Chương 1364: Đảo ngược
Chương 1364: Đảo ngược
“Kịch bản này, quả thực là đảo ngược rồi lại đảo ngược.”
Từ Phàm nhìn thiếu niên cầm trong tay cự kiếm, đã hoàn toàn kích phát ra uy năng của cự kiếm Hồng Mông chí bảo trong màn sáng.
Trong vùng Hỗn Độn, mặc dù cảnh giới Đại Thánh Nhân có thể sử dụng Hồng Mông chí bảo, nhưng uy năng của nó chỉ có thể phát huy ra ba, bốn phần mười.
Mà bây giờ thiếu niên này dưới sự gia trì của ý chí đại đạo Tam Thiên giới, đã hoàn toàn kích phát ra uy năng của Hồng Mông chí bảo.
Một luồng lực lượng Hồng Mông chí cao từ trên người thiếu niên phát ra.
Sau đó hóa thành từng đường kiếm ý, lần nữa phá vỡ toàn bộ Chân Ma giới.
Chân Ma giới vỡ vụn, những cự thú Chân Ma mới vừa ngưng tụ thành, lại lần nữa tiêu tán.
Kịch bản quen thuộc làm Ma chủ kiêu ngạo nghĩ lại.
“Xem ra thực lực của bản thân ta rốt cuộc vần không thể tách khỏi khống chế của ý chí thiên đạo Tam Thiên giới.” Ma chủ tự giễu trong lòng.
“Tiếp tục, chiến!” Thiếu niên vung cự kiếm phấn chấn nói.
Chiến đấu lại rơi vào cảnh tượng quen thuộc lần nữa, biến hóa duy nhất chính là thiếu niên đã phát huy ra toàn bộ uy năng của Hồng Mông chí bảo.
Huyền Hoàng chí bảo trên người Ma chủ vỡ vụn từng món dưới đả kích của cự kiếm Hồng Mông chí bảo.
Nguyên chủ đang xem phát sóng trực tiếp đứng lên, làm động tác chuẩn bị.
“Từ thần sư, ngươi nói khi nào ta xuất thủ thì tương đối thích hợp.” Nguyên chủ kích động nói.
“Tùy tiện, dù sao Ma chủ dựa vào đoàn Hỗn Độn chi khí cô đặc kia, còn có thể kiên trì rất lâu.” Từ Phàm nhìn cự kiếm Hồng Mông chí bảo trong tay thiếu niên nói.
Món này Hồng Mông chí bảo cho Từ Phàm một mạch suy nghĩ mới.
“Vậy chờ thêm một lát, chờ khi tiểu tử Ma chủ này hoàn toàn từ bỏ chống lại, ta lại xuất thủ.” Sau khi Nguyên chủ uống xong một ly trà, lại kêu Hoa Linh rót cho mình một ly.
Chiến đấu kéo dài liên tục ba tháng, trước mặt thanh cự kiếm Hồng Mông chí bảo triển khai toàn bộ uy năng, Ma chủ bị đánh đến liên tiếp lui bại.
Lần cuối cùng nhờ vào Hỗn Độn chi khí khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh, trong lòng Ma chủ đã có một tia thoái ý.
Nhưng lúc này đối diện đã giết đến đỏ mắt, đã không có khả năng thả Ma chủ rời đi nữa.
Trong lúc đó, mấy Đại Thánh Nhân thủ hạ của Ma chủ chạy tới trợ giúp, nhưng không được mấy lần, tất cả đều bị thiếu niên dùng cự kiếm Hồng Mông chí bảo đánh tan Thánh thể mà chạy đi.
“Ma chủ, chờ ngày này kỷ nguyên sau ta sẽ đến nơi đây tế ngươi.” Thiếu niên lạnh lùng nói, biểu đạt tôn kính của hắn đối với đối thủ Ma chủ.
“Ngươi khẳng định có thể giết chết ta như thế sao?” Ma chủ đứng trong hư không Ma vực nói.
Thiếu niên nhẹ nhàng giơ lên cự kiếm trong tay, chỉ thấy bên ngoài Ma vực xuất hiện mấy thanh cự kiếm dài mười quang giáp.
Toàn bộ Ma vực trong nháy mắt bị Hồng Mông chí bảo phong tỏa.
“Được ý chí thiên đạo Tam Thiên giới quyến luyến đúng là tốt ghê, nếu ngươi không có Hồng Mông chí bảo trong tay, đám Đại Thánh Nhân các ngươi không biết đã sớm bị ta bóp chết bao nhiêu lần.”
Nhìn thanh cự kiếm Hồng Mông chí bảo kia, Ma chủ lại nghĩ đến phôi thai Hồng Mông chí bảo trong tay Từ Phàm.
Sau đó lại kéo dài đến nữ Hỗn Độn Thần Ma kia.
Sau đó một ý nghĩ xuất hiện trong lòng Ma chủ.
“Thật ra cảm giác làm bạn tri âm của Thần Ma cũng không tệ.”
Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện đã bị Ma chủ xua tan.
Chiến đấu tiếp tục, bản nguyên Thánh thể của Ma chủ lại nhanh sắp rơi vào trạng thái khô cạn.
Thân thể Chân Ma của Ma chủ ngưng tụ lần nữa.
Đã đến tình trạng này, Ma chủ đã bỏ đi hy vọng tự mình có thể đánh thắng.
Thế là hắn ngẩng đầu nhìn về hướng Nguyên Thủy tông, rống to: “Nguyên chủ, cứu ta!”
