Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1365 - Chương 1365: Tình Hình Của Cố Nhân

Chương 1365: Tình hình của cố nhân Chương 1365: Tình hình của cố nhân

Ẩn Linh môn, ba người Từ Phàm, Nguyên chủ, Ma chủ gặp nhau.

“Không nghĩ tới những năm này bận bịu tu luyện, thậm chí ngay cả địa bàn của chính mình cũng để sơ sót.” Ma chủ nặng nề thở dài một hơi nói.

“Ngươi cho rằng Tam Thiên giới thống nhất là ngươi có thể vô tư rồi?”

“Nếu để người mang thiên mệnh Tam Thiên giới bổ nhiệm đó muộn thêm mấy vạn năm, nói không chừng phải mời Từ Thần sư xuất thủ.” Nguyên chủ bĩu môi nói.

Bốn vị tiền bối Nhân tộc đã tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh đều có chuyện của mỗi người, căn bản không có thời gian để ý tới chuyện xấu của Ma chủ trong Tam Thiên giới.

“Hừ, nếu không có món Hồng Mông chí bảo đó, ta có thể sợ bọn họ à?” Ma chủ có chút không phục.

“Nói nhiều như vậy cũng như không, ai bảo người ta có Hồng Mông chí bảo.” Nguyên chủ cười nói.

Từ Phàm lấy ra một viên Hồn Nguyên đan vừa luyện chế xong đưa cho Ma chủ, để hắn uống vào khôi phục thương thế.

“Đa tạ Từ Thần sư.”

“Hiện tại bên ngoài Tam Thiên giới đang khắc Đại Thế Giới Truyền Tống trận, trong giới không thể để xảy ra nhiễu loạn.”

“Tất cả ân oán của các ngươi đều phải chờ sau khi Tam Thiên giới truyền tống xong lại giải quyết.” Nguyên chủ nói.

“Chẳng trách kỳ hạn ngươi đưa ra là ba mươi vạn năm.” Ma chủ nói, trong lòng yên lặng tính toán.

Nghĩ đến trong ba mươi vạn năm, chính mình có thể trở thành cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh hay không.

Ma chủ nhìn Nguyên chủ, lại nhìn Từ Phàm, cuối cùng không thể không cảm thán, tư chất của mình vẫn kém hơn hai người này một chút.

Nhìn như cảnh giới của và thực lực của hắn đã đứng ở đỉnh phong Tam Thiên giới, nhưng giữa đỉnh phong và đỉnh phong cũng có khoảng cách.

“Dựa theo suy tính của ta, ta ít nhất cần trăm vạn năm mới có thể tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân, đành phụ lòng một mảnh khổ tâm của Từ Thần sư vô ích.” Biểu cảm của Ma chủ có phần thê lương.

So sánh với thiếu niên người mang thiên mệnh cầm trong tay cự kiếm Hồng Mông chí bảo, dưới tình huống một đối một tối đa cũng chỉ ngang tay.

Muốn tìm về mặt mũi, nhất định phải tấn cấp lên cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân.

Lúc này, Từ Phàm dường như nghĩ đến điều gì đó, nói với Ma chủ nói ra: “Ma chủ, ngươi phải cố gắng lên, thiếu niên ý chí thiên đạo Tam Thiên giới bổ nhiệm đó, ta thấy rất bất phàm.”

“Chờ sau khi chuyển đến bên ngoài vòng vây của hai đế quốc Đại Thần Ma, toàn bộ Tam Thiên giới đều sẽ có tăng cường nhất định.”

“Ý chí thiên đạo Tam Thiên giới cũng sẽ trở nên cường đại, đến lúc đó có tỉ lệ rất lớn là sẽ tăng thiếu niên đó lên tới cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân.”

Nghe được lời Từ Phàm, Ma chủ lập tức khẩn trương.

Hiện tại, thiếu niên xem mình làm quả hồng mềm bóp này đã trở thành kẻ địch cả đời hắn.

Không chờ Ma chủ đáp lời, Từ Phàm lại nói: “Ta cảm thấy hai người các ngươi rất có thể đồng thời tấn cấp, đến lúc đó lại là một trận trò hay.”

Vẻ mặt Nguyên chủ bên cạnh sáng lên, mặc dù giao tình của hắn và Ma chủ không cạn, nhưng đa số là vẫn loại tổn hữu kia.

Một cảm giác nguy cơ cực lớn vây lấy Ma chủ.

“Từ Thần sư, Nguyên chủ, không tán gẫu với các ngươi nữa, ta trở về tu luyện.” Ma chủ nói xong, bóng dáng chậm rãi hóa thành một đoàn ma khí tiêu tán.

Sau khi Ma chủ biến mất, hai người Từ Phàm và Nguyên chủ liếc nhau, cười lên ha ha.

“Xem ra sau này Nhân tộc sẽ không quá thái bình.” Từ Phàm hơi nhếch khóe môi lên.

“Ma chủ trở về tu luyện, ta cũng phải trở về tiếp tục hoàn thiện đại đạo của ta.”

“Từ Thần sư, tạm biệt.”

Nguyên chủ nói xong cũng biến mất không thấy.

Trong tiểu viện chỉ còn lại một mình Từ Phàm.

“Bồ Đào, gần đây có chuyện gì thú vị không?” Từ Phàm lung lay ghế dựa hỏi.

“Diệp Tiêu Dao đã tu thành cảnh giới Đại Thánh Nhân, chiến lực của hắn đã vượt qua Thiên Kiếm Tiên Đế trước đây.”

“Thiên Kiếm Tiên Đế trong cơ thể hắn thế nào rồi?” Từ Phàm cảm thấy hứng thú hỏi.

