Chương 1295: Âm Dương Ngư cô độc
Chương 1295: Âm Dương Ngư cô độc
Trong tiểu viện, Từ Phàm uống trà Từ Nguyệt Tiên pha.
“Đây là cảm ngộ lúc ta và cường giả đại thế giới khác luận đạo liên quan tới đại đạo Ngự Thú có được, hẳn là có trợ giúp cho ngươi.”
Một chiếc ngọc điệp xuất hiện trước mặt Từ Nguyệt Tiên.
“Trong này có phương pháp làm sao bồi dưỡng cự thú Hỗn Độn gần đây ngươi đang nghiên cứu.” Từ Phàm phẩm trà, nhẹ nhàng nói.
Từ Nguyệt Tiên nhận lấy ngọc điệp, bắt đầu xem xét tin tức trong đó.
Xem xong, vẻ mặt chợt trở nên phức tạp.
“Thế nào, hận gặp nhau muộn, hay là những cố gắng trước kia đã uổng phí?” Nhìn đồ nhi mình, Từ Phàm cảm thấy hứng thú hỏi.
“Thì ra phương hướng liên quan tới cự thú Hỗn Độn ta thôi diễn trước kia đều sai hết.” Từ Nguyệt Tiên hơi cảm khái nói.
“Các loại đại đạo Hỗn Độn không phân đúng sai, chỉ có mạnh yếu.” Hưởng thụ gió hiu hiu mát trên đỉnh núi, Từ Phàm thoải mái nói.
“Bên ta còn có một con Âm Dương Ngư được cường giả đó tặng, có một tia huyết mạch cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân.”
“Cho ngươi con Âm Dương Ngư đó, từ từ nuôi.”
Trong đầu Từ Nguyệt Tiên xuất hiện tin tức về Âm Dương Ngư, sau đó lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Sư phụ, con Âm Dương Ngư này về sau có khả năng trở thành cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân, ngươi cứ vậy cho ta sao?”
“Ta không rảnh nuôi nó, trong tông môn cũng chỉ có ngươi thích hợp nuôi con Âm Dương Ngư đó.” Từ Phàm vỗ vai đồ nhi ngoan của mình nói.
“Đa tạ sư phụ!” Từ Nguyệt Tiên cảm động nói.
Một tiểu thế giới tràn đầy Hỗn Độn chi khí tinh thuần đặc chế.
Một con cá trắng đen xen kẽ dài hơn một trượng như cá hổ vừa bơi vừa phát ra tiếng vang kỳ quái.
“Nó rất cô độc.” Từ Nguyệt Tiên nghe kỳ quái tiếng vang này nói.
“Hiện tại đang bồi dưỡng cự thú đồng bản đồng nguyên với nó, nó còn phải tiếp tục cô độc một thời gian.” Bồ Đào trả lời.
“Không cần, cứ giao cho ta là được.” Từ Nguyệt Tiên vung tay lên, một cánh cửa lớn xuất hiện.
Từ trong cửa lớn trước sau tuôn ra hàng vạn tiên thú, phần lớn đều là cấp bậc Kim Tiên.
Thế giới vốn trống trải bát ngát đột nhiên trở nên náo nhiệt.
Đủ loại tiên thú tò mò du đãng trong thế giới này.
“Đây là tiên thú có thể hấp thu Hỗn Độn chi khí ta bồi dưỡng ra được, đáng tiếc chỉ có thể đến cấp Đại La Thánh Giả.” Từ Nguyệt Tiên nhìn những tiên thú này nói, trong ánh mắt vô cùng hoài niệm.
Âm Dương Ngư nhìn những tiên thú vừa chạy ra, lúc vừa bắt đầu cực kỳ sợ hãi.
Nhưng sau đó, sau khi phát hiện những tất cả tiên thú này đều tản ra một loại khí tức rất thân thiết với nó, lập tức như tiểu hài tử lao vào sân chơi.
“Bồ Đào, giúp ta tạo vài món đồ chơi có thể làm cho Âm Dương Ngư chơi vui vẻ.” Từ Nguyệt Tiên phân phó.
Sau đó, thế giới tràn ngập Hỗn Độn chi khí này bắt đầu trở nên nhiều màu nhiều sắc.
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Từ Nguyệt Tiên xuất hiện trước mặt Âm Dương Ngư đang chơi đùa vui vẻ.
Sau khi cảm nhận được thiện ý Từ Nguyệt Tiên phát ra, Âm Dương Ngư thân thiết cọ Từ Nguyệt Tiên, sau đó lại chạy vội như bay về nơi xa chơi đùa cùng các tiên thú.
“Vậy là tốt rồi.” Từ Nguyệt Tiên cảm nhận khí tức Âm Dương Ngư phát ra, hài lòng gật đầu.
Vùng Hỗn Độn, phân tông Ẩn Linh môn, một tòa Thiên Địa Linh Lung tháp to lớn đang xuất phát bay về phía sâu trong vùng Hỗn Độn.
Ẩn Linh môn lại mở ra hình thức đi săn cự thú Hỗn Độn.
Còn chưa đi được bao xa, một tòa sơn mạch lớn đột nhiên xuất hiện bên cạnh Thiên Địa Linh Lung tháp, sánh vai với nó.
