Chương 144: Công đức của Nhân tộc
Chương 144: Công đức của Nhân tộc
Vương Vũ Luân đột nhiên nhớ tới khoảng thời gian đáng sợ trước kia khi được Từ Phàm dặn dò trước khi đi.
Mỗi lần trước khi đi ra ngoài, hắn luôn nói lời tạm biệt với Từ Phàm, Từ Phàm đều sẽ cho hắn một vài dị bảo hoặc pháp bảo kì lạ.
Mới đầu thì không rõ ràng, nhưng thời gian trôi qua, nhưng mỗi khi ra ngoài gặp phải nguy hiểm, đồ Từ Phàm cho sẽ phát huy được tác dụng của nó, lúc đó Vương Vũ Luân mới biết đại ca tốt của mình biết bói toán.
“Từ đại ca, trên đường về chúng ta sẽ không xảy ra chuyện gì hết, đúng không?” Vương Vũ Luân lập tức trở nên bất an.
“Không sao, chỉ là tai ương tà khí huyết quang thôi, không ra khỏi Tiên Thành thì vẫn an toàn.” Từ Phàm ung dung nói, lúc nãy vừa nhìn thấy mặt của Vương Vũ Luân xém thì bị dọa.
Điềm đại hung, họa sát thân, một khi không cẩn thận sẽ chết bất đắc kì tử.
Lúc này, Mộ Dung Thiển Nhi bên cạnh Vương Vũ Luân cũng bắt đầu khẩn trương.
“Từ đại ca, chỉ cần không ra khỏi Tiên Thành là sẽ không sao đúng không.”
Vương Hướng Trì đang nhìn con rối thế thân của Từ Phàm, lộ ra vẻ mặt lo lắng.
“Cũng không hẳn, nhưng nếu có thể sống sót trở về là ổn rồi.”
“Dạo gần đây có phải ngươi hay xảy ra chuyện ngoài ý muốn hoặc bị thương, nếu không thì là tà vật quấn quanh người.” Từ Phàm hỏi.
“Đúng đúng đúng!” Vương Vũ Luân kích động nói.
“Thế thì về nhanh lên một chút, không được dừng lại trên đường, tốt nhất là không được ngủ nghỉ.” Vẻ mặt Từ Phàm nghiêm túc hơn một chút.
Có lẽ Vương Vũ Luân này đã bị trúng lời nguyền, hơn nữa còn không phải là nguyền rủa rõ ràng, có vẻ như đã dính dáng tới vận mệnh.
“Được rồi, bây giờ ta đưa Thiến Nhi với Tinh Từ về.”
Lúc này Từ Nguyệt Tiên đưa cho Vương Vũ Luân một túi linh thạch, đây là phí vận chuyển trên đường.
Cuộc trò chuyện kết thúc, Vương Vũ Luân hồi thần.
“Dạo gần đây Vương thúc của ngươi dính tới thứ không sạch sẽ, đoán là bị nguyền, sau khi quay về ta sẽ nghiên cứu một chút, mùi vị của vận mệnh, rất thú vị.” Từ Phàm cười nói.
“Ồ.” Lý Tinh Từ thản nhiên nói, giống như không liên quan đến mình.
.............
Tiên Thành Lâm Sâm, Sư Triển đã tới một hội nhà buôn trong tình trạng mệt mỏi.
“Chưởng quỹ, đây là tất cả số vảy của Địa Cương Thú mà các người cần mua, tổng cộng hai mươi bộ.” Sư Triển nhịn không được muốn ói ra máu nói.
“Tiền bối, ngươi vất vả rồi, tổng cộng năm mươi vạn linh thạch, ngài có thể lấy.”
Chưởng quỹ của hội nhà buôn kính cẩn đưa túi trữ vật có linh thạch trong tay cho Sư Triển, đầu năm nay chẳng còn mấy Kim Đang Kỳ nhận loại nhiệm vụ phí sức mà phí ít này nữa.
Sư Triển nhìn túi đựng đồ một lát, gật đầu, tỏ vẻ “không vấn đề”.
Trong một sân nhỏ ở Tiên Thành Lâm Sâm, Sư Triển vừa trị thương xong, nhìn túi linh thạch trong tay mà phát sầu.
“Dựa vào tốc độ như vậy, 800 triệu linh thạch, cho dù ta làm nhiệm vụ một trăm năm, ước chừng cũng khó thu đủ tiền mua quê hương.”
Sư Triển nói rồi lấy ra một pháp bảo, dùng linh lực kích hoạt.
Một vệt sáng xuất hiện trên không trung, phía trên là vị trí và lời giới thiệu của Tiên Thành trong toàn bộ đại lục trung tâm.
Hắn nhìn lên một tòa Tiên Thành ở Trung Châu, