Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1371 - Chương 1371: Quy Luật

Chương 1371: Quy luật Chương 1371: Quy luật

Từ Phàm lừa dối lão Tam đi, bước ra một bước đi tới bên ngoài Mộc Nguyên Tiên giới, bắt đầu xem xét tiến độ công trình.

Lúc này ở tầng ngoài Tam Thiên giới to lớn, kết cấu chủ thể của đại trận truyền tống sắp được xây dựng xong.

Phân thân số năm đứng phía trên Mộc Nguyên Tiên giới, khắc trận pháp truyền tống nòng cốt nhất.

Lúc này Từ Phàm ngoài ý muốn phát hiện Nguyên chủ cũng ở bên ngoài Tam Thiên giới, ở trong thần điện Nhân tộc nhìn chằm chằm truyền tống trận hình thành.

“Từ Thần sư, qua đây uống chút đi.” Tiếng cười ha ha Nguyên chủ vang lên.

Trong thần điện Nhân tộc, Nguyên chủ bày ra một bàn đầy món ăn tinh xảo.

“Thời gian này, trong lúc rảnh rỗi ta sẽ tới nơi đây xem phân thân của ngươi bố trí đại trận truyền tống.” Nguyên chủ cười nói.

Sau khi Nhân tộc nhất thống Tam Thiên giới, Nguyên chủ đột nhiên phát hiện chính mình biến thành người rảnh rỗi nhất.

Kết quả là, hắn liền có yêu thích này.

“Tầm nhìn ở khu vực này không tệ, có thể nhìn ngắm hết toàn bộ Tam Thiên giới, xem ra sau khi Nhân tộc nhất thống, Nguyên chủ rất nhàn nhã ha!” Từ Phàm gắp một miếng gan rồng xào bỏ vào trong miệng.

“Tham ngộ đại đạo Hỗn Độn gặp bình cảnh, không cách nào đột phá chỉ có thể thả trống tâm cảnh của mình.” Nguyên chủ thong thả nói.

“Thì ra là thế, vừa lúc có trân yến này, ngươi và ta lấy mỹ thực luận đạo thì thế nào?” Từ Phàm hơi mỉm cười nói.

Lời này khiến ánh mắt Nguyên chủ sáng lên, bọn họ muốn qua một thời gian nữa mới tìm Từ Phàm lĩnh giáo một phen, không nghĩ tới bây giờ hắn lại chủ động đưa tới cửa.

Kết quả là, tòa thần điện Nhân tộc chuyên chúc này của Nguyên chủ, ở bên ngoài Tam Thiên giới đóng quân liên tục mười vạn năm.

Lúc này kết cấu tổng thể của đại trận truyền tống bên ngoài Tam Thiên giới đã coi như là hoàn thành.

Nhìn từ đằng xa, toàn bộ Tam Thiên giới giống như một la bàn trận pháp.

Luận đạo mười vạn năm đã làm cho mạch suy nghĩ của Nguyên chủ rõ ràng hơn không ít.

“Từ Thần sư, ta muốn bế quan một thời gian, trong lúc này Tam Thiên giới có chuyện lớn gì thì làm phiền ngươi.” Nguyên chủ nhờ cậy nói.

“Đi đi, hiện tại Tam Thiên giới lại không mở rộng, không có nhiều chuyện như vậy đâu.” Từ Phàm phất tay nói.

Nguyên chủ gật đầu, mang theo thần điện Nhân tộc quay trở về Nguyên Thủy tông.

Từ Phàm nhìn đại trận truyền tống bên ngoài Tam Thiên giới, không khỏi hài lòng gật đầu.

Sau đó hắn vẫy tay kêu phân thân số năm tới.

“Bồ Đào, đưa bản nguyên Thánh Dương và Thánh Quang tiền bối Nhân tộc tới cho phân thân số năm.”

“Xem xem có thể dùng đạo Dị Biến điểm hoá ra hai cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh hay không.” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Ẩn Linh môn, trong tiểu viện của Từ Phàm.

Cảm nhận được mức độ thoái hóa của hệ thống trong cơ thể, Từ Phàm cảm thấy mình cách thành công càng ngày càng gần.

“Không nghĩ tới cuối cùng ta phải dùng loại phương thức này để giải trừ hệ thống trên người.”

Trong không gian tiên hồn, Từ Phàm nhìn quả cầu phù văn hệ thống thoái hóa, thần sắc trong ánh mắt vô cùng phức tạp.

Quan sát xiềng xích phù văn Hỗn Độn đan vào lẫn nhau chuyển động trên quả cầu phù văn hệ thống, Từ Phàm đột nhiên có cảm giác khác thường.

Quy luật chuyển động của những xiềng xích phù văn này, cho Từ Phàm một loại cảm giác rất đặc biệt.

Cảm nhận quy luật trong đó, vẻ mặt Từ Phàm bắt đầu nghiêm túc lên.

“Trước kia cũng từng quan sát quy luật vận hành tương hỗ, vì sao lần này cảm giác không giống.”

Một chiếc Hỗn Độn Vạn Đạo Bàn xuất hiện sau lưng Từ Phàm, Bồ Đào cũng bắt đầu dùng toán lực trợ giúp Từ Phàm tham ngộ quy luật này.

“Chính phản, âm dương?”

Một hư ảnh dòng sông thời gian Tam Thiên giới xuất hiện trong không gian tiên hồn.

Tâm thần Từ Phàm phân làm hai, đồng thời quan sát quả cầu phù văn hệ thống và dòng sông thời gian.

Vừa nhìn đã qua ngàn năm.

“Không đúng! Vẫn thiếu chút gì đó!” Từ Phàm mở mắt nói.

