Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1357 - Chương 1357: Thần Vật Đạo Dị Biến

Chương 1357: Thần vật đạo Dị Biến Chương 1357: Thần vật đạo Dị Biến

“Sinh linh trong giới, ngươi tên gì?” Giọng điệu Đại thống lĩnh sau khi bị ngược có chút suy yếu.

“Dựa theo cách đặt tên của Thần Ma các ngươi, ngươi gọi ta Từ là được.” Từ Phàm hờ hững nói.

“Từ, nhiều năm như vậy, không nghĩ tới trình độ của ngươi trên đạo Truyền Tống vẫn tinh thâm như thế.” Thần Ma Nhị ở bên cạnh nói, thực tế là đang truyền âm báo cáo cho Từ Phàm những chuyện xảy ra trong thời gian này.

“Cũng tàm tạm, lúc ngươi cầu cứu ta vừa lúc ở gần đây.” Từ Phàm gật đầu nói.

“Từ huynh đệ, ngươi đã cứu ta và Nhị, về sau chúng ta chính là huynh đệ.”

“Từ nay về sau, bọn ta có một phần chỗ tốt, ắt không thể thiếu Từ huynh đệ.” Giọng điệu Đại thống lĩnh vô cùng cảm kích, còn lấy ra hai phần chân lý Hỗn Độn muốn đưa cho Từ Phàm.

“Trực tiếp cho Nhị đi, sau này hắn cần để tấn cấp Hồng Mông Luyện Khí sư.” Từ Phàm từ chối nói.

Trong âm thầm, phân thân số hai đã sớm chuyển đồ đến trong linh bảo không gian của Từ Phàm.

“Như vậy không được, đồ vật Nhị huynh đệ cần có để tấn cấp Hồng Mông Luyện Khí sư đương nhiên là để ta kiếm.”

“Đây là cảm kích của ta đối với Từ huynh đệ, xin ngươi nhất định phải nhận lấy.” Đại thống lĩnh dùng ánh mắt chân thành nói, nhưng bản thân vẫn cảm thấy có chút quái dị.

Giống như là chính mình được một con chó mình nuôi cứu.

“Được.” Từ Phàm vung tay nhận lấy hai phần chân lý Hỗn Độn.

“Bên ta còn có việc, các ngươi tự tiện.” Từ Phàm nói, lập tức hóa thành một đường thánh quang biến mất.

“Đại thống lĩnh, bây giờ chúng ta làm sao đây?” Thần Ma Nhị nhìn vùng Hỗn Độn xa lạ này hỏi.

“Chúng ta phải trở về, phải cứu về những huynh đệ còn lại.”

“Sau đó lại nghĩ những chuyện khác.” Trong ánh mắt của Đại thống lĩnh có chút cô đơn.

Một đoàn đội gây dựng cơ nghiệp vốn đang phát triển không ngừng cứ như vậy giải tán, đổi lại là ai cũng không cam lòng.

“Đại thống lĩnh, ta biết có một bí đạo có thể rời khỏi hai đế quốc Đại Thần Ma, chúng ta có nên ra bên ngoài xem thử không?” Thần Ma Nhị nghĩ ngợi rồi hỏi.

Dựa theo ý nghĩ của hắn, Đế quốc Hoang Cổ Thần Ma hỗn loạn đó đã không thích hợp để bọn họ gây dựng cơ nghiệp.

Dựa vào lời nói của ba Hỗn Độn Thần Ma truy kích là có thể biết được, tồn tại chí cao không thể diễn tả kia không hoàn toàn biến mất.

Kết hợp với tin tức bản thể Từ Phàm cho hắn, phân thân số hai có thể xác định, trong mấy kỷ nguyên nữa, quốc chủ của Đế quốc Hoang Cổ Thần Ma nhất định sẽ trở về.

“Mang theo các huynh đệ rời khỏi hai đế quốc Đại Thần Ma, cách này không tệ.”

“Hơn nữa ta có thể cảm giác được từ trong lời nói của ba phản đồ vừa nãy, quốc chủ không biến mất, chỉ cần hắn vừa về đến, chúng ta nhất định sẽ bị xử lí.”

“Cho nên hiện tại, nên rời đi, nếu không chờ khi quốc chủ trở về ai cũng không chạy được.” Đại thống lĩnh nói.

“Đại thống lĩnh, không biết ngươi có hứng thú sáng tạo ra một đế quốc Thần Ma nữa không?” Ánh mắt Thần Ma Nhị lấp lánh nhìn về phía Đại thống lĩnh.

“Được, nhưng mà không phù hợp với thực tế, đi một bước xem một bước vậy.”

Hai Thần Ma lặng lẽ tiến về hướng Đế quốc Hoang Cổ Thần Ma.

Tam Thiên giới, trong Ẩn Linh môn.

Từ Phàm nhìn những đồ vật phân thân số hai cho, không khỏi bật cười.

Chỉ bằng hai mươi vạn con rối cấp Đại Thần Ma này, Từ Phàm liền biết những năm này phân thân số hai bộ trưởng hậu cần này làm tốt bao nhiêu.

Hai mươi vạn con rối, lượng lớn linh khoáng Hỗn Độn trân quý, mấu chốt nhất còn có một đồ vật cùng loại với thần vật.

Dao động không gian xuất hiện, một mảnh vỡ hình bán nguyệt tản ra khí tức quỷ dị xuất hiện trong tay Từ Phàm.

“Đạo Dị Biến, thú vị.” Từ Phàm cảm nhận đồ vật cùng loại với thần vật này nói.

