Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1428 - Chương 1428: Một Canh Giờ

Chương 1428: Một canh giờ Chương 1428: Một canh giờ

“Trước kia hình như loại thao tác ngũ hành hóa vạn đạo này đều là chuyện Từ đại ca làm.” Vương Vũ Luân nhìn thế giới đang diễn hóa cảm khái nói.

“Tiểu Lê, đưa Hồng Mông chí bảo của ngươi cho ta.”

Nhìn thấy thế giới diễn hóa càng lúc càng chậm lại, Vương Vũ Luân biết hắn nên xuất thủ.

Một đóa hoa sen trắng tinh chói mắt xuất hiện trong tay Vương Vũ Luân.

Móc lên lưỡi câu, thả câu lần nữa.

Lúc này, tại xa khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa cách nơi này không biết bao, một chiếc Hồn Độn chi chu đang nhanh chóng tiến lên.

Ngay lúc này, một đóa hoa sen cấp Hồng Mông chí bảo mang theo một sợi dây xuất hiện tại đây, sau đó lại phá vỡ không gian, tiến vào trong hư không chưa biết.

Trong chớp mắt này, Từ Phàm đang phác họa Đạo Ngân Quang Ảnh đồ chợt ngây ra.

Trong chớp mắt đó, hắn lại cảm giác thấy Bồ Đào, số một và số hai.

“Từ Cương đang tấn cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, ngũ hành diễn hóa vạn đạo.” Từ Phàm cau mày nói.

“Đã cưỡng ép diễn hóa đến mức vạn vật sinh, thế này phải tốn bao nhiêu thứ, ta không ở đó thì không thể nhịn một chút à.”

Từ Phàm hơi đưa tay, trong tay ngưng tụ ra một thế giới vô tự rất nhỏ.

Sau đó Ngũ Hành chi lực xuất hiện trong thế giới vô tự bắt đầu diễn hóa.

Một hơi thở sau, tiểu thế giới này đã xuất hiện văn minh tu luyện, thậm chí đã mở ra tiên giới thứ hai.

Nhìn quá trình diễn hóa, Từ Phàm trong mắt tràn ngập vẻ lo lắng.

Đại đồ nhi của mình thế nào, hắn hiểu rất rõ.

Cho dù đã khai khiếu sau khi tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân, nhưng loại trình độ này vẫn xa chưa đi đến con đường hắn vì đại đồ đệ chỉ điểm trước đây.

Lúc tấn cấp hắn có đó còn dễ nói hơn chút, nếu như không có, xác suất thành công không đến một phần vạn.

“Trong nháy mắt vừa rồi, hẳn là Vũ Luân thả lưỡi câu thăm dò hiểu biết khu vực này, cho nên ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của số một, số hai và Bồ Đào.”

“Nếu như ta lại có thể kết nối đến tông môn thì tốt rồi, ít nhất có thể làm Từ Cương gia tăng một xíu xác suất thành công.” Từ Phàm hơi đau lòng nói.

Huynh đệ tốt vì giúp Từ Cương thôi diễn thế giới, ngay cả Hồng Mông chí bảo của hồng nhan tri kỷ của hắn đều đã dùng ra.

Sau khi hắn trở về, nhân tình này phải trả sao đây!

“Quá trượng nghĩa rồi!”

Bên ngoài Tam Thiên giới, Vương Vũ Luân nhìn Hỗn Độn giới lại đang sụp đổ, trong ánh mắt xuất hiện một tia tuyệt nhiên, lấy ra ba món Hồng Mông chí bảo nhi tử cho hắn móc lên lưỡi câu.

“Hỗn Độn, theo tâm ý ta, câu Từ đại ca trở về.”

Lưỡi câu mang theo ba món Hồng Mông chí bảo, thăm dò vào trong hư không chưa biết lần nữa.

Mà Từ Phàm đang buồn rầu trên Hỗn Độn chi chu đột nhiên cảm giác được trong ý thức xuất hiện một lưỡi câu.

Trong nháy mắt, Từ Phàm cảm giác ý thức xuyên qua Hỗn Độn vô tận, xuất hiện trong một tiểu thế giới đang diễn hóa.

“Sư phụ!”

“Đại trưởng lão!”

Đám người nhìn hư ảnh Từ Phàm, kinh ngạc hô lên.

“Từ đại ca, không cần nói nhiều, mau xem tình huống hiện tại của Từ Cương.” Vương Vũ Luân vội vàng nói.

Sau khi hắn câu ra ý thức của Từ Phàm, trong đầu liền có một cái đồng hồ cát.

Hắn biết lúc đồng hồ cát lật lại, cũng chính là lúc Từ đại ca rời đi.

Ở Tam Thiên giới, thân xác bản thể Từ Phàm trong Ẩn Linh môn nháy mắt xuất hiện tại đây.

Sau khi nắm giữ thân thể, Từ Phàm nhanh chóng đi tới bên cạnh Hỗn Độn chi thạch.

“Bồ Đào, lấy ra tất cả ngưng dịch thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí.”

Từ Phàm vẫy tay, trận bàn Hồn Nguyên xuất hiện.

Đồng thời, trên Hỗn Độn chi thạch, xuất hiện một đoàn ngưng dịch thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí.

Sau đó trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Từ Phàm dùng ngưng dịch thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí bố trí hàng ngàn vạn pháp trận trên Hỗn Độn chi thạch.

