Chương 1337: Bằng hữu của Đế quốc Thánh Quang
Chương 1337: Bằng hữu của Đế quốc Thánh Quang
Trong tiểu thế giới trong cơ thể cự thú Hỗn Độn, đám người Nguyên chủ đang tranh thủ khôi phục Thánh thể, bản nguyên.
“Còn may cự thú Hỗn Độn có tính đề kháng tự nhiên với loại dao động chiến đấu này.” Tiễn Đạo tiền bối ở một bên may mắn nói.
“Cự thú Hỗn Độn đang đi về khu Đông Nhị, dự tính không cần bao lâu nữa là có thể thoát khỏi khu vực chiến đấu này.” Từ Phàm nói.
Lúc mọi người nói chuyện, lại có một đợt dao động quét tới.
Cự thú Hỗn Độn Bao chứa tiểu thế giới phát ra tiếng kêu đau đớn, cả cơ thể bắt đầu run rẩy dữ dội.
Tiểu thế giới trong cơ thể nó cũng bắt đầu xuất hiện từng vết nứt.
Từ Phàm thấy thế, trực tiếp đưa tay vẽ ra sáu tầng đại trận Hỗn Độn củng cố tiểu thế giới.
Lại ở phía ngoài cự thú Hỗn Độn khắc xuống mấy tầng đại trận, để giảm bớt tổn thương dao động chiến đấu tạo thành cho nó.
Cự thú Hỗn Độn đang kêu thảm thiết, lúc này mới an tĩnh lại, dựa theo phương hướng Từ Phàm chỉ dẫn tiến lên.
Lúc này, đám người khôi phục bản nguyên hao tổn, lúc này đều vây quanh bên người Tiễn Đạo tiền bối hỏi thăm cảm giác sau khi đột phá Hỗn Độn Thánh Nhân.
“Cảm giác đầu tiên sau khi đột phá đến Hỗn Độn Thánh Nhân chính là.”
Tiễn Đạo tiền bối nói, một tay từ từ đưa lên.
Chỉ thấy một phù văn Tiễn Đạo kỳ dị xuất hiện trên tay.
“Sau khi trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân, nắm giữ của ta đối với Tiễn Đạo tựa như đột phá bình chướng, Tiễn Đạo bản thân sáng tạo cũng được Thiên Đạo vùng Hỗn Độn thừa nhận.”
“Hơn nữa Tiễn Đạo của bản thân cũng ngưng tụ thành một phù văn Hỗn Độn đặc hữu của ta.”
Nói đến đây, Tiễn Đạo tiền bối có chút ngượng ngùng nhìn về phía Từ Phàm.
“Chuyện dùng phù văn này luyện chế Huyền Hoàng chí bảo cứ giao cho ta.” Từ Phàm gật đầu nói, lúc phân thân số ba ở bên ngoài nhận đơn, đã có không ít yêu cầu tương tự.
“Đa tạ Từ Thần sư.” Tiễn Đạo tiền bối cảm kích nói.
“Trước khi các ngươi chuẩn bị đột phá đến Hỗn Độn Thánh Nhân, nhất định phải chải vuốt đại đạo bản thân nắm giữ lại một lần.”
“Bất kể là tự sáng tạo, hay là đại đạo sở tu, điều này rất quan trọng.” Vẻ mặt Tiễn Đạo tiền bối nghiêm túc nói.
“Việc này có liên quan đến vùng Hỗn Độn tán đồng đại đạo bản thân sở tu sao?” Nguyên chủ hỏi.
“Đúng vậy, đại đạo bản thân sáng tạo và đại đạo sở tu được vùng Hỗn Độn thừa nhận càng nhiều, Hỗn Độn thể lúc đột phá sẽ càng mạnh.”
“Giống như ta, chỉ có Tiễn Đạo bản thân sáng tạo được thừa nhận Hỗn Độn Thánh Nhân, ở trong vùng Hỗn Độn này chỉ có thể tính là bình thường.” Giọng điệu Tiễn Đạo tiền bối có hơi than vãn.
