Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1289 - Chương 1289: Phân Thân Số Bốn

Chương 1289: Phân thân số bốn Chương 1289: Phân thân số bốn

Vương Vũ Luân cầm cần câu lập tức ngây người.

Hắn nhìn về phía hai tảng đá đỏ trong thùng nước, có chút cạn lời.

“Thôi, dù sao cũng thể nghiệm được cảm giác vui vẻ khi câu cá bình thường.” Vương Vũ Luân nói.

“Món Huyền Hoàng chí bảo chủ ảo cảnh này có duyên với ngươi, rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì ở chỗ đây câu cá cũng được.”

Toàn bộ ảo cảnh bắt đầu từ từ thu nhỏ, sau đó hóa thành một lồng giam cỡ nhỏ trong tay Từ Phàm, sau khi loại bỏ tất cả cấm chế ở trên, hắn ném qua cho Vương Vũ Luân.

“Dùng Huyền Hoàng chí bảo chuyên câu cá đi.” Từ Phàm cười nói.

“Đa tạ Từ đại ca.” Vương Vũ Luân cảm tạ nói.

“Lần này ghé thăm ngươi một lát, thuận tiện nói cho ngươi, tông môn chúng ta thành lập một phân tông bên ngoài vùng Hỗn Độn Tam Thiên giới.”

“Nếu không có việc gì có thể qua xem.” Từ Phàm nói.

Ngay lúc này, một luồng đại đạo Hỗn Độn cường đại đụng vào nhau, dư âm khuếch tán ra, quét ngang cả thế giới vỡ vụn Ám Nguyên giới.

“Nguyên chủ và những Đại Thánh Nhân dị tộc giới khác đánh nhau rồi.” Từ Phàm cảm nhận được dư âm đại đạo Hỗn Độn va chạm nói.

“Chúng ta có cần đi hỗ trợ không?” Vương Vũ Luân hỏi.

“Không cần, chúng ta qua đó chỉ thêm phiền thôi.” Từ Phàm lắc đầu nói.

Lúc này, mấy luồng khí tức to lớn đột nhiên bại lộ tại khu vực thế giới vỡ vụn Ám Nguyên giới.

Sau khi cảm nhận một phen, Từ Phàm lập tức nói với Vương Vũ Luân bên cạnh: “Đi, rời khỏi khu vực Ám Nguyên giới này.”

“Những Đại Thánh Nhân dị tộc kia muốn vây giết Nguyên chủ.”

“Chúng ta không cần đi hỗ trợ hả?” Vương Vũ Luân nghi hoặc hỏi.

“Không có thời gian giải thích cho ngươi, nhanh chóng rời đi là được rồi.”

Thiên Địa Linh Lung tháp và tiên chu của Vương Vũ Luân nhanh chóng phá vỡ không gian, rút lui khỏi khu vực thế giới vỡ vụn Ám Nguyên giới.

Vừa đi khỏi, lại có mấy luồng khí tức càng thêm to lớn giáng lâm tại khu vực thế giới vỡ vụn Ám Nguyên giới.

Sau đó, cả Ám Nguyên giới biến thành chiến trường của các Đại Thánh Nhân.

Từng luồng dao động mạnh mẽ quét ngang toàn bộ khu vực thế giới vỡ vụn Ám Nguyên giới, dưới từng luồng dao động đó, vô số mảnh vỡ thế giới hóa thành hư vô.

Cả thế giới vỡ vụn giống như ngọn cỏ nhỏ dưới mưa to gió lớn.

Tại nơi cách thế giới vỡ vụn Ám Nguyên giới ngoài một vạn quang giáp, đám Từ Phàm và Vương Vũ Luân nhìn thế giới vỡ vụn đang mẫn diệt.

“Đây là chiến đấu giữa các Đại Thánh Nhân đứng đầu nhất, một giới đều bị bao phủ dưới bóng của hắn.”

Lúc này, tại khu vực thế giới vỡ vụn Ám Nguyên giới, đã có gần ba phần mười khu vực hóa thành hư vô.

“Đây chính là nguyên nhân ta bảo ngươi nhanh chóng rời đi, những dao động chiến đấu này tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vẫn nên tránh đi mới tốt.”

“Đáng tiếc, một chỗ tầm bảo đang tốt lành, cứ như vậy biến mất.” Từ Phàm nói.

“Không sao, coi như đi dạo.” Vương Vũ Luân trái lại nhìn rất thoáng, dù sao hắn cảm thấy cuộc sống bây giờ đã rất hạnh phúc, cái gì cũng không thiếu.

Lúc rất nhiều Đại Thánh Nhân đang chiến đấu, một Thần Ma cấp Hỗn Độn Thánh Nhân lớn như Tiên giới xuất hiện.

Biểu cảm trên mặt rất mới lạ, tựa như đang xem một đám côn trùng đánh nhau.

Cường giả đang giao chiến đột nhiên dừng tay, tất cả đều cảnh giác nhìn về phía Thần Ma.

“Ta chỉ đi ngang qua, cảm giác bên này xảy ra chuyện gì đó thú vị, cho nên tới xem một chút.”

“Các ngươi tiếp tục, ta sẽ không quấy rầy các ngươi.” Hỗn Độn Thần Ma cười nói.

Nguyên chủ Nhân tộc và tiền bối Nhân tộc sau khi dùng thần niệm trao đổi một phen, trực tiếp rời đi.

Mặt khác, cường giả dị tộc vừa rồi chiến đấu với bọn họ cũng đi khỏi.

Thần Ma cấp Hỗn Độn Thánh Nhân thấy côn trùng không đánh nhau nữa, trên mặt tỏ vẻ có chút thất vọng.

