Chương 1407: Đại Thiên Sứ
Chương 1407: Đại Thiên Sứ
Lúc này, Thiên Quang Cự Kình đang ngao du biển Thánh Quang cũng chú ý tới Từ Phàm, trong mắt lóe lên một tia nghi hoặc.
Nhưng sau đó, một chuỗi tiếng vang từ chỗ sâu trong biển Thánh Quang lại kêu nó qua.
Sau đó, lại có càng nhiều sinh vật Thánh Quang từ trong biển Thánh Quang lao ra.
“Những tiểu gia hỏa này có phải rất đẹp không?”
Một âm thanh nhẹ nhàng từ bên cạnh Từ Phàm vang lên, ấm áp như thánh quang.
“Chào tiền bối, không nghĩ tới còn có thể gặp được ngươi ở đây.” Từ Phàm lập tức chào hỏi.
Đây chính là cường giả bái phỏng Tam Thiên giới mua đi cự thú Thánh Quang trước đây.
Khi đó nàng nói nàng là một trong mười hai Đại Thiên Sứ dưới tên Quốc chủ.
Mới đầu Từ Phàm không hiểu hàm nghĩa của danh hiệu này, mãi đến sau khi tiến vào trung tâm Hỗn Độn, Bồ Đào thu được lượng lớn tình báo mới biết.
Mười hai Đại Thiên Sứ dưới tên Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang, mỗi người đều là cảnh giới Hỗn Độn Đại Thánh Nhân đỉnh phong.
Người Từ Phàm nhìn thấy trước đây chỉ là phân thân của một Đại Thiên Sứ trong đó.
“Đúng ha, lúc này mới không đến trăm vạn năm, ngươi đã là thiên tài Luyện Khí sư thanh danh vang dội cả vùng Hỗn Độn rồi.” Đại Thiên Sứ cười ha ha nói, trong lời nói mang theo ý thân thiết.
“May mắn mà thôi.” Từ Phàm khiêm tốn nói.
“Có thể gặp lại trong Đế quốc Thánh Quang đúng là duyên phận, hiện tại ta đã mở ra cho ngươi mấy đại thế giới chủ yếu nhất trong Đế quốc Thánh Quang bọn ta.”
“Ngươi có thể mang các tộc nhân của ngươi đi chơi một chút, toàn bộ hành trình bên phương diện giải trí do ta chi trả hết.”
Trên bầu trời rơi xuống mấy cánh hoa từ thánh quang ngưng tụ, rơi xuống khu vực này, rơi vào trên người mấy người Từ Phàm.
Cánh hoa Thánh Quang, đây là bằng chứng để tiến vào đại thế giới trung tâm của Đế quốc Thánh Quang.
“Đa tạ tiền bối.” Từ Phàm cũng đang lo làm sao để đến khu vực trung tâm xem.
“Đế quốc Thánh Quang là một quốc gia hiền lành có thể bao dung mọi thứ trên thế gian, hoan nghênh tất cả chủng tộc tâm hướng về thánh quang.” Đại Thiên Sứ nói xong hóa thành một luồng thánh quang tiêu tán.
“Đế quốc Thánh Quang này quả nhiên là phúc âm của các tiểu chủng tộc.” Trương Vi Vân cảm khái nói.
Đế quốc Thánh Quang, mỗi vạn năm đều sẽ phái ra một nhóm sứ giả, đi trợ giúp những chủng tộc nhỏ yếu lại hiền lành rải rác trong vùng Hỗn Độn.
“Quả thật là phúc âm của kẻ yếu, chỉ là đã mất đi cơ hội đặt chân đến đỉnh phong.” Từ Phàm nói, ngẩng đầu nhìn viên Thánh Quang tinh thần to lớn trên bầu trời.
“Nếu không bị lây nhiễm thánh quang, đây tuyệt đối là nơi tuyệt hảo để Tiểu Quang tiến tu.” Từ Phàm thầm nghĩ.
Lúc mấy người định đi đại thế giới trung tâm của Đế quốc Thánh Quang xem.
Từ Phàm đột nhiên cảm ứng được dị thường của phân thân số ba.
Sau khi bảo mọi người tự do hoạt động, hắn bèn chuyển dời ý thức đến trên người phân thân số ba.
Vừa mở mắt ra, phân thân số ba lập tức cảm nhận được cảm giác chấn động mãnh liệt trên chiến trường biên giới.
Ba luồng uy áp to lớn pha lẫn trấn áp toàn bộ chiến trường biên giới.
Lúc này thành chiến bị đang nhanh chóng rút lui về phía sau.
“Từ Đại sư, là ý thức bản thể sao?” Bên tai truyền đến giọng nói của nữ tử Thánh Quang.
“Ta đây, nơi này xảy ra chuyện gì vậy?”
Từ Phàm cưỡng ép đỡ ba luồng uy áp to lớn.
“Hai cường giả cấp Quốc chủ bên kia đột ngột tập kích, bên chúng ta chỉ có một vị Quốc chủ Thần Ma trấn thủ.”
“Vừa chạm mặt là toàn lực xuất thủ, tai họa toàn bộ chiến trường biên giới.”
“Hiện tại đang đi theo chủ thành, sau khi tụ hợp, cùng bọn họ rời khỏi chiến trường biên giới này, trở về vùng Hỗn Độn.”
Thành chiến bị lúc này treo đầy hơn hai món Huyền Hoàng chí bảo loại phòng ngự.
Bởi vì chiến đấu cấp Quốc chủ đang ở chỗ sâu biên giới, dao động truyền đến nơi này đã tương đối yếu đi, hơn hai mươi món Huyền Hoàng chí bảo loại phòng ngự liên hợp lại miễn cưỡng có thể ngăn cản.