“Trong đại chiến đoạt xá, bị tiên hồn Diệp Tiêu Dao cắn nuốt.”

Một màn sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, phía trên kể ra đủ loại ân oán giữa Diệp Tiêu Dao và Thiên Kiếm Tiên Đế.

“Xem ra vị sư huynh này của ta giấu rất sâu nha, cũng là một nhân vật cấp bậc ảnh đế.”

Từ Phàm nhìn các loại tâm cơ toan tính của Diệp Tiêu Dao và Thiên Kiếm Tiên Đế, không khỏi bật cười.

“Vị sư huynh này của ta, phỏng chừng ngay từ lúc Thiên Kiếm Tiên Đế xuất hiện đã bắt đầu nghĩ cách bố cục, bây giờ cũng coi như là đạt được ước muốn.”

Đủ loại tin tức liên quan tới Diệp Tiêu Dao và Thiên Kiếm Tiên Đế đều được Bồ Đào lấy ra từ trong dòng sông thời gian Tam Thiên giới.

Có ngọc như ý Hồng Mông chí bảo gia trì, hiện tại Bồ Đào có thể nói là tiếp nối đến kho số liệu của dòng sông thời gian.

Hiện tại Bồ Đào có thể nói là không gì không biết đối với tất cả sự kiện trong Tam Thiên giới, muốn tin tức gì thì cứ trực tiếp rút ra từ trong dòng sông thời gian.

“Đúng rồi, hiện tại Phượng Trường Ninh thế nào?” Từ Phàm lại hỏi.

Nhắc đến Diệp Tiêu Dao, hắn lại nghĩ đến rất nhiều cố nhân trước kia.

Hiện tại hắn hơi có cảm giác ngừng ngắt của đại kết cục thời đại, chỉ tiếc hắn vẫn không tìm được ngôi nhà lúc đầu.

“Tiên triều Cửu Phượng thống trị một nửa khu vực Phượng Lan Tiên giới, tình hình phát triển khá ổn.”

“Dự tính lại thêm mười vạn năm nữa là có thể lấy phương thức hòa bình nhất thống nhất Phượng Lan Tiên giới.” Bồ Đào báo cáo.

“Nhìn từ ánh mắt bình thường, ở điểm thời gian này, tốc độ phát triển này đã rất nhanh.” Từ Phàm tán thưởng nói.

“Còn có tiểu đồ đệ Tri Chu của ta thế nào rồi?”

“Tấn cấp lên cảnh giới Thánh Nhân, mang theo toàn thể Đế quốc Bách Yêu rời khỏi Tam Thiên giới, đi về vùng Hỗn Độn tìm kiếm địa phương mới.” Bồ Đào nói.

“Rời đi cũng tốt, không phải Nhân tộc, ở lại Tam Thiên giới cũng không có tiềm lực phát triển quá lớn.” Từ Phàm gật đầu, rất hiểu cách làm của tiểu đồ đệ Tri Chu.

“Phân thân số một bây giờ đang rất thuận buồm xuôi gió ở Ddế quốc Man Thú Thần Ma, sắp trở thành Hồng Mông Luyện Khí sư thứ hai của Đế quốc Man Thú Thần Ma.”

“Đến lúc đó được vị Thần Ma Quốc chủ kia triệu kiến không biết sẽ là một cảnh tượng thế nào.” Từ Phàm nhìn về hướng Đế quốc Man Thú Thần Ma, có chút chờ mong.

“Phân thân số hai đi theo Thần Ma Đại thống lĩnh của hắn gây dựng cơ nghiệp, rời khỏi hai đế quốc Đại Thần Ma, cũng không biết phát triển thế nào, ngay cả tin tức gần đây cũng ít đi rất nhiều.”

“Phân thân số ba còn đang làm người công cụ ở trong giới bên kia, chỉ là gần đây tích phân cống hiến rất nhiều, hẳn là có thể đổi được một thần vật.”

Từ Phàm nghe tới đây đột nhiên nổi lên hứng thú, từ từ nhắm mắt lại, chuyển dời ý thức đến trên phân thân số ba.

Hậu phương chiến trường biên giới, thành chiến bị.

Tinh thần màu máu giữa bầu trời khiến mỗi lần Từ Phàm đến đều coi trọng thêm vài lần.

Trong một thần điện Luyện Khí xa hoa, có một con rối người hầu cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân chuyên môn phục vụ cho hắn.

Đúng vậy, hắn đã chứng nhận Huyền Hoàng chí bảo Luyện Khí sư ở chủ thành hậu phương, đây là phần thưởng cho hắn.

Từ Phàm nhìn Huyền Hoàng chí bảo đứng đầu đang luyện chế, sắp được hoàn thành, thế là tiếp tục luyện chế.

Quá trình luyện chế những món Huyền Hoàng chí bảo này đều là Từ Phàm định chế, cho nên vô cùng rõ ràng bước kế tiếp nên làm thế nào đối với những Huyền Hoàng chí bảo này.

Ba tháng sau, một món Huyền Hoàng chí bảo đứng đầu thành hình, Từ Phàm giao nó cho người hầu Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh bên cạnh.

Món Huyền Hoàng chí bảo này vừa gửi lên, nữ tử thánh quang kia liền tới bái phỏng.

“Từ Đại sư, mới vừa luyện chế xong một món Huyền Hoàng chí bảo, có muốn thả lỏng một lát không, có muốn ta bầu bạn với người đi dạo một vòng chủ thành không?” Nữ tử thánh quang cười hỏi.
Bình Luận (0)
Comment