Những năm này, Từ Phàm lấy được không ít đồ tốt từ trong tay đám cường giả tộc Thánh Huy, trong đó có rất nhiều chân giải pháp tắc chí cao và một vài trận pháp thần bí ngay cả hắn cũng không thể thôi diễn ra.

Theo trận pháp trên Hỗn Độn chi thạch càng lúc càng nhiều, thế giới này cũng càng ổn định.

“Vũ Luân, cảm tạ.” Từ Phàm vừa khắc trận pháp vừa cảm kích nói.

“Đều là huynh đệ, Từ Cương lại là sư điệt ta, ngươi không ở đây, ta không bảo vệ hắn thì ai bảo vệ hắn.” Vương Vũ Luân như trút được gánh nặng nói.

Ngay khoảnh khắc Từ Phàm được câu lên, hắn biết nhiệm vụ của mình đã hoàn thành.

“Một canh giờ hơi ngắn, cảm tạ cũng đừng nói nhiều, chờ ta trở về!”

Từng tầng trận pháp bám vào ngưng dịch thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí, kề sát vào trên Hỗn Độn chi thạch.

Ngay khoảnh khắc cuối cùng, ngưng dịch thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí hao hết, ý thức Từ Phàm cũng bị hút vào trong không gian chưa biết.

Chờ lấy lại tinh thần, đã xuất hiện trên phân thân số ba ở Hỗn Độn chi chu.

“Lần này đi, ta vẫn hơi nhớ nhà.” Từ Phàm lãnh đạm nói.

“Từ Cương đã tấn cấp đến Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, vậy sau khi trở về, chẳng phải là ta có thể hoàn toàn nằm.” Từ Phàm nở nụ cười, dường như ý nghĩ thu đồ đệ của hắn trước đây đã đạt thành rồi.

Đúng lúc này, Hỗn Độn chi chu nhẹ chấn động, lại tới trong một vùng Hỗn Độn mới.

“Vùng Hỗn Độn, Vĩnh, đã đến.”

Một âm thanh vang lên trong tất cả tiểu thế giới trên Hỗn Độn chi chu.

“Nhanh như vậy à.”

Từ Phàm nhìn qua bản đồ lộ tuyến, vùng Hỗn Độn trong Hỗn Độn kế tiếp chính là Mục.

“Từ Đại sư, có phải chúng ta sắp đến nhà rồi không?” Nữ tử Thánh Quang xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.

“Còn kém hơn mười vạn năm nữa, đừng gấp.” Từ Phàm cười nói.

Sau khi đến vùng Hỗn Độn tiếp theo, mới là bắt đầu con đường về nhà khó khăn nhất.

“Đi, đi dạo vùng Hỗn Độn này, xem thử có gì đặc sắc.”

Từ Phàm mang theo nữ tử Thánh Quang rời khỏi Hỗn Độn chi chu, bắt đầu đi dạo trong vùng Hỗn Độn mới này.

“Vùng Hỗn Độn này thú vị ghê, vùng đất uẩn dưỡng sinh linh, thế mà là từng cự thú thế giới.” Nữ tử Thánh Quang nhìn cự thú hình tròn lớn như đại thế giới, ngạc nhiên nói.

“Ở vùng Hỗn Độn chúng ta cũng có loại cự thú này, chẳng qua là tương đối ít mà thôi.” Từ Phàm cười nói.

“Đó chỉ là thế giới thể nội đơn thuần, chưa hoàn chỉnh hệ thống pháp tắc đại đạo, cái này không giống.” Hai mắt nữ tử Thánh Quang sáng lên nhìn cự thú.

“Đi thôi, ta dẫn ngươi đi khu trung tâm Hỗn Độn xem, trong vùng Hỗn Độn này, đạo Mỹ Thực rất nổi danh đó.”

“Thánh Trù đỉnh cấp nhất nhất, làm ra đồ ăn vừa là mỹ vị của vùng Hỗn Độn, lại có hiệu quả của đan dược đỉnh cấp nhất.” Từ Phàm nói, nhớ tới viên Sinh Cơ tinh thần trong tông môn.

Hắn dám cam đoan, nếu như mình không xuất hiện, viên Sinh Cơ tinh thần đó nhất định sẽ bị Vương Vũ Luân kéo đến hòa tan trong Hỗn Độn giới Từ Cương diễn hóa.

“Phải không! Vậy nhất định phải đi nếm thử!”

Từ Phàm mang một lòng giao lưu, đi đến khu vực trung tâm Hỗn Độn.

“Giá cả sao lại đắt như thế!” Từ Phàm nhìn thực đơn hỏi.

“Quý khách, chủ bếp của bọn ta chính là Hỗn Độn Thánh Trù, đây là giá cơ bản nhất để hắn xuất thủ.” Người phục vụ dị tộc trong thế giới tiên trù không giải thích quá nhiều.

“Từ Đại sư, ta thấy không ăn cũng được.” Nữ tử Thánh Quang nhìn một món ăn tùy tiện đều là mấy vạn mấy chục vạn trượng thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí nói.

Có những thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí này, nàng làm chút gì cũng không được, ham muốn mỹ thực, nhịn một xíu là qua.

“Đến đã đến đây, nhất định phải nếm thử.” Từ Phàm hiện tại thấy hơi hối hận, không đòi những cường giả tộc Thánh Huy nhiều Hồng Mông Tử khí nhiều hơn chút.
Bình Luận (0)
Comment