Từ Phàm nhẹ nhàng vẫy tay, không gian xung quanh từ từ ngưng tụ, cuối cùng biến thành một đao khách cầm trường đao trong tay, quanh người tản ra khí tức lạnh thấu xương.

Đây là đao khách Từ Phàm dùng đạo Dị Biến ngưng tụ ra.

“Ngươi có ý thức không? Tự mình giới thiệu đi.” Từ Phàm cảm nhận cảm xúc của đao khách, hỏi.

“Ba tuổi học đao, mười sáu tuổi nhất đao nhập cảnh, tám mươi một tuổi lấy đao chém phá hư không phi thăng.”

“Ba trăm tuổi Chân Tiên, ba ngàn sáu trăm tuổi lấy cảnh giới Chân Tiên chém chết ba Kim Tiên.”

“Một vạn ba ngàn tuổi trở thành Kim Tiên, bốn vạn sáu ngàn tuổi ngộ được đao ý Hỗn Độn trở thành Đại La.”

Giọng điệu đao khách rất chậm, nhưng mỗi câu nói đều đang uốn cong không gian xung quanh, ý đồ phá vỡ không gian xung quanh chuồn đi.

“Đạo Dị Biến, đồ vật ngưng tụ ra đều có trí tuệ của mình sao?”

Nhìn đao khách trước mắt, Từ Phàm rơi vào trầm tư.

Đao khách hắn triệu hồi ra, chỉ là dùng đồ vật cùng loại với thần này vật biến hóa ra, không chịu Từ Phàm khống chế.

“Nhìn ra được, ngươi rất muốn sống tiếp.” Từ Phàm khẽ nói.

“Ngộ được đao ý Hỗn Độn, có hy vọng thành Thánh, bất kể ta lấy phương thức gì tồn tại, nhưng ta không muốn chết.” Đao khách lặng lẽ nói.

Trong cảm nhận của Từ Phàm, đao khách trước mắt này đang liên tục ngưng tụ sức mạnh, để duy trì tiêu hao cảnh giới hiện tại của hắn.

“Đều là hư hóa, sao không như mặt trời lúc sớm trở về Hỗn Độn.”

“Ta vì ngươi mở một con đường đi về vùng Hỗn Độn, có thể sống sót hay không, toàn bộ đều phải nhờ tạo hóa của bản thân ngươi.”

Từ Phàm hơi đưa tay dựng nên trong không gian một cánh cửa ánh sáng truyền tống.

Đao khách nhìn cánh cửa ánh sáng truyền tống, hành lễ với Từ Phàm sau đó đi vào bên trong.

“Thần vật này thật thú vị, lại là thần vật đạo Dị Biến hiển hóa.”

“Ta nên dùng cái này luyện chế món Huyền Hoàng chí bảo nào thì tốt đây?” Từ Phàm sờ cằm nói.

Lúc hắn từ trong cơ thể phân thân số ba rời đi, đã đại khái hiểu được tính chất của thần vật.

Cuối cùng Từ Phàm lại dùng thần vật này diễn hóa ra càng nhiều sinh linh khác biệt.

Những sinh linh được diễn hoá ra này đều có ký ức của mình, giống như trời sinh nên xuất hiện trong thế giới này.

Nhưng bọn họ ra đời, cần tiêu hao một lượng lớn năng lượng duy trì sự sống cho bọn họ.

Cho nên những sinh linh này sau khi sinh sống trong Ẩn Linh môn một khoảng thời gian, tất cả đều tan biến.

Thông qua những sinh linh diễn hóa này, Từ Phàm dần nắm giữ được cách sử dụng thần vật này.

Hiện tại đối với thần vật này, Từ Phàm có hai lựa chọn, một là hóa thành phân thân số năm cho chính mình, hai là luyện chế một món Huyền Hoàng chí bảo đứng đầu.

“Vẫn là hóa thành phân thân ủa ta đi, sau này hóa thành phàm nhân cũng không thể chỉ dùng phân thân số bốn chủ sát.”

Từ Phàm nghĩ tới đây, bước vào không gian dưới lòng đất.

“Khoảng thời gian hóa phàm này lại lãng phí rồi, đây cũng sẽ là lần cuối cùng.” Từ Phàm nói, bắt đầu dùng thần vật diễn biến phân thân của chính mình.

Thương hải tang điền, ngàn năm đã qua.

Từ Phàm từ từ mở mắt, không khỏi cảm khái nói: “Muốn làm một phân thân loại tổng hợp, thật đúng là không dễ dàng.”

Phân thân số năm bao phủ trong bóng tối xuất hiện sau lưng Từ Phàm, vẻ mặt dại ra, biểu cảm lặng lẽ.

“Bồ Đào, đi hỗ trợ phân thân số năm bố trí đại trận chuyển dời đại thế giới bên ngoài Tam Thiên giới.” Từ Phàm phân phó.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Phân thân số năm biến mất, Từ Phàm lại trở về cuộc sống thường ngày.

Bên ngoài Tam Thiên giới, phân thân số năm đang ở vùng Hỗn Độn, dùng đạo Dị Hoá phân ra năm phân thân tướng mạo như hắn.

Những phân thân này đều có nhân sinh và những chuyện trải qua chuyên thuộc về bọn họ.

Nhưng thống nhất tất cả bọn họ đều là Trận Pháp Thần sư đỉnh cấp nhất.

“Bồ Đào, liên tục rót vào năng lượng cho bọn họ.” Phân thân số năm mặt không biểu tình nói.
Bình Luận (0)
Comment