Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 143 - Chương 143: Tự Linh Đan

Chương 143: Tự Linh Đan Chương 143: Tự Linh Đan

“Tinh Từ, ngươi nói xem Lưu Ảnh Thạch của chúng ta có thể nổi tiếng không.” Từ Phàm cười hỏi.

“Có, không ai có thể tránh khỏi thất tình lục dục, một nam nhân bình thường chết đi thì vẫn sẽ thích nữ tu sĩ trẻ tuổi xinh đẹp.” Lý Tinh Từ gật đầu nói, nô luân hồi dưới tay hắn có một nữ tu sĩ tuyệt mĩ tu luyện mi công, là vương bài lớn nhất dưới tay hắn.

“Ha ha, lúc đó kiếm được linh thạch, ta sẽ làm một chiếc thuyền nhỏ đi biển.” Từ Phàm phấn chấn nói, giống như kiếm được tiền để mua món đồ chơi mình thích.

Lúc này, trên hồ nước lớn cách bọn họ mười vạn dặm, Lôi Văn Khê đang lặng lẽ cho rùa ăn.

“Nhất Vệ, ngươi đừng cướp, đều có đều có.”

Lôi Văn Khê lấy Tự Linh Đan bắt đầu cho từng con ăn, tiện tay xua đuổi những con rùa đã ăn.

Sau khi cho ăn Tự Linh Đan, Lôi Văn Khê lấy ra một viên Tự Linh Đan tự làm bằng kích cỡ quả bóng rổ.

“Rùa nhỏ, đây là Tự Linh Đan ta tự chế đấy.”

“Ta xem cách pha chế Tự Linh Đan đều là một chút hoa cỏ linh quả, khá đơn giản.”

“Vì thế ta dùng xương và máu thịt của yêu thú trong ngân khố không ai dùng để luyện chế Tự Linh Đan đặc sắc cho ngươi.”

“Các ngươi ăn thử xem mùi vị thế nào.” Lôi Văn Khê hơi sốt sắng nói, dù gì cũng là lần đầu tiên mình luyện đan, không biết có bị ghét bỏ hay không.

Vốn dĩ khoảng thời gian trước, Lôi Văn Khê mỗi ngày đúng giờ cho ăn Tự Linh Đan ở Tàng Kinh Các thì thấy một ngọc giản về cách nuôi dưỡng linh thú, hắn thấy trong đó có một đề xuất nuôi linh thú loại rùa, vì thế hắn động tâm.

Thế là hắn dùng xương và máu thịt của yêu thú được cất giữ trong kho lạnh của tông môn theo sự cân nhắc phương pháp riêng của hắn, luyện chế ra một viên Tự Linh Đan cực lớn, suy cho cùng rùa chỉ ăn chay thì cũng không được, cũng phải bồi bổ thêm thịt.

Một viên Tự Linh Đan đã được biến đổi ma thuật được chia thành mười một phần và ném xuống hồ.

“Ta sẽ giữ riêng phần của Lục Vệ, mai đưa cho nó.” Lôi Văn Khê rất công bằng nói.

Một phần lớn Tự Linh Đan được ném xuống hồ, toàn bộ hồ lập tức náo động, đám quái vật thường bị rùa khổng lồ trấn áp trong Hóa Thần Kỳ đột nhiên náo loạn, tất cả đều lao về phía mười một con rùa, trong ánh mắt lộ ra sự điên cuồng, giống như có thứ còn quan trọng hơn cả mạng sống của bọn chúng.

Trên mặt hồ lúc này nổi lên những đợt sóng lớn, con rùa khổng lồ với cái đầu giống như một hòn đảo nhô lên khỏi mặt nước, nhìn về phía xa xa những con quái vật đang tấn công con mình.

“Gru ~~~”

Con rùa lớn giơ chân lên hung hăng vỗ lên mặt hồ.

Một làn sóng mờ mịt đánh bay những yêu thú xung quanh.

Cùng lúc đó, mười một con rùa đã ăn xong Tự Linh Đan, lúc này toàn bộ hồ nước lại chìm vào yên tĩnh.

“Văn Khê, ngươi qua đây.”

Từ Phàm ở phía xa bên hồ cất tiếng gọi.

Lôi Văn Khê cưỡi một con rùa đi tới trước mặt Từ Phàm.

“Đại trưởng lão ~~” Lôi Văn Khê sợ hãi nói, cảm thấy mình giống như giúp nhầm việc.

“Nào, để ta xem Tự Linh Đan ngươi luyện.” Từ Phàm cười nói, khá lắm, ta chưa hề nghĩ tới việc luyện chế Tự Linh Đan.

Lôi Văn Khê lấy ra phần Tự Linh Đan cuối cùng, đưa cho Từ Phàm.

“Bột xương và tinh hoa máu thịt của yêu thú Kim Đan Kỳ, hay đấy.”

Từ Phàm nhìn Lôi Văn Khê nói: “Nói xem ngươi luyện Tự Linh Đan thế nào.”

“Ta dùng máu và thịt miễn phí trong kho lạnh rồi bắt đầu thử nghiệm…”

“Đầu tiên là như thế này…”

“Sau đó là như vậy…”

“Cuối cùng thì làm ra được.”

Nói xong, Lôi Văn Khê cúi đầu xuống, cảm thấy hơi ngượng.

“Ngươi không làm sai, trái lại đáng để biểu dương.”

