Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1297 - Chương 1297: Chiến Đấu

Chương 1297: Chiến đấu Chương 1297: Chiến đấu

Thấy ánh mắt ngờ vực của Từ Phàm, Nguyên chủ lại nói: “Không cần nghi ngờ, ngươi ở trong mắt ta chính là con ếch thông minh nhất.”

Khóe miệng Từ Phàm hơi run rẩy, xoay đầu qua, không để ý Nguyên chủ nữa.

“Chờ sau khi làm xong vụ này, chúng ta liền ra ngoài, xem thử đường ra của Nhân tộc chúng ta ở nơi nào.” Giọng điệu Nguyên chủ kiên định nói.

“Được.” Từ Phàm gật đầu nói.

Mọi người ẩn nấp trong bí cảnh đặc biệt của đại trận Hỗn Độn, cứ vậy kéo dài ba năm.

Trong ba năm này, Nguyên chủ đã phá vỡ hình tượng vốn có của hắn trong suy nghĩ của Từ Phàm.

Thích nói đùa, có chút không chịu nổi tịch mịch, hơn nữa thỉnh thoảng còn kèm thêm bạo lực khuynh hướng.

Đã từng nói qua những lời tương tự như lấy long tiên, long cốt ngâm rượu, mỗi người một nửa không chỉ một lần.

Ngay lúc này, sắc mặt Từ Phàm hơi đổi.

“Chuẩn bị, con rối ẩn nấp bên ngoài đã phát hiện khí tức của Hỗn Độn Thánh Long.”

Từ Phàm vừa nói xong, một cửu trảo to lớn của Hỗn Độn Thánh Long xâm nhập vào trong đại trận Hỗn Độn.

Trong nháy mắt này, Từ Phàm khởi động đại trận Hồng Mông Thiên Nguyên.

Chỉ thấy một bức màn chắn màu tím bao phủ toàn bộ khu vực trăm vạn quang giáp xung quanh.

Đại trận Hỗn Độn đã củng cố không gian nơi đây đến mức độ không phải Hỗn Độn Thánh Nhân thì không thể đánh vỡ.

Lực lượng bản nguyên của đại trận Hồng Mông Thiên Nguyên trong cơ thể Nguyên chủ và ba tiền bối Nhân tộc cũng bắt đầu sôi trào, hô ứng lẫn nhau với đại trận Hồng Mông Thiên Nguyên đang vận hành.

“Là ai đang tính kế ta!” Một tiếng rống giận như long ngâm chấn động khu vực Hỗn Độn xung quanh.

Bóng dáng Nguyên chủ và ba tiền bối Nhân tộc khác xuất hiện trong đại trận.

“Nhân tộc, ngươi thật sự cho rằng Long tộc ta yếu thế trong Tam Thiên giới là sợ các ngươi?” Hỗn Độn Thánh Long nhìn bốn người, khinh thường nói.

“Nguyên chủ và ba lão hỗn đản khác, đừng tưởng rằng làm ra một đại trận tương đối mạnh là có thể vây khốn được ta.”

Một Hỗn Độn Thánh Long to lớn như Tiên giới chiếm giữ trong đại trận, một đôi long nhãn như tinh thần nhìn chằm chằm bốn người Nguyên chủ.

Một luồng khí thế khổng lồ bắt đầu sôi trào trong trận pháp, chấn động khu vực Hỗn Độn xung quanh.

Từ Phàm vốn cho rằng Nguyên chủ sẽ nói vài câu xã giao.

Nhưng không nghĩ tới, Nguyên chủ vậy mà trực tiếp dẫn theo ba tiền bối Nhân tộc khác dỗi lên.

Bốn Hỗn Độn Pháp Tướng xuất hiện trong vùng Hỗn Độn, tản ra bốn luồng khí tức mãnh liệt.

Chỉ trong nháy mắt, vùng Hỗn Độn mấy vạn quang giáp xung quanh bắt đầu trở nên đục ngầu.

