Chương 131: Tỷ võ
Chương 131: Tỷ võ
“Tiền bối, ta không muốn để cho đám trẻ nhà ta giao nhập môn phái các ngươi.”
“Ta cảm thấy, Tông Môn ta cũng tốt mà.” Từ Cương nói, pháp bảo, đan dược, công pháp phù hợp, đó không phải là sự bố trí cơ bản sao.
Lại nói về Đạo Khí, sư phụ đã nói rồi, chỉ cần hắn luyện đến Kim Đan Kỳ, Đạo Khí lại còn không tùy ý luyện ra sao.
Từ Cương không biết vì cái gì mà những chuyện từ miệng của vị tiền bối Luyện Hư này chính là việc tốt biết chừng nào, có lẽ là sư phụ của hắn ta quá lợi hại rồi.
Á, giấc mơ được làm sư phụ ngày càng xa dần.
“Những thứ mà ngươi nói, sư tổ ta cũng có, ta không muốn đến Thiên Đạo Môn của các ngươi.” Con trai Từ Cương nói, các tiểu ca ca tiểu thư thư trên đảo đều đối xử với hắn rất tốt, hắn không muốn rời xa nơi đó.
“Linh Đài, không được vô lễ với tiền bối.” Từ Cương dùng lời mang tính lễ tiết để giáo huấn.
“Tiền bối à, ý tứ của bọn ta ngươi cũng đã thấy rồi đó, quý tông con trai và phu quân của ta thực sự không thể đi được.” Tiểu Tịch nói lời nhẹ nhàng.
Lúc này, tu sĩ Luyện Hư vô cùng hối hận vì sao lúc ở ngoài Tiên Thành không nói với họ chuyện này, nếu thực sự không được thì ép buộc cả nhà ba người họ về Tông Môn, đợi đến khi bọn chúng đã thấy được cái gì là Tông Môn đỉnh cao, chắc chắn là thay đổi ý định ngay.
“Tiểu tử, ta đây là cân nhắc cho tương lai của con các ngươi đấy, niềm thiên kiêu của một Tông môn đỉnh cao, ngươi có biết đó có ý nghĩa là gì không.”
“Ta không tin ngày hôm nay, ta đây lập tức thăng cấp lên Trưởng Lão Hợp Thể Kỳ Tông Môn đỉnh cao rồi, thuyết phục các ngươi không được.” Tính khí của Tu sĩ Luyện Hư bắt đầu nóng lên.
“Các ngươi sợ rằng ta là tên lừa đảo đúng không?”
Tu sĩ Luyện Hư lập tức lấy thiết bị liên lạc ra kêu gọi, một lúc sau xuất hiện hai tên tu sĩ Hợp Thể mặc áo bào Thiên Đạo Tông.
“Thưa hai vị tiền bối Hợp Thể Kỳ, đây là vị tiền bối bổn môn trấn giữ tại Linh Tâm Tiên Thành Trấn, như vậy chắc đã có thể chứng minh tính chân thật của thân phận của ta rồi phải không.” Tu sĩ Luyện Hư nói.
Hai vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ sau khi đã biết gốc rễ câu chuyện, cũng bắt đầu khuyên vợ chồng Từ Cương, tại vì Thiên Linh Đạo Thể thật sự rất phù hợp hệ thống đạo của Tông môn bọn chúng.
Lúc này, Từ Cương bỗng cái khó ló cái khôn, hắn ta thực sự nghĩ ra một giải pháp tốt.
“Vậy đi, ta là đại đệ tử thế hệ Nguyên Anh của Tông Môn bọn ta, muốn xem thử chiến lực của đệ tử Nguyên Anh Kỳ của Tông Môn đỉnh cao.” Từ Cương bày tỏ, ý nghĩa rất rõ ràng, để ta xem xem đệ tử mà các ngươi dạy ra lợi hại đế mức nào.
Sau khi nghe xong yêu cầu của Từ Cương.
Ba vị tu sĩ đều rất vui lòng gật đầu đồng ý, Tông môn của họ nổi tiếng với sức chiến đấu vượt trội của các đệ tử.
