Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1396 - Chương 1396: Người Làm Tổn Thương Thiếu Chủ Ta, Chết!

Chương 1396: Người làm tổn thương thiếu chủ ta, chết! Chương 1396: Người làm tổn thương thiếu chủ ta, chết!

Sau khi Thiên Vạn Binh rời khỏi tiểu viện của Từ Phàm, lại nhận được tin tức từ Bồ Đào.

“Phàm là đệ tử đạo Khôi Lỗi đều có thể nhận được một khoản vay không ràng buộc từ trong bảo khố.”

“Đây là muốn để ta tiến vào cuộc sống trả nợ nữa sao? Quả nhiên là hoài niệm.”

Thiên Vạn Binh nhớ tới cuộc sống trả nợ trước đây, mang theo một đám con rối đi săn cự thú Hỗn Độn khắp nơi trong vùng Hỗn Độn.

Lúc hắn đang nghĩ sau này nên làm thế nào kiếm thủy tinh Hồng Mông Tử khí trả nợ, đối diện lại đụng phải Hàn Phi Vũ.

“Còn chưa chúc mừng con rối của Thiên sư huynh tấn cấp thành cường giả Thánh Nhân cảnh.” Hàn Phi Vũ chúc mừng nói.

“Ha ha, đây hoàn toàn đều nhờ sự ủng hộ của Hàn sư đệ, nếu không con rối bản mệnh của ta cũng sẽ không tấn cấp cảnh giới Thánh Nhân nhanh như thế.” Thiên Vạn Binh thân thiết nói.

Trong tông môn, người có thể để hắn cảm kích không có mấy ai.

Nhà giàu số một tông môn trước mắt đúng là một trong số đó, có thể nói ngoài Đại trưởng lão ra, người có trợ giúp lớn nhất với hắn chính là nhà giàu số một tông môn.

Lúc này Hàn Phi Vũ đột nhiên nghĩ đến gì đó, lấy ra một thiên địa linh thai.

Một luồng khí tức sơ sinh khuếch tán ra, chớp mắt làm Thiên Vạn Binh dấy lên tinh thần.

“Thiên địa linh thai! Không nghĩ tới sư đệ thế mà lại có loại đồ tốt này!” Thiên Vạn Binh từng thấy qua thần vật thiên địa linh thai trong kho tài liệu của Bồ Đào.

Thần vật thiên địa linh thai đối với đạo Khôi Lỗi bọn họ không thua gì thần vật có thể diễn hóa hóa thân ngoài thân.

Luyện chế thêm chút là có thể lại nhiều thêm một con rối bản mệnh.

“Vật này ta nghe nói hữu dụng với đạo Khôi Lỗi các ngươi, cái này coi như là hạ lễ xin Thiên sư huynh nhận lấy.” Hàn Phi Vũ chân thành nói.

Loại thiên địa linh thai này trong bí cảnh bên tổng cộng phát hiện chín cái, ba sư đồ bọn họ mỗi người ba cái.

“Thiên địa linh thai này là cấp thần vật, quá mức quý giá, ta không thể nhận.” Thiên Vạn Binh vội vàng lắc đầu nói.

“Cất vào đi, nếu thấy quá mức quý giá thì sau này khi Thiên sư huynh tìm được đồ tốt đưa lại ta là được.”

Thiên địa linh thai rơi xuống trong tay Thiên Vạn Binh, Hàn Phi Vũ vẫy tay biến mất ở chân trời.

Thiên Vạn Binh nhìn bóng lưng Hàn Phi Vũ, lại nhìn thiên địa linh thai trong tay.

“Nhân tình này lúc nào mới trả hết đây.”

Lúc này, bên cạnh hắn xuất hiện một con rối cấp Thánh Nhân.

“Lão cha ngươi cứ nhận đi, như vậy có thể cho ta thêm đệ đệ, trợ giúp với ngươi sau này có thể lớn hơn một ít.” Nhi tử con rối nói.

