Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1397 - Chương 1397: Trùng Tu Lần Nữa

Chương 1397: Trùng tu lần nữa Chương 1397: Trùng tu lần nữa

Một đoàn tinh hoa cô đặc lấy ra từ trên người Hỗn Độn thú xuất hiện trong tay Tiểu Dương.

“Thiếu chủ, ta báo thù cho ngươi, đây là tinh hoa của nó.” Tiểu Dương đưa đoàn tinh hoa cho Từ Nguyệt Tiên.

Từ Nguyệt Tiên trong kinh ngạc cứng nhắc nhận lấy đoàn tinh hoa này.

Nàng tuyệt đối không ngờ rằng, chiến lực của thiếu nữ tuyệt sắc này vậy mà mạnh như vậy.

“Tiểu Dương, bây giờ ngươi có chiến lực Hỗn Độn Thánh Nhân đỉnh phong sao?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.

“Đúng vậy, bắt nguồn từ viên Thánh Dương tinh thần này, ta có thể điều động năng lượng của nó lớn mạnh bản thân ta, phát huy ra chiến lực Hỗn Độn Thánh Nhân đỉnh phong.”

Tiểu Dương bảo vệ phía sau Từ Nguyệt Tiên, từng tia Thánh Dương chi lực trải rộng khắp khu vực mấy trăm quang giáp xung quanh.

“Lợi hại!” Từ Nguyệt Tiên kinh ngạc tán thán, đồng thời trong lòng có chút cảm giác cấp bách phải tăng lên cảnh giới.

Hiện tại các đệ tử ưu tú của tông môn đều đã bắt đầu lần lượt tấn cấp đến Đại Thánh Nhân cảnh, thậm chí còn có đệ tử Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh xuất hiện.

Nếu như sau này nàng ở cảnh giới Đại Thánh Nhân quá lâu, nói không chừng lúc nào đó sẽ bị những đệ tử tông môn kia bỏ xa.

“Thiếu chủ, bây giờ chúng ta trở về sao?” Tiểu Dương ở sau lưng hỏi.

“Không vội, trước tiên tới sào huyệt cự thú Hỗn Độn ngươi giết xem thử đã, nhất định có đồ tốt.” Từ Nguyệt Tiên kéo Tiểu Dương phá vỡ không gian bay về hướng cự thú Hỗn Độn đuổi theo.

Bên ngoài Tam Thiên giới, lại có một đệ tử Ẩn Linh môn từ trong Đại Thánh Nhân chi kiếp đi ra.

“Chúc mừng Ảnh Thứ sư huynh, cuối cùng cũng thành Đại Thánh Nhân cảnh.” Kiếm Vô Cực và Hàn Phi Vũ chúc mừng nói, trong ánh mắt có hâm mộ không nói nên lời.

“Khách khí, cảnh giới Đại Thánh Nhân đối với các ngươi cũng chỉ là chuyện sớm muộn, không cần hâm mộ.” Ảnh Thứ nhìn hai người có quan hệ tương đối tốt với hắn trong tông môn nói.

Ngay lúc này, lại một Đại Thánh Nhân chi kiếp ngưng tụ bên ngoài Tam Thiên giới.

Chỉ thấy một nữ tử vóc dáng mảnh khảnh đứng trong kiếp nạn Đại Thánh Nhân.

“Hôm nay ngày gì, tông môn chúng ta thế mà đồng thời xuất hiện hai Đại Thánh Nhân thế này.” Hàn Phi Vũ nở nụ cười.

“Khu vực này tiến vào thời gian ánh sáng ba viên tinh thần giao nhau năm mươi vạn năm một lần, sau khi độ kiếp ở đây, bản nguyên của người đó sẽ mạnh hơn một chút.”

Giọng nói của Hùng Lực vang lên phía sau mấy người.

“Đại sư huynh.” Ba người vội vàng chào hỏi.

“Ta tới xem Tráng Linh độ kiếp, các ngươi đừng để ý đến ta, nên làm gì thì làm đó đi.” Hùng Lực cười như một người đại ca nhà bên.

Lúc này, Kiếm Vô Cực chợt nghĩ đến gì đó, lấy ra thiên địa linh thai đi tới bên cạnh Hùng Lực.

“Đại sư huynh, những năm này ngươi và Tráng Linh sư tỷ vẫn chưa có con nối dõi, có muốn cân nhắc dùng thần vật này muốn một hài tử không?”

“Huyết mạch của nó cũng giống như thân sinh, hơn nữa thiên phú tuyệt đối là đứng đầu.” Kiếm Vô Cực hóa thân thành nhân viên bán hàng.

“Thần vật quá mức quý trọng, ta không cần.” Hùng Lực quả quyết cự tuyệt.

Trong tình huống chưa trở thành người mạnh nhất tông môn hoặc người mạnh nhất ngoài Đại trưởng lão ra, hắn sẽ không cân nhắc đến chuyện khác.

“Ngươi không muốn, sư tỷ cũng không muốn sao?”

“Cất vào đi, sư huynh đệ kết thành đạo lữ không có con nối dõi trong tông môn đã rất ít rồi.” Kiếm Vô Cực tiếp tục nói.

Hùng Lực đã từng giúp hắn không ít lần, hiện tại là lúc nên báo ân.

“Chờ sau khi Tráng Linh độ kiếp xong lại nói.” Hùng Lực vẫn lắc đầu.

“Vô Cực sư đệ, ngươi đây là nói chuyện không có hiệu quả, nhìn ta này!” Thiên Vạn Binh không biết từ khi nào đã đi tới bên cạnh Kiếm Vô Cực, thuận tay lấy qua thiên địa linh thai.

“Đại sư huynh, một người nam nhân, nhất định phải mạnh nhất ở tất cả các mặt.”