Theo như họ thấy chuyện này đã xong xuôi rồi, Tông môn chiêu nạp một đệ tử Thiên Linh Đạo Thể, bỏ ra nhiều công sức như thế cũng xứng đáng, cái vị hậu bối Nguyên Anh khiêm tốn này còn có thể áp đảo toàn bộ đệ tử Nguyên Anh của cả một Tông môn đấy.
“Trụ sở của bổn tông đóng tại thành này có một võ đường không gian có thể dùng để chiến đấu, ta dẩn các ngươi đi đến đó tỷ võ nhé.”
“Tốt.” Từ Cương gật đầu và nói, trong dục vọng xem chiến đấu trong thâm tâm hắn lại bắt đầu cháy bừng lên.
Tiểu Tịch thấy dáng vẻ hưng phấn của chồng mình, thì có chút đâu đầu đây, nàng chỉ sợ một lát nữa chồng mình ra tay nặng quá thì kết cục lại không tốt tí nào.
Trụ sở Thiên Đạo Tông, bên trong một võ đường không gian, một tên đệ tử Nguyên Anh Kỳ sớm đã nhận được tin đứng trong đó chờ đợi.
Cái việc này không phải là lần đầu tiên, đệ tử của Thiên Đạo Tông đã rất quen với việc khiêu chiến của đệ tử Tông môn khác.
Trong Môn phái Trung Châu có một quy tắc bất thành văn, muốn xứng đáng với danh hiệu Thiên kiêu, vậy thì phải đạt được thành tựu Bách Nhân Trảm trong Thiên Đạo Tông.
Cả nhà Từ Cương được dẫn vào trong một võ đường không gian, nguyên cái võ đường lớn bằng khoảng bốn năm cái sân bóng đá.
“Tiểu tử, chỉ cần người có thể chiến thắng ba tên đệ tử của Thiên Đạo Tông ta, ta sẽ bỏ ý tưởng thu nhận đệ tử liền, thấy sao nào.” Luyện Hư Kỳ tu sĩ vì đảm bảo chắc chắn đã đề xuất ra ba trận thắng.
“Được, tiền bối à chúng ta chốt vậy nhé, xin hai vị tiền bối đây làm chứng nhé.”
Từ Cương gật đầu, sử ra hết các chiêu số lớn của sư phụ truyền dạy, chắc có thể thắng được ba tên đệ tử đại tông đấy.
Hai vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ gật đầu đồng ý.
“Vậy thì bắt đầu thôi.”
Một vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ phẩy tay một cái, một lớp linh lực bảo vệ lập tức bao phủ lấy võ đường.
“Tiểu tịch à, một lát Nguyệt Tiên có thể sẽ đến đấy, đến lúc đó nàng bước ra cửa tiếp đón tí nhé.” Từ Cương dặn dò nói.
“Dạ.”
Từ Cương từng bước bước vào võ đường.
Lúc này Luyện Hư Tu Sĩ đã ở cạnh bên con trai của Từ Cương tay cầm lấy Linh Quả và Pháp Bảo mà giao lưu tình cảm thầy trò.
“Tiểu tử à, sau khi gia nhập môn phái ta, vi sư sẽ vì ngươi cầu thêm vài giọt Ngũ Hành Bổn Nguyên, vì ngươi mà xây dựng thêm Nhất Phẩm Đạo Cơ, sau đó lại vì ngươi mà chuẩn bị nguyên một bộ Pháp Bảo vừa vặn nhé.”
Tu sĩ Luyện Hư Kỳ càng nhìn thằng đệ tử tương lai của mình càng thấy thích thú, toàn thân đều là Tiên Linh Đạo Khí, không có một chút hơi hám thế tục nào, nhìn vào là biết ngay là ba má nó trong quá trình nuôi dạy con đã bỏ ra rất nhiều công sức.
Lúc này, trong võ đường đã đến công đoạn báo cáo tên tuổi rồi.
“Thiên Đạo Tông, đệ tử nội môn, Lữ Vạn Lâm.” Tu sĩ Nguyên Anh Lữ Vạn Lâm nói một cách nghiêm túc, Đại Năng giữ cửa võ đường lúc nãy đạ truyền lời, thắng rồi sẽ có lợi ích tốt.
