Chương 1294: Kế hoạch
Chương 1294: Kế hoạch
“Những Đại Thánh Long rời khỏi Tam Thiên giới rất khó xử lý sao?” Từ Phàm hỏi.
“Thắng bại chia năm năm, nếu không, ở Tam Thiên giới ta sớm đã diệt đám Long tộc này.” Nguyên chủ bá khí trả lời.
“Thắng bại chia năm năm, nhưng thêm hỗ trợ từ Từ Thần sư thì không giống vậy.”
“Chúng ta giăng bẫy trước, giải quyết Hỗn Độn Thánh Long xong, sau đó lại giết chết Đại Thánh Long khác của Long tộc là được.”
Nghe được kế hoạch này, Từ Phàm lập tức nổi lên hứng thú.
Sau khi diệt trừ Long tộc, tương đương với hắn ít đi một tâm bệnh.
“Được.” Từ Phàm trả lời.
“Đến Nguyên Thủy tông ta, chúng ta thương lượng chi tiết trong đó.” Nguyên chủ vô cùng tích cực.
Nguyên Thủy tông, trong một bí cảnh phong cảnh tươi đẹp.
Nguyên chủ, Từ Phàm, Hoàng Sơn, Thiên Diệt tụ hợp cùng nhau câu cá.
“Hỗn Độn Thánh Long không dễ giải quyết, ít nhất phải cần ba lão gia hỏa, lại thêm ta và Từ Thần sư mới có thể.” Nguyên chủ lên kế hoạch.
“Không cần ta xuất thủ à?” Thiên Diệt quay đầu nhìn qua Nguyên chủ.
“Ngươi trông chừng trong Tam Thiên giới, phòng ngừa Long tộc đi chi viện.”
“Hoàng Sơn, ngươi đi nói với tất cả đại tộc, chia cắt Long tộc, Nhân tộc ít nhất phải chiếm bốn phần mười.” Nguyên chủ còn nói thêm.
“Gan lớn lên tí đi, ta đi đòi năm phần mười cho ngươi.”
“Nhân tộc chúng ta gánh chịu nguy hiểm chủ yếu, nếu không đòi năm phần mười, chẳng phải là làm áo cưới cho người khác sao.” Hoàng Sơn nói.
“Không được, không đủ thời gian, trực tiếp bốn phần mười để bọn họ đáp ứng thống khoái, không để các đại tộc phá đám là được.” Nguyên chủ kiên trì nói.
Lúc này, Từ Phàm thắc mắc.
“Hỗn Độn Thánh Long đó còn khó đánh hơn cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân sao?”
“Chiến lực rất mạnh, nhưng là bản lĩnh chạy trốn còn mạnh hơn.”
Từ Phàm gật đầu tỏ vẻ đã rõ.
Một màn sáng xuất hiện trước mặt mọi người, bên trên biểu hiện các Đại Thần Long rời Tam Thiên giới qua các thời kỳ của Long tộc.
Nguyên chủ đánh dấu trọng điểm lên mấy con.
“Ba Đại Thánh Long này cần phải chú ý, mặc dù không bằng Hỗn Độn Thánh Long, nhưng nếu như để hắn chạy thoát vẫn rất phiền phức.” Nguyên chủ nói.
Lúc này, một luồng dao động không gian xuất hiện.
Trên không ba người hiện lên rất nhiều long bì và long lân bị rút đi.
“Từ Thần sư, có những thứ này, có thể định vị vị trí của bọn họ ở vùng Hỗn Độn nữa không?” Nguyên chủ hỏi.
Từ Phàm vẫy tay, một miếng long lân lớn từ từ thu nhỏ xuất hiện trong tay Từ Phàm.
“Vật này đã bị xóa đi vết tích trong dòng sông thời gian, muốn định vị có hơi phiền phức, ta cần một món Huyền Hoàng chí bảo ẩn chứa Hỗn Độn Nhân Quả đại đạo.” Từ Phàm chà miếng long lân trong tay nói.
“Cái này có.”
Hoàng Sơn vẫy tay, một chiếc la bàn như Thái Cực đồ xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
“Có cái này thì dễ làm.”
“Vậy là được, bây giờ ta nhờ những lão gia hỏa kia tìm kiếm tỉ mỉ quỹ đạo Hỗn Độn Thánh Long trở về Tam Thiên giới.”
“Nhất định phải giết được hắn bên ngoài khu vực Thánh Quang tinh thần.”
Sau đó Nguyên chủ trực tiếp mang theo Từ Phàm đi về vùng Hỗn Độn.
“Ngươi mang ta đi đâu vậy?” Từ Phàm nghi hoặc hỏi.
“Ta dẫn ngươi đi gặp đám lão gia hỏa kia.”
“Đây không phải…”
“Không có gì không phải, chỗ đám lão gia hỏa kia ở, ngươi muốn tìm thì có thể giấu được sao?”
Từ Phàm ở trong không gian không biết xuyên qua bao nhiêu tỉ quang giáp, chỉ thấy trong một tiểu thế giới đặc biệt, thấy được chín vị tiền bối Nhân tộc.
“Tiểu Nguyên chủ, ngươi dẫn Từ Thần sư tới, có phải muốn mưu đồ đại sự thống nhất Tam Thiên giới không?” Một nam tử bề ngoài nhìn cực kỳ cường tráng hưng phấn nói.
“Không phải, nhưng cũng có liên quan tới hắn, ta chuẩn bị diệt Long tộc trước.” Nguyên chủ nói.
“Diệt Long tộc trước?”
Lúc này, chín vị tiền bối Nhân tộc đã xuất hiện trong đại điện.
