Chương 1362: Vai chính thiên mệnh
Chương 1362: Vai chính thiên mệnh
Nhìn đông đảo hồng nhan tri kỷ và những hài tử của mình, Vương Vũ Luân cảm giác nhân sinh của chính mình quả thực đã đạt đến cực hạn.
Ai có thể vui vẻ hơn mình đây.
Ngay lúc này, giọng Bồ Đào vang lên, thông báo nội dung có liên quan tới thuyền ngọc.
“Vạn Duy Thánh giới? Không có hứng thú.”
“Hiện tại cũng đã là cực lạc thế gian.”
Vương Vũ Luân nói, nâng ly cùng hồng nhan khác đối ẩm lần nữa.
Bồ Đào nhìn biểu hiện của Vương Vũ Luân, lặng lẽ truyền tống thuyền ngọc về trong bảo khố Ẩn Linh môn.
Trong cung điện trên băng nguyên, Từ Phàm đang thưởng thức cảnh tuyết cùng tức phụ, nghe báo cáo từ Bồ Đào, bật cười.
“Phải rồi, vui vẻ là tốt.” Khóe môi Từ Phàm hơi nhếch lên.
Vui vẻ là không có bến bờ, dưới trạng thái thả lỏng này, Từ Phàm bầu bạn với tức phụ dạo khắp tất cả Đại Tiên giới ba vạn năm.
Mãi đến sau khi đi hết tất cả Tiên giới trong Tam Thiên giới mới lên đường trở về Ẩn Linh môn.
Lúc này, đại trận truyền tống bên ngoài Tam Thiên giới đã hoàn thành một phần mười.
Vẫn là tiểu viện quen thuộc, vẫn là chiếc ghế dựa quen thuộc.
Từ Phàm nằm trên ghế dựa nhìn Nguyên chủ tới bái phỏng, thong thả nói: “Hai vạn năm trước ta đã từng sớm nhắc nhở ngươi, nên làm chút chuyện trong Tam Thiên giới, nếu không sẽ xảy ra nhiễu loạn.”
“Lúc ấy ngươi lười, hiện tại không dễ xử lý.”
Trong ba vạn năm này, Nhân tộc xuất hiện rất nhiều đại thế lực, bắt đầu khuấy động Tam Thiên giới.
Lúc mới bắt đầu, Nguyên chủ, Ma chủ còn có Từ Phàm đều chẳng muốn để ý.
Kết quả những lực tân sinh đó càng phát triển càng lớn, hiện tại đã đưa mắt theo dõi ba đại thế lực của Nhân tộc.
“Không cần thu thập, gọi mấy thủ lĩnh của những thế lực đó đến tụ hợp một lần là được rồi.”
“Có khi vẫn là phát triển dựa theo tự nhiên tương đối tốt.” Nguyên chủ cười ha ha nói.
Từ Phàm liếc qua Nguyên chủ.
“Ngươi chuẩn bị khi nào tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh, ngươi lại đợi thêm mấy vạn năm, nói không chừng thật sự sẽ bị yêu nghiệt dẫn đầu liên minh thế lực mới tiêu diệt.”
Mấy Hoa Linh vẫy cánh pha trà cho hai người, ôm ly trà và ấm trà có vẻ vô cùng cố sức.
“Chờ thêm đã, còn chưa viên mãn, về phần yêu nghiệt của mấy thế lực mới, để lại hai người phẩm hạnh đoan chính, những người khác diệt đi là được.” Nguyên chủ ung dung nói.
Lúc hai người đang tán gẫu, đột nhiên nhận được tin tức cầu cứu từ Ma chủ.
Thì ra, Ma vực của hắn bị mấy đại thế lực mới vây công.
Vừa bắt đầu Ma chủ cũng không để ý lắm, nhưng khi hắn nhìn thấy Đại Thánh Nhân đối diện cầm Hồng Mông chí bảo chủ sát lục, hắn bắt đầu luống cuống.
Sau đó trong vây công của một đám Đại Thánh Nhân, bản nguyên thân thể hắn bắt đầu bị hao tổn.
“Ngươi xem, hoàn toàn không cần bận tâm, bọn họ cũng biết quả thị phải tìm quả mềm bóp.” Nguyên chủ cười lên ha ha.
“Bồ Đào, theo dõi giúp ta, khi nào Thánh thể của Ma chủ tổn thương hơn nửa lại bảo ta.”
Nguyên chủ vẫn không quên nhờ Bồ Đào nhắc nhở.
Lúc này Ma vực đã biến thành một mảnh đấu trường Thánh Nhân.
Ma chủ nhìn đám cường giả gần mấy vạn năm mới ló đầu ra, không khỏi có chút bi phẫn.
“Nguyên Thủy tông, Ẩn Linh môn, các ngươi không đi đánh, dựa vào cái gì lại đánh Ma vực?”
“Các ngươi dựa vào cái gì cảm thấy Ma vực là quả thị mềm nhất?”
Ma chủ hóa thân thành trạng thái Chân Ma nhìn Đại Thánh Nhân cầm đầu chưa đến ba vạn tuổi, không khỏi nghĩ đến Từ Phàm.
“Ma chủ ngươi tuy là Nhân tộc, nhưng trong Ma vực của ngươi Nhân tộc chỉ chiếm một nửa.”
“Cho nên ta muốn cho Ma vực hoàn toàn trở về ôm ấp của Nhân tộc.”
Đại Thánh Nhân dáng vẻ thiếu niên cầm trong tay cự kiếm tản ra khí tức chết chóc, giống như một thiếu niên đồ long.
Đúng như tất cả nhân vật chính, thiếu niên vừa ra đời, tựa được toàn bộ Tam Thiên giới quyến luyến.
