Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1378 - Chương 1378: Biến Hóa

Chương 1378: Biến hóa Chương 1378: Biến hóa

“Bái kiến Đại trưởng lão!” Một giọng nói âm vang hữu lực vang lên, một hán tử giống như cột sắt đứng trước mặt Từ Phàm.

“Không tệ, những năm này ngươi ở trong tông môn kiên trì bền bỉ, không ngừng củng cố căn cơ của chính mình.”

“Hiện tại rốt cuộc cũng nở hoa kết trái tại Đại Thánh Nhân chi cảnh, không tệ.”

“Sau này ở cảnh giới Đại Thánh Nhân Nhân tộc, chiến lực của người có thể xếp ở năm hạng đầu.”

“Ngày khác ta giới thiệu cho ngươi một vị Nhân tộc tiền bối, hai người các ngươi nhất định có thể trở thành bằng hữu không tệ.” Từ Phàm cười, nhìn Hùng Lực trên dưới cả người chiến lực bùng nổ nói.

“Dựa theo phép tắc của tông môn, ta nên khen thưởng cho ngươi một món Huyền Hoàng chí bảo.”

“Nhưng đạo Luyện Thể hơi đặc biệt, Huyền Hoàng chí bảo thích hợp với ngươi phải đợi thêm một thời gian nữa mới có.” Từ Phàm nói.

Hiện tại phân thân số năm đang ở trong không gian dưới lòng đất hóa thân thành người công cụ, phải đợi sau khi hắn luyện chế xong đơn đặt hàng Huyền Hoàng chí bảo trong tay, mới có thể lại luyện chế cho Hùng Lực.

“Hùng Lực không dám yêu cầu xa vời quá nhiều, có thể ở tông môn vì tông môn làm ra cống hiến đã đủ.” Giọng Hùng Lực ồm ồm nói.

Lúc này, bên ngoài Mộc Nguyên Tiên giới lại lần nữa xuất hiện Đại Thánh Nhân chi kiếp.

“Đây là tiếp nối lên sao?”

Một khoảng thời gian sau đó, trong Ẩn Linh môn không ngừng có đệ tử tấn cấp đến Đại Thánh Nhân chi cảnh.

Tốc độ nhanh đến mức ngay cả ý chí thiên đạo Tam Thiên giới cũng có chút chịu không nổi.

Nói cho Bồ Đào, bảo đệ tử Ẩn Linh môn tốt nhất độ kiếp ở vùng Hỗn Độn.

Vì thế Từ Phàm còn đặc biệt để phân thân số bốn cầm trận bàn Hồn Nguyên dựng nên một đại trận Hỗn Độn vĩnh cửu chuyên dùng để độ kiếp ở vùng Hỗn Độn.

Trong không gian dưới lòng đất, Từ Phàm nhìn một món Huyền Hoàng chí bảo đứng đầu mới vừa luyện chế ra trong tay.

“Dựa theo tốc độ này, trong hai mươi vạn năm đủ để hoàn thành đơn đặt hàng của tộc Thiên Thương.”

“Nhưng suy nghĩ vì thân thể khỏe mạnh của phân thân số năm, Bồ Đào, ngươi sắp xếp phân bố đều kỳ hạn này trong sáu mươi vạn năm.” Từ Phàm phân phó.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Từ Phàm đưa tay, mấy loại linh khoáng Hỗn Độn đứng đầu nhất vùng Hỗn Độn xuất hiện trong không gian dưới lòng đất.

Đây là vật liệu Từ Phàm chuẩn bị để luyện chế Huyền Hoàng chí bảo dành riêng cho Hùng Lực.

“Cự thuẫn và chiến đao kết hợp thành một bộ Huyền Hoàng chí bảo, phụ trợ Hỗn Độn chi lực cô đọng chí bảo và tự thân.”

Từ Phàm vừa nói vừa thiết kế quá trình luyện chế cho phân thân số năm.

