Chương 133: Ý tưởng về một con rối điều khiển từ xa
Chương 133: Ý tưởng về một con rối điều khiển từ xa
Lú này, dung nham đã tràn ngập hết chiến trường chiến đấu.
Từ Cương tiếp tục thi triển pháp thuật, ngay lúc này một nhát Cự Chùy từ trên trời giáng xuống Từ Cương.
‘Binh’
Không có né tránh Từ Cương ngay lập tức bị đập thành máu mù, tuy nhiên dung nham trong võ trường vẫn tiếp tục khuấy động lên, từ trong dung nham ở dưới đất vô số ác quỷ ngoi lên lao về phía Lâm Trường Vũ.
Từ Nguyệt Tiên đứng quan sát trận chiến ở bên ngoài nhếch mép cười, cứ như nói theo kiểu của Từ Phàm, một pháo đài đứng ngay dưới ánh sáng chói lọi, không phải là một pháo đài tốt.
Có lúc nàng cứ hoài nghi Từ Phàm chưa đem hết Thần THông Bí Pháp truyền thụ hết cho nàng, vì ngay sau Kim Đan Kỳ, mỗi lần cọ xát với đại ca đều không tìm thấy chân thân của hắn.
Lúc này, mắt của các tu sĩ Hợp Thể Kỳ đang đứng quan sát bên ngoài bỗng sáng lên.
Trong Cảnh giới Pháp Vực, vô số phân thân, đây mới chỉ là Nguyên Anh Kỳ mà ta.
Loại Thần Thông Bí Pháp này, ngay cả đến bọn họ cũng chưa có, xem ra vị Sáng Tạo Sư này trong Ẩn Thế Tiểu Tông Môn, chí ít là Sáng Tạo Sư đẳng cấp ‘Vực’.
Lúc này, hai vị Hợp Thể tu sĩ đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy được lối nghĩ trong đáy lòng của nhau.
Đó chính là nhất định phải tìm được một vị Sáng Tạo Sư, sau đó chuẩn bị đủ lễ vật để đến thăm viếng, Sáng Tạo Sư đẳng cấp như thế này nguyên cả trung tâm Đại Lục cũng không có bao nhiêu người, địa vị có thể sánh với Kỳ Đại Thừa.
Ngay lúc này, hai vị Hợp Thể tu sĩ đã hiểu quá rõ rồi, lý do vì sao ba người nhà này không chịu đến Thiên Linh Tông rồi.
Luyện Hư Kỳ tu sĩ cũng đã phát hiện vấn đề này, trong lòng bỗng phát sợ. Cũng hên là bản thân chưa dùng thủ đoạn đê tiện nào để cướp họ về Tông Môn.
Trong võ đường, Lâm Trường Vũ múa may Cự Chùy, vừa đạp đám quỷ dung nham xung quanh, vừa âm thầm tìm vị trí của Từ Cương.
Từ Cương đang trốn trong vùng tối đột nhiên có chút đau đầu, làm sao mới có thể thể hiện được dáng vẻ bản thân đã cố gắng hết sức mới có thể thắng trận này.
Ngay lúc này, trên Thập Vạn Lý Cự Hồ, Từ Phàm đột nhiên có linh cảm bất lành.
“Sao lại có cảm giác có ai muốn quậy ta vây ta.” Từ Phàm chán nản nói, nhu7ng44 người nhớ đến mình ở bên ngoài cũng đâu có nhiều đâu.
Trận chiến tiếp tục, Từ Cương đã dồn tất cả các Thần Thông Bí Pháp có uy lực không đến nỗi lớn về một bên, cảm thấy hỏa hầu đã đủ, thì hiện thân giữa không không.
‘Vạn Xà Địa Ngục’
Từ Cương thi triển xong, giả vờ ra dáng vẻ vắt kiệt linh lực mặt mày xanh xao.
