Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1300 - Chương 1300: Rời Đi

Chương 1300: Rời đi Chương 1300: Rời đi

Biểu cảm như phê thuốc của Ma chủ, Từ Phàm cũng rất muốn thể nghiệm một lần.

“Lần này ta đến tìm ngươi là muốn hỏi một câu, có thể rút ra chân lý Hỗn Độn từ trên cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân không?” Ma chủ hỏi.

“Còn chưa từng thử qua, nếu có cơ hội có thể gặp được một con, ta có thể nghiên cứu thử xem.” Từ Phàm nói.

Lúc Bồ Đào thôi diễn phương pháp rút ra chân lý Hỗn Độn từ trên người Hỗn Độn Thánh Long, Từ Phàm cũng nghĩ đến vấn đề này.

Nếu như thật sự có thể rút ra từ trên người cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân, vậy hắn phát tài rồi.

“Cũng được, dù sao chúng ta cũng phải ở vùng Hỗn Độn rất lâu.”

“Đến lúc đó ta và Nguyên chủ mang theo mấy tiền bối kia nữa săn mấy con cự thú Hỗn Độn về cho ngươi nghiên cứu.” Ma chủ hưng phấn nói.

“Được, nếu quả thật có thể, vậy con đường của Đại Thánh Nhân Nhân tộc chúng ta xem như đả thông.” Từ Phàm gật đầu nói.

Lúc này, một con rối cấp Chuẩn Thánh bưng lên hai ly trà.

Sau khi uống trà xong, Ma chủ rời đi.

Trong mười năm sau đó, toàn bộ Ẩn Linh môn đều bắt đầu chuẩn bị chuyện viễn hành khỏi Tam Thiên giới.

Lôi Đình Tiên giới, Lý Lôi Hổ xuất hiện trước mặt Lý đồ tể.

“Cha, ta chuẩn theo tông môn rời Tam Thiên giới đi bên ngoài vùng Hỗn Độn xem.” Lý Lôi Hổ nói.

Nghe được lời này, hai mắt vốn lóe ra lôi quang của Lý đồ tể bắt đầu yên bình trở lại.

“Ngươi muốn ra ngoài bao lâu?” Qua hồi lâu, Lý đồ tể mới khó khăn mở miệng nói.

“Không rõ lắm, có thể là mười vạn năm, cũng có thể là trăm vạn năm, nói không chừng còn lâu hơn nữa.” Lý Lôi Hổ nói, lấy ra một viên Lôi Quang Thiên Đạo Ngọc.

“Đây là ngọc ta vì ngươi cầu tới từ chỗ Đại trưởng lão, sau khi mang lên, ngươi có thể khống chế ý chí đại đạo Hỗn Độn Lôi Đình trong cơ thể ngươi.”

Nói xong, hắn đặt Lôi Quang Thiên Đạo Ngọc vào trong tay Lý đồ tể.

Trong nháy mắt này, khí thế lôi đình trên người Lý đồ tể lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được tiêu tán.

Lý đồ tể lại biến thành bộ dáng vốn có của hắn.

“Đại trưởng lão đối với một nhà chúng ta ân trọng như núi, ân này vĩnh thế không quên.” Lý đồ tể có chút cảm động nói.

“Cha, ngươi yên tâm, mạng của ta đều là của tông môn và Đại trưởng lão.” Lý Lôi Hổ nhếch miệng cười nói.

Nói xong, hắn vung tay lên, một màn sáng xuất hiện.

Bên trên có một hài đồng sáu tuổi, ở trong biển hoa chơi đùa cùng các loại tiểu thú.

“Đây là đại tôn tử ngươi tâm tâm niệm niệm, năm nay sáu tuổi, tên là Lý Thiên Vân.”

Lý đồ tể nhìn hài đồng có dáng dấp không khác gì Lý Lôi Hổ lúc nhỏ trên màn sáng, trên mặt lập tức trở nên nhu tình.

Cuối cùng hung hăng đập một tay lên đầu Lý Lôi Hổ.

“Tiểu tử thối, có hài tử cũng không nói cho ta một tiếng.” Lý đồ tể mắng.

“Thời gian ngươi thức tỉnh ngươi có thể nói cho ta, nhưng khi đó bản tính ngươi không thức tỉnh, ta tới cũng vô dụng.” Lý Lôi Hổ ủy khuất nói.

“Chuyện có tôn tử lớn như vậy, ngươi không nói cho ta chính là lỗi của ngươi.” Hai mắt Lý đồ tể chăm chú quan sát tiểu nam hài sáu tuổi trong màn sáng.

“Lý gia ta, rốt cuộc có hậu.”

Khoảnh khắc này, Lý đồ tể tựa như lại trở thành một tháo hán tử giết thịt trong thôn như trước đây.

Nghe thấy câu này, Lý Lôi Hổ tức khắc đen mặt?

Thân là Đại La thánh giả, lại ở trong Ẩn Linh môn, đã được tính là hằng cổ bất diệt, đã không tồn tại khái niệm có hậu hay không rồi.

Lý Lôi Hổ khẽ vươn tay, mấy viên kết tinh Hỗn Độn Lôi Đình đại đạo xuất hiện trong tay.

“Trong tay ta chỉ có mấy thứ này, ngươi đi đổi chút Huyền Hoàng chi khí gì đó, mua thêm đồ chơi với đồ ăn cho tôn tử bảo bối của ta.” Lý đồ tể nhìn tiểu nam hài trong màn sáng, vẻ yêu thương trong ánh mắt không thể che hết.