Lúc mới sinh ngậm linh bảo công đức, về sau càng là vô sự tự thông ngàn loại đại đạo.
Mười tuổi Chân Tiên, trăm tuổi Kim Tiên, không đến ngàn tuổi đã thành Thánh Nhân, lúc vạn tuổi đã tấn cấp thành Đại Thánh Nhân.
Trong những năm này, thế lực hắn dẫn dắt cũng phát triển lớn mạnh trong Tam Thiên giới.
Cũng liên hợp với mấy thế lực mới xuất hiện hợp thành một liên minh.
Kỳ thực, thực lực bên ngoài của hắn đã chiếm vị trí đại thế lực thứ tư tại Tam Thiên giới.
“Những năm này Ma vực vẫn luôn yên lành, ngược lại là các ngươi thường xuyên dấy lên nhiễu loạn trong Tiên giới.”
“Đến hiện tại, thế mà dám đánh chủ ý lên đầu ta, lợi hại.”
“Không nghĩ tới sau khi Nhân tộc thống nhất Tam Thiên giới, người mang thiên mệnh xuất hiện đầu tiên vậy mà khó chơi như thế.” Ma chủ nhìn thiếu niên cầm trong tay cự kiếm nói.
“Ma chủ, nhường Ma vực ra đây, thực lực của ngươi bây giờ đã không xứng chiếm giữ khu vực này.” Thiếu niên lạnh lùng nói.
Lần công chiếm Ma vực này, hắn mạo hiểm nhất định phải được.
Những năm này hắn liên minh dẫn dắt phát triển trong Tam Thiên giới, vẫn luôn không bị cản trở.
Bất kể là Nguyên Thủy tông hay là Ẩn Linh môn đều không có dấu hiệu xuất thủ, thậm chí hắn cảm giác được hai tông môn này đang tận lực để liên minh của hắn phát triển.
“Rời khỏi Ma vực? Ngươi nghĩ nhiều rồi.”
“Những năm gần đây nếu không phải ta say mê tu luyện, các ngươi căn bản không có cơ hội tiến vào trong Ma vực.”
“Xúi giục năm phần mười bộ hạ Ma vực ta, ngươi cho rằng như vậy là có thể thắng ta sao?”
Ánh mắt Ma chủ nhìn thiếu niên vai chính thiên mệnh có chút trào phúng.
“Như này đi, ta cho ngươi cơ hội.”
“Hai người chúng ta độc đấu tại đấu trường này, ngươi thắng, ta rời khỏi Ma vực, còn nếu ngươi thua, quay đầu tiến công Nguyên Thủy tông, thế nào?”
Nuốt xuống một viên Thiên Ma Chân đan, bản nguyên Thánh thể của Ma chủ bắt đầu dần khôi phục.
“Bây giờ đại thế đã thành, dựa vào cái gì ta phải độc đấu với ngươi.”
“Lại nói tiến công Nguyên Thủy tông, ngươi nghĩ nhiều rồi.”
Mười Đại Thánh Nhân lấy thế bao vây vây chặt Ma chủ.
“Nguyên Thủy tông không được, Ẩn Linh môn cũng có thể.”
“Ngươi xem, nhiều năm như vậy, hai tông môn này vẫn luôn né tránh liên minh các ngươi, thực lực của bọn họ nhất định không mạnh, thực lực tông môn cũng chỉ là khoe khoang.”
“Tin tưởng ta, ngươi có thể đi thử một lần.” Ma chủ vô cùng chân thành.
“Ta coi ngươi là đối thủ, ngươi lại lừa gạt ta như thế, vậy thì đừng trách bọn ta thủ hạ vô tình.” Thiếu niên nói, cầm trong tay cự kiếm hóa thành một Sát Lục Pháp Tướng xông tới.
Đại chiến bắt đầu, toàn bộ quá trình được Từ Phàm phát sóng trực tiếp trong Ẩn Linh môn.
“Tên Ma chủ này, còn muốn khiêu khích ly gián.”
“Chờ sau khi hắn bị đánh tàn chúng ta lại xuất thủ.” Nguyên chủ nói.
Sau đó Nguyên chủ lại đưa mắt nhìn chằm chằm cự kiếm trong tay thiếu niên.
“Từ Thần sư, món Hồng Mông chí bảo này thế nào?”
“Chẳng ra sao cả, thứ này cũng chỉ có thể phát huy ra uy năng của Hồng Mông chí bảo trong phạm vi Tam Thiên giới mà thôi.”
“Ra khỏi phạm vi Tam Thiên giới thì chỉ là một món Huyền Hoàng chí bảo phẩm chất không tệ.” Từ Phàm đánh giá nói.
“Đây là thứ đồ tốt nhất ý chí thiên đạo Tam Thiên giới có thể cho người mang thiên mệnh rồi.”
Từ Phàm nhận lấy Hoa Linh trà đưa tới, nhấp một ngụm.
Chiến đấu trong phát sóng trực tiếp ở trong mắt Từ Phàm và Nguyên chủ chỉ giống như trò trẻ con.
Bất kể là Từ Phàm hay là Nguyên chủ, đều có thể nắm giữ một mảnh chiến trường này.
Trong chiến trường, Ma chủ lấy một địch mười ngẫu nhiên còn có thể hiện ra áp chế.
Một màn này không khỏi làm Nguyên chủ tán thưởng.
“Chiến lực này, xem ra mấy vạn năm này Ma chủ vẫn luôn cố gắng tu luyện, một lòng muốn trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân.”
“Chiến lực này của Ma chủ đã không kém hơn những tiền bối Nhân tộc, chỉ tiếc ngộ tính hơi kém một chút.”