Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 135 - Chương 135: Phá Giới Thạch

Chương 135: Phá Giới Thạch Chương 135: Phá Giới Thạch

“Cơ đạo hữu, sau này có thời gian chúng ta hẹn nhau đánh một trận thỏa chí nha.” Từ Cương cười nói, vốn tưởng rằng mình được thi triển tuyệt chiêu chuối cùng ra, đáng tiếc ông chủ của sân chơi không chơi nữa.

“Được.” Cơ Mộ Hoa gật đầu và nói, không ngờ lại gặp phải một người có cách chiến đấu gần giống với bản thân như thế, cho nên tình cảm quý mến trân trọng nhau tự nhiên xuất phát từ trong tim.

Vào thời điểm lúc mới vào Thiên Linh Tông, phương pháp chiến đấu của bản thân bị rất nhiều người chê cười, lúc đó tu vị của chính mình cũng không cao, mỗi lần thi sát hạch, đều đạt được mức trung bình hoặc dưới trung bình.

Lúc ấy có khoảng thời gian, xém tí đến đoạn Siêu Phàm còn với không tới, nếu chỉ đạt được mức Bình Dung rất có khả năng sẽ bị trục khỏi Tông Môn.

Đã từng có nhiều người khuyên hắn, khiến hắn từ bỏ, khuyên hắn dùng thủ đoạn của tu sĩ bình thường mà chiến đấu, nhưng hắn không có làm thế, mà còn đem toàn bộ thời gian để dùng vào việc luyện tập Thần Thông Pháp Thuật.

Cứ như thế hắn ta chịu đựng sức ép mà thăng hạng đến Kim Đan Kỳ xong, trong lần thi sát hạch trong nội bộ Tông Môn hắn ta đạt thành tích khiến mọi người phải kinh ngạc, sau khi một bước đạt Tuyệt Thế đoạn vị, hắn đã được sư phụ bây giờ nhắm tới.

Trong Nguyên Anh Kỳ, nắm trong tay trọng bảo của sư phụ và Thần Thông Bí Pháp mà Sáng Linh Đại Sư đích thân thiết kế cho hắn, khiến hắn đạt được thành tựu Thiên Kiêu, đồng thời đạt được hạng mười trong cuộc tỷ thí lớn ở Trung Tâm Đại Lục Tông Môn.

Con đường của bản thân long đong lận đận như thế, con đường của vị đạo hữu Trương Hàn cũng không suôn sẻ mấy.

Từ Cương nhìn vào ánh mắt của Cơ Mộ Hoa, có chút ngờ vực, trong ánh mắt chứa đựng câu chuyện vượt xa tầm hiểu biết của hắn.

“Các ngươi không có gì làm thì cũng đừng cọ xát nữa, dắt tay nhau đi đến Thịnh Linh Châu bên trấn đó trấn áp Yêu Tộc đi, bên đấy gần đây tình thế không tốt lắm.”

“Sau một thời gian tất cả Tông Môn ở Trung Tâm Đại Lục cũng phải phái đệ tử qua bên đó chiến đấu thôi.” Hợp Thể Kỳ tu sĩ nói, đồng thời dùng Thần Thức đề tra xem tổn thức của bản thân.

Ui, linh khí thuộc tính Mộc của nguyên cái Đạo Khí Không Gian gần như bị thằng nhóc thối tha này hút sạch, về đến Tông Môn phải đi kiếm sư phụ hắn báo cáo chi thu mới được.

“Cám ơn thông báo của tiền bối, nếu cần, ta sẽ chạy đến Thịnh Linh Châu ngay lập tức.” Từ Cương bày tỏ.

Hợp Thể Kỳ tu sĩ phẩy tay, dẫn dắt mọi người ra khỏi Đạo Khí Không Gian, về đến bên trong Đạo Trường.

Lúc này, Luyện Hư Kỳ tu sĩ mà mới đầu muốn nhận đệ từ lấy ra một cái bình nhỏ màu xanh lục.

“Tuy là không có duyên sư đồ với thằng nhỏ nhà các ngươi, nhưng cũng là quen biết một phen.”

Luyện Hư Kỳ tu sĩ nhét vào tay Từ Linh Đài cái bình nhỏ màu xanh lục.

