Chương 1288: Hỗn Độn Hỏa Ngục tinh thần
Chương 1288: Hỗn Độn Hỏa Ngục tinh thần
“Đều là người quen cũ, xem bọn họ có ý nghĩa gì.”
“Nếu thật sự không được thì ngươi qua đây, ta mời ngươi uống rượu.”
Từ Phàm nhìn ra được, Nguyên chủ quả thực thấy rất không có ý nghĩa.
“Ám Nguyên giới này cũng từng bị khác cường giả vơ vét sao?” Từ Phàm hỏi.
“Cũng gần như là vậy, ba món Hồng Mông chí bảo quan trọng nhất cũng bị cường giả đại thế giới khác cướp đi, đồ vật còn lại không có nhiều ý nghĩa lắm.” Nguyên chủ nói.
“Dù sao cũng tốt hơn không có, ta mang đệ tử tông môn đi dạo một vòng trước, nếu thật sự không có gì có thể vơ vét thì lại đi tìm ngươi.” Từ Phàm nói xong, bảo Bồ Đào điều khiển Thiên Địa Linh Lung tháp tiến vào thế giới vỡ vụn.
Lúc này, Từ Phàm nhìn nơi nào đó ở thế giới vỡ vụn, hình chiếu của tinh thần, không khỏi nói: “Có một viên Hỗn Độn Hỏa Ngục tinh thần, xem ra bình thường sinh linh trong đại thế giới này sống chẳng ra sao cả.
Lúc này, một thần niệm đột nhiên toả định lấy Thiên Địa Linh Lung tháp chỗ Từ Phàm.
Từ Phàm mừng rỡ, còn tưởng rằng sắp có việc làm rồi.
Chỉ thấy một Đại Thánh Nhân dị tộc xuất hiện, nhìn Thiên Địa Linh Lung tháp, cảnh giác nói: “Mảnh vỡ thế giới này là bọn ta để mắt tới trước, hy vọng ngươi không muốn có ý đồ với nó.”
Từ Phàm không nói gì, xua tay, bảo Bồ Đào điều khiển Thiên Địa Linh Lung tháp tiến vào chỗ sâu hơn trong thế giới vỡ vụn.
Loại thế giới vỡ vụn liếc mắt là có thể nhìn tới đầu này, Từ Phàm không có hứng thú.
Thiên Địa Linh Lung tháp càng tiến sâu vào, mảnh vỡ thế giới xung quanh càng nhiều hơn.
Từ trong mảnh vỡ thế giới tịch diệt nào đó, Từ Phàm lấy ra một đoạn ngắn dòng sông thời gian của Ám Nguyên giới.
Dùng đoạn dòng sông thời gian này, bắt đầu thôi diễn nhân quả toàn bộ Ám Nguyên giới.
Chỉ thấy một đoạn dòng sông thời gian nho nhỏ càng ngày càng hoàn chỉnh dưới bổ sung của Từ Phàm, tin tức ẩn chứa trong đó cũng càng ngày càng nhiều.
Cuối cùng, cả dòng sông thời gian Ám Nguyên giới bị Từ Phàm hư cấu trở lại như cũ.
“Bồ Đào, mau lấy ra tin tức có giá trị bên trên.” Từ Phàm cau mày.
Dòng sông thời gian hư cấu vừa xuất hiện, lập tức bị Đại Thánh Nhân am hiểu đạo Vận Mệnh xung quanh cảm giác được.
Có cường giả muốn trảm diệt dòng sông thời gian hư cấu này, mà có người lại muốn hư không đánh cắp tin tức quan trọng trong dòng sông thời gian hư cấu.
Một hộ tráo nhân quả trong suốt bao toàn bộ dòng sông thời gian hư cấu lại, Bồ Đào ở trong đó nhanh chóng đánh cắp tin tức.
Lúc này, một bóng người xuất hiện trong Thiên Địa Linh Lung tháp.
“Có chiêu này, sao ngươi không nói sớm.” Nguyên chủ nói, trực tiếp bá khí đánh văng tất cả cường giả nhìn trộm dòng sông thời gian hư cấu.
“Kết phường đi, ta bình sự, ngươi tầm bảo, chia bốn sáu.” Nguyên chủ nhìn Từ Phàm, thuần thục nói.
“Ba bảy.”
“Không được, chia ba bảy ta thật sự mất mặt lắm, bốn sáu, ta mời ngươi đi Vạn Thánh lâu ăn một bữa nữa.” Nguyên chủ hứa hẹn nói.
“Được.” Từ Phàm gật đầu.
Mới vừa nói xong, một tòa cung điện Nhân tộc phá vỡ không gian đi tới bên cạnh Thiên Địa Linh Lung tháp.
Mà ngay lúc này, những Đại Thánh Nhân dị tộc bị Nguyên chủ đánh bay vừa nãy, hư không phân thân, toàn bộ đều sôi nổi giáng lâm tại nơi này.
“Lát nữa nói tiếp, ta đi giết gà cho đám nhãi ranh đó xem trước đã.” Nguyên chủ nói, rời khỏi Thiên Địa Linh Lung tháp.
Cuối cùng một Hỗn Độn Pháp Tướng to lớn xuất hiện trong thế giới vỡ vụn.
Một tay trực tiếp nắm phân thân của một Đại Thánh Nhân dị tộc trong đó.
“Một đám không có thực lực, xem náo nhiệt cái gì, thật sự coi Nhân tộc ta dễ bắt nạt à.”
Phân thân Đại Thánh Nhân dị tộc bị bắt lại trực tiếp nổ tung trong tay Nguyên chủ.
