hắn là không thể nào, đường tắt để ngươi tấn cấp thành Đại Thánh Nhân nhanh nhất chính là cắn nuốt hết bản nguyên hắn mà.”

“Nếu không như vậy, tiên hồn ngươi nhất định không viên mãn, giải quyết cực kỳ phiền phức.” Từ Phàm giải thích.

“Từ đại ca không đáp ứng thì chịu rồi, vậy cứ để hắn sống những ngày tháng trốn chui trốn nhủi đi.” Vương Vũ Luân không thèm để ý nói.

“Hắn cũng không tránh được bao lâu đâu, chờ ta tấn cấp thành Đại Thánh Nhân, chân ngã ngươi chạy đến đâu cũng không được.” Từ Phàm cười nói.

Lúc này, cần câu trong tay Vương Vũ Luân đột nhiên căng ra.

Sau đó một luồng cự lực truyền đến.

Sau một trận đấu sức, đồ vật kia bị kéo vào trong vùng Hỗn Độn.

Một hạt giống toả ra mùi thơm ngát xuất hiện trong tay Vương Vũ Luân.

Mùi thơm ngát này khiến Từ Phàm và Vương Vũ Luân cùng phát ra âm thanh say mê.

“Mùi thơm ngát này, hẳn là một loại Tiên Thiên linh chủng ta không biết.” Từ Phàm nói.

“Vậy làm phiền Từ đại ca trồng ra.” Vương Vũ Luân đưa hạt giống cho Từ Phàm.

“Được, sau khi trở về trồng ra thứ tốt lại nói với ngươi.”

Lúc này, tiên chu đã thay đổi phương hướng, dùng hết tốc lực bay về hướng Ám Nguyên giới.

Ngay lúc này, Từ Phàm chợt cảm nhận được nơi xa có rất nhiều khí tức truyền đến.

Sau khi cảm giác một phen, phát hiện kia là một hạm đội cự chu.

Hạm đội cự chu cũng cảm nhận được tiên chu của Từ Phàm.

Đang từ từ đến sát cự chu.

Từ Phàm nhìn theo hướng hạm đội cự chu hướng tới, cười nói: “Chuyện thú vị tới, trước khi vào đến Ám Nguyên giới, nói không chừng những hồng nhan tri kỷ của ngươi phải hoạt động gân cốt một chút đấy.”

Vừa dứt lời, một luồng khí tức to lớn toả định lấy tiên chu.

Lúc này, tất cả nữ tử trong tiên chu tất cả đều ngớ người.

“Luồng khí tức Đại Thánh Nhân này không khỏi cũng quá yếu đi, ước chừng còn chưa đủ ta ăn.”

Xà hoàn trên tay Vương Vũ Luân bắt đầu di động.

“Đừng gấp, trên hạm đội cự chu còn có cái Đại Thánh Nhân khác, chiêu này của bọn họ kêu là thả con săn sắt, bắt con cá rô.” Từ Phàm khoát tay, bảo bạch xà đừng gấp gáp.

Lúc này, lại có thêm mấy luồng khí tức to lớn toả định lấy tiên chu.

Sau đó, mấy bóng dáng Đại Thánh Nhân dị tộc xuất hiện xung quanh tiên chu.

“Ám Nguyên giới đã là địa bàn của Thần Sơn giới ta, mời chư vị rời đi.” Một cường giả dị tộc nói.

Đúng vào lúc này, một nữ tử cầm trong tay linh kiếm xuất hiện trên tiên chu.

“Đơn đấu hay các ngươi cùng lên, thống khoái chút đi, đừng nói nhảm nhiều như vậy.” Nữ tử cầm trong tay linh kiếm lạnh nhạt nói.

Lúc này, mấy Đại Thánh Nhân dị tộc xung quanh tiên chu đột nhiên xuất thủ.

Một cự thủ ngưng tụ từ đại đạo Hỗn Độn chộp tới tiên chu.

“Các tỷ muội, ra đây tìm việc vui nào.” Giọng nữ tử cầm trong tay linh kiếm vang lên trên tiên chu.

Chỉ thấy một tòa sơn mạch to lớn xuất hiện, bảo vệ tiên chu, sau đó mang theo áp lực vô tận ép lên người mấy Đại Thánh Nhân dị tộc.

Lại có một bạch xà lớn như Tiên giới xuất hiện, phun lưỡi rắn đỏ tươi, lãnh huyết nhìn về phía đám Đại Thánh Nhân dị tộc.

Sau đó lại có mấy khí tức Đại Thánh Nhân xuất hiện, cùng toả định mấy Đại Thánh Nhân dị tộc và cự hạm đội chu cách đó không xa.

Cự thủ Hỗn Độn trên tiên chu, ngay cả cọng lông cũng không tìm thấy đã bị sơn mạch to lớn đột nhiên xuất hiện mẫn diệt.

Mấy Đại Thánh Nhân dị tộc cũng bị áp chế trong chớp mắt.

Sau đó hạm đội cự chu liền bị các hồng nhan tri kỷ của Vương Vũ Luân khống chế.

“Thật sự không biết chính mình có bao nhiêu cân lượng mà tùy tiện khiêu khích, cũng không biết bọn họ tu luyện tới Đại Thánh Nhân thế nào nữa.” Từ Phàm cười, lắc đầu nói.

“Đúng thế, cho dù là cự thú Hỗn Độn, cũng có cảnh giác hơn bọn họ.” Vương Vũ Luân cũng bật cười.

Hồng nhan tri kỷ thị nữ vừa nãy đi tới.

“Đại tỷ nói trên hạm đội cự chu này có không ít đồ tốt, Huyền Hoàng chí bảo có một món, Tiên Thiên chí bảo có sáu món, Hồng Mông Tử Khí thủy tinh có cỡ phạm vi vạn trượng.”

“Còn lại còn có một Tiên Thiên linh căn phán đoán không ra giá trị, đang ở trạng thái cây non.” Nữ tử nói.

“Những món Huyền Hoàng và Tiên Thiên chí bảo, ngươi bảo đại tỷ xem rồi phân phối là được.” Vương Vũ Luân nói.

“Đã rõ, phu quân.” Hồng nhan tri kỷ thị nữ gật đầu rời đi.

“Vận khí của các ngươi quả nhiên là tốt, ta ở vùng Hỗn Độn du tẩu lâu như vậy, cũng không gặp được loại đưa bảo tới cửa này.” Từ Phàm hâm mộ nói.

“Có thể là khu vực này gần với Ám Nguyên giới, cho nên người không biết sâu cạn nhiều hơn một chút.”

“Nếu bên Từ đại ca cũng tới, có thể thử thời vận.” Vương Vũ Luân nói.

“Bên các ngươi cách gần hơn, bên bản thể ta cách khá xa, chạy tới phải cần một thời gian.” Từ Phàm nói.

Lúc này, một nữ tử cầm trong tay linh kiếm vẻ mặt lạnh nhạt đi tới.

“Có thời gian không? Vừa rồi đánh chưa tận hứng, chúng ta lại luận bàn một trận, thế nào?” Nữ tử cầm trong tay linh kiếm hờ hững hỏi.

“Đừng vội, chờ đến Ám Nguyên giới có lúc cho ngươi xuất thủ, hai người chúng ta không cần thiết luận bàn.” Từ Phàm lắc đầu nói.

“Sao không cần thiết, là ngươi không bằng ta, hay là ta không bằng ngươi?” Nữ tử nói.

“Ầy, là ta không bằng ngươi. Ngươi là Đại Thánh Nhân, ta là Thánh Nhân, không thể so sánh.”
Bình Luận (0)
Comment