Chương 1301: Cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân
Chương 1301: Cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân
Vùng Hỗn Độn, cung điện Nhân tộc xuôi theo thiên lộ đi tới.
Mà Nguyên chủ và mấy tiền bối Nhân tộc thì lại có chút phấn khích tụ hợp cùng nahu.
Bọn họ bao trùm thần niệm khắp mấy ngàn quang giáp xung quanh, đợi gặp phải một con cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân, giết chết bắt tới cho Từ Phàm nghiên cứu.
Hiện tại, cường giả cấp Đại Thánh Nhân trong cung điện Nhân tộc đều vô cùng để bụng chuyện này.
Mà Từ Phàm thì lại rảnh rỗi không có việc gì làm nằm trong tiểu viện của mình, vừa cá mặn vừa phá giải quả cầu phù văn hệ thống trong không gian tiên hồn.
Trải qua nhiều năm cố gắng như vậy, Từ Phàm cảm giác chính mình phân tích không đến một phần vạn phong ấn của hệ thống.
Mảnh vỡ Thánh Quang tinh thần trên không chiếu ra tia sáng tinh thần, Từ Phàm vỗ đùi nói: “Cái hệ thống nát này cũng không biết khi nào mới tới cuối.”
Lúc này, Từ Phàm nhận được lời mời từ huynh đệ tốt, mời hắn đi Thiên Tâm hồ câu cá.
Thiên Tâm hồ là hồ Linh Dịch sớm nhất của Ẩn Linh đảo trước kia chuyển biến.
“Dù sao cũng rảnh đến nhàn.” Từ Phàm nói, đứng dậy bước ra, tới bên Thiên Tâm hồ.
Vương Vũ Luân đang câu cá cách đó không xa, bên người còn đi theo một thị nữ ôm một con mèo lông trắng như tuyết.
“Từ đại ca, mau tới câu cá với ta.” Vương Vũ Luân vừa thấy Từ Phàm, cười nói.
Từ Phàm đi tới bên cạnh Vương Vũ Luân, cầm lấy cần câu đã sớm chuẩn bị sẵn bắt đầu câu cá.
Sau đó hắn lại nhìn về phía xa, chỉ thấy trên bờ hồ cách đó không xa, có rất nhiều đệ tử Ẩn Linh môn cũng đang câu cá.
“Hôm nay thấy ngươi tâm trạng không tệ, có chuyện tốt gì sao?” Từ Phàm nhìn thấy vẻ mặt của Vương Vũ Luân, cười hỏi.
“Không chỉ là chuyện tốt, hơn nữa còn là chuyện cực kỳ tốt.”
“Thiến Nhi mang thai.” Vương Vũ Luân lộ ra nụ cười hạnh phúc.
“Với cảnh giới của hai người các ngươi bây giờ mà còn có thể mang thai lần nữa, quả nhiên là không dễ dàng.” Từ Phàm thán phục nói, sau đó bắt đầu chúc mừng.
“Ngươi cũng không biết, lúc Vi Vân tẩu tử biết Thiến Nhi mang thai, ánh mắt không biết có bao nhiêu hâm mộ đâu.”
“Từ đại ca, ngươi chưa từng nghĩ muốn một hài tử à?” Vương Vũ Luân hỏi.
“Đương nhiên muốn, nhưng có muốn cũng không được.” Từ Phàm buông tay nói, kỳ thật hắn biết rất nhiều loại bí pháp có thể để cấp bậc có hài tử, nhưng luôn cảm thấy hơi khó chịu, cho nên cứ luôn không có.
“Từ đại ca, người khác nói vậy thì ta tin, nhưng nếu ngươi nói vậy, ta phải ngẫm lại đã.”
“Nguyên chủ cũng nói ngươi tinh thông vạn đạo Hỗn Độn, đừng nói là mang thai một đứa, ngươi sinh một đứa ta cũng không ngoài ý muốn.” Vương Vũ Luân nhìn mặt hồ phía xa nói.
“Tiểu tử thối ngươi, còn dám trêu chọc ta.”
“Loại chuyện này phải thuận theo thiên đạo chi lễ, cưỡng ép thúc giục sinh ra, có khi cũng không phải là quá tốt.” Từ Phàm lắc đầu nói.
Lúc này, Từ Phàm đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
“Những hồng nhan tri kỷ khác của ngươi không có ai mang thai sao?” Từ Phàm truyền âm hỏi.
“Các nàng chỉ là hồng nhan tri kỷ của ta, giống như bằng hữu, bình thường trò chuyện tâm tình thì được, nhưng không liên quan gì đến phương diện kia.” Vương Vũ Luân lắc đầu nói.
“Không liên quan đến…” Từ Phàm kéo giọng nói.
“Ta biết Từ đại ca hỏi gì, không có, một người cũng không có.” Vương Vũ Luân kiên định nói.
Lúc này, trong ánh mắt thị nữ tuyệt mỹ vẫn luôn đứng sau lưng Vương Vũ Luân lộ ra vẻ thất vọng.
Ngay lúc này, cần câu trong tay Vương Vũ Luân đột nhiên cong xuống.
Nhưng không vật lộn bao lâu, cần câu bị Vương Vũ Luân kéo lên.
Một đồng tiền màu tím như tiền xu trực tiếp bị câu lên.