Trong mấy kỷ nguyên Hỗn Độn này, mặc dù trong lòng Ma chủ biết hắn yếu hơn Nguyên chủ một tầng, nhưng hắn vẫn luôn mạnh miệng.
Từ đầu đến cuối đều chưa từng thừa nhận, hắn yếu hơn Nguyên chủ.
Hiện tại đối mặt với thời khắc sinh tử tồn vong, Ma chủ cảm thấy mình không thể lại mạnh miệng nữa.
Trong tin cầu viện lúc trước, Ma chủ nói rất khéo léo, cũng không có ý yếu thế.
Hiện tại không đồng vậy, lỡ như mình thật sự vẫn lạc, hắn không dám hứa chắc có ai sẽ từ trong dòng sông thời gian vớt hắn ra hay không.
Đúng lúc này, một tinh môn xuất hiện trên chiến trường.
Nguyên chủ từ đó cất bước mà ra, đồng thời thắp sáng lên chín viên tinh thần trong Ma vực.
Một luồng Tinh Thần chi lực rơi xuống, trấn áp tất cả Đại Thánh Nhân ngoài thiếu niên ra.
Nguyên chủ mang trên mặt nụ cười tủm tỉm, nhìn thiếu niên.
“Nói nghe xem, ngươi muốn làm sao đối phó ta.”
Thiếu niên cố gắng duy trì thân hình không bị áp xuống, đỡ lấy sức nặng của chín viên tinh thần, ngẩng đầu nhìn Nguyên chủ.
“Tam Thiên giới muốn phát triển, tất cả thế lực Nhân tộc nhất định phải bện thành một sợi dây thừng.”
“Những thế lực chiếm giữ khu vực rộng lớn trong Tam Thiên giới mà không thể làm ra cống hiến bằng nhau nhất định phải bị loại bỏ.”
Thiếu niên sừng sững trong Ma vực, đè chuôi kiếm của cự kiếm Hồng Mông chí bảo, không hề sợ hãi nhìn Nguyên chủ.
Nghe được lời này, Ma chủ bên cạnh suýt tức lệch người.
Có ý gì, lẽ ra là hắn nên bị loại bỏ à?
Nghe được lời của thiếu niên, Nguyên chủ nhìn qua Ma chủ nói: “Làm sao bây giờ, đột nhiên cảm thấy lời hắn nói thật có đạo lý.”
“Hừ!”
“Muốn giết ta cứ việc nói thẳng.” Ma chủ không nhịn được quay đầu lại nói.
“Ma chủ là hảo hữu chí giao của ta, bây giờ các ngươi không phân tốt xấu mà đánh hắn thành thế này, ngươi phải cho ta một lời giải thích.” Nguyên chủ hơi nhếch khóe môi lên.
“Hai vạn tám ngàn năm trước, ta sinh ra trong một tiểu thế giới ở biên giới Ma vực.”
“Tiểu thế giới bị Ma vực khống chế, cha mẹ của ta dưới sự áp bức của Ma vực không thể tấn cấp đến tầng cao hơn, dẫn đến cơ sở tự thân không mạnh, vẫn lạc trong thiên kiếp.”
“Đây là nhân quả giữa ta và Ma vực, mặc dù không phải Ma chủ đưa đến, nhưng cũng có quan hệ sâu xa với hắn.” Thiếu niên âm vang nói.
Nghe lời thiếu niên nói, Nguyên chủ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Ma chủ.
“Những năm này có phải ngươi tu luyện ngu luôn rồi không, điểm ấy ngươi cũng không phát hiện được sao?”
Nghe được lời này, Ma chủ lập tức phản bác: “Đây là người mang thiên mệnh Tam Thiên giới bổ nhiệm, ngươi cho rằng ta có thể phát hiện được?”
Một viên Thánh Thể Bản Nguyên Thần đan bị Nguyên chủ bắn vào trong miệng Ma chủ, đề phòng hắn đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.
“Nhân quả ân oán giữa hai người các ngươi nói lớn cũng lớn, nói nhỏ thì cũng nhỏ.”
“Hiện tại ta quyết định, liên minh các ngươi rời khỏi Ma vực.”
“Ba mươi vạn năm, sau ba mười vạn năm Nguyên Thủy tông ta sẽ không nhúng tay vào ân oán giữa các ngươi nữa.” Nguyên chủ nói với thiếu niên.
Lực lượng của chín viên tinh thần trên không trung bắt đầu tăng lên, thiếu niên cầm trong tay cự kiếm Hồng Mông chí bảo đã đạt tới ranh giới bị đè sập.
“Được!” Cảm nhận được áp lực trên người, thiếu niên khuất nhục nói.
Sau đó thiếu niên mang theo đông đảo Đại Thánh Nhân rút khỏi Ma vực.
“Để ta nói ngươi thế nào thì tốt đây, suy cho cùng vẫn là vì ngươi quá yếu, tu luyện cho tốt, nói đến thế thôi.” Nguyên chủ nói xong, đi vào trong tinh môn, biến mất không thấy đâu nữa.
Chín viên tinh thần giữa không trung cũng theo Nguyên chủ mà biến mất.
Trong Ẩn Linh môn nơi xa, Từ Phàm xem vở kịch này, tâm trạng vô cùng tốt.
Mấu chốt là hắn còn từ trong đó lĩnh ngộ ra một dòng suy nghĩ luyện khí mới.
“Có thời gian có thể thử xem, lỡ đâu thật sự có thể luyện chế ra Hồng Mông chí bảo loại kia, ở trong vùng Hỗn Độn cũng coi như là một loại cách tân không nhỏ.” Từ Phàm sờ cằm nói.