“Ta đã tăng một cấp quyền hạn thăng cấp của ngươi rồi, sau này lúc rảnh rỗi ngươi có thể tự chế ra Linh Đan, ta ủng hộ ngươi.” Từ Phàm điềm đạm nói, hắn thích nhìn sự sáng tạo của đồ đệ.

“Thật sao, cảm ơn đại trưởng lão.” Lôi Văn Khê vội vàng hành lễ cảm ơn, khuôn mặt đang buồn bã kia liền trở nên vui vẻ ngay lập tức.

“Về đi, tiếp tục sự sáng tạo của ngươi.”

Sau đó Từ Phàm lấy phần Từ Linh Đan cuối cùng, ngồi xuống rồi cho con rùa lớn ăn.

Sau khi thấy Lôi Văn Khê rời đi, Lý Tinh Từ nói với Từ Phàm: ”Các đệ tử được tuyển chọn theo phương pháp của Sư phụ đều rất tốt.”

“Ha ha, đấy là điều đương nhiên.”

Vào lúc này, máy truyền tin của Từ Phàm kêu lên, Từ Nguyệt Tiên thỉnh cầu Từ Phàm liên kết với con rối.

“Nhị sư tỷ có việc, ta đi xem trước một chút.”

Từ Pháp lấy ra một pháp khí kì lạ, sau đó tập trung tinh thần vào nó.

Chớp mắt, trước mặt Từ Phàm xuất hiện ba đệ tử của mình và huynh đệ tốt phúc lợi của mình.

“Sư phụ, hôm nay ta gặp Vương sư thúc và Hướng Trì ở Thịnh Linh Châu.” Từ Nguyệt Tiên vui mừng nói.

“Cuộc tấn công của Yêu tộc đã bị đẩy lùi.” Từ Phàm hỏi.

“Bị đánh đuổi vào một ngày trước.” Từ Cương nói, nhìn con rối thế thân của Từ Phàm mới nghĩ lần đầu tiên mình xa sư phụ như thế.

“Các ngươi không sao là tốt rồi.”

Lúc này, Từ Phàm mới chuyển sự chú ý sang hai cha con.

“Tu vi của Vũ Luân vẫn giống như trước kia, không có tiến bộ lớn.”

“Còn Hướng Trì, sự tiến bộ của hắn làm ta rất bất ngờ, kiếm ý nội liễm, hồn nguyên như ý, hắn đã qua Kim Đan Kỳ rồi.” Từ Phàm khen ngợi nói, Kiếm Tiên là một trong những Tiên đạo tương đối khó để tu hành, những cũng là một trong những đạo có uy lực mạnh nhất.

Bây giờ Vương Hướng Trì mới được coi là lấy kiếm nhập đạo.

“Cảm ơn sư phụ đã khen ngợi.” Vương Hướng Trì mỉm cười nói, trong lòng rất kích động, có thể nhận được sự khẳng định của sư phụ, cũng là một trong những kiếm đạo của hắn.

“Từ đại ca, ta chuẩn bị đưa Thiến Nhi và Hướng Trì về Ẩn Linh môn bế quan tu hành.” Vương Vũ Luân nói, không biết vì sao, gần đây vận mệnh có chút không ổn, hắn liên tiếp bị thương trên chiến trường.

Nên hiện tại tu vi có xu hướng lui về sau.

“Con gái ngươi không quay về sao.” Từ Phàm hỏi.

“Mấy năm trước nàng gia nhập vào Thánh Địa Viêm Nguyệt, đoán chừng bây giờ đang tu hành ở Thánh Địa.”

“Được rồi, các ngươi mau về đi, bây giờ chỉ có ta và Tinh Từ ở Ẩn Kiếm môn, cần Bách Chiến Phong trưởng lão qua đây trấn thủ.” Từ Phàm nói đùa.

Nói tới chiến đấu, có lẽ người huynh đệ tốt này không ép nổi con trai hắn được nữa, huống chi là người trước mặt.

“Ha ha, chỉ nói đùa thôi, ngay cả Bách Chiến Phong trưởng lão cũng không đánh lại nổi con trai mình.” Vương Vũ Luân cười nói.

“Bây giờ biết sức chiến đấu của mình không tốt, lúc đầu ta đã dạy ngươi mọi thứ, ngươi cũng không cố gắng quý trọng, giờ thì bị tiểu bối vượt mặt.”

“Về đi, ta dạy ngươi một bộ công pháp lợi hại, bảo đảm ngươi có thể tiêu diệt tứ phương.” Từ Phàm nói.

“Nguyệt Tiên, chi trả toàn bộ chi phí cần truyền tống trở về đại lục trung tâm cho Vương sư thức ngươi, không cần làm Long Xa nữa, trực tiếp từ Truyền Tống Trận Khóa Châu trở về.” Từ Phàm hào khí nói, hắn nói với Vương Vũ Luân sau khi quay về nhất định sẽ có một đợt sóng lợi tới, chút linh thạch của Truyền Tống Trận hắn vẫn trả được.

“Hiểu rồi.” Từ Nguyệt Tiên gật đầu, Từ Phàm dặn khi đến phải đưa cho Vương sư thúc ít đồ, nếu nàng muốn quay lại thì chỉ cần thay nó bằng một viên linh thạch.

“Từ đại ca, không cần tốn kém thế đâu, ta…”

Vương Vũ Luân vừa muốn từ chối đã bị Từ Phàm ngăn lại.

“Ta cũng muốn tiết kiệm linh thạch, nhưng ta cứ tiết kiệm mãi thì ngươi sẽ không còn linh thạch.” Từ Phàm nói với ý tứ sâu xa.
Bình Luận (0)
Comment