Hắn cảm thấy phân thân không có linh trí chỉ có điểm ấy không tốt, có vài thứ hắn còn phải tự mình sắp xếp.

Bên ngoài Tam Thiên giới, Vương Hướng Trì đang mang theo hai đồ đệ bảo bối tầm bảo trong vùng Hỗn Độn.

“Sư phụ, trước kia ngươi cũng không có loại thể chất này, sao đột nhiên bắt đầu tầm bảo vậy?” Hàn Phi Vũ hơi nghi hoặc hỏi.

“Đúng thế, bây giờ điều ngươi nên làm hẳn là đến thế giới trung chuyển thứ nhất tộc Thiên Thương trấn thủ tránh đầu sóng ngọn gió.”

“Rất nhiều sư huynh đệ đều đã tấn cấp đến Đại Thánh Nhân chi cảnh, mà ngươi là đệ tử của Đại trưởng lão, hiện tại vẫn chỉ là Thánh Nhân.”

“Thời gian dài rồi sao sư phụ ngươi ra ngoài gặp người được.” Kiếm Vô Cực ở bên cạnh Vương Hướng Trì nghĩ ngợi linh tinh.

“Đều đừng nói nhao nhao nữa, Đại trưởng lão nói thời gian gần đây khí vận ta hồng phúc tề thiên, hiện tại ra ngoài tầm bảo khẳng định sẽ có kết quả tốt.”

“Mang hai người các ngươi ra ăn ké còn không tình nguyện như thế.” Vương Hướng Trì bĩu môi nói.

Lúc sư đồ ba người đang nói chuyện, Vương Hướng Trì đột nhiên nhận được một chỉ dẫn không rõ, lấy một góc độ đặc biệt thấy được một con đường ánh sáng từ ánh sáng ba viên tinh thần đan xen tạo thành.

Vương Hướng Trì lập tức phấn chấn, nói với hai đồ đệ: “Đi, vi sư mang các ngươi đi tìm đồ tốt!”

Theo con đường ánh sáng, sư đồ ba người bay ước chừng mấy ngàn vạn quang giáp.

Nhưng con đường ánh sáng này vẫn liên miên không dứt, không có phần cuối.

Ngay lúc Vương Hướng Trì nghĩ có nên trở về tìm sư phụ cầu trợ giúp hay không, một Truyền tống trận lớn đột nhiên xuất hiện cách sư đồ ba người bọn họ không xa.

Sau đó, một chiếc quang chu cấp Huyền Hoàng chí bảo xuất hiện trước mặt ba người.

“Sư phụ chuyên môn đưa tới?” Vương Hướng Trì hỏi, hắn biết trong phạm vi này, Bồ Đào đâu đâu cũng có.

“Chủ nhân không có phân phó, kiểm tra được bây giờ ngươi cần loại tọa giá tốc độ nhanh này.” Giọng Bồ Đào vang lên.

“Đa tạ.”

Sư đồ ba người ngồi lên quang chu, dựa theo chỉ dẫn của Vương Hướng Trì, bay về phần cuối của con đường ánh sáng.

Quang chu liên tục di chuyển cực tốc ba tháng trong vùng Hỗn Độn.

“Sư phụ, chúng ta đang đi đâu, ước chừng cũng đã đi ba trăm triệu quang giáp rồi đó.” Kiếm Vô Cực nhìn khu vực Hỗn Độn xung quanh, cùng bóng dáng cự thú Hỗn Độn thỉnh thoảng lướt qua, hắn cảm thấy có chút không chịu được.

“Ai biết, cứ dựa theo chỉ dẫn của ta đi, ta cảm thấy nhất định có đồ tốt.”

Cảm giác sắp tìm được bảo tàng khổng lồ của Vương Hướng Trì càng ngày càng rõ ràng.