Lúc này, dung nham của nguyên cái võ trường đột nhiên bắt đầu khuấy động lên, toàn bộ dung nham đều hóa thành những con rắn khổng lồ, cuộn mình lao về phía chân thân cao ba trượng của Lâm Trường Vũ.
Lâm Trường Vũ ngay lúc này cảm nhận được áp lực hồi nào đến giờ chưa từng có, chân thân ba trượng sắp vỡ ngay lập tức, trong sự bất lực, đành phải ngưng ngay sự kháng cự, đành phải nói: “Ta chịu thua.”
Ngay lập tức, tất cả dung nham toàn bộ đều rơi xuống mặt đất, võ trường này lại khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
Từ Nguyệt Tiên đứng quan sát giơ tay đập vào trán mình một cái, đại ca lại bày thói quen khi cọ xát với mình ra đây nữa chớ, sau khi đánh xong là ngay lập tức dọn dẹp khôi phục chiến trường.
“Tiền bối, trận này chiến thắng trong gang tấc.” Từ Cương nói với khuôn mặt có chút xanh xao.
Lúc này, Luyện Hư Tu Sĩ tém tém lại lòng khinh thường người khác.
“Tiểu Tử, còn một trận cuối cùng nữa, ngươi nghỉ ngơi khôi phục tí, chuẩn bị ngày mai đấu tiếp.”
“Ngày mai cho dù kết quả như thế nào, đều tính là ta thua, con của các ngươi, ta cũng không có đủ tư cách làm sư phụ của nó.” Luyện Hư Kỳ tu sĩ giọng nói có chút trầm lắng, vốn muốn tìm một tên đệ tử hoàn mỹ, nhưng đối phương coi bộ có thực lực hơn.
“Dạ.” Từ Cương không có nói lời xã giao nào nữa.
Luyện Hư Kỳ tu sĩ vốn tính là chuyện này cứ vậy là xong chuyện, thực lực của Từ Cương cho thấy hắn tuyệt đối không phải là người mà một Tiểu Tông Môn thông thường có được, giành giật đệ tử của người ta một cách cứng nhắc như vậy rất nhiều khả năng sẽ rước họa vào thân.
Nhưng lúc hắn vừa nghĩ đến chuyện bỏ cuộc, mấy lão đại Hợp Thể Kỳ của hắn mới nói rằng, ngày mai đánh xong trận cuối cùng, chuẩn bị ít đồ bồi thường, tránh để người ta trong lòng sinh ra thù hận.
Còn việc tại sao phải chiến cho xong, vì bọn chúng nhìn ra rằng, cái người xuất thân từ Ẩn Thế Tiểu Tông Môn này, chưa có hả hê.
Trên mặt hồ Thập Vạn Lý Cự Hồ, Từ Phàm đang nhìn vào màn hình đã biến mất từ lâu, vừa nãy lúc hắn đang xem hình ảnh trực tuyến, vẫn đang suy nghĩ, tốc độ truyền tải dữ liệu của Pháp khí truyền tin Tu Tiên này cũng khá nhanh nhỉ.
Nhưng sau đó lại nhớ đến hạng mục xin phép của vài đệ tử kỳ lạ mấy hôm trước, chuyện này đã cho hắn ta một linh cảm rất tốt.
Nếu toàn bộ nguyên mảnh đất trung tâm Đại Lục đều có tín hiệu, vậy vì sao không tạo ra một con rối có thể thay thế mình đi ra ngoài, chỉ cần cứ giữ tín hiệu truyền tải, vậy chả phải giống như mình có thể thao tác con rối vui chơi chiến đấu trên nguyên cái mảnh đất trung tâm Đại Lục như là chơi game sao.
Từ Phàm đập tay một phát, rùa cũng không cho ăn nữa, Ngự Thú Chi Đạo cũng không nghiên cứu nữa.
“Đi, về đạo trường.”
Cưỡi lên Tường Vân, bay về hướng ngọn núi chín của đảo Ẩn Linh.
Đàn rùa đang đợi được cho ăn dưới mặt hồ: ? ? ?
