Chương 1299: Cảm giác hấp thu chân lý Hỗn Độn
Chương 1299: Cảm giác hấp thu chân lý Hỗn Độn
“Lấy ra hơi phiền phức, cần tốn mấy ngàn năm, còn chưa nhất định có thể thành công.” Từ Phàm nhìn Nguyên chủ nói.
“Dù vậy ta vẫn muốn chân lý Hỗn Độn, thứ này quá khó gặp.” Nguyên chủ kiên định nói.
“Vậy được, trở về chờ tin tức tốt của ta.” Từ Phàm vung tay lên, Hỗn Độn Thánh Long to lớn bị thu vào trong chí bảo không gian.
“Ta vừa nhận được tin tức, mấy lão gia hỏa mai phục tại long sào cũng động thủ.”
“Ngươi về Tam Thiên giới trước, chờ bên kia đánh xong ta sẽ qua tìm ngươi.” Nguyên chủ nói.
“Không cần ta đi hỗ trợ?” Từ Phàm nghi hoặc hỏi, kế hoạch vốn là sau khi xử lý xong Hỗn Độn Thánh Long thì lập tức qua bên đó hỗ trợ.
“Không cần, ngươi chỉ cần nghĩ biện pháp lấy ra chân lý Hỗn Độn là được, việc này quan trọng hơn.” Nguyên chủ nói, dùng tinh môn đưa Từ Phàm về lại trong tiểu viện Ẩn Linh môn tại Tam Thiên giới.
“Tác dụng của ta lớn hơn, đãi ngộ rõ ràng cũng không giống trước.” Từ Phàm nhìn ghế dựa trong tiểu viện nói.
Khi trước, mỗi lần Nguyên chủ đều quăng Từ Phàm về Nguyên Thủy tông, mà lần này lại thân thiết đưa về trong tiểu viện.
Một làn sương mù Hỗn Độn xuất hiện, Lý Tinh Từ xuất hiện trong tiểu viện.
“Cung nghênh sư phụ trở về.” Lý Tinh Từ hành lễ nói.
Hắn đang muốn ra ngoài tông môn làm vài chuyện thì thấy Từ Phàm trở về.
“Đứng lên đi, ngươi muốn đi đâu vậy?” Từ Phàm nhìn trang phục của Lý Tinh Từ nói.
“Chân thân đi Luân Hồi giới một chuyến, trong đó có Hỗn Độn Huyền La hoa ta mang về, đồ nhi chuẩn bị dùng hoa này làm căn cơ, tấn cấp thành Chuẩn Thánh.”
“Trên đường cẩn thận một chút.” Từ Phàm vung tay lên, mười con rối Thần Ma cấp Thánh Nhân bay vào trong linh bảo không gian của Lý Tinh Từ.
“Tuân lệnh, sư phụ.” Lý Tinh Từ hành lễ xong, sau đó rời đi.
Từ Phàm nằm trên ghế dựa trong tiểu viện, nhắm mắt khôi phục tâm thần.
Mặc dù hắn không tham dự đại chiến, nhưng chủ trì vận hành đại trận Hồng Mông Thiên Nguyên cũng tiêu hao không ít tâm thần.
“Bồ Đào, cho chút gió nhẹ, lại thêm chút hương Vận Linh hoa nữa.” Từ Phàm nhắm mắt lại nói.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Trong núi nổi lên gió nhẹ, nương theo từng làn hương hoa khiến người ta trong nháy mắt có một loại cảm giác thiên địa vạn vật tràn đầy sinh cơ.
Một âm thanh êm ái vang lên bên tai Từ Phàm.
“Phu quân có mệt không, không bằng về phòng ngủ một lát.”
Từ Phàm từ từ mở mắt, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Trương Vi Vân, lập tức nở nụ cười.
Đứng dậy trở về phòng với Trương Vi Vân.
Ba ngày sau, Từ Phàm đang ở bên hồ câu cá gặp được Nguyên chủ.
“Từ hôm nay trở đi, Long tộc bị xoá tên khỏi chủng tộc đứng đầu trong Tam Thiên giới.” Nguyên chủ nói.
“Vì sao không giết tuyệt?” Từ Phàm đang câu cá tò mò hỏi.
“Giữ đi, nếu không thật không thú vị.”
“Lại nói, Long tộc đã mất đi bảo hộ từ cường giả, chỉ là đồ chơi trong tay các chủng tộc đứng đầu mà thôi.” Nguyên chủ cười nói.
“Chuyện rút ra chân lý Hỗn Độn từ trên người Hỗn Độn Thánh Long thế nào rồi?”
“Còn có thể thế nào, hiện tại vẫn đang thôi diễn, bảo đảm chắc chắc mười phần mười lại động thủ.” Từ Phàm thảnh thơi nói.
“Tốt lắm, ta tới là muốn hỏi ngươi, Long tộc đã trừ, khi nào chúng ta khởi hành đi ra bên ngoài hai đế quốc Đại Thần Ma xem.” Nguyên chủ hỏi.
Nghe được câu này, Từ Phàm rơi vào trầm tư.
Nguyên chủ cũng không thúc giục, đứng bên cạnh lẳng lặng chờ đợi.
“Mười năm sau đi, bên ta cần chuẩn bị một hồi.” Từ Phàm nói.
“Được, vậy mười năm sau.” Nguyên chủ nói xong, hóa thành một làn sương mù biến mất.
Từ Phàm nhìn mặt nước yên ả, suy nghĩ không biết bay tới phương nào?
“Số một ở Đế quốc Man Thú Thần Ma đã trở thành Huyền Hoàng Luyện Khí sư.”