“Ta lên, các ngươi tìm cơ hội.”

Một Hỗn Độn Pháp Tướng một tay cầm thuẫn, một tay cầm mâu xông tới Hỗn Độn Thánh Long.

Đại chiến bắt đầu, toàn bộ khu vực mấy chục vạn quang giáp đều thành chiến trường của hai bên.

Một tinh môn cổ xưa xuất hiện sau lưng Nguyên chủ, sau đó một tinh thần tản ra khí tức cổ xưa xuất hiện trong khu vực đại trận Hỗn Độn.

Cuối cùng dưới sự gia trì của Tinh Thần chi lực, khí tức của Nguyên chủ đạt đến đỉnh phong.

Một thanh trường thương từ Tinh Thần chi lực hóa thành xuất hiện trong tay Nguyên chủ.

Sau đó mang theo khí tức hủy diệt mãnh liệt đâm tới Hỗn Độn Thánh Long.

Chỗ trường thương xẹt qua, không gian được đại trận Hồng Mông Thiên Nguyên cũng cố vậy mà cắt ra vết nứt không gian.

Nhưng sau đó lập tức được Từ Phàm tu bổ.

Hai tiền bối Nhân tộc khác cũng dùng ra đại đạo Hỗn Độn bản nguyên chính mình tu luyện áp chế Hỗn Độn Thánh Long.

Từ Phàm vận hành vững chắc đại trận Hồng Mông Thiên Nguyên, nhìn trận chiến đấu này, không khỏi có hơi khiếp sợ.

“Phối trí này hoàn toàn có thể đối phó với cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân hơi yếu một chút đó.”

“Hỗn Độn Thánh Long, danh xưng này quả thật không gọi nhầm.” Từ Phàm nhìn Hỗn Độn Thánh Long lấy một địch bốn nói.

Cho dù là lấy một địch bốn, Hỗn Độn Thánh Long cũng không yếu ở thế hạ phong.

Ép các tiền bối Nhân tộc mạnh mẽ tấn công lên trước đó tới liên tiếp lui bại.

“Sơn Cương, đám lão già các ngươi, năm đó thua trong tay ta, hiện tại cũng như vậy thôi.”

“Dù nhiều thêm mấy người giúp đỡ nữa lại thế nào?”

Cự trảo như tinh thần trực tiếp đập vào trên cự thuẫn.

Tiền bối Nhân tộc đó lập tức bị đánh bay ra mấy chục vạn quang giáp.

Theo ngay sau đó là một chiêu Thần Long Bãi Vĩ, hai tiền bối Nhân tộc phụ trách áp chế bên cạnh cũng bị đánh bay.

Thánh thể vỡ vụn, nhưng trong nháy mắt lại khôi phục như lúc ban đầu.

Lúc này đối mặt với Hỗn Độn Thánh Long chỉ còn Nguyên chủ cầm trong tay trường thương.

“Hiện tại ngươi là chủ Nhân tộc nhỉ, đáng tiếc!”

Sau đó, Nguyên chủ thấy được một chiếc miệng lớn như vực sâu bao trùm lấy khu vực mấy vạn quang giáp, trực tiếp nuốt vào toàn bộ không gian dính đến vùng Hỗn Độn này.

“Ôi đệt, mạnh như vậy à!!” Từ Phàm đang quan chiến không khỏi nói.

“Ngươi biết danh xưng Hỗn Độn Thánh Long này của hắn là tới từ đâu chưa?” Giọng nói của Nguyên chủ vang lên bên tai Từ Phàm.

Lúc này, một tinh môn xuất hiện trường trong chiến đấu, Nguyên chủ cầm trong tay trường thương từ đó đi ra.

“Lấy cảnh giới Đại Thánh Nhân, một mình diệt sát cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân, mặc dù có bị thương.”