Hôm nay không cho ăn hả.
Trong đạo trường, Từ Phàm lập tức khởi động ảo thuật, để cho hai anh em chìm đắm trong biển kiến thức.
Anh trai Lôi Nhẫn học tập Luyện Khí Cơ Sở, em gái Lôi Văn Khê học tập Phân tích cơ bản về thuộc tính Linh Dược và nơi sản xuất.
Trong đạo rường, Từ Phàm chìm đắm trong thế giới ảo thuật, một con rối khổng lồ xuất hiện ngay giữa không trung, Từ Phàm đang mô phỏng từng chiếc linh kiện gắn thêm lên đó.
Con rối điều khiển từ xa tuy là con rối, nhưng nếu thực sự chiến đấu, nhất là có thể để người ta thao tác chiến đấu, vẫn cần phải tiến hành thay đổi lớn.
Không lâu sau, một con rối mới có khả năng nhận được tín hiệu điều khiển xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
“Bồ Đáo, kiểm tra một tí đi, xem thử là uy lực của con rối tiếp nhận tín hiệu này như thế nào xem.”
“Không hề có giá trị gì cả, tín hiệu nhận được quá là cục bộ, chỉ là trình độ đi dạo trên phố thôi, còn việc chiến đấu, hễ gặp cấp bậc cao hơn Kim Đan, rất dễ vì sự rối loạn của lực trường dẫn đến việc ngắt quãng của tín hiệu.” Giọng điện tử vang lên.
Từ Phàm không ngạc nhiên tí nào, đây chỉ là con rối trong tưởng tượng, thật sự muốn thành công, thì cần phải cải tiến nhiều lần nữa.
Nó chỉ là thiết lập của sản phẩm version đầu tiên, sau này còn cần Bồ Đào ưu hóa thêm.
“ Ưu hóa, giải quyết mấy vấn đề lớn này, ủy quyền cho ngươi mười phần trăm sức tính toán.” Từ Phàm ra lệnh, đây mới là phương pháp sử dụng Bồ Đào chính xác.
“Tuân lệnh.”
Ngay tức thì, Bồ Đào tiếp nhận thông tin từ Thế Giới Ảo Thuật, bắt đầu diễn hóa.
Ngày hôm sau, khi đang bàn bạc với Bồ Đào về việc làm sao ưu hóa con rối, thì màn hình ảo hiện lên mở ra.
Trong hình ảnh, Từ Cương đang oanh tạc nhau với một đệ tử cấp Thiên Kiêu Thiên Linh Tông.
“Pháo đài đối quyết, không có ý nghĩa gì hết, sau cùng so với nhau chả phải là linh lực của ai nhiều hơn, uy lực thần thông của ai lớn hơn sao.”
Lúc này, Từ Cương đang oanh tạc nhau với một đệ tử cấp Thiên Kiêu Thiên Linh Tông, chỗ họ đang đứng, là trong Không Gian Đạo Khí của cái vị tu sĩ cấp Hợp Thể Kỳ, diện tích lớn cỡ như một thị trấn nhỏ.
Trong mắt của đệ tử cấp Thiên Kiêu Thiên Đạo Tông tràn đầy chiến ý, ngày thường vốn không cần dùng đến uy lực Thần Thông Bí Pháp lớn giờ thì oanh tạc từng cái từng cái.
Sau lưng hắn là Vô Lượng Đại Hải Hư Ảnh, kế bên là vô số Đại Chân Linh được hình thành bởi Thần Thông, bay lòng vòng qua lại trong đó.
Từng đợt từng đợt sóng khổng lồ che kìn bầu trời vô cùng vô tận ập đến Từ Cương.
Nếu bên đệ tử cấp Thiên Kiêu Thiên Đạo Tông là khu vực biển cả, thì bên Từ Cương là thế giới của lửa và dung nham.
“Ngươi là người đầu tiên đồng cấp có thể khiến ta thỏa thích chiến đầu đấy.” Đệ tử Thiên Kiêu nói.