Lúc hai người đang nói chuyện, toàn bộ chiến trường biên giới đột nhiên chấn động một hồi.
Một vết nứt to lớn dài không biết bao nhiêu quang giáp mở ra phía chân trời, một lực hút không rõ khủng khiếp từ trong vết nứt trào ra.
“Trời ạ!! Lần này xảy ra chuyện lớn, biên giới có thể sắp sụp đổ rồi!”
Nữ tử Thánh Quang điên cuồng thôi động thành chiến bị, ý đồ ngăn chặn lực hút kinh khủng này.
Vết nứt bị mở ra đó tựa như lỗ đen, điên cuồng hút vào mọi thứ trong chiến trường biên giới.
Từ Phàm nhìn xa, một khối lục địa còn lớn hơn đại thế giới bị hút vào trong vết nứt.
Dựa theo suy tính, chỉ nửa canh giờ nữa, lực hút kinh khủng đó sẽ toàn lực lan tràn đến khu vực thành chiến bị.
“Không còn kịp rồi! Từ Thần sư, ngươi có biện pháp gì không?” Nữ tử Thánh Quang ngay cả hơi sức bú sữa cũng đã dùng hết.
“Trong bảo khố có hai món Huyền Hoàng chí bảo ta đã luyện chế xong, Xích Phong và Huyền Không, ngươi treo trên thành chiến bị, tốc độ có thể nhanh thêm tám phần mười.”
“Như vậy có thể thêm được chút thời gian để nghĩ cách.”
Gần như trong nháy mắt khi Từ Phàm nói chuyện, hai món Huyền Hoàng chí bảo đã treo ra, tốc độ của cả thành chiến bị lập tức tăng lên tám phần mười.
Từ Phàm nhìn cảnh tượng như tận thế bên ngoài, không khỏi thở dài.
“Phân thân này của ta có lẽ sắp xong đời, ngươi có đường lui bên Đế quốc Thánh Quang không?”
“Nếu như không có, ta có thể giúp ngươi mang di ngôn về.”
Nhìn loại cảnh tượng cấp thiên tai này, Từ Phàm cảm thấy chính mình như biến thành phàm nhân, mặc cho bản thân giãy giụa ra sao, cũng chỉ có thể tranh thủ thêm một ít thời gian.
“Từ Đại sư, thật không có cơ hội sao?” Giọng điệu nữ tử Thánh Quang có phần vô lực.
“Dựa theo khoảng cách giữa chúng ta và chủ thành, ít nhất cần ba canh giờ sau mới có thể vượt qua.”
“Lấy tốc độ lực hút của vết nứt bên kia lan tràn, hoàn toàn trốn không thoát.”
Lúc đang nói chuyện, lại một vết nứt càng dài hơn từ phía trên bên cạnh mở ra.
“Thôi, bây giờ càng không kịp nữa rồi.”
Đồng thời Từ Phàm cảm giác được có một luồng khí tức to lớn giáng lâm tại khu vực biên giới.
“Chiến trường biên giới sụp đổ thì sẽ thế nào?” Từ Phàm nhìn nữ tử Thánh Quang đang cấp tốc vận chuyển tế bào não hỏi.
“Khu vực biên giới sẽ hóa thành một mảnh Hỗn Độn chưa khai hóa, cấp bậc Quốc chủ trở xuống, ai vào nấy chết.”
“Chỉ tiếc là, tất cả những đại thế giới ở bên ngoài biên giới đều sẽ bị tai họa.”
“Muốn hình thành lại biên giới thế giới, ít nhất cần mấy chục vạn kỷ nguyên Hỗn Độn.” Nữ tử Thánh Quang nói.
“Nghe cách nói này của người, hậu quả hình như không tính là quá nghiêm trọng.”
Từ Phàm nói, từ trong bảo khố Luyện Khí điện điều động ra hai món Huyền Hoàng chí bảo thêm vào trong thành chiến bị, trụ vững trước lực hút thứ hai.
“Có thể là ta nói không đủ rõ, khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, cường giả cấp Quốc chủ có thể vượt qua, đến lúc đó sẽ đánh lên tại khu vực Hỗn Độn của chúng ta, vậy tổn thất…”
Nữ tử Thánh Quang không nói câu kế tiếp, nhưng Từ Phàm cũng có thể tưởng tượng ra được là cảnh thế nào.
“Vậy trong cuộc chiến đấu này, bên chúng ta là thế yếu rồi.”
Từ Phàm nhìn vết nứt đang được tu bổ phía xa lại lần nữa bị xé mở.
“Trước kia không phải ngươi nói chiến trường biên giới có thể chứa được chiến đấu của cường giả cấp Quốc chủ sao?”
Dù sao còn một ít thời gian, có vài vấn đề không hỏi thì uổng.
“Chuyện này sao ta biết được, ta chỉ là một chủ quản thành chiến bị nho nhỏ.”
Nữ tử Thánh Quang nước mắt lưng tròng nhìn một tòa thành chiến bị cách bọn họ không xa bị hút vào trong vết nứt.
“Phía sau vết nứt là cái gì?” Từ Phàm tiếp tục hỏi.
“Không rõ lắm, nhưng ta cảm giác nếu bị hút đi vào nhất định sẽ xong đời.”
“Từ Đại sư, nể mặt nhiều năm hợp tác của chúng ta, sau này sau khi bản thể ngươi trở thành Hồng Mông Luyện Khí sư, có thể giúp ta luyện chế một món Hồng Mông chí bảo không?”