“Số hai ở bên Đế quốc Hoang Cổ Thần Ma gây dựng cơ nghiệp danh tiếng đang thịnh, đã có cơ hội nhìn thấy phần chia hoa hồng cuối cùng.” Từ Phàm nói, sờ cằm.
Sau đó lại chuyển dời ý thức trên phân thân số ba.
Trong một đại thế giới chưa biết, Vương Vũ Luân ngồi tiên chu mang theo các mỹ nữ du lịch, cảnh tượng thoạt nhìn rất hoà hợp.
“Từ đại ca, chuyện bên ngươi xử lý xong rồi à?” Vương Vũ Luân nhìn về phía Từ Phàm vui vẻ hỏi.
“Xử lý xong rồi, hiện tại đang chuẩn bị chuyện rời hai đế quốc Đại Thần Ma.”
“Hiện tại hỏi ngươi, có muốn cùng tông môn rời khu vực này, ra bên ngoài nhìn xem không?” Từ Phàm hỏi.
“Đi bên ngoài nhìn xem sao? Cũng được.” Vương Vũ Luân gật đầu.
“Về Tam Thiên giới, chuẩn bị đồ đạc xong lập tức xuất phát.” Từ Phàm nói xong, ý thức chuyển dời về bản thể.
Sau đó, tất cả đệ tử cấp Đại La thánh giả trong Ẩn Linh môn đều nhận được một tin tức.
“Mười năm sau, tông môn sẽ xâm nhập vùng Hỗn Độn, rời khỏi khu vực hai đế quốc Đại Thần Ma vây quanh, đệ tử cấp Đại La thánh giả có thể lựa chọn đi hay ở.”
Phần lớn đệ tử sau khi nhìn thấy cái tin tức này đều lập tức phấn khích.
Những năm này bọn họ ở trong Hỗn Độn, cũng hiểu rằng khu vực chỗ bọn họ bị hai đế quốc Đại Thần Ma vây quanh.
Giống như ở trong một ao cá, tất cả mọi người đều tò mò cảnh bên ngoài ao cá.
Trong Nghênh Khách điện tại tông môn, Từ Phàm tiếp đãi Hoàng Sơn.
“Mười hai Đại Thánh Nhân chuyển thế đã tấn cấp đến cảnh giới Chân Tiên, không cần bao lâu nữa là có thể trở thành Kim Tiên.” Từ Phàm phất tay vung ra một màn sáng, bên trên là mười hai đệ tử Ẩn Linh môn do Đại Thánh Nhân chuyển thế.
Trên màn sáng có giới thiệu tỉ mỉ về mười hai đệ tử Ẩn Linh môn này.
“Không tệ, căn cơ hùng hậu, ngày sau nhất định có trợ giúp cho việc tấn cấp Đại Thánh Nhân.” Hoàng Sơn nhìn mười hai đệ tử này, hài lòng gật đầu nói.
“Hoàng Sơn tiền bối, ngươi có đi theo Nguyên chủ qua đó không?” Từ Phàm hỏi.
“Ta muốn đi lắm, nhưng vẫn phải có người ở Tam Thiên giới trông nom Nhân tộc chứ.” Hoàng Sơn thở dài nói, kỳ thật hắn cũng muốn ra ngoài xem, mở mang hiểu biết.
“Để Ma chủ trông nom Nhân tộc không được sao, dù sao Thiên Đạo môn và Nguyên Thủy tông không phân khác biệt.” Từ Phàm cười nói.
“Ma chủ cũng sẽ đi cùng, lần này Nguyên chủ đi, gần như mang đi ba phần mười cường giả Nhân tộc trở lên.”
“Trong lúc này lỡ như xảy ra chuyện gì, thật đúng là không dễ xử lý.” Hoàng Sơn nói.
“Lần này ta đến tìm ngươi là muốn nhờ ngươi để lại một phân thân ở Tam Thiên giới, lỡ như xảy ra một vài tình huống ngoài ý muốn, có ngươi còn dễ dàng hơn chút.” Hoàng Sơn còn nói thêm.
“Để lại một phân thân?”
“Đúng vậy, tốt nhất là biết trận pháp, có tám phần mười trình độ của ngươi là đủ.” Hoàng Sơn gật đầu nói.
“Có thể.”
Hai người lại trò chuyện một phen, Hoàng Sơn rời đi.
Hoàng Sơn đi không bao lâu, Ma chủ lại đến.
“Từ Thần sư, đã lâu không gặp.” Ma chủ cười chào hỏi, trong ánh mắt có loại thần thái khác thường.
Một luồng khí tức đặc biệt từ trên người Ma chủ phát tán ra.
“Ma chủ hẳn đã chạm đến cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân rồi nhỉ?” Từ Phàm nhìn Ma chủ, mong chờ hỏi.
“Còn kém xa lắm.” Ma chủ cười khổ nói.
“Vậy ngươi có thể nói cho ta, hấp thu chân lý Hỗn Độn là cảm giác gì không?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Giống như phàm nhân đạt được một viên linh đan có thể tạm thời biến thành tiên nhân.”
“Sau khi hấp thu chân lý Hỗn Độn, ta tiến vào cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân trong chốc lát.”
“Trong nháy mắt đó, mọi thứ trong Hỗn Độn tựa như đều do ta nắm giữ.”
“Thần niệm của ta quét ngang mấy trăm triệu quang giáp, trong nháy mắt đó ta cảm nhận được cái gì gọi là Hỗn Độn.” Vẻ mặt Ma chủ tràn đầy say mê nói.