Nguyên chủ nói, bóng dáng biến mất, trong nháy mắt xuất hiện trên đầu Hỗn Độn Thánh Long

Toàn lực đâm ra một thương, chỉ làm cho thánh thể của Hỗn Độn Thánh Long vỡ ra một chút, sau đó lại khôi phục trong chớp mắt.

“Quả nhiên là danh xưng không gọi sai.” Từ Phàm quan chiến nói.

Lúc này ba tiền bối Nhân tộc bị đánh bay vào chỗ lần nữa, chiến đấu lại lâm vào cục diện bế tắc.

Hai tiền bối Nhân tộc ở bên ngoài tìm kiếm cơ hội liếc mắt nhìn nhau.

Sau đó, một thanh cự kiếm lóe ra kiếm ý Hỗn Độn xuất hiện bên trong đại trận Hỗn Độn.

Hỗn Độn Thánh Long đang chiến đấu đột nhiên chấn động thân thể, chỉ cảm thấy linh hồn của bản thân bị một luồng kiếm ý chấn trụ, sau đó lập tức tránh thoát.

Nhưng chỉ trong chớp mắt, một thanh cự kiếm xuất hiện phía trên Hỗn Độn Thánh Long, lập tức chém xuống.

“Grào!”

Một tiếng long ngâm mang theo đau đớn căm phẫn vang lên.

Sau đó, miệng lớn như vực sâu lại xuất hiện lần nữa, trực tiếp nuốt lấy Nguyên chủ và ba tiền bối Nhân tộc bên ngoài.

“Nguyên chủ, hiện tại để cho ta xem cái cửa nát tổ truyền của Nhân tộc các ngươi có thể hay cứu bọn họ ra ngoài không.” Hỗn Độn Thánh Long phẫn nộ nói.

Một kiếm vừa nãy đã hủy đi gần một phần mười thánh thể bản nguyên chi lực của hắn.

“Từ Thần sư.”

Bên tai Từ Phàm vang lên tiếng hô của Nguyên chủ.

“Đã hiểu.”

Từ Phàm trực tiếp dùng bản nguyên chi lực Hồng Mông Thiên Nguyên chôn trong cơ thể ba tiền bối Nhân tộc, túm ba người từ không gian chưa biết về lại trong chiến trường.

“Tiểu long nhãi con, tiếp tục chiến đấu.”

“Hôm nay, chúng ta nhất định phải chết một con rồng!”

Hỗn Độn Pháp Tướng một tay cầm thuẫn, một tay cầm mâu của một tiền bối Nhân tộc cuồng tiếu nói.

Chiến đấu tiếp tục lần nữa.

Lúc này Từ Phàm mới kỳ lạ phát hiện, Nguyên chủ lúc này còn có tâm tư tán gẫu với hắn.

“Ngươi phân tâm tán gẫu với ta như vậy, không sợ Hỗn Độn Thánh Long ra đại chiêu à?”

“Đánh lâu như vậy, sao không thấy Hỗn Độn Thánh Long tế ra Hồng Mông chí bảo?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Vốn dĩ Hỗn Độn Thánh Long này có một món Hồng Mông chí bảo, nhưng cuối cùng bị hắn tôi luyện vào trong bản thân mình.”

“Thể xác của Hỗn Độn Thánh Long, không yếu hơn cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân chút nào.”

“Muốn diệt được Hỗn Độn Thánh Long này, chỉ có thể mài từng chút một, nếu không sẽ hồn đạo diệt sát.”

“Ngươi chỉ cần củng cố không gian cho ta, đề phòng Hỗn Độn Thánh Long đột ngột chạy trốn là được.” Nguyên chủ nhắc nhở.

Lúc này, Hỗn Độn Thánh Long đột nhiên phun ra một viên quang châu màu vàng kim.

Một luồng khí tức đặc biệt từ trên quang châu phát ra.
Bình Luận (0)
Comment