Chương 1292: Khí tức xa lạ
Chương 1292: Khí tức xa lạ
Bữa cơm này ăn đến Nguyên chủ tan nát cõi lòng, chỗ tốt lấy được từ chỗ Từ Phàm chẳng những không đủ, hơn nữa tự mình còn phải góp vào thêm hơn nửa.
“Bắt lấy dê béo tàn nhẫn cắt thịt đúng không, lần sau các ngươi không có cơ hội đó đâu.” Nguyên chủ nhìn một đám trưởng lão Nguyên Thủy tông nói.
“Sẽ không đâu, bọn ta tin Nguyên chủ, nhất định còn sẽ có lúc phát tài.” Hoàng Sơn cười nói.
Sau đó mọi người về tới Tam Thiên giới, Từ Phàm mang Trương Vi Vân trở về Ẩn Linh môn.
“Phu quân, hiện tại ta muốn bế quan đột phá đến cảnh giới Thánh Nhân.” Trương Vi Vân nói.
“Đi đi, ta ở đây canh chừng cho ngươi.” Từ Phàm nằm trên ghế dựa tiêu cơm nói.
Một bữa ăn Từ Phàm ăn ở Vạn Thánh lâu quá mỹ vị, hiện tại còn làm tiên hồn hắn có chút lâng lâng.
Trương Vi Vân bế quan, trong tiểu viện lại còn lại một mình Từ Phàm.
“Không nghĩ tới Nguyên chủ còn có quá khứ như thế.” Từ Phàm cười nói.
Nghĩ tới năm đó, Nguyên chủ tuổi trẻ bồng bột, cảm thấy chính mình vô địch trong cùng cảnh giới, thậm chí cũng có thể đấu với Hỗn Độn Thánh Nhân một hồi.
Trước đây ôm tâm thái ngạo nghễ như thế, gặp phải một cường giả dị tộc cũng mới trở thành Đại Thánh Nhân ở vùng Hỗn Độn.
Tựa như tự do trời định trong bóng tối, hai bên ai cũng không vừa mắt ai.
Kết quả là thuận lý thành chương đánh lên, một trận chiến đánh đến trăm năm.
Sau đó hai người dừng tay, nhìn về đối phương đều có một loại cảm giác cùng chung chí hướng, sau đó hai người thuận lý thành chương trở thành bằng hữu.
Lúc đầu kịch bản này phát triển rất tốt, nhưng sau đó, qua vẻn vẹn mấy ngàn vạn năm.
Vị bằng hữu tốt này của Nguyên chủ tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân.
Điều này khiến Nguyên chủ đều có chút không bình tĩnh.
Cảm giác nhìn thấy bằng hữu phát tài còn khó chịu hơn là giết hắn.
Lúc sau, Nguyên chủ liền bắt đầu uy hiếp người bằng hữu kia.
Đây là tin tức Từ Phàm lọc ra từ trong lời Nguyên chủ nói.
Chẳng qua, có một tin tức khiến Từ Phàm rất chú ý.
Đó chính là trong vòng vây của hai đế quốc Đại Thần Ma, có một thông đạo thông ra bên ngoài hai đế quốc Đại Thần Ma.
“Nếu như ta tìm được thông đạo đó, nhất định sẽ càng có lợi hơn với hình thức gây dựng cơ nghiệp ở bên số hai.” Từ Phàm sờ cằm nói.
Nghĩ tới đây, Từ Phàm gửi một tin cho Nguyên chủ.
“Thông đạo đó, chúng ta không ra được đâu, ngươi cũng đừng nghĩ nữa.”
Cuối cùng một tin tức lớn được Nguyên chủ gửi tới, đây là tư liệu liên quan tới thông đạo kia.
“Thôi.” Từ Phàm vừa xem tư liệu này, liền biết hắn không đùa.
Nhưng Từ Phàm vẫn thử gửi tư liệu này qua cho số hai.
Lúc Từ Phàm đang nằm trên ghế dựa phá giải hệ thống.
Thánh Quang điện đột nhiên sáng lên.
“Chủ nhân, có một đội đệ tử gặp phải tập kích từ cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân vùng Hỗn Độn, tất cả đều vẫn lạc, hiện nay tiên hồn đều đã được đón về.”
Trong Thánh Quang điện xuất hiện mấy trăm bóng dáng trong suốt.
“Cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân đó đột nhiên tập sát, không kịp điều động lực lượng từ phân tông.” Bồ Đào giải thích.
“Không sao, chỉ cần tiên hồn quan trọng nhất còn ở là được.” Từ Phàm đứng dậy, xuất hiện bên ngoài Thánh Quang điện.
Nhìn đệ tử vẫn lạc trong Thánh Quang trì, hắn đột nhiên nghĩ đến tin tức phân thân số hai gửi đến.
“Có nên làm một nhóm con rối cấp Thánh Nhân phẩm chất cao không nhỉ?” Từ Phàm sờ cằm nói.
“Tái tạo tiên thể cần bao lâu?”
“Nhanh nhất một trăm mười hai năm, chậm nhất hai trăm ba mươi hai năm.” Bồ Đào trả lời.
“Ừm, cứ vậy trước đi.” Từ Phàm gật đầu, trực tiếp tiến vào trong không gian dưới lòng đất.
Trong không gian trong cơ thể một con cự thú Hỗn Độn, phân thân số hai đang nghiên cứu lò luyện đại đạo Hỗn Độn, đột nhiên nhận được tin tức từ Từ Phàm.