“Ẩn Thân Tiểu Tông Môn, Trương Hàn.” Từ Cương vòng tay nói, sư phụ có dặn qua, ở bên ngoài tông môn thống nhất dùng biệt hiệu.
Hai bên hành lễ xong, Lữ Vạn Lâm sử ra một thanh phi kiếm và một sợi phi thẳng xoay vòng bay về hướng Từ Cương, đồng thời, tay kết pháp ấn, trong võ đường gió bắt đầu thổi nhẹ, thân hình của Lữ Vạn Lâm đã biến mất không thấy nữa.
Trông thấy tình hình này, Từ Cương dò xét diện tích của võ trưởng, cau mày suy nghĩ, mảnh đất lớn thế, ngươi chơi cái trò ẩn thân gì chớ.
‘Bạo Vũ Thuật’
‘Băng phong thập lý.’
‘Đại phong pháo.’
‘Đùng !’
Phong Pháo nhét đầy gần nửa võ đường cộng thêm những tảng băng do Bạo Vũ đóng thành lập tức đẩy tên Lữ Vạn Lâm lên trên lớp linh lực bảo vệ.
“Ẩn thân của ngươi còn thua tiểu muội nhà ta mười vạn tám nghìn dặm.” Từ Cương nói, thứ nhất hắn ta là một tay giỏi về cho nổ ở phạm vi lớn, thứ hai hắn cũng là một tay giỏi và rất thích thuật chiến đấu ẩn thân, cho nên có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng dồi dào.
Lữ Vạn Lâm vốn muốn đứng dậy tiếp tục chiến đấu, một con hổ to lớn được tạo thành bởi hàn băng nhe răng nanh ra kê ngay về đại động mạch của hắn.
Luyện Hư Kỳ tu sĩ đang giao lưu tình cảm với đệ tử tương lai còn chưa kịp phản ứng trở lại.
Hai vị tu sĩ Hợp Thể đang quan sát trận đấu: ???
Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì vậy, tên này dù sao cũng là đệ tử nội môn trấn giữ trụ sở này.
“Lữ Vạn Lâm! Lúc thi sát hạch Tông môn ngươi đã gian dối đúng không?” Một vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ phẫn nộ nói, hắn đâu ngờ đến là tu sĩ của Tông Môn mình lại có thể bị ba cái pháp thuật nhỏ nhoi đánh bại.
“Đệ tử có chết vạn lần cũng không dám gian dối ạ, hậu quả của việc ấy đệ tử biết mà.”
“Sự thật là kỹ năng của đệ tử không bằng người ta” Lữ Vạn Lâm vội vàng quỳ xuống mà giải thích, hắn không ngờ là uy lực của pháp thuật thuộc tính Phong này lại mạnh như vậy, so với uy lực của bí thuật thần thông bản thân không yếu tí nào.
Từ Cương thấy Lữ Vạn Lâm chịu thua, cố nhịn sự thôi thúc muốn thi triển thêm vài cái Bí pháp thần thông ở phía sau nữa, không ngờ mới bắt đầu đã kết thúc rồi.
“Sau khi về Tông môn, tự giác đi đến Vạn U Cốc lĩnh hình phạt một năm.” Tu sĩ Hợp Thể lạnh lùng buông lời, hắn ta cảm thấy đây rõ ràng là thất bại do Lữ Vạn Lâm quá khinh địch đây mà.
“Vâng ạ.” Lữ Vạn Lâm rầu rĩ đáp, Vạn U Cốc, là sự trừng trị cũng là sự khen thưởng.
“Tiền bối, trận này tính là ta thắng nhé.” Từ Cương bày rõ, trên mặt không hề có sự đắc ý.
“Tính chứ, ngươi vừa thi đấu xong một trận, hôm nay cứ nghỉ ngơi cho tốt, các trận tỷ võ còn lại, ta sẽ sắp xếp đệ tử nội Tông qua đây.”
“Mai tiếp tục nhé.” Luyện Hư Kỳ Tu sĩ lưu luyến không nỡ rời xa đành quay anh mắt khỏi bóng dáng của đồ đệ tương lai và nói.
“Tốt.”
Từ Cương biết là bây giờ bản thân không thể rời khỏi rồi.