Chương 1398: Tin tức
Chương 1398: Tin tức
Từ Phàm xem xét tỉ mỉ hồ lô Bích Ngọc, không khỏi có phần cảm khái.
Lúc mới đầu hắn chỉ cho rằng hồ lô nhỏ này là Tiên Thiên chí bảo, sau đó sau khi tiếp xúc được với cấp độ này, lại cảm thấy là Huyền Hoàng chí bảo.
Về sau, sau khi trở thành Huyền Hoàng Luyện Khí sư, cảm thấy hồ lô Bích Ngọc này chỉ là Hồng Mông chí bảo bình thường.
Mãi đến bây giờ lấy ánh mắt hắn, thứ này đã được xếp vào hàng Hồng Mông chí bảo đứng đầu.
Cấm chế phù văn trên hồ lô Bích Ngọc, có một vài phù văn nhìn từ trình độ của hắn hiện tại, đều là tồn tại rất khó phá giải.
“Hiện nay bằng vào ánh mắt của hắn, hồ lô Bích Ngọc này của ngươi là một món Hồng Mông chí bảo đứng đầu, hoặc có thể là tồn tại cao hơn.”
“Giữ gìn cho kỹ, sau này có thể mang đến cho ngươi vô tận cơ duyên.” Từ Phàm nói, trả lại hồ lô Bích Ngọc cho Hàn Phi Vũ.
Mặc dù một vài cấm chế trên hồ lô Bích Ngọc có thể cởi bỏ, nhưng toàn bộ quá trình vô cùng rườm rà, lười động thủ, nên có thể cởi bỏ hay không phải xem cơ duyên của Hàn Phi Vũ.
“Đa tạ sư tổ cho hay.” Hàn Phi Vũ hành lễ nói.
“Được rồi, không có việc gì thì trở về đi.” Từ Phàm xua tay, một lát nữa hắn còn muốn phải bầu bạn với tức phụ, du lãm Sinh Cơ tinh thần này.
Sau khi hai đồ tôn rời đi, một quang môn xuất hiện bên cạnh Từ Phàm, Trương Vi Vân từ đó đi ra.
“Phu quân, hôm nay sao có nhàn tình nhã trí hẹn ta ra ngắm phong cảnh thế này?” Trương Vi Vân kéo tay Từ Phàm vui vẻ nói.
“Đây không phải là do Sinh Cơ tinh thần mới vừa dung nhập vào trong hệ thống tinh thần bên ngoài Tam Thiên giới sao.”
“Hấp thu năng lượng của ba viên tinh thần sẽ sinh ra đôi chút biến hóa, cho nên muốn cùng ngươi qua đây xem thử.” Từ Phàm cười nói.
Trên Sinh Cơ tinh thần phần lớn là Tiên Thiên linh căn, bởi vì hấp thu được năng lượng của ba viên tinh thần nên đều đang bắt đầu chậm rãi khôi phục lại.
Một luồng xuân ý từ trên Sinh Cơ tinh thần phát ra.
Vô số Tiên Thiên linh căn bắt đầu mở ra, toả ra trạng thái đẹp nhất.
Trương Vi Vân nhìn những đóa hoa bắt đầu nở rộ, không khỏi tựa đầu vào vai Từ Phàm.
“Phu quân, nơi này đẹp thật đó!”
Nhìn các loại Tiên Thiên linh căn kỳ diễm, Trương Vi Vân nhất thời không biết phải hình dung cảm giác hiện tại của nàng thế nào.
“Dùng tâm cảm nhận, nói không chừng ngươi còn có thể lĩnh ngộ đạo Sinh Mệnh nơi này.” Từ Phàm cười ha ha nói.
Viên Sinh Cơ tinh thần này gia nhập vào trong hệ thống vận hành tinh thần của Tam Thiên giới, sẽ mang đến biến hóa cực lớn cho toàn bộ Tam Thiên giới.
Cái khác không nói, dựa theo Từ Phàm thôi diễn, Sinh Cơ tinh thần của Tam Thiên giới ít nhất có thể bồi dưỡng được ba, bốn cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh, đây là dưới tình huống không dựa vào tài nguyên của đại thế giới khác.
Một cây Thánh Giới thụ to lớn, trên lá cây ở cao nhất, Từ Phàm kéo Trương Vi Vân ngồi lên, lấy một góc đặc biệt ngắm vùng Hỗn Độn.
“Không nghĩ tới xung quanh Tam Thiên giới của chúng ta lại có nhiều đại thế giới tinh thần như thế.” Nhìn vùng Hỗn Độn sáng chói như tinh không, Trương Vi Vân kinh ngạc tán thán nói.
“Đây là một môn Quan Tinh thuật gần đây rảnh rỗi ta thôi diễn ra, tìm kiếm đại thế giới vô cùng thực dụng.” Từ Phàm cười ha ha nói.
Quan Tinh thuật này sau này chủ yếu dùng cho Nhân tộc mở rộng tìm kiếm đại thế giới.
Dựa theo phân chia thực lực của toàn vùng Hỗn Độn, hiện tại Nhân tộc miễn cưỡng được coi là chủng tộc tam lưu trong vùng Hỗn Độn.
Tiêu chí của nó chính là có được ba cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân trở lên.
“Chủng tộc tam lưu phải khống chế ít nhất hai chữ số đại thế giới, chờ sau khi Tam Thiên giới ổn định là có thể bắt đầu mở rộng.” Từ Phàm nhìn bầu trời đầy sao lặng lẽ nói.