“Vậy cũng được, hai chúng ta trở về thương lượng một chút, xem cho ngươi thêm một đệ đệ loại hình gì.” Thiên Vạn Binh nghĩ ngợi nói.

Lúc này trong tiểu viện Từ Phàm, Từ Phàm đang nghe báo cáo của Bồ Đào.

“Chủ nhân, căn cứ vào tin tức tộc Thiên Thương cung cấp, phân thân số hai và đoàn đội của hắn đã đến thế giới trung chuyển thứ chín khu Đông Cửu.” Bồ Đào báo cáo.

“Nhìn tốc độ này, trên đường hẳn không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.” Từ Phàm nhìn thôi diễn lộ tuyến tiến lên của bọn họ nói.

“Bên số một mọi chuyện đều như thường, hiện tại đã là Luyện Khí sư được tôn kính nhất của Đế quốc Man Thú Thần Ma.”

“Bên số ba lại thêm mấy vạn năm nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ.”

“Đơn đặt hàng của phân thân số năm đã đủ cho hắn bận rộn mười vạn năm.”

Từ Phàm tính toán một vòng, phát hiện chính mình thật sự không có chuyện gì làm.

Nghĩ tới đây, Từ Phàm duỗi cái lưng mỏi.

“Bồ Đào, ta muốn bế quan chuyên tâm phá giải hệ thống, ngoài đại sự sinh tử tồn vong, chuyện khác tự ngươi quyết định.”

Một Truyền tống trận xuất hiện dưới chân Từ Phàm, trực tiếp truyền tống Từ Phàm xuống phòng tu luyện dưới không gian dưới lòng đất.

Thời gian lưu chuyển, thương hải tang điền, chớp mắt ba vạn năm đã qua.

Lúc đang bế quan phá giải hệ thống, Từ Phàm đột nhiên nhận được tin tức Bồ Đào gửi tới.

“Chủ nhân, bản thể Bồ Đào đã thăng cấp xong, quỹ đạo vận hành của viên tinh thần thứ tư của Tam Thiên giới do Sinh Cơ tinh thần hóa thành đã thôi diễn xong.”

Nhìn thấy tin tức này, Từ Phàm từ từ mở mắt.

“Không tệ.”

Từ Phàm đứng dậy xuất hiện trong tiểu viện.

Nhìn cảnh sắc xung quanh chưa thay đổi, Từ Phàm đột nhiên cảm thấy ba vạn năm này, tựa như chỉ là một đêm ngắn.

“Trong khoảng thời gian chủ nhân ngươi bế quan, trong tông môn có 378 đệ tử tấn cấp Đại Thánh Nhân.”

“Tam Trùng rời khỏi Hỗn Độn tinh thần, bắt đầu dựa theo đề nghị của ngươi đi khu vực bên ngoài trung tâm Hỗn Độn du lịch.”

“Huynh đệ tốt Vương Vũ Luân của ngươi lúc chu du trong vùng Hỗn Độn gặp phải cự thú cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân tập kích, dùng Huyền Hoàng chí bảo không gian một lần chạy thoát.”

“Ma chủ cùng Thánh Vạn Xuyên đại chiến, hai bên đều có tổn thương, hiện tại hai người đều đang tĩnh dưỡng.”

“Đồ đệ Vương Hướng Trì của ngươi dẫn theo Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực trong ba vạn năm này ở vùng Hỗn Độn khám phá hai bí cảnh, trân quý nhất trong đó là một phôi thai Hồng Mông chí bảo.”

“Đệ tử Vương Huyền Tâm của ngươi …”

Từ Phàm nghe Bồ Đào báo cáo đại sự trong gần ba vạn năm, thỉnh thoảng gật đầu.

Lúc hắn đang cảm khái thế giới thái bình thì đột nhiên nhận được tin tức cầu viện của Từ Nguyệt Tiên.