“Ngươi xem có sư huynh đệ, con nối dõi của hắn đều sắp thành Thánh Nhân, ngươi còn không muốn, không phải là không được rồi sao.” Thiên Vạn Binh hơi khiêu khích nhìn Hùng Lực.

Lúc mọi người đều cảm thấy Thiên Vạn Binh sắp gay go, mọi người phát hiện không gian chỗ Thiên Vạn Binh bị Hùng Lực nén lại trong lòng bàn tay, hóa thành một quả cầu.

Sau đó quả cầu hóa thành một luồng lưu quang, phá vỡ không gian không biết bay về nơi nào.

“Vô Cực sư đệ, đa tạ.” Hùng Lực nhận lấy thiên địa linh thai nói.

“Khách khí, đều là huynh đệ một tông môn.” Kiếm Vô Cực cười ha ha nói.

Dưới sự dẫn đầu của hồ lô Bích Ngọc của Hàn Phi Vũ, hắn cũng làm giàu.

Nếu không đổi lại là khi trước, hắn nhất định sẽ lấy thiên địa linh thai đi đổi thủy tinh Hồng Mông Tử khí.

Trong tiểu thế giới động phủ của Vương Hướng Trì, sư đồ ba người tề tựu.

“Vừa rồi ta đã xin chỉ thị của sư tổ các ngươi, sư phụ các ngươi là ta đây lại sắp trùng tu rồi.” Vương Hướng Trì cười nói.

Từ lúc hắn bắt đầu tu luyện đến bây giờ, đây đã là lần thứ ba hắn trùng tu.

“Sư phụ, ngươi trùng tu nhanh chút, dùng Vạn Đạo Nguyên Tham, ước chừng không đến một ngàn năm là ngươi có thể tấn cấp đến Đại Thánh Nhân cảnh.” Kiếm Vô Cực nói.

“Đúng vậy, ta và Vô Cực vẫn chờ sau khi ngươi tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân mang bọn ta đi xa nhà.” Hàn Phi Vũ cầm lấy Vạn Đạo Nguyên Tham đưa tới miệng Vương Hướng Trì.

“Không phải ta muốn trước khi trùng tu gặp các ngươi một lần sao!”

Vạn Đạo Nguyên Tham hóa thành một luồng lưu quang bị Vương Hướng Trì hút vào trong miệng.

Sau khi ăn, quanh người Vương Hướng Trì bắn ra một ánh sáng sinh mệnh màu lục biến hắn thành một quang đoàn.

“Dựa theo tư liệu Bồ Đào cho, sư phụ phải biến thành trứng trăm năm.” Kiếm Vô Cực nói.

Đúng lúc này, hai người chợt cảm giác được toàn bộ Tam Thiên giới đều bắt đầu chấn động.

Cuối cùng một luồng sinh cơ to lớn đột nhiên bao phủ lấy cả Tam Thiên giới.

Tất cả Tiên giới, thế giới Trung Thiên, thế giới Tiểu Thiên trong Tam Thiên giới đều rơi xuống một trận mưa sinh cơ.

Tức khắc tựa như nắng hạ gặp mưa rào, một vài sinh mệnh khô héo vậy mà bắt đầu trở mình sinh trưởng.

Nhân tộc trong Tam Thiên giới lúc này thần kỳ phát hiện, bên ngoài Tam Thiên giới xuất hiện viên tinh thần thứ tư.

Lúc này, bên tai hai người Hàn Phi Vũ, Kiếm Vô Cực vang lên giọng nói của Từ Phàm.

“Đưa sư phụ các ngươi lên Sinh Cơ tinh thần đi.

“Tuân lệnh, sư tổ.”

Hai người mang theo quang đoàn tiến vào trong cánh cửa truyền tống xuất hiện trước mặt bọn họ.

Vừa ra khỏi cánh cửa truyền tống, hai người liền cảm nhận được một cảm giác trong lành, khoan khoái từ trong ra ngoài.

“Sư tổ, sư phụ đã biến thành quang đoàn.” Hàn Phi Vũ chỉ vào quang đoàn màu lục nói.

“Ta cảm nhận được, về sau để hắn ở trên Sinh Cơ tinh thần hóa bướm đi.” Từ Phàm thưởng thức cảnh sắc ôn hòa trên Sinh Cơ tinh thần nói.

“Tuân lệnh.”

“Sư tổ, Sinh Cơ tinh thần này sau này có mở ra với tông môn không?” Hàn Phi Vũ tò mò hỏi.

Mặc dù hắn ở trong tông môn thể nghiệm được chỗ tốt của Sinh Cơ tinh thần, nhưng còn chưa tự mình đến trên Sinh Cơ tinh thần.

“Sẽ thỉnh thoảng mở ra.”

“Viên Sinh Cơ tinh thần này, mặc dù nhìn dáng vẻ như sinh cơ dâng trào, viên mãn, nhưng hạch tâm trong đó thủng trăm ngàn lỗ, cần năng lượng bổ sung trong thời gian dài mới có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.” Từ Phàm giải thích.

Sinh Cơ tinh thần trước kia tất cả đều còn, nhưng lúc ở trong bụng cự thú Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, thời gian dài ở trạng thái bị hấp thu, thời gian bổ sung năng lượng ít.

“Đã rõ.” Kiếm Vô Cực, Hàn Phi Vũ gật đầu nói.

“Phải rồi, sư tổ, còn chưa để ngươi xem biến hóa của hồ lô Bích Ngọc này.” Hàn Phi Vũ nói, lấy ra hồ lô Bích Ngọc.

“Cái này có gì đáng xem, chẳng qua chỉ là khôi phục lại một chút uy năng lúc đầu thôi.”
Bình Luận (0)
Comment