“Từ đại ca, đây là thứ gì?” Vương Vũ Luân tò mò hỏi.
Từ Phàm nhìn đồng tiền thủy tinh màu tím trong lòng bàn tay.
Trong đồng tiền thuỷ tinh tím ẩn chứa năng lượng Hồng Mông Tử khí cực kỳ to lớn, hơn nữa trong những năng lượng này còn có một tia khí tức đặc biệt có thể bỏ qua không tính.
Nếu như không phải Từ Phàm dò xét cẩn thận, một tia khí tức đặc biệt này nhất định sẽ bị xem nhẹ.
“Đồng tiền thủy tinh tím này ẩn chứa năng lượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí phạm vi mười trượng.”
“Hẳn là tiền tệ do đế quốc hoặc là thế lực cường đại nào đó phát hành, giữ lại đi, nói không chừng sau khi rời phạm vi hai đế quốc Thần Ma có thể dùng đến.”
Đồng tiền thủy tinh tím xoay chuyển trên không, vững vàng rơi vào trong tay Vương Vũ Luân.
“Đệ muội mang thai, đến lúc đó ta bảo bên nhà ăn làm vài món tiên thực bổ dưỡng đưa qua.”
“Tranh thủ để hài tử này của ngươi vừa ra đời chính là Hỗn Độn chi thể.” Từ Phàm cười nói.
“Từ đại ca, ngươi nói sau khi hài tử này ra đời …” Vương Vũ Luân không nói tiếp lời sau.
“Ta không dạy, có những hồng nhan tri kỷ của ngươi là đủ rồi, sau khi hài tử sinh ra, bái các nàng làm sư, có gì không biết dạy đâu.”
“Bây giờ không thích hợp giao cho ta nữa đâu.” Từ Phàm xua tay nói.
Vương Vũ Luân gật đầu.
Lúc này, cung điện Nhân tộc đột nhiên ngừng lại.
Sau đó, Từ Phàm cảm giác được, Ma chủ, Nguyên chủ, còn có sáu tiền bối Nhân tộc, tất cả đều rời khỏi cung điện Nhân tộc.
“Nhanh như vậy đã phát hiện cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân rồi?”
Từ Phàm tò mò nói với Vương Vũ Luân một tiếng, giậm chận rời đi cung điện Nhân tộc.
Cuối cùng ngoài vạn quang giáp, thấy một đám Đại Thánh Nhân đứng đầu đang vây công một con cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân.
Chỉ thấy cự thú Hỗn Độn giống như một quả cầu ngưng tụ từ vô số con rắn.
Mỗi con rắn đều đại biểu cho một loại đại đạo Hỗn Độn, mặc dù không mạnh, nhưng tổng hợp lên lại quỷ dị dị thường.
Đám người vây công đều đánh rất vất vả
Chỉ thấy một con rắn đột nhiên từ trên người cự thú Hỗn Độn phóng ra, hóa thành một cự nhận điên cuồng chém về đám người Nguyên chủ đang vây công.
Chỉ thấy cự nhận quét ngang, trực tiếp đánh bay tiền bối Nhân tộc ở phía trước nhất.
“Gặp phải cường địch, Huyền Kim Hắc Thuẫn Huyền Hoàng chí bảo cũng bị chém xuống một vết sâu, các ngươi cẩn thận!”
Giọng vị tiền bối đó truyền khắp bốn phía.
Vẻ mặt đám người vây công cũng nghiêm trọng lên.
“Đừng vội, từ từ cọ sát, một tấm cự thuẫn mà thôi, không được lại đổi tấm khác.”
Lúc nói chuyện, vị kia Nhân tộc tiền bối phất tay từ trong Hỗn Độn lôi ra một Hỗn Độn Thần Hỏa trường long, gầm thét lao tới cự thú Hỗn Độn.
Sau đó ở xa xa, một Hỗn Độn Pháp Tướng trực tiếp triệu hồi ra một thanh cự cung tinh thần, bắn ra một tiễn.
Tiễn và long hòa thành một thể, sau đó bay thẳng vào tinh môn Nguyên chủ triệu hoán ra.
Lúc này, cự thú Hỗn Độn đột nhiên nổ tung, hóa thành hàng tỉ cự xà, sau đó dưới một loại liên luỵ nào đó lại hóa thành một thể.
“Ma chủ, ngươi xuất thủ đi chứ, đứng một bên nhìn lâu lắm rồi đó.” Nguyên chủ nhìn về phía Ma chủ cách đó không xa.
“Không vội, trong hàng tỉ con rắn này, có một con ẩn chứa hạch tâm của cự thú Hỗn Độn, chỉ cần tìm được, trận chiến đấu này có thể kết thúc.” Ma chủ tỉnh táo nói.
Một kích vừa rồi dường như đã chọc giận cự thú Hỗn Độn.
Sau đó, lại có mấy chục con rắn từ trong cơ thể nó bay ra, hóa thành binh khí bất đồng, đánh tới đám người vây công.
“Từ Thần sư, ngươi có biện pháp nào tốt không?” Một tiền bối Nhân tộc quay đầu qua hỏi.
“Ta đang suy nghĩ.” Từ Phàm vừa nói, một tay vừa chế một đại trận phức tạp trong hư không.