“Bảo ta làm một nhóm con rối cấp Thánh Nhân phẩm chất cao, việc này còn không đơn giản sao.” Phân thân số hai nhìn lò luyện đại đạo Hỗn Độn nói.
Cuối cùng bắt đầu điên cuồng nhét linh khoáng Hỗn Độn vào trong lò luyện đại đạo Hỗn Độn.
Không quá lâu sau, từng con rối Thần Ma cấp Thánh Nhân xuất hiện.
Sau đó lại dùng những linh khoáng Hỗn Độn giá trị không cao, luyện chế ra nhiều thêm con rối cấp Chuẩn Thánh.
Trên người con cự thú Hỗn Độn lớn đột nhiên bay ra một con cự thú Hỗn Độn nhỏ ý chí như phi điểu.
Vừa vào đến vùng Hỗn Độn đã nấp đi, mau chóng bay về hướng Tam Thiên giới.
“Chỉ có thể làm được nhiêu đây, lại nhiều nữa sẽ bị Đại thống lĩnh phát hiện.” Số hai nói.
Ẩn Linh môn, trong nhà ăn.
Các đệ tử vừa vào tông môn đang dùng cơm.
Trương Học Linh ngồi tại một chiếc bàn sát vách, một thân một mình yên lặng ăn cơm, ánh mắt hơi vui mừng nhìn các đệ tử vừa thu vào tông môn.
“Người này được, người này có tuệ căn, người này là chiến thể.” Trương Học Linh lần lượt đánh giá trong lòng.
Lúc này, Giang Hóa Nguyệt ẩn chứa kiếm ý trên người đi qua trước mặt Trương Học Linh.
“Đây chính là nòng cốt chiến lực của thế hệ này, thiên phú còn cao hơn Tiêu sư muội, được.” Trương Học Linh hài lòng nói.
Lúc này, Tiêu Lạc Phàm ngồi xuống bàn đối diện Trương Học Linh.
“Sư huynh, lại đang thưởng thức trụ cột tông môn tương lai à?” Tiêu Lạc Phàm cười hỏi.
“Đương nhiên rồi, đây chính là tương lai của tông môn chúng ta đo.” Sau đó Trương Học Linh chỉ cho Tiêu Lạc Phàm mấy đệ tử mà hắn xem trọng.
“Sư huynh, nếu ngươi không có việc gì thì đi vùng Hỗn Độn nhiều lên, góp nhặt một chút thủy tinh Hồng Mông Tử khí.”
“Bây giờ ngươi đều đã là Đại La thánh giả, nhưng trên người ngay cả một món Tiên Thiên linh bảo cũng không có, như vậy sao được.” Tiêu Lạc Phàm nói.
“Ta ở lại tông môn rất tốt, lại nói, ta cũng không có hứng thú với mấy chuyện chém chém giết giết này.” Trương Học Linh hờ hững nói.
“Đáng tiếc cho một thân tu vi chiến lực của sư huynh.”
“Có gì tiếc, trong tông môn, sư huynh, sư đệ có chiến lực mạnh ta chỗ nào cũng có.”
Lúc hai người đang nói chuyện, Giang Hóa Nguyệt đi tới trước mặt hai người.
“Bái kiến Trương lão sư.” Giang Hóa Nguyệt cung kính nói.
Ngoài trấn thủ Tàng Kinh các ra, Trương Học Linh còn sẽ giảng bài cho đệ tử mới gia nhập tông môn.
“Sao thế, trên Kiếm đạo có chỗ nào không hiểu à?” Trương Học Linh hỏi.
“Ta muốn biết, làm sao có thể gặp Đại trưởng lão?” Giang Hóa Nguyệt cung kính nói.
“Đơn giản thôi, ngươi làm người đầu tiên tấn cấp đến Chân Tiên cảnh là có thể đạt được triệu kiến và khen thưởng từ Đại trưởng lão.”
“Mặt khác, nếu như ngươi có thể leo lên vị trí đầu trên bảng chiến lực cùng khoá tông môn, nếu Đại trưởng lão ở tông môn có thể sẽ triệu kiến ngươi.”
“Ngươi gặp Đại trưởng lão làm gì?” Trương Học Linh hơi tò mò hỏi.
“Ta ta cảm giác trong hạt nhân linh hồn có thứ gì đó, muốn xin Đại trưởng lão lấy ra giúp.” Giang Hóa Nguyệt nói.
Nghe xong lời này, trong mắt Trương Học Linh hiện ra một phù văn, dò xét hạt nhân linh hồn của Giang Hóa Nguyệt.
Kết quả, nhìn một phen không có kết quả.
Lúc này, giọng Từ Phàm vang lên.
“Để hắn đến đây đi, các ngươi xem không hiểu đâu.”
Trong tiểu viện, Từ Phàm nhìn xem Giang Hóa Nguyệt, ánh mắt có chút hiếm lạ.
“Bái kiến Đại trưởng lão.” Giang Hóa Nguyệt hành lễ cung kính nói.
“Đứng dậy đi, xem ra đại trận dò xét Tam Thiên giới nên đổi mới.” Từ Phàm nói, nhẹ nhàng điểm lên bầu trời.
Lập tức một luồng Hỗn Độn chi khí tinh thuần hóa thành một trường long dung nhập vào trong cơ thể Giang Hóa Nguyệt.
Lúc này, một luồng khí tức xa lạ từ trên người Giang Hóa Nguyệt xuất hiện.