“Sư phụ, nếu Huyền Hoàng chí bảo ngươi tìm được trong bảo tàng nhiều, có thể chia cho bọn ta mỗi người một món hay không?” Hàn Phi Vũ hỏi.

Dựa theo tư chất của hắn và Kiếm Vô Cực, Huyền Hoàng chí bảo bên sư tổ nhất định là không chia được.

“Đương nhiên có thể, có Huyền Hoàng chí bảo thích hợp dù ta không cần cũng phải để lại các ngươi.” Vương Hướng Trì cười nói.

Nghe được lời sư phụ, Hàn Phi Vũ có chút thương cảm lấy ra Bích Ngọc Hồ Lô.

Hồ lô Bích Ngọc này giữa sư đồ mấy người đã không còn là bí mật.

“Haiz, đáng tiếc hồ lô Bích Ngọc này của ta không biết cố gắng, diễn biến không ra thủy tinh Hồng Mông Tử khí, nếu không ta và Vô Cực cũng không tới tìm sư phụ đòi Huyền Hoàng chí bảo.”

Từ sau khi toàn bộ đệ tử Ẩn Linh môn tiến vào thời đại Thánh Nhân, danh hiệu nhà giàu số một Ẩn Linh môn của hắn chỉ còn lại trên danh nghĩa.

“Sư phụ đã nói với ta, hồ lô Bích Ngọc của ngươi là một món Hồng Mông chí bảo, bây giờ ngươi nhất định chưa hoàn toàn khai phá ra uy năng của hồ lô Bích Ngọc này.”

“Từ từ sẽ đến, chờ khi ngươi tấn cấp đến Đại Thánh Nhân thậm chí Hỗn Độn Thánh Nhân, nói không chừng có thể mở ra tất cả uy năng của hồ lô Bích Ngọc này.” Vương Hướng Trì an ủi nói.

Đúng lúc này, Hàn Phi Vũ đột nhiên phát hiện hồ lô Bích Ngọc sáng lên ánh sáng nhạt, một loại ánh sáng nhạt chỉ có thể dùng mắt thường nhìn thấy.

“Sư phụ, Vô Cực, ngươi xem hồ lô Bích Ngọc này có thay đổi gì không?” Hàn Phi Vũ vội vàng hỏi.

“Không có thay đổi gì, vẫn là bộ dáng ban đầu.” Kiếm Vô Cực nhìn thoáng qua nói.

“Có phải đã xảy ra biến hóa trong mắt ngươi không?” Vương Hướng Trì cảm thấy hứng thú hỏi.

“Đúng vậy, trong mắt ta nó tản ra một loại ánh sáng nhạt, hiện tại hình như còn sáng hơn khi nãy một chút.” Hàn Phi Vũ phấn chấn nói.

“Chờ một lát, ta có một loại suy đoán, chờ sau khi ta tìm được bảo tàng kia lại nói.” Vương Hướng Trì vui vẻ nói.

Hắn không biết hồ lô Bích Ngọc Huyền Hoàng chí bảo của đồ đệ sinh ra biến hóa gì, nhưng bất kể là biến hóa gì cũng hẳn có lợi với đồ đệ hắn.

Sư đồ ba người tiếp tục ngồi thuyền di chuyển, dần dần Hàn Phi Vũ phát hiện, hồ lô Bích Ngọc của mình càng lúc càng sáng.

Chờ khi quang chu đi tới phần cuối con đường ánh sáng Vương Hướng Trì nói tới, hồ lô Bích Ngọc đã sáng như tinh thần, thậm chí khiến Hàn Phi Vũ cảm thấy hơi chói mắt.

“Bồ Đào, kiểm tra xem nơi này có dị dạng gì?” Vương Hướng Trì phân phó.

Nhờ vào con đường ánh sáng, hắn chỉ thấy bên này có một đại trận to lớn ngưng tụ từ ánh sáng ba viên tinh thần.
Bình Luận (0)
Comment