Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1356 - Chương 1356: Bị Ngược

Chương 1356: Bị ngược Chương 1356: Bị ngược

Nét mặt Đại thống lĩnh tràn đầy vẻ cô đơn, hắn biết dưới vây công của Hỗn Độn Thần Ma, hắn không có một tia hy vọng sống sót.

Ở giây phút cuối cùng, Đại thống lĩnh từ bỏ chống cự.

Mà nói điều kiện với ba Hỗn Độn Thần Ma kia.

“Ta có thể chết, nhưng các ngươi nhất định phải tha cho Nhị huynh đệ một con đường sống.” Một loại khí tức quyết chiến ắt chết từ trên người Đại thống lĩnh phát ra.

“Ta liều chết phản kháng, không dám nói đồng quy vu tận với ba người các ngươi, nhưng ít nhất có thể kéo một người xuống nước.”

“Làm giao dịch, từ đầu đến cuối ta vẫn luôn xem mấy người các ngươi là huynh đệ.”

“Cuối cùng ta cầu các ngươi buông tha Nhị huynh đệ, ta sẽ chủ động tịch diệt trong Hỗn Độn này.”

Ba Hỗn Độn Thần Ma trầm mặc một hồi.

“Nhị có thể đi, nhưng nhất định phải để lại món Hồng Mông chí bảo kia.” Thần Ma cầm đầu nói.

Nghe được lời này, Đại thống lĩnh nhìn về phía Thần Ma Nhị.

“Huynh đệ, ta có lỗi với ngươi, trước đây ta nên nghe lời ngươi, hiện tại mọi chuyện đã trễ rồi.”

“Chuyện duy nhất đại ca có thể làm chỉ được thế này, ngươi đi đi, đừng nghĩ đến chuyện báo thù cho ta.” Đại thống lĩnh nói.

“Chúng ta vẫn có hy vọng, Đại thống lĩnh có thể thử phản kháng một chút.” Thần Ma Nhị nói, thả ra mười vạn con rối cấp Đại Thánh Nhân.

Một chiến trận phòng ngự vây lấy hai Thần Ma, bảo vệ bên trong.

“Con rối Thần Ma này cũng có thể kéo dài một thời gian, nhưng kết quả cuối cùng đều như nhau thôi.” Đại thống lĩnh nhìn những con rối Thần Ma này, thở dài nói.

“Đại thống lĩnh, tận lực kéo dài thời gian, ta đã kêu bằng hữu của ta tới đón chúng ta.” Thần Ma Nhị truyền âm nói.

“Đáng tin cậy sao, đây là ba Hỗn Độn Thần Ma đó.”

“Yên tâm, hắn có thể giúp chúng ta chạy thoát.”

Nghe được lời Nhị Thần Ma nói, trên người Đại thống lĩnh lập tức bắn ra vô tận chiến ý.

Khí thế cả người trở nên bén nhọn.

“Nếu như hôm nay ta có thể thoát khỏi truy sát của các ngươi, sau này các ngươi phải cẩn thận, Thần Ma phản bội ta, ta sẽ mẫn diệt hắn trong Hỗn Độn này.” Hai mắt Đại thống lĩnh đỏ ngầu nhìn về phía ba Hỗn Độn Thần Ma kia.

“Tốc chiến tốc thắng, cẩn thận có trá.”

Ba Hỗn Độn Thần Ma từ biểu hiện Đại thống lĩnh thấy được một tia biến cơ, lập tức toàn lực xuất thủ, chuẩn bị diệt trừ hai Thần Ma.

Trong nháy mắt, toàn bộ chiến trận con rối Thần Ma bắt đầu cấp tốc chuyển động.

Nhưng đối mặt với liên thủ của ba Hỗn Độn Thần Ma, chiến trận tạo thành từ mười vạn con rối Thần Ma này giống như cà rốt, bị nạo xuống từng tầng một.

“Đại thống lĩnh, các chờ sau khi con rối Thần Ma trong chiến trận này hao hết, ngươi dùng toàn lực quần nhau với bọn họ, thời gian càng lâu càng tốt.” Thần Ma Nhị truyền âm nói.

“Được, hiện tại thật hối hận không để ngươi luyện chế nhiều thêm con rối Thần Ma.” Đại thống lĩnh nhìn con rối Thần Ma nhanh chóng hao tổn nói.

“Yên tâm, ta và Đại thống lĩnh đều có thể sống.”

“Đến lúc đó ta hy vọng nhìn thấy cảnh Đại thống lĩnh đạp bọn họ dưới chân mẫn diệt.” Trong ánh mắt Thần Ma Nhị nhìn ba Hỗn Độn Thần Ma xuất hiện hận ý.

Nhọc nhằn khổ sở đi theo đoàn đội gây dựng cơ nghiệp, mắt thấy lập tức sẽ thành công, sắp có thể được chia lượng lớn chân lý Hỗn Độn.

Thế nhưng cố tình ở ngay lúc này, thành quả của đoàn đội gây dựng cơ nghiệp lại bị cướp mất.

“Bản thể, ngươi nhanh qua đây, nếu không tâm huyết mấy vạn năm này sẽ thất bại trong gang tấc đó.”

Lúc này, cách chiến trường nơi này ngoài mấy trăm triệu quang giáp, một Truyền Tống trận to lớn đột ngột xuất hiện từ trong hư không.

Phân thân số bốn vượt ngang mà đến, sau đó khởi động Truyền Tống trận lần nữa, truyền tống về phương hướng chiến trường.

Lúc này trong chiến trường, con rối Thần Ma cấp Đại Thánh Nhân, chỉ còn lại hai vạn con.