“Bồ Đào, có chuyện gì thế?” Từ Phàm hỏi thăm.

“Từ Nguyệt Tiên bị một cự thú không gian cấp Hỗn Độn Thánh Nhân toả định, hiện tại đang truy đuổi lẫn nhau, đã phái Tiểu Dương qua đó cứu viện.”

Trong một vùng Hỗn Độn xa lạ, Từ Nguyệt Tiên dùng Huyền Hoàng chí bảo nhanh chóng phá vỡ không gian, ý đồ thoát khỏi cự thú Hỗn Độn phía sau.

“Bồ Đào, vì sao ta dùng Huyền Hoàng chí bảo bảo mệnh của sư phụ vẫn không thể hất nó ra?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.

“Cự thú Hỗn Độn Không Gian đại đạo đó đã in dấu lên người ngươi, lúc ngươi không tiến vào trong địa bàn của cự thú Hỗn Độn khác, ngươi sẽ vĩnh viễn bị nó truy kích.”

“Không cần lo lắng, ta đã phái Tiểu Dương tới cứu viện, ngươi lại kiên trì thêm một khắc là được.” Bồ Đào nói.

Đúng lúc này, một hư ảnh cự thú to lớn phá ra từ trong không gian, xuất hiện sau lưng Từ Nguyệt Tiên.

Mở ra miệng rộng lớn hơn cả tiểu thế giới muốn nuốt lấy Từ Nguyệt Tiên.

Trong nháy mắt, Từ Nguyệt Tiên kích hoạt Huyền Hoàng chí bảo lần nữa, biến mất trong cái miệng to như chậu máu của cự thú.

Không cắn nuốt được mục tiêu, cự thú không chán nản, giống như một con mèo đang đùa chuột, bình tĩnh đợi con mồi chạy xa rồi truy đuổi lần nữa.

Lúc Từ Nguyệt Tiên phá vỡ không gian xuất hiện tại một vùng Hỗn Độn xa lạ lần nữa, nàng nhìn thấy Thánh Dương tinh thần nơi xa.

“Bồ Đào, ngươi tính tốt chưa đấy.” Nhìn Thánh Dương tinh thần, Từ Nguyệt Tiên bĩu môi nói.

“Vị trí này vừa vặn phù hợp, cũng là phương thức cứu viện tốt nhất.”

Lúc Bồ Đào đang nói chuyện, một quang môn do Thánh Dương chi lực tạo thành xuất hiện.

Một thiếu nữ trẻ tuổi từ trong quang môn bước ra.

“Nguyệt Tiên thiếu chủ, ta tới cứu ngươi.” Thiếu nữ trẻ tuổi nở nụ cười xinh đẹp, Thánh Dương tinh thần sau lưng lập tức bắn ra tia sáng vô tận.

“Làm phiền, xưng hô thiếu chủ thế này ta nghe không quen, sau này cứ gọi ta là tỷ tỷ đi.” Từ Nguyệt Tiên nhìn thiếu nữ trẻ tuổi tướng mạo tú mỹ nở nụ cười.

Một đợt thủy triều không gian to lớn dâng lên, cự thú không gian tựa như cự sa trong biển từ mặt biển vọt lên.

“Một con cự thú Hỗn Độn nho nhỏ, cũng dám làm tổn thương thiếu chủ ta, nhận lấy cái chết đi!”

Một thanh cự kiếm lấp lánh Thánh Dương chi lực, trong nháy mắt ngưng tụ trên không cự thú, sau đó như lôi đình đột ngột cắm xuống.

“Gàooo!!”

Âm thanh gào thét vừa vang lên, liền bị Thánh Dương chi lực trên cự kiếm mẫn diệt trong Hỗn Độn.

Từ lúc cự thú xuất hiện đến lúc nó chết, chỉ là thời gian trong nháy mắt.
Bình Luận (0)
Comment