Ba tháng sau, một chiếc tiên chu xa hoa nhìn có hơi rách nát, thần tốc tiến vào trong Tam Thiên giới.
“Từ đại ca, ta suýt nữa thì không thấy được ngươi!”
Vương Vũ Luân lúc này chợt có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Không chỉ hắn như thế, hồng nhan tri kỷ của hắn trên tiên chu cũng như thế.
“Từ đại ca, ngươi không biết cự thú cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân khi đó có bao nhiêu lợi hại đâu.”
“Chỉ trong một cái chớp mắt, tất cả mọi người trên tiên chu bị cự thú khống chế, giống như một con dê béo đặt lên bàn xẻ thịt, chỉ còn thiếu bước vào nồi.”
“Nếu không phải khi đó ta cơ trí, cho Tiểu Thanh một món chí bảo đào mệnh cấp Huyền Hoàng chí bảo, người một thuyền bọn ta đều phải xong đời.” Vương Vũ Luân nghĩ lại còn rùng mình, trong ánh mắt lộ ra một tia hoảng sợ.
“Ngươi dù sao cũng là cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh, sao lại sợ thành dạng này.” Từ Phàm vỗ vai Vương Vũ Luân an ủi nói.
“Không giống nhau, nếu không phải trên người Tiểu Thanh có một món Hồng Mông chí bảo có thể miễn cưỡng hoạt động thì hoàn toàn không khởi động được chí bảo đào mệnh Từ đại ca ngươi cho.”
“Được rồi, tìm được đường sống trong chỗ chết cũng coi như là chuyện tốt, mau mang các hồng nhan tri kỷ tĩnh dưỡng cho tốt đi.” Từ Phàm nói.
“Trước khi ta tu dường phải giao cái này cho ngươi trước đã, ta cảm thấy đây hẳn là đồ vật ở vùng Hỗn Độn khác.” Vương Vũ Luân nói, lấy ra một quả cầu thuỷ tinh lớn cỡ quả cầu pha lê bình thường kín đáo đưa cho Từ Phàm.
Trong nháy mắt khi viên kia thủy tinh cầu xuất hiện, tim Từ Phàm đột ngột nhảy lên.
“Từ đại ca, ta cảm thấy thực lực bản thân còn chưa đủ mạnh, sau này ta phải cố gắng tu luyện, tranh thủ tấn cấp đến cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cảnh.” Ánh mắt Vương Vũ Luân kiên định nói.
“Roi đánh đến trên người ngươi mới biết đi ha.” Từ Phàm cười lắc đầu.
“Ngươi đi tu dưỡng đi, ta nghiên cứu vật nhỏ này.”
“Được.”
Trong tiểu viện, Từ Phàm ngắm nghía quả cầu thủy tinh pha lê trong tay.
Hắn ở trên quả cầu thủy tinh pha lê cảm nhận được một tia khí tức xa xôi quen thuộc.
Trước đây khi tấn cấp đến Đại La thánh giả, hắn có dùng đạo Nhân Quả bắt đầu ngược dòng tìm hiểu thế giới chính mình từng sống, cũng hạ cấm chế trong lòng, chỉ cần phát hiện được khí tức thế giới hắn từng sống, cấm chế trong cơ thể sẽ vận chuyển nhắc nhở.
Mà vừa rồi một thoáng tim đập nhanh ở chỗ Vương Vũ Luân, chính là nhắc nhở của cấm chế.
“Ta nói vì sao vẫn luôn tìm không thấy, thì ra là ở vùng Hỗn Độn khác, chẳng trách...” Giọng điệu Từ Phàm chậm rãi nói.
Trong Tam Thiên giới, tiểu tinh cầu như Trái Đất cũng có rất nhiều.
Trước kia Từ Phàm cho rằng Trái Đất ở trong thế giới Đại Thiên vô ma nào đó trong Tam Thiên giới.
Chờ sau khi nhân quả của hắn phủ khắp Tam Thiên giới đi mới phát hiện, Trái Đất không ở chỗ này.
Về sau, sau khi trở thành Đại Thánh Nhân có thể dùng chân lý Hỗn Độn trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân trong nháy mắt, hắn phát hiện Trái Đất cũng không ở trong vùng Hỗn Độn này.
Phía sau Từ Phàm xuất hiện từng sợi xiềng xích nhân quả, sau đó như rắn độc săn mồi đồng dũng mãnh lao tới quả cầu thủy tinh pha lê.
Ba canh giờ sau, Từ Phàm tiếc nuối mở mắt.
“Ngược dòng không tìm hiểu được cụ thể nằm trong vùng Hỗn Độn nào, xem ra không nằm ở xung quanh.” Từ Phàm có chút tiếc nuối nói.
“Bồ Đào, dùng Thiên Vị châu tìm kiếm làm sao vượt giới đến vùng Hỗn Độn khác.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Thăm dò được một chút tin tức quê nhà, Từ Phàm cũng không kích động.
Bởi vì hắn biết cho dù hắn trở về, thế giới đó cũng không phải thế giới hắn mong đợi.
Mà thân phận của hắn ở thế giới đó nhiều lắm xem như là khách qua đường trên dòng sông thời gian.
Từ Phàm tìm tới quê nhà là muốn làm rõ một chuyện, đó chính là trước đây là ai bắt hắn đến nơi đây.
“Chủ nhân, muốn vượt qua vùng Hỗn Độn khác, chỉ có hai loại phương thức.”
“Một là trở thành tồn tại cấp Quốc chủ, hai là ngồi Hồng Mông Thánh quy.”