“Đây là một giọt Mộc Chi Bản Nguyên, dùng vào lúc con ngươi luyện Trúc Cơ, có xác suất đạt được thành tựu Vô Thượng Đạo Cơ Nhất Phẩm.” Luyện Hư Kỳ tu sĩ nói, như vậy cũng coi như là kết một thiên duyên.

Từ Cương muốn từ chối, kết quả bị Từ Nguyệt Tiên đi trước một bước nói: “Cảm ơn tiền bối.”

Cái ông đại ca ngơ ngáo này làm sao mà biết được cái thứ này đáng đồng tiền đến mức nào, đây thật là một bảo bối vô giá, nếu cứ phải ra một cái giá, chắc là bản thân làm cả năm mới đủ tiền.

Sau khi cả nhà Từ Cương và Từ Nguyệt Tiên chào tạm biệt với nhóm người Thiên Linh Tông, đã lập tức đến với một tòa tiên thành.

“Đại ca à, lúc nãy sư phụ có nhắn tin bảo ta về một chuyến, nói là muốn làm một thứ gì đó che đậy linh thể của linh đài, các ngươi thời gian này đừng đi đâu ra khỏi Tiên thành nha.”

“Các ngươi cứ tiếp tục vui chơi, ta về trước đây.”

Vừa nói Từ Nguyệt Tiên lại đi vào trong Truyền Tống Trận.

“Ta cũng muốn về đây.” Từ Cương nhìn vào Truyền Tống Trận và nói, vui chơi ở bên ngoài, hắn cả thấy không có ý nghĩa gì cả.

“Chồng ơi, nghe nói Bách Hoa Tiên Thành có một loại Pháp Y rất nổi tiếng, chúng ta đi xem thử nha.” Tiểu Tịch nói.

“Được thôi ~” Từ Cương nói.

“Cha ơi, ta muốn ăn bánh Bách Hoa Linh.” Từ Linh Đài nhìn vào tiệm bánh linh bên cạnh nói.

“Được rồi ~”

Từ Cương buồn chán nhưng hành trình du ngoạn bắt buộc tiến hành lại phải tiếp tục bắt đầu thôi.

Ần Linh Môn, Luyện Khí Bảo, Từ Phàm đang khắc một văn phù cuối cùng lên trên miếng ngọc bội, một miếng ngọc bội ẩn chứa linh thể sắp được luyện chế thành công rồi.

Từ Phàm thu lấy ngọc bội, xoay người ném vào con rối điều khiển từ xa đang được ưu hóa.

“Bây giờ chỉ còn vấn đề tín hiệu trong bí cảnh và Tiểu thế giới chưa dễ giải quyết đây.”

“Giải quyết vấn đề này, còn phải dùng Phá Giới Thạch. Nhưng cái thứ này chỉ có ở cái Hư Giới ấy, nếu muốn mua thì chí ít phải tốn đến một tỷ linh thạch, có chút không đáng đấy.”

“Còn không thì lại kiếm vài người huynh đệ tốt năn nỉ một phen?”

Bây giờ Từ Phàm lúc nào thiếu loại nguyên liệu nào đó, sẽ quen với việc nhớ đến người huynh đệ tốt của hắn, Vương Vũ Luân.

Sau cùng Từ Phàm đắn đo đến giá trị của thân phận mình, nên cắn răng, nhắn một tin nhắn cho Bàng Phúc.

Linh Thạch cái gì chứ không quan trọng, có cái gì quý hơn so với việc vui vẻ nè.

“Vậy là, có thể dùng con rối thay ta chiến đấu rồi.” Từ Phàm nói.

Tâm trạng bây giờ của Từ Phàm như là lương tháng hắn được 600, mà xài hết 8000 để mua một bộ máy tính cao cấp phù hợp vậy.

Do là Từ Phàm cần gấp, nên ngay ngày hôm đó Bàng Phúc đã mang theo Phá Giới Thạch về ngay cho hắn.

“Không ngờ rằng, những đại thương hội ấy lại còn hàng tồn.” Từ Phàm nói với vẻ kinh ngạc.

“Phá Giới Thạch này thật ra không thiếu hàng, chỉ là bị tụi đại thương hội của mấy Tông Môn đỉnh cao làm lũng đoạn thôi.”