“Vậy sau khi trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân, đại đạo Hỗn Độn bản thân sở tu có thể được vùng Hỗn Độn thừa nhận lần nữa hay không?” Ma chủ quan tâm hỏi.
“Có thể, chẳng qua là quá khó khăn, nỗ lực trả giá ngàn vạn lần so với lúc Đại Thánh Nhân mới có một khả năng nhỏ nhoi.”
“Đây là tin tức sau khi ta trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân, ý chí vùng Hỗn Độn từ nơi sâu xa truyền cho ta.”
Phù văn Tiễn Đạo trong tay Tiễn Đạo tiền bối thỉnh thoảng phát ra từng tiếng xé gió nhẹ, không gian xung quanh phù văn cũng bởi vậy mà trở nên yếu đi.
Từ Phàm nhẹ vẫy tay, phù văn Hỗn Độn Tiễn Đạo lập tức xuất hiện trong tay Từ Phàm.
“Tiễn Đạo tiền bối dùng phù văn khắc lục hay là trực tiếp dùng phù văn bản mệnh?”
Huyền Hoàng chí bảo luyện chế giữa hai bên, uy năng có thể chênh lệch ba đến năm phần mười.
“Phù văn khắc lục, ta còn muốn chờ sau khi Từ Thần sư trở thành Hồng Mông Luyện Khí sư lại…” Tiễn Đạo tiền bối ngượng ngùng cười, trong nụ cười này có chút ý lấy lòng.
Từ sau khi hắn trở thành Đại Thánh Nhân, vẫn luôn sống cuộc sống phóng khoáng tự tại, không nhờ vả ai khắc.
Hiện tại đột nhiên có nhu cầu phương diện này, vậy mà có chút không biết làm sao.
“Từ Thần sư, ân tình ta thiếu ngươi nhiều quá rồi.”
“Về sau chỉ cần một câu của Từ thần sư, cái mạng của Vương Hiên ta đều là của ngươi.”
Tiễn Đạo tiền bối nói, một tia thần niệm vây lấy bản nguyên hóa thành một cây bút Hỗn Độn Thiên Đạo, trên không mọi người viết ra một khế ước Hỗn Độn.
Khế ước Hỗn Độn sau khi thành hình bốc cháy, một sợi xiềng xích trật tự Hỗn Độn trong suốt không nhìn thấy kết nối Từ Phàm và Tiễn Đạo tiền bối.
“Tiền bối, ngươi cần gì phải tự làm khổ mình, cùng là Nhân tộc, giúp đỡ lẫn nhau dừng chân trong vùng Hỗn Độn này là nên làm mà.”
Có tồn tại của sợi xiềng xích trật tự Hỗn Độn này, có thể nói Từ Phàm đã nắm trong tay sinh tử Tiễn Đạo tiền bối.
“Cảm thấy không có đồ gì tốt có thể cho Từ Thần sư, chỉ có một thân tu vi hiện tại còn đáng giá một xíu.” Tiễn Đạo tiền bối cười nói.
Lúc này, mấy tiền bối Nhân tộc khác mới phản ứng lại.
“Vương lão đầu, không nghĩ tới bị ngươi đoạt đầu gốc rạ.” Luyện Thể tiền bối cười mắng, ánh mắt nhìn về phía Luyện Thể tiền bối có phần hâm mộ.
Từ khi đi vào bên ngoài vùng Hỗn Độn, vị trí trung tâm của Nhân tộc đã lặng yên xảy ra chuyển biến.
Trước kia là lấy Nguyên chủ làm trung tâm, nắm giữ hai món Hồng Mông chí bảo Nhân tộc.
Trước khi Từ Phàm chưa xuất hiện, Nguyên chủ là hy vọng đột phá đến Hỗn Độn Thánh Nhân của Nhân tộc.