Bên trong Thiên Địa Linh Lung tháp, Đại sư huynh Hùng Lực nắm quyền hạn cao nhất Ẩn Linh môn hiện nay đột ngột sững sờ.
“Duyên phận này cũng là không ai có đâu.” Hùng Lực nói, xuất hiện bên ngoài Thiên Địa Linh Lung tháp.
“Các huynh đệ Nguyên Thủy tông, chúng ta lại gặp nhau, lần này lại so một trận, thế nào?” Hùng Lực nhìn toà sơn mạch lớn, hỏi.
Lúc này, một nam tử tiên tư thần tuấn, một thân trường bào màu xanh xuất hiện trên sơn mạch đối diện xa xa với Hùng Lực.
“Được, tìm một nơi nhiều cự thú Hỗn Độn, tọa giá linh bảo hai nhà chúng ta hợp lại cùng nhau.”
“Đến lúc đó xem thử ai săn đựợc nhiều cự thú Hỗn Độn hơn.” Nam tử tiên tư thần tuấn nói, cả đôi mắt nhìn về phía Hùng Lực đều là thưởng thức.
Cảm giác Nguyên Thủy tông không thu Hùng Lực làm môn hạ là một tổn thất lớn.
Sau đó hai món Huyền Hoàng chí bảo sát nhập lại cùng nhau, tăng tốc bay về khu vực nơi sâu vùng Hỗn Độn.
Trong một tiểu thế giới vừa được chế tạo, đệ tử hai tông hài hòa trao đổi cùng nhau.
“Lại nói, các đệ tử Nguyên Thủy tông ta đều nên cảm tạ Đại trưởng lão tông môn các ngươi.”
“Phải biết trong Tam Thiên giới, cũng không phải là ai ai đều có thể thành Thánh.”
“Có chiến trận Cự Nhân Hỗn Độn, bọn ta có thể đi săn cự thú Hỗn Độn kiếm thủy tinh Hồng Mông Tử khí dưới sự bảo vệ của tông môn.” Nam tử kia khách khí nói.
“Không cần khách khí như thế.” Hùng Lực cười ha ha nói, tự hào trong ánh mắt không thể che hết.
“Từ từ đến, có chiến trận Cự Nhân Hỗn Độn, linh bảo và thực lực của chúng ta sẽ càng ngày càng mạnh.”
“Sao lần này Bích Vân Đại sư huynh không đến? Có phải chuẩn bị bế quan đột phá cảnh giới Chuẩn Thánh rồi không?” Hùng Lực tò mò hỏi.
“Khoảng thời gian trước, Bích Vân Đại sư huynh bị một cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân đả thương, hiện tại đang ở tông môn an dưỡng.”
“Cho nên lần này tông môn phái ta tới dẫn đội.”
“May mắn giữa đường gặp được các ngươi, nếu không chỉ tìm chỗ cự thú Hỗn Độn nhiều thôi cũng mất khối thời gian.” Nam tử kia cười toe toét nói.
“Thì ra là thế, khoảng thời gian trước, một đội trong tông môn bọn ta cũng bị cự thú Hỗn Độn tập kích, tất cả đều vẫn lạc, hiện nay đang ở trong tông môn khôi phục chờ phục sinh.” Hùng Lực nói.
Lúc này, đệ tử dẫn đầu Nguyên Thủy tông đột ngột ngớ người.
“Hỗn Độn thú tập kích các ngươi có hình dạng thế nào?”
“Không thấy rõ, chỉ thấy một cái đuôi như lợi kiếm vạch phá không gian đâm rách tiên hồn của tất cả mọi người.” Hùng Lực miêu tả một phen.
“Bích Vân Đại sư huynh cũng bị một cái cái đuôi như lợi kiếm đâm bị thương.” Vẻ mặt nam tử cực kỳ nghiêm túc.
“Lần này các ngươi yên tâm, theo bên cạnh Ẩn Linh môn ta cứ chuyên tâm đi săn cự thú Hỗn Độn, nếu cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân lại xuất hiện, cam đoan có chết không về.” Hùng Lực toét miệng cười nói.
Hắn biết Đại trưởng lão tông môn có để một phân thân ở ngay trong Thiên Địa Linh Lung tháp, chỉ cần cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân dám xuất hiện, đến một con, chết một con.
Ngay lúc này, đệ tử hai tông đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ tà ác.
Sau đó cảm thấy, có một luồng kiếm quang huyết sắc chém ra từ chỗ bọn họ.
Luồng kiếm quang đó chém thẳng ra mấy quang giáp, trực tiếp một trảm chém chết cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân trên đường chuẩn bị phục kích.
Cuối cùng, luồng khí tức tà ác biến mất, tựa như mọi thứ đều vẫn là dáng vẻ lúc trước.
Phân thân số bốn của Từ Phàm lần đầu xuất thủ, đệ tử hai tông đều kinh hãi.
“Một luồng kiếm quang này, một kiếm chém giết ba con cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân!” Nam tử có chút khiếp sợ nói.
“Đại trưởng lão mạnh lên rồi.” Hùng Lực nói thầm trong lòng.
Lúc này, trong vùng Hỗn Độn, có ba chiếc tiên chu cỡ nhỏ từ trong Thiên Địa Linh Lung tháp bay ra, bay tới chỗ thân thể của ba cự thú Hỗn Độn.