Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1296 - Chương 1296: Cùng Con Ếch Thông Minh Nhất

Chương 1296: Cùng con ếch thông minh nhất Chương 1296: Cùng con ếch thông minh nhất

Năm tháng dằng dặc, bốn trăm năm đã qua.

Tại nơi cách Tam Thiên giới mấy trăm vạn năm quang giáp, Từ Phàm, Nguyên chủ, còn có ba tiền bối Nhân tộc tụ hợp cùng nhau.

“Đã xác minh tung tích của Hỗn Độn Thánh Long, đây là nơi hắn phải đi qua.” Một tiền bối Nhân tộc nói.

“Chuẩn bị mai phục ở đây sao?” Từ Phàm nhìn qua tiền bối Nhân tộc đó hỏi.

“Ở đây là được, nơi đây không gian yếu kém, Hỗn Độn Thánh Long nhất định sẽ lấy đây làm nơi phá xuất không gian.” Tiền bối đó cũng khẳng định.

Từ Phàm gật đầu, sau đó phất tay vung ra hàng vạn con rối Chuẩn Thánh, bắt đầu bố trí đại trận Hỗn Độn ở xung quanh.

“Nhanh thì một năm, chậm thì mười năm, Hỗn Độn Thánh Long sẽ xuất hiện, mà những Đại Thánh long còn lại, cũng đã xác minh được vị trí.”

“Chỉ cần vừa diệt Hỗn Độn Thánh Long bên này, bên kia sẽ lập tức ra tay.” Nguyên chủ nói.

Hơn bốn trăm năm này, bất kể là Từ Phàm hay là Nguyên Thủy tông đều là đang bận bịu chuyện này.

“Từ Thần sư, đại trận này có cách nói gì không?” Nguyên chủ hơi tò mò hỏi, kỳ thật hắn càng tò mò hơn là, Từ Phàm lấy đâu ra nhiều con rối cấp Chuẩn Thánh như vậy.

“Đại trận Hồng Mông Thiên Nguyên, có công hiệu trấn địch, phong tỏa, tăng cường thực lực tự thân cho chính chủ.” Từ Phàm nói.

Vì một đại trận này, Từ Phàm phải lấy ra gần một nửa thủy tinh Hồng Mông Tử khí.

Ba ngày sau, khu vực xung quanh đột nhiên chấn động, sau đó một đại trận Hỗn Độn xuất hiện, lại từ từ ẩn vào trong vùng Hỗn Độn.

Lúc này, một tia bản nguyên chi lực của đại trận kết nối với Nguyên chủ và ba tiền bối Nhân tộc.

Chỉ trong nháy mắt, bọn họ lập tức được cảm giác bản thân thực lực có phần tăng lên, chiến lực mạnh hơn ban đầu không ít.

“Ít nhất tăng cường mười lăm phần trăm chiến lực cho ta.” Nguyên chủ hơi cảm nhận một phen nói.

“Tăng lên cho ta mười phần trăm.”

“Mười hai phần trăm.”

“Từ Thần sư, trận pháp này của ngươi không tệ, lúc sau có thể làm cho ta một trận bàn hay không?” Cảm nhận thực lực bản thân tăng lên, Nguyên chủ hứng thú hỏi.

“Thứ này làm trận bàn còn đắt hơn hai món Huyền Hoàng chí bảo, lại nói tăng cường chút thực lực này chỉ đủ dệt hoa trên gấm, làm thành trận bàn lại sẽ yếu đi một ít.” Từ Phàm giải thích.

“Bỏ đi, nhưng sau này khi Nhân tộc muốn thống nhất Tam Thiên giới, Từ Thần sư nhất định phải lấy ra đại trận này.” Nguyên chủ nói.

“Đương nhiên, đến khi đó ta sẽ lấy ra thứ tốt hơn.” Từ Phàm cười nói.

Lúc này, trong linh bảo không gian của hắn còn giấu một vạn con rối Thần Ma cấp Thánh Nhân, tất cả đều được số hai đưa tới từng nhóm trong khoảng thời gian này.

Khi đó, sau khi có được nhóm con rối Thần Ma này, Từ Phàm sướng đến phát điên.

Chiến trận Cự Nhân Hỗn Độn do một vạn con rối Thánh Nhân tạo thành tuyệt đối được xem là át chủ bài cao cấp nhất trong tay Từ Phàm.

“Nấp đi trước đã, nếu không, bị Hỗn Độn Thánh Long phát hiện sẽ không tốt.” Từ Phàm nói với Nguyên chủ và ba tiền bối Nhân tộc.

Trong một linh bảo không gian bí ẩn, mấy người đang lẳng lặng chờ Hỗn Độn Thánh Long đến.

“Dựa theo thời gian này, thời gian Hỗn Độn Thánh Long đến nhanh hơn so với ta dự đoán trước đây.”

“Không ngoài dự liệu, hẳn là lấy được một chí bảo có thể đi đường.” Nguyên chủ phân tích.

“Có thể là Hồng Mông chí bảo không?” Từ Phàm hỏi.

“Nếu là Hồng Mông chí bảo, hiện tại chúng ta đã bước lên con đường đó rồi.” Nguyên chủ nhếch miệng cười nói.

Sau khi bố trí xong mọi thứ trong linh bảo không gian, mọi người bắt đầu tán gẫu.