“Lúc biết ta cần mua Phá Giới Thạch, mấy tên trưởng quỹ của cái đại thương hội đó lập tức nắm lấy ta ngay, như là sợ ta chạy mất tiêu vậy.”

“Lúc đó là một vị Độ Kiếp Đại Năng đích thân giao Phá Giới Thạch tận tay, lại đích thân nhìn ta vào trong Truyền Tống Trận.”

“Lần đầu tiên cảm thấy bản thân được xem trọng đến thế.” Bàng Phúc nói một cách khẳng khái.

“Tốt, sau này sự đãi ngộ như thế sẽ còn có nữa, đợi đến khi Tông Môn ta xuất hiện một vị Luyện Hư Kỳ, ta sẽ làm một chiếc phi thuyền nhỏ, đi lại trong biển Vô Tận khu Tàn Hải.”

“Đợi đến khi Tông Môn chúng ta xuất hiện một vị Độ Kiếp Kỳ, ta sẽ làm một chiếc thuyền khổng lồ đi khai thác tài nguyên ở nơi sâu nhất của biển Vô Tận.

“Đợi đến khi Tông Môn chúng ta xuất hiện một vị Đại Thừa Kỳ Tôn Giả, vậy ta sẽ ngồi ngay thuyền Vạn Tinh đi lại.”

“Ta tin chắc là sẽ có ngày ấy.” Bàng Phúc khẳng khái nói.

“Đến lúc đó, ta sẽ giúp Bàng Các Chủ thương đạo thành tiên.” Từ Phàm buông lời hứa, Thương Đạo tu sĩ tốt như thế nhất định phải đưa đến Tiên Giới tiếp tục làm công cụ hình người.

“Xin cảm ơn đại trưởng lão.” Giọng Bàng Phúc vô cùng kích động, đây là lần đầu tiên hắn ta có được lời hứa như thế của Từ Phàm.

Sau khi Bàng Phúc rời đi, Từ Phàm ngắm nhìn Phá Giới Thạch trong tay và lẩm bẩm: “Tông Môn Đỉnh Cao, Tinh Châu, Hư Giới.”

Những thứ này đối với hắn ta chỉ là vấn đề thời gian thôi, chỉ cần duy trì tốt, thời kỳ sau này là sẽ có sự tồn tại của vô địch giới này.

Sau khi làm xong tất cả những cái này, Từ Phàm cầm lấy Phá Giới Thạch đi về phòng Luyện Khí.

Mười ngày sau, Từ Nguyệt Tiên trở về Tông Môn.

“Miếng ngọc bội Thiên Cơ này, là cho đứa cháu nhỏ của ngươi đấy.”

“Con rối này ngươi luôn mang bên mình nhé, nó sau này là thế thân của sư phụ đấy, trước tiên thì cứ theo sau các ngươi thử nghiệm xem sao.”

Từ Phàm sau đó đã nói một loạt các chức năng và cách dùng của con rối cho Từ Nguyệt Tiên nghe.

“Vậy là sau này ta đi tìm bảo vật khám phá bí cảnh, có phải là có thể cùng chung với sư phụ không.” Từ Nguyệt Tiên kinh ngạc nói, nàng nào giờ luôn tìm kiếm một người cộng tác thích hợp, nhưng không vừa mắt với những tu sĩ bình thường.

“Đương nhiên là có thể rồi.”

Từ Phàm lấy ra một viên Linh Châu lớn cỡ một viên bi a đưa cho Từ Nguyệt Tiên.

“Đây là một Phá Giới Cơ Trạm, là hạch tâm của con rối này, sau này lúc ngươi đi tìm kiếm trong bí cảnh và Tiểu Thế Giới, hãy lấy nó ra.”

“Như vậy có thể bảo đảm tín hiệu cho con rối khi ở trong đó.”

“Con rối có thể đánh mất, nhưng cái thứ này phải bảo quản thật cẩn thận, đây là nửa gia tài của sư phụ rồi đấy.” Từ Phàm nói với giọng đau lòng.

Hắn vốn muốn gắn Phá Giới Thạch vào trong lõi tâm của con rối, nhưng sau khi đắn đo đôi chút, vẫn lưu lại một chước thì hơn, con rối cấp Nguyên Anh đỉnh cao trong lúc chiến đấu vẫn có nguy cơ bị tổn hại.
Bình Luận (0)
Comment