Đại thống lĩnh đã sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu.

“Sau khi trở thành Hỗn Độn Thần Ma, vẫn chưa chiến đấu ra hồn, bây giờ nhớ lại thật quá đáng tiếc.”

“Nếu như lần này có thể còn sống sót, ta nhất định sẽ nâng cao chiến lực bản thân trước.” Đại thống lĩnh nói.

“Đại thống lĩnh, dưới vây công của ba Hỗn Độn Thần Ma kia, ngươi có thể kiên trì bao lâu.” Thần Ma Nhị cảm nhận vị trí của Từ Phàm nói.

“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì không đến một khắc.”

“…”

Đã nói tốt là trước khi chết có thể kéo một cái đệm lưng, chỉ có trình độ này?

“Ta hù dọa bọn họ thôi, kéo một cái đệm lưng chỉ có thể dựa vào tự bạo.” Đại thống lĩnh giải thích.

Ngay lúc tầng chiến trận phòng ngự cuối cùng bị phá vỡ, ba Hỗn Độn Thần Ma xuất hiện trước mặt Đại thống lĩnh.

“Thần Ma Nhị, chăm sóc tốt bản thân.” Đại thống lĩnh nói, lập tức xông lên.

Nhưng chiến lực của người vừa tấn cấp đến Hỗn Độn Thần Ma không bao lâu như hắn, vừa tiếp xúc với ba Hỗn Độn Thần Ma kinh nghiệm chiến trường đầy mình liền rơi vào thế hạ phong.

Thần Ma Nhị nhìn qua lần thứ hai, Đại thống lĩnh đã ở trạng thái bị ngược.

Lúc này, một Hỗn Độn Thần Ma trong đó nhìn chăm chăm Thần Ma Nhị.

“Ta không nỡ giết ngươi, trở về cùng ta, sau này ngươi vẫn quản lý hậu cần của chúng ta, thế nào?”

Những năm này, Thần Ma Nhị quản lý đoàn đội gây dựng cơ nghiệp ngay ngắn rõ ràng, phương diện vật tư, chí bảo càng là đúng chỗ.

Đoàn đội gây dựng cơ nghiệp của Đại thống lĩnh có thể có thành tích hôm nay, công lao trong đó ít nhất có bốn phần mười là của Thần Ma Nhị.

“Trước đây Đại thống lĩnh đối đãi với các ngươi như thế, các ngươi phản bội chẳng lẽ thật sự không xấu hổ chút nào sao?” Thần Ma Nhị nhìn Hỗn Độn Thần Ma nói chuyện với hắn nói.

“Ha ha, trong mắt đế quốc, các ngươi vẫn luôn là một đám chuột, một đám chuột nấp trong khe cống.”

“Các ngươi vĩnh viễn không thể hiểu được sự vĩ đại của quốc chủ, cũng không thể hiểu được chuyện các ngươi đang làm ngu xuẩn đến dường nào.” Nghe được lời Thần Ma, Hỗn Độn Thần Ma kia lập tức bật cười, trong ánh mắt có vẻ cực kỳ trào phúng.

“Nhị huynh đệ, đừng nói nhiều như vậy, bảo vệ tốt chính mình.”

“Nếu thật sự không được thì đáp ứng yêu cầu của bọn họ.” Đại thống lĩnh đang bị ngược lên tiếng nói, cuối cùng lại tiếp tục bị hai Hỗn Độn Thần Ma chà đạp.

Trong Hỗn Độn xuất hiện một cây cự chùy, đột ngột đánh lên người Đại thống lĩnh.

Hỗn Độn thể vỡ vụn lại ngưng tụ lần nữa.

Bây giờ Đại thống lĩnh đã bắt đầu dùng bản nguyên của bản thân để kéo dài thời gian.

Lúc này Từ Phàm đã xuất hiện bên ngoài năm ngàn vạn quang giáp.

“Đại thống lĩnh, bằng hữu của ta tới rồi, lại kiên trì thêm một chút.”

Lúc nói chuyện, Hỗn Độn thể của Đại thống lĩnh lại vỡ vụn lần nữa.

Trong chốc lát, một cột sáng ẩn chứa vô tận Thánh Dương chi lực bắn về phía chiến trường nơi này.

Bên ngoài cột sáng, bám vào một tầng pháp trận Hỗn Độn quỷ dị.

Chỉ thấy cột sáng phá tan phong tỏa tầng ngoài, từ trung tâm chiến trường quét qua.

Trong nháy mắt này, hai luồng lực lượng trói buộc trói trặt lấy Đại thống lĩnh và Thần Ma Nhị, theo cột sáng cùng bắn về phương xa.

“Không trấn áp được cột sáng này cũng không thể để bọn họ chạy.” Thần Ma cầm đầu gầm thét nói, phá vỡ không gian bay theo hướng cột sáng.

Lúc này ở hướng ngược lại, ngoài một tỷ quang giáp.

Đại thống lĩnh bị thương và Thần Ma Nhị từ trong Truyền Tống trận đi ra.

“Bằng hữu ngươi là một sinh linh trong giới!” Đại thống lĩnh cố nén đau đớn vì bản nguyên bị hao tổn nói.

“Đã từng nhận ơn cứu mạng của vị bằng hữu này, cho nên bọn ta là bằng hữu tốt nhất.” Thần Ma Nhị giải thích.

Ở trong mắt Hỗn Độn Thần Ma, những sinh linh trong khác gì mấy con tiểu miêu, tiểu cẩu.

Cho nên nói trong Thần Ma, có một bằng hữu sinh linh trong giới là một loại hành vi rất dị dạng.
Bình Luận (0)
Comment