Sau khi được Từ Phàm đồng ý, Nguyên chủ nói ra chuyện con đường thông ra bên ngoài hai đế quốc Đại Thần Ma.
Trong nháy mắt đưa tới sự chú ý từ tất cả tiền bối Nhân tộc.
“Làm, có Từ Thần sư hỗ trợ, tiêu diệt hết đám nhãi con Long tộc không thành vấn đề.”
“Ta đã sớm không vừa mắt đám rồng nhãi nhét đó, lần trước cướp của ta một mạch linh khoáng Hỗn Độn, cơn tức đó ta còn chưa nuốt trôi đâu.”
Từ Phàm nhìn chín tiền bối Nhân tộc quần tình xúc động, giống như phần tử khủng bố muốn làm đại sự.
Sau đó Nguyên chủ lại nói ra một loạt kế hoạch, tất cả đều được các tiền bối Nhân tộc hết sức đồng ý.
Chỉ thấy một tiền bối Nhân tộc dáng vóc có chút thấp bé nói: “Vậy ta đi dò xét tung tích của tên nhãi con Hỗn Độn Thánh Long kia trước, lại định nơi mai phục.”
“Ta đi xác định con đường kia là thật hay giả.” Có một tiền bối Nhân tộc nói.
Sau khi hai người nói xong, bóng dáng liền hóa thành một đoàn sương mù biến mất.
Tam Thiên giới, Ẩn Linh môn.
Từ Phàm nằm trên ghế dựa, nhìn đám mây Hùng Nhị giữa bầu trời.
“Chẳng biết sao lại một công việc lớn thế cho mình nữa.” Từ Phàm có chút cảm khải nói.
Lúc này, Từ Cương đột nhiên xuất hiện trong tinh vực.
Một Thánh Nhân chi kiếp to lớn xuất hiện.
Ngũ Hành đại đạo hóa thành năm loại kiếp nạn khác biệt.
“Muốn trở thành Chuẩn Thánh, không tệ.” Từ Phàm nhìn về tinh vực chỗ Từ Cương nói.
Trong tông môn, người có thể trở thành Chuẩn Thánh trong mệnh cách không đến năm mươi người.
Nói cách khác, ngoài năm mươi người này, những người khác muốn trở thành Chuẩn Thánh, thậm chí là Thánh Nhân, cần phải đến tinh vực hoặc vùng Hỗn Độn tấn cấp.
“Lão đại đã tấn cấp đến Chuẩn Thánh, vậy chứng minh những người khác cũng sắp, xem ra có vài thứ phải chuẩn bị một phen.” Từ Phàm quan sát kiếp nạn Thánh Nhân của Từ Cương nói.
Lúc này, Thánh Nhân chi kiếp của Từ Cương cũng dẫn tới chú ý của các đệ tử khác.
Một cánh cửa truyền tống xuất hiện, đệ tử phân tông ở vùng Hỗn Độn sôi nổi trở về, để quan sát Thánh Nhân chi kiếp của Từ Cương.
Đám đồ đệ của Từ Phàm cũng nhanh chóng trở về, quan sát Thánh Nhân chi kiếp của Đại sư huynh bọn họ.
“Đừng sốt ruột, trong số mệnh có, cuối cùng rồi sẽ có.”
“Nếu như không có, vậy đến nơi khác cướp đoạt thiên cơ.” Từ Phàm cười nói.
Từ Cương phát huy rất ổn định trong Thánh Nhân chi kiếp, dù là mấy tia Thánh Nhân kiếp uy lực lớn nhất ở cuối cùng, cũng không ép được hắn dùng ra toàn lực.
Chín ngày sau, Từ Cương trở thành Chuẩn Thánh.
“Bái kiến sư phụ, đồ nhi trở thành Chuẩn Thánh.” Từ Cương nhìn sư phụ mình tôn kính nhất, ánh mắt vô cùng cảm khái.
Hắn nhớ tới chính mình khi còn bé, sư phụ thường treo bên miệng.
“Nhanh chóng mạnh lên, sư phụ vẫn chờ ngươi bảo vệ.”
Nghĩ đến đây, hốc mắt Từ Cương có chút ướt át.
“Đứng lên đi, những năm này ngươi một mình khổ tu cũng vất vả.” Từ Phàm vui mừng nói.
“Hiện nay trong bảo khố còn chưa có Huyền Hoàng chí bảo nào thích hợp cho ngươi dùng, chờ một lát, vi sư lượng thân luyện chế cho ngươi một bộ.”
“Tạ sư phụ.”
Ban đêm, Từ Phàm bày một bàn lớn trong tiểu viện, mời tất cả đồ đệ cùng nhau đến ăn bữa cơm.
Nhìn những ái đồ này, Từ Phàm nghĩ đến cảnh trước đây thu bọn họ làm đồ đệ.
“Không nghĩ tới thoáng cái đã qua nhiều năm như vậy.” Từ Phàm cảm khái nói.
“Có thể theo bên cạnh sư phụ, các đồ nhi không cảm thấy lâu.” Lý Tinh Từ nói.
“Đúng thế, cảnh tượng lúc sư phụ thu ta và đại ca làm đồ đệ còn rõ mồn một trước mắt.” Từ Nguyệt Tiên nói, nâng niu lấy ra một chiếc Ngoại Y Cầu.
Món pháp bảo này ngay cả bảo khí cũng không phải, dưới mấy vạn năm vận dưỡng của Từ Nguyệt Tiên, vẫn mới tinh như lúc Từ Phàm vừa cho nàng.
Cuối cùng, bữa cơm này lại biến thành cảnh hồi ức.