“Cha, nếu ngươi thích tôn tử, ta cầu Đại trưởng lão tách ngươi và đại đạo Lôi Đình giới này ra, ngươi cùng bọn ta rời đi Tam Thiên giới được không?” Lý Lôi Hổ hỏi.

“Tiểu tử thối, cơ duyên lớn như thế, sao có thể nói bỏ là bỏ được.”

“Nếu thật sự muốn tách ra, thực lực của ta bây giờ nhiều lắm chỉ là Kim Tiên, trong Ẩn Linh môn cái gì cũng không phải.”

“Ta ở giới này kiên trì thêm mấy chục vạn năm, trở thành Lôi Đình Đại Thánh Nhân không tốt sao?” Lý đồ tể liếc qua Lý Lôi Hổ nói.

“Chờ sau khi tôn tử lớn lên, mang hắn tới thăm ta nhiều hơn là ta đã thỏa mãn rồi.” Lý đồ tể nói, giữ lại hoàn toàn đoạn quang ảnh vừa nãy.

“Được.”

Bên ngoài một Tiên giới mỹ thực nổi tiếng, một nữ đệ tử Ẩn Linh môn trên người tản ra khí tức Đại La thánh giả xuất hiện.

Hai mắt sáng lên nhìn Tiên giới trước mắt.

“Bồ Đào, giúp ta đánh dấu ra tất cả mỹ thực giới này, ta muốn lấp đầy không gian mỹ thực của ta.” Nhị Viễn nói.

Một màn sáng xuất hiện trước mặt Nhị Viễn, phía trên là bản đồ toàn bộ khu vực Tiên giới.

Trên bản đồ ghi chú chi chít mỹ thực của các đại tiên vực.

Tại một Tiên giới khác, có đệ tử Ẩn Linh môn đang chia tay với bằng hữu.

Vạn Thanh đảo, Trương Vi Vân nhìn các sư tỷ, sư muội, đột nhiên có chút không nỡ.

“Cũng không phải sinh ly tử biệt, chuyến ra ngoài xa nhà này không đến mức như thế đâu.” Đại sư tỷ của Trương Vi Vân an ủi nói.

“Đúng thế, sư tỷ, sau khi ra ngoài, đừng quên mang lễ vật về cho bọn ta.” Tiểu sư muội của Trương Vi Vân cười nói.

Theo thời gian tới gần, tất cả đệ tử Ẩn Linh môn bắt đầu trở về.

Đến thời gian ước định, Ẩn Linh đảo từ từ bật lên khỏi mặt đất, sau đó phá xuất không gian xuất hiện bên ngoài Nguyên Thủy tông.

Lúc này, Nguyên chủ đã sớm chờ trong cung điện Nhân tộc.

“Mang tông môn ngươi vào cung điện Nhân tộc, như thế vẫn an toàn hơn chút.” Nguyên chủ nói.

Cung điện Nhân tộc là Huyền Hoàng chí bảo đỉnh cấp nhất, lực phòng ngự của nó còn mạnh hơn Thiên Địa Linh Lung tháp.

Từ Phàm không từ chối, khống chế Ẩn Linh đảo tiến vào trong cung điện Nhân tộc.

Sau đó, cung điện Nhân tộc phá vỡ không gian bay về chỗ sâu vùng Hỗn Độn.

Trong cung điện Nhân tộc, ba người Nguyên chủ, Ma chủ, Từ Phàm cùng tề tựu.

Một màn sáng lớn xuất hiện trước mặt ba người.

Nhìn lộ tuyến đã trù tính tốt, Từ Phàm đột nhiên dừng ánh mắt trên một thiên lộ bên ngoài đế quốc Thần Ma.

Điểm cuối cùng của thiên lộ vừa vặn nằm ở lối vào con đường bí ẩn.

Từ Phàm đang muốn mở miệng hỏi, liền bị Ma chủ cắt ngang.

“Đừng hỏi, hỏi cũng không có cách nào đâu.”

Lời Ma chủ nói khiến Từ Phàm bỏ đi ý nghĩ, dù sao tốn nhiều thời gian chút cũng có thể đến được vị trí kia, thời gian không gấp, không đến mức để Ma chủ đi bán thân.

“Chuyện Hỗn Độn Thánh Long thế nào rồi?” Nguyên chủ xoa tay nhìn qua Từ Phàm hỏi.

“Đã bắt đầu rút ra.” Từ Phàm nói, trong tay xuất hiện một tiểu thế giới thu nhỏ, thân thể của Hỗn Độn Thánh Long đang từ từ phân giải trong tiểu thế giới.

“Thông qua ưu hóa trong khoảng thời gian này, chỉ cần ba ngàn năm là có thể rút ra ra chân lý Hỗn Độn từ trên người Hỗn Độn Thánh Long.”

Tiểu thế giới chuyên phân giải Hỗn Độn Thánh Long này là do Bồ Đào phụ trách vận hành, hắn không cần ra chút sức lực nào.

“Tốt lắm, đến lúc đó ta kiếm cho ngươi thêm một cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân để ngươi nghiên cứu.”

“Nếu có thể rút ra chân lý Hỗn Độn từ trên người cự thú, vậy Nhân tộc chúng ta có thể nhất phi trùng thiên rồi.”

“Ngày sau sánh vai với các đế quốc Hỗn Độn cũng không thành vấn đề.” Nguyên chủ mơ ước về tương lai tốt đẹp.

Mà Ma chủ thì lại đang tưởng tượng thời gian vui vẻ sau khi có đủ chân lý Hỗn Độn.
Bình Luận (0)
Comment