Quy luật vận hành của dòng sông thời gian Tam Thiên giới đại khái tương tự gần một nửa với quy luật vận hành của quả cầu phù văn hệ thống.

Một nửa khác chênh lệch, Từ Phàm luôn cảm thấy giữa hai thứ này có quan hệ, nhưng lại ngộ không thấu.

“Chẳng lẽ bảo ta phải triệu hồi ra dòng sông thời gian Hỗn Độn sao?”

Nghĩ tới đây, ý thức Từ Phàm chuyển dời đến trên phân thân số bốn đang trấn thủ điểm không gian.

Ba viên tinh thần quen thuộc xuất hiện trước mắt Từ Phàm.

“Từ Thần sư, bên này mọi chuyện vẫn như thường, có điều gì muốn dặn sao?” Luyện Thể tiền bối hỏi.

“Luyện Thể tiền bối, ngươi có thể triệu hồi ra dòng sông thời gian Hỗn Độn trong bao lâu?” Từ Phàm tò mò hỏi.

Nghe được lời Từ Phàm hỏi, Luyện Thể tiền bối ngớ ra.

“Nhiều nhất một khắc, cần ta triệu hồi ra sao?” Luyện thể tiền bối nói, liền muốn triển khai tư thế triệu hoán Hỗn Độn dòng sông thời gian.

“Làm phiền tiền bối triệu hồi ra một lát, bên ta cần quan sát quy luật của dòng sông thời gian Hỗn Độn.” Từ Phàm nói.

“Được.”

Một luồng Hỗn Độn chi lực cuồn cuộn từ trên người Luyện Thể tiền bối phát ra.

Một hư ảnh dòng sông thời gian Hỗn Độn như ẩn như hiện xuất hiện.

Từ Phàm nhìn dòng sông thời gian Hỗn Độn này, bắt đầu nhanh chóng tham ngộ quy luật trong đó.

Thời gian một khắc rất ngắn, Từ Phàm còn chưa tham ngộ thấu triệt, cũng đã kết thúc.

Nhìn biểu cảm vẫn chưa thỏa mãn của Từ Phàm, Luyện Thể tiền bối sắp suy yếu đến tê liệt cảm thấy hơi ngượng ngùng.

“Ta vừa tấn cấp đến cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân không bao lâu, để Từ Thần sư chê cười.” Luyện Thể tiền bối hư nhược gắng chống đỡ nói.

Từ Phàm lấy lại tinh thần nhìn Luyện Thể tiền bối, cảm thấy hơi xấu hổ.

Một cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh, không nói hai lời vì hắn triệu hồi ra dòng sông thời gian Hỗn Độn đến hư thoát.

Lúc này, hai vị tiền bối Nhân tộc khác cũng chú ý tới tình cảnh bên này.

“Từ Thần sư, lão cương đầu không được, hắn không quá am hiểu đại đạo Hỗn Độn.”

“Muốn xem dòng sông thời gian Hỗn Độn cứ tìm ta, ta có thể kiên trì hai khắc.” Pháp Tướng tiền bối nói.

“Một khắc rưỡi.” Tiễn Đạo tiền bối biểu thị.

Từ Phàm nghe được thời gian ngắn như vậy, vội vàng tỏ vẻ không cần.

Nếu ba vị tiền bối Nhân tộc này đều vì triệu hồi ra dòng sông thời gian Hỗn Độn hao hết lực lượng, phân thân hắn còn phải ở đây trấn thủ một thời gian nữa.

“Ba vị tiền bối, những năm này trấn thủ ở đây có gặp được cự thú hoặc là Thần Ma xâm nhập tới đây không?” Từ Phàm hỏi.

“Đầu những năm này có ba con cự thú Hỗn Độn mang một đám tiểu cự thú muốn an gia ở đây, bị bọn ta tận diệt.”

“Còn có một đại đội Hỗn Độn Thần Ma từ bên này đi ngang qua.”

“Còn lại đều là cự thú Hỗn Độn ngẫu nhiên xông tới.” Tiễn Đạo tiền bối nói.

Nghe được nơi này không có chuyện gì, Từ Phàm cũng yên lòng.

Hiện tại đại thế giới giữa ba viên tinh thần không ở đây, không có vật dẫn chính hấp thu lực lượng tinh thần, dẫn đến lực khu vực lượng tinh thần khuếch tán ra đến mấy ngàn tỷ quang giáp.

Hấp dẫn cự thú Hỗn Độn bình thường đến thì không sao, chỉ sợ hấp dẫn cự thú Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cảnh đến.

Cả khu vực này không có một đại thế giới nào tồn tại, đặc biệt thích hợp cho những cự thú Hỗn Độn an gia.

“Đại trận truyền tống bên kia còn hơn mười vạn năm nữa là có thể hoàn thành, chư vị tiền bối lại kiên trì một thời gian nữa vậy.” Từ Phàm nói.

“Từ Thần sư khách khí, bọn ta cần gì phải dùng tới chữ kiên trì.”

“Vì Tam Thiên giới, ngươi nỗ lực còn nhiều hơn bọn ta rất nhiều.” Ba vị tiền bối Nhân tộc chân thành nói.

“Nào có, ta cũng chỉ ra một phần lực thôi.” Từ Phàm cười xua tay nói.

Lúc Từ Phàm và ba vị tiền bối Nhân tộc đang nói chuyện, giọng nói của Bồ Đào đột nhiên vang lên.

“Chủ nhân, kiểm tra được có sáu con cự thú Hỗn Độn đang chạy về điểm không gian.”
Bình Luận (0)
Comment