Sau đó bóng dáng biến mất, tiếp tục đi về nơi xa.

Trên tiên chu của Vương Vũ Luân, một nữ tử mặc thanh y, cầm linh kiếm trong tay nhìn theo hướng Thần Ma biến mất, tay nắm chặt linh kiếm càng thêm dùng sức.

“Bên này không còn chuyện gì nữa, tiếp theo đây ngươi chuẩn bị đi đâu?” Từ Phàm nhìn Vương Vũ Luân hỏi.

“Ta nghe Thanh Nhi nói, có mấy đại thế giới có nhiều Nguyên chủ, ta chuẩn bị mang bọn họ đến những thế giới đó xem.” Vương Vũ Luân nói.

“Mang theo mỹ nữ chu du khắp các đại thế giới, cũng có thể xem là một đoạn nhã sự.” Từ Phàm cười.

Lúc này, một bóng dáng xuất hiện ở cách đó không xa.

Lúc này, Vương Hướng Trì nhìn cha mình đang ở cùng nhiều di nương như vậy, vẻ mặt vô cùng kỳ quái.

“Hướng Trì, có chuyện gì sao?” Vương Vũ Luân nhìn nhi tử mình hỏi.

“Không có, ta sợ cha ra ngoài chơi quá vui vẻ, quên mất nhi tử ta, cho nên tới để ngươi quen mắt.” Vương Hướng Trì nói.

“Tiểu tử thối, nói gì đấy, ta còn có thể quên ngươi sao!” Vương Vũ Luân cười mắng, sau đó quăng qua một món linh bảo không gian.

“Bên trong có mấy món Huyền Hoàng chí bảo và một vạn trượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí ngươi và đệ ngươi có thể sử dụng, sau khi trở về chia đều ra.”

Vương Vũ Luân nhận lấy linh bảo không gian, gật đầu.

Thiên Địa Linh Lung tháp và tiên chu Vương Vũ Luân nhanh chóng đi về hướng khác nhau.

“Nguyên chủ, thu hoạch thế nào?” Sau khi cảm nhận được khí tức của Nguyên chủ, Từ Phàm vội vàng gửi tin hỏi.

“Quả nhiên là xúi quẩy, chỉ lấy được ba món Huyền Hoàng chí bảo với bảy món Tiên Thiên chí bảo.”

“Nếu không phải Hỗn Độn Thần Ma kia xuất hiện, ta đã tiêu diệt cả đám oắt con đó rồi.” Nguyên chủ có chút không cam lòng.

“Đừng nhìn Hỗn Độn Thần Ma đó ngoài miệng nói muốn ở bên cạnh xem kịch, kỳ thật vừa tới đã phong tỏa không gian xung quanh.”

“Muốn ngư ông đắc lợi cuối cùng, chúng ta chỉ là thực lực yếu kém, cũng không phải tên ngốc.” Nguyên chủ càm ràm.

“Mấy thứ này cũng không chia nhỏ ra được, hai món Huyền Hoàng chí bảo và năm món Tiên Thiên chí bảo, chờ sau khi trở về, ta mời ngươi đi Vạn Thánh lâu ăn cơm.” Nguyên chủ còn không quên lời hứa của hắn.

“Nguyên chủ đại khí.”

Kết quả là, hai bên vừa gặp nhau, Từ Phàm lại có một đợt thu hoạch.

Một thanh kiếm răng cưa tản ra quang mang màu đỏ tươi và một cái huyết trì, hai món Huyền Hoàng chí bảo hiện lên quanh người Từ Phàm.

“Hai món Huyền Hoàng chí bảo này, trong tông môn có vẻ như ai cũng không thích hợp dùng.”

Từ Phàm nắm chặt thanh kiếm răng cưa tản ra quang mang màu đỏ tươi, lập tức ác niệm vô tận xông thẳng vào tiên hồn.

Sau khi nhìn kiếm răng cưa xong lại nhìn về phía huyết trì, ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên.

“Phân thân số ba không ở bên cạnh, có một số việc vẫn không dễ làm.”

“Vậy thì luyện thêm số bốn, lấy huyết trì làm hạch tâm, kiếm răng cưa làm chủ sát khí, vừa hay có thể dùng phế phẩm.” Từ Phàm vỗ tay nói.

Từ Phàm phân ra một tia bản nguyên Thánh Nhân dung nhập vào trong huyết trì.

Sau đó chỉ thấy một Từ Phàm khoác huyết bào, biểu tình âm lãnh xuất hiện trước mắt.

Từ Phàm huyết bào lại cầm răng cưa kiếm lên, lập tức sinh ra chất biến.

Lúc này, Từ Phàm huyết bào giống như hóa thân của tà niệm vạn ác của đại thế giới.

Đặc biệt giống boss cuối trong tiểu thuyết mấy ngàn vạn chữ.

“Phối hợp hai món Huyền Hoàng chí bảo này, không nghĩ tới chiến lực có thể mạnh lên nhiều như vậy.” Từ Phàm nhìn Từ Phàm mặc huyết bào nói.

“Nhưng mà nhìn quá mức tà ác.”

Từ Phàm nói, vung tay lên, một chiếc mặt nạ màu máu xuất hiện trên mặt Từ Phàm mặc huyết bào.

“Thế này là được rồi.” Từ Phàm hài lòng gật đầu nói.

“Chủ nhân, bước kế tiếp chúng ta đi đâu?” Bồ Đào hỏi.

“Về Tam Thiên giới trước, ta đi xem đám đệ tử mới tuyển nhận thế nào.” Từ Phàm suy nghĩ nói.

“Tuân lệnh chủ nhân.”
Bình Luận (0)
Comment