Tất cả Đại Thánh Nhân Nhân tộc rời khỏi Tam Thiên giới đều cho rằng Nguyên chủ thân mang đại khí vận, nếu không cũng không nắm giữ được hai món Hồng Mông chí bảo.
Nhưng sau khi Từ Phàm xuất hiện, lúc này mới ngắn ngủi không đến trong mười vạn năm, Nhân tộc thế mà vì vậy xuất hiện một Hỗn Độn Thánh Nhân.
Sau khi Tiễn Đạo tiền bối đột phá Hỗn Độn Thánh Nhân, trung tâm Nhân tộc chính thức biến thành lấy Từ Phàm làm chủ.
Cho nên theo những tiền bối Nhân tộc này thấy, lời thề Tiễn Đạo tiền bối phát ra không khác gì chiếm lợi.
Lúc này Từ Phàm đã thấy ánh mắt của đám người tiền bối Nhân tộc và Nguyên chủ.
Không khỏi cười nói: “Đều đừng học theo Tiễn Đạo tiền bối, đồ vật về sau nên có đều sẽ có.”
Ngay lúc này, một thần niệm Hỗn Độn Đại Thánh Nhân to lớn đảo qua, đám người lập tức khẩn trương.
“Chỗ này là nơi giao chiến, ta đưa các ngươi rời đi.” Một giọng nói nhu hòa phảng phất như ẩn chứa thánh quang vang lên.
Cự thú Hỗn Độn xuất hiện trước một cự môn khắc đầy phù văn Hỗn Độn Thánh Quang.
Lúc này trong lòng Từ Phàm xuất hiện một âm thanh.
“Đế quốc Thánh Quang sẽ thiện đãi mỗi một bằng hữu.”
Còn chưa kịp cảm tạ, cự thú Hỗn Độn liền bị hút vào trong quang môn.
Bên ngoài thế giới trung chuyển thứ nhất khu Đông Nhị, một quang môn to lớn xuất hiện, một con cự thú Hỗn Độn từ đó bay ra.
“Là Hỗn Độn Đại Thánh Nhân của Đế quốc Thánh Quang, hắn đưa chúng ta đến bên ngoài thế giới trung chuyển thứ nhất khu Đông Nhị!” Nguyên chủ kinh thán nói.
“Từ Thần sư, ngươi và Đế quốc Thánh Quang có giao du gì sao?” Ma chủ nhìn về phía Từ Phàm hỏi.
Trong nhóm người này, cũng không có ai ngoài Từ Phàm có tư cách làm Hỗn Độn Đại Thánh Nhân xuất thủ.
“Ở bên ngoài Tam Thiên giới, từng có giao dịch với một cường giả của Đế quốc Thánh Quang, rất vui sướng.” Từ Phàm cũng hơi ngạc nhiên, cảm thấy chút quan hệ này không đến mức làm Hỗn Độn Đại Thánh Nhân xuất thủ.
“Vậy không sai đâu được, mị lực của Từ Thần sư luôn kinh người, thiên phú này, cho dù là cường giả kia nhìn cũng muốn kết thiện duyên.” Nguyên chủ cười nói.
“Về thế giới trung chuyển trước, chúng ta thương lượng, bước kế tiếp phải làm gì.”
Thế giới trung chuyển thứ nhất, Thiên La giới, Ẩn Linh môn.
Trên một hòn đảo nhỏ phong cảnh tiên tú, đám người Từ Phàm, Nguyên chủ lấy tư thế thoải mái nhất nằm trên ghế dựa phơi Thánh Quang tinh thần.
“Xem ra là không thể đi săn cự thú Hỗn Độn ở khu Đông và khu Nam, quá nguy hiểm.” Từ Phàm phẩm trà mở miệng nói.
“Hỗn Độn chi khí ẩn chứa chân lý Hỗn Độn gom góp được trong những năm này rất nhiều, lại thêm chân lý Hỗn Độn trong tay ta, ít nhất đủ cho hai, ba người của Nhân tộc chúng ta tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân.”