“Tông môn ta có một tiểu cô nương tên Giang Ly, hình như nàng nhìn trúng một đệ tử trong tông môn ngươi, ngươi có muốn làm mai không?” Nguyên chủ mở miệng hỏi.

“Hình như nàng nhìn trúng Hạng Vân, đệ tử này có vẻ không cảm thấy hứng thú mấy về phương diện đạo lữu đâu.” Từ Phàm nói.

“Chuyện này coi trọng ngươi tình ta nguyện, cưỡng ép tác hợp sẽ không tốt.”

Từ Phàm không ngượng nói ra, Hạng Vân coi trọng một cô nương khác Nguyên Thủy tông, quen biết lúc cùng nhau đi săn cự thú Hỗn Độn.

Lúc này Nguyên chủ mới ngớ ra, sau đó bật cười.

“Ta nói vì sao Từ thần sư trả lời như vậy, thì ra đệ tử đó của tông môn các ngươi coi trọng một cô nương khác.”

“Loại chuyện này không dễ xen vào, tùy duyên đi.”

Lúc này, một cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân đột ngột xâm nhập vào trong phạm vi đại trận Hỗn Độn.

Một đôi cự thủ đột nhiên xuất hiện trên không cự thú Hỗn Độn, một phát bắt lấy cự thú Hỗn Độn, túm vào trong không gian chưa biết.

Chỉ thấy trong linh bảo không gian, cự thú Hỗn Độn bị bắt ngay cả giãy dụa cũng không làm được, cứ như vậy bị chộp vào trong tay, trên mặt lộ ra biểu cảm đau khổ.

“Từ Thần sư, ngươi có thể sưu hồn cự thú Hỗn Độn không?”

“Xem thử tình hình khu vực phụ cận thế nào.” Nguyên chủ nói.

“Sưu hồn cự thú Hỗn Độn? Nguyên chủ, ngươi từ đâu thấy chiêu này vậy?” Từ Phàm có chút choáng váng hỏi.

Cự thú Hỗn Độn, sinh ra từ trong Hỗn Độn, căn bản không có hồn có thể sưu.

Từ Phàm cũng đã từng làm thí nghiệm tương tự như sưu hồn cự thú Hỗn Độn, nhưng tất cả đều thất bại.

“Một người đã từng bằng hữu của ta từng làm như vậy, hơn nữa bọn ta còn lấy được rất nhiều đồ tốt.” Nguyên chủ có chút đương nhiên nói.

“Từ Thần sư, ngươi tinh thông vạn đạo Hỗn Độn, ta nghĩ ngươi hẳn biết chiêu này.” Nguyên chủ nhìn cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân trong tay nói.

“Ta từng thử qua, nhưng không được, có thể là cảnh giới của ta không đến, cũng có thể là đây là thần thông đặc hữu của bằng hữu đó của ngươi.” Từ Phàm nói.

“Đáng tiếc.” Nguyên chủ nói, bóp nát cự thú Hỗn Độn trong tay, cuối cùng rút ra hơn tám trăm trượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí từ trong hạch tâm của nó, thu vào.

“Nguyên chủ, người bằng hữu đó của ngươi là tộc gì, nếu gặp mặt một lần nói không chừng ta có thể moi ra thần thông sưu hồn cự thú Hỗn Độn.” Ánh mắt Từ Phàm sáng lên nói.

“Bỏ đi, người bằng hữu đó bây giờ đã là tồn tại Hỗn Độn Thánh Nhân, phỏng chừng đã quên mất ta rồi.” Ánh mắt Nguyên chủ hơi tối lại.

“Là người ở Vạn Thánh lâu sao?” Từ Phàm suy đoán.

Nguyên chủ gật đầu.

“Nguyên chủ, ở quê bọn ta có một câu tục ngữ, gọi là có người trời sinh đã đứng trên điểm cuối.”

“Cũng như người bằng hữu đó của ngươi, thiên phú hắn mạnh, nhưng hắn càng mạnh hơn là lực lượng chủng tộc phía sau hắn, có thể trở thành tồn tại Hỗn Độn Thánh Nhân, cũng do thiên phú bản thân và tộc quần sau lưng thúc đẩy mới đạt tới.”

“Nếu đặt Nguyên chủ ngươi ở vị trí như vậy, ta tin ngươi cũng có thể tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân.” Từ Phàm an ủi nói.

“Lời này của ngươi thú vị đấy, có người trời sinh đã đứng trên điểm cuối.”

“Chỉ nói tại Tam Thiên giới, kỳ thật ta chính là người đứng ở điểm cuối cùng.”

“Từ khoảnh khắc bản thân nhìn thấy công pháp tu luyện trở đi, ta liền biết, trong thế giới này, người có thể trở thành đối thủ của ta không nhiều.”

Lúc Nguyên chủ nói lời này, trên người có một khí thế mạc danh kỳ diệu, tựa như trung tâm của thiên địa Hỗn Độn.

Nhưng sau đó, khí thế không hiểu sao lại yếu đi.

“Mãi đến khi vào vùng Hỗn Độn, ta mới cảm giác được ta giống như một con ếch nhảy ra khỏi giếng nước.”

“Chuyện ta muốn làm duy nhất bây giờ chính là mang theo con ếch thông minh nhất trong giếng, đi ra xem thế giới bên ngoài.”

Một bàn tay lớn đập lên vai Từ Phàm.
Bình Luận (0)
Comment