Sau đó một tay Hỗn Độn Pháp Tướng của Nguyên chủ trực tiếp cắm vào hư không, cách mấy chục vạn quang giáp, trực tiếp lôi Đại Thánh Nhân dị tộc đó đến trước mặt.
“Đám nhãi ranh, ta giết gà cho các ngươi xem này, không phục cứ đến tìm ta.”
Nguyên chủ nói xong, trực tiếp bóp nát Đại Thánh Nhân dị tộc chộp vào trong tay.
“Dám nhe răng trước mặt ta, tự ước lượng lại thực lực của mình đi.”
Giọng nói truyền khắp toàn bộ khu vực Ám Nguyên giới vỡ vụn, bá khí không gì sánh được.
Trong Thiên Địa Linh Lung tháp, Từ Phàm bật ngón tay cái cho Nguyên chủ.
“Nguyên chủ bá khí, tấm gương của đời ta.”
“Ha ha, ta bá khí cái gì, đám lão gia hỏa đó đang đi dạo xung quanh đây này.” Nguyên chủ nhếch miệng nói.
“Đám lão gia hỏa đó cứ thích xem ta như vậy, vừa vặn cũng thừa dịp những lão gia hỏa đó ở đây, ra vẻ.” Nguyên chủ đắc ý nói.
Lúc này, tất cả Đại Thánh Nhân nhìn trộm dòng sông thời gian mô phỏng đều rút lui.
“Từ Đại thần sư, thế nào rồi, thế giới vỡ vụn này còn có bảo bối gì hay không?” Nguyên chủ có chút mong chờ hỏi.
“Ta có thể tìm tòi được có năm món Huyền Hoàng chí bảo, một Tiên Thiên linh căn, còn lại còn có chín món Tiên Thiên chí bảo.” Từ Phàm nói, mô phỏng ra bản đồ toàn bộ khu vực Ám Nguyên giới vỡ vụn.
Chỉ ra những đồ vật vừa nói trên bản đồ.
“Giao cho ta, ngươi đừng quan tâm nữa.” Nguyên chủ nói, mang theo cung điện Nhân tộc rời đi.
Khiến Từ Phàm phải nuốt xuống hết mấy lời muốn nói.
Vốn dĩ Từ Phàm còn muốn hỏi hỏi vài chuyện về Ma chủ.
Từ Phàm rảnh rỗi không có chuyện gì làm, đành bảo Bồ Đào điều khiển Thiên Địa Linh Lung tháp đi tới Hỏa Ngục tinh thần.
Quang mang đỏ tươi nhuộm đỏ khu vực mấy trăm triệu quang giáp xung quanh, tựa như địa ngục xích diễm.
“Quả nhiên là một viên tai tinh, sao vị cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân kia không hủy diệt viên tinh thần này luôn nhỉ?” Từ Phàm nghi hoặc nói.
Lúc này, hóa linh bản nguyên to lớn của Hỏa Ngục tinh thần từ trên tinh thần nhảy ra, phát ra tiếng rống phẫn nộ về xung quanh.
Theo từng âm thanh gầm thét, Từ Phàm nghe được ý không cam lòng.
Sau đó, một tia hóa linh bản nguyên lại đưa mắt nhìn chằm chặp vào Thiên Địa Linh Lung tháp chỗ Từ Phàm.
“Ai cho ngươi lá gan đó, thế mà xem ta như nơi trút giận.” Từ Phàm cảm nhận được một ác ý khủng khiếp.
“Bồ Đào, quay về khu vực Ám Nguyên giới.” Từ Phàm mở miệng nói.
Đánh nhau với thứ này rất phiền phức, hơn nữa giết chết cũng không có chỗ tốt.
Thiên Địa Linh Lung tháp biến mất, hóa linh bản nguyên của Hỏa Ngục tinh thần không tìm được mục tiêu, đành đưa mắt theo dõi Đại Thánh Nhân dị tộc khác.
“Bồ Đào, tìm tới tiên chu của Vũ Luân, ta đi lấy ít đồ.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Thiên Địa Linh Lung tháp thay đổi phương hướng, phá không gian mà đi.
Lúc này, Vương Vũ Luân đang thả câu trong một mảnh vỡ thế giới tràn ngập sinh cơ.
Sau khi biết được Từ Phàm bản thể muốn qua đây, lập tức mời tới.
“Từ đại ca, ngươi xem đây là cái gì?” Vương Vũ Luân chỉ vào thùng nước bên cạnh nói.
Chỉ thấy trong thùng nước có hai con đại thanh ngư đang bơi lội.
“Vậy mà ngươi câu lên được cá bình thường, chúc mừng, chúc mừng.” Từ Phàm nhìn hai con đại thanh ngư, cười nói.
“Từ đại ca, hai con đại thanh ngư này không có vấn đề gì đấy chứ.” Vương Vũ Luân cẩn thận hỏi.
“Không có vấn đề gì hết, chỉ là chỗ này chỗ ngươi mới có chút vấn đề thôi.”
“Sinh cơ của tất cả mảnh vỡ không gian đều bị rút ra, chỉ có nơi này vẫn như thường, ngươi không cảm thấy có gì đó kỳ quái à?” Từ Phàm cười, đột nhiên vung tay lên.
Hoàn cảnh xung quanh bắt đầu biến hóa, từ nơi vốn sinh cơ bừng bừng, sức sống dào dạt, biến thành cảnh tận thế, nham thạch nóng chảy khắp nơi.
Mà hai con cá trong thùng nước, thì lại là hai tảng đá màu đỏ.
Bây giờ ngươi đang ở trong không gian ảo cảnh của một món Huyền Hoàng chí bảo, không gian khốn cảnh này tên là Vô Thống Sát Ngục.