Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1411 - Chương 1411: Giới Kỳ

Chương 1411: Giới kỳ Chương 1411: Giới kỳ

Từ Phàm nhìn cường giả dị tộc có khí tức khác biệt với vùng Hỗn Độn trước mắt, trong lòng chỉ có một ý nghĩ.

Mịa nó, lại muốn mở bản đồ mới.

“Tiền bối nói đùa.” Giọng điệu Từ Phàm mang theo tôn trọng nói.

“Gặp nhau chính là duyên phận, ngươi cũng coi như là có ân cứu mạng với ta.”

Cường giả tộc Vân Thần nói, đi tới trong một nửa khu vực hắn sáng tạo ra.

Vùng Hỗn Độn tạm thời này dựng không tệ, các ngươi có thể duy trì bao lâu?” Cường giả tộc Vân Thần nhìn Từ Phàm xây dựng toàn bộ hệ thống vùng Hỗn Độn hỏi.

“Có thể duy trì liên tục.” Từ Phàm phất tay, lại bổ sung thêm một đại đạo Hỗn Độn cho thế giới vỏ trứng.

Mà không gian nơi đây đã mở rộng đến cỡ một thế giới Tiểu Thiên.

“Được rồi, cỡ này là vừa vặn, nếu lại mở rộng nữa, coi chừng sụp đổ đấy!” Nhìn kích cỡ của không gian này, cường giả tộc Vân Thần nhắc nhở.

“Tiền bối, xung quanh khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá này có vùng Hỗn Độn nào không?” Nữ tử Thánh Quang hỏi.

“Không có, cũng xui xẻo, biên giới vùng Hỗn Độn các ngươi sụp đổ, gây ra không gian hỗn loạn ở khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá xung quanh, hiện tại không biết đang ở nơi nào.” Cường giả tộc Vân Thần thở dài nói.

Lúc này Từ Phàm đã ổn định lại thế giới vỏ trứng này hoàn chỉnh.

Từ Phàm cứ vậy lẳng lặng nhìn cường giả tộc Vân Thần, trong lòng không biết đang suy tư điều gì.

“Hai tiểu bối các ngươi yên tâm, tộc Vân Thần bọn ta mặc dù không phải tộc chí thiện, nhưng vẫn biết có ơn tất báo.”

“Chờ thế giới vỏ trứng này bị vùng Hỗn Độn hấp thu, ta có thể xác định vị trí chỗ chúng ta.”

“Nếu như các ngươi nguyện ý theo ta trở về tộc Vân Thần, ta tặng các ngươi một cơ duyên, nếu như các ngươi rất muốn trở về vùng Hỗn Độn chỗ các ngươi, ta sẽ cho các ngươi bản đồ, cũng nói cho các ngươi biết phương pháp rời đi.” Cường giả tộc Vân Thần thong thả nói.

Một bàn cờ lập thể dài rộng cao đều có vạn tiết điểm xuất hiện.

“Thế giới này đã ổn định, hai người các ngươi có muốn tới đánh cờ không?”

“Thắng ta một ván, ta cho các ngươi một món Huyền Hoàng chí bảo, thế nào?”

“Các ngươi thua thì trả lời ta một câu là được, nếu như cảm thấy khó xử cũng có thể không trả lời.”

“Tạm thời cứ xem đây là trò tiêu khiển trong thời không mênh mông này đi.” Cường giả tộc Vân Thần không nhanh không chậm nói.

“Tiền bối có thể nói quy tắc một chút không?” Từ Phàm nhìn bàn cờ lập thể, cảm thấy hứng thú hỏi.

“Cờ này có thể cho ba người chơi, về phần quy tắc, tự các ngươi lĩnh hội.”

Cường giả tộc Vân Thần vung tay lên, hai đồ vật như ngọc giản rơi vào trong tay Từ Phàm và nữ tử Thánh Quang.

“Cờ này tên là giới kỳ, khi các ngươi lý giải quy tắc xong có thể bắt đầu chơi.”

Từ Phàm đảo qua quy tắc chơi cờ, không tính là quá khó, nhưng cũng không đơn giản, kết hợp giữa các nước cờ có biến hóa vô hạ, ở trong chứa vạn đạo Hỗn Độn, Từ Phàm cảm thấy rất hứng thú với thứ này.

Nhìn nữ tử Thánh Quang còn đang trong lĩnh ngộ, Từ Phàm đi tới đối diện cường giả tộc Vân Thần.

“Tiền bối, chúng ta chơi trước.” Từ Phàm mỉm cười nói.

“Có thể, nhìn thủ pháp ngươi bổ sung cho vùng Hỗn Độn tạm thời này là biết ngươi là một Trận Pháp Thần sư tương đối toàn diện, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng.” Cường giả tộc Vân Thần nói, làm một tư thế mời Từ Phàm đi trước.

Từ Phàm nói, trước lấy một quân cờ rất thông thường hóa thành đạo Không Gian chiếm cứ trong vị trí khác.

“Lĩnh ngộ rất nhanh nha.” Cường giả tộc Vân Thần biến quân cờ thành đạo Hủy Diệt hạ phía trên bên trái quân cờ của Từ Phàm.

Quy tắc của giới kỳ chính là lấy bàn cờ làm tiểu thế giới, trong quy tắc bổ sung các loại pháp tắc đại đạo để đạt tới mục đích nắm giữ toàn bộ tiểu thế giới.

Đại đạo quân cờ bố trí có thể liên hợp lại giảo sát quân cờ của kỳ thủ khác.

“Tiền bối, khí cụ này thật thần kỳ, có thể nói cho ta là ai phát minh ra không?”

Quân cờ của Từ Phàm hóa thành Mộc chi đại đạo đặt phía trên quân cờ Không Gian.

Đạo Không Gian liên hợp với Mộc chi đại đạo, một luồng sinh cơ tràn đầy từ đó tản ra, ngăn chặn ăn mòn của quân cờ đạo Hủy Diệt bên cạnh.

“Là do một đại năng giả độc chế một vùng Hỗn Độn đại đạo, kỳ danh không thể vịnh tụng, ngươi cứ biết là rất lợi hại là được rồi.”

Một quân cờ hóa thành Hỏa chi đại đạo hạ xuống phía dưới quân cờ Không Gian.

Sinh cơ Mộc chi nhất đạo ngưng tụ trong nháy mắt bị đốt lên.

“Vị đại năng giả đó, so với tồn tại Quốc chủ trên Hỗn Độn Đại Thánh Nhân thì thế nào?”

Quân cờ của Từ Phàm hóa thành Thủy chi đại đạo xuất hiện phía dưới quân cờ Hỏa chi đại đạo.

“Vẫn ở trên cùng một cấp độ, nhưng lợi hại hơn Quốc chủ.”

“Ngươi có thể hiểu thành chênh lệch trên một cấp độ giữa thiên tài và bình thường người.” Cường giả tộc Vân Thần giải thích nói.

Cuối cùng lại một quân cờ hóa thành Độc chi đại đạo xuất hiện bên cạnh quân cờ Hủy Diệt đại đạo.

Hai bên một bên hủy diệt một bên thành lập, ngươi tới ta đi, vui quên cả trời đất.

Dần dần, cục diện trên bàn cờ giống như một tiểu thế giới rơi vào nguy cơ tận thế.

“Nước cờ của tiền bối rất thú vị.” Từ Phàm nói.

“Ha ha, trong mắt ta, hủy diệt vĩnh viễn dễ dàng hơn kiến tạo nhiều.”

“Muốn nắm giữ một đồ vật, ngươi phải có thực lực bất cứ lúc nào cũng có thể hủy diệt đồ vật này.”

Lại một quân cờ đại biểu Thiên Tai đại đạo xuất hiện phía trên tiểu thế giới quân cờ Từ Phàm xây dựng tốt.

“Ta không cho là đúng, nắm giữ đồ vật này nhất định phải có thực lực sáng tạo ra đồ vật này.”

Một quân cờ của Từ Phàm hóa thành Sinh Mệnh đại đạo nhẹ nhàng rơi vào trong tiểu thế giới hắn dùng quân cờ xây dựng.

Trong nháy mắt, toàn bộ tiểu thế giới quân cờ hóa thành vòng xoáy, bắt đầu điên cuồng hấp thu xung quanh quân cờ Hủy Diệt.

Sau đó, một tiểu thế giới quân cờ hoàn chỉnh thành hình.

“Có âm có dương, có sinh có diệt, tiền bối, ván này hình như ta thắng rồi.” Từ Phàm dửng dưng nói, trong ánh mắt có ý cười.

“Ngươi xác định ngươi thắng sao?” Cường giả tộc Vân Thần cười hì hì nói.

Vừa dứt lời, tiểu thế giới quân cờ Từ Phàm xây dựng liền sụp đổ, cuối cùng toàn bộ bàn cờ hóa thành mộ địa của tiểu thế giới.

“Tiểu bối, từ lúc bản thân trở thành cường giả Đại Thánh Nhân, ta đối mặt với giới kỳ si mê vô cùng.”

“Biểu cảm tự tin này của ngươi, trong bại tướng dưới tay ta có thể coi như nhị đẳng.” Cường giả tộc Vân Thần cười nói.

Từ Phàm nhìn chằm chằm tiểu thế giới đã bị quân cờ hủy diệt, trong ánh mắt xuất hiện thần thái khác thường.

“Tiền bối lợi hại, ta thua.”

Từ Phàm vừa nói xong, toàn bộ bàn cờ nháy mắt trống rỗng.

Lúc này Từ Phàm mới phát hiện, một ván cờ này của hai người bọn họ, vậy mà đã chơi chừng vạn năm, đây là lấy thời gian bản thể ở vùng Hỗn Độn làm chuẩn.

“Giới kỳ tiêu phí thời gian nhất, hơn nữa còn có thể tăng cường cảm ngộ đại đạo.”

“Ván cờ này của chúng ta mới vào tiền kỳ đã kết thúc, nếu như chúng ta chơi sâu hơn, ước chừng một trăm vạn năm cũng không đủ.”

“Tiền bối, xem không hiểu quy tắc giới kỳ ta, nhưng ta cảm thấy dáng vẻ ngươi hạ cờ rất lợi hại.” Nữ tử Thánh Quang ở bên mép bàn cờ sùng bái nói.

“Xem không hiểu thì đáng tiếc, cảnh giới đại đạo của ngươi sau này có lẽ chỉ dừng bước ở cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh.” Cường giả tộc Vân Thần lắc đầu nói.

“Năng lực của Hỗn Độn Thánh Nhân đã làm ta rất thỏa mãn, các ngươi còn đánh cờ không? Nếu như còn chơi, ta đi bế quan một thời gian đây.” Nữ tử Thánh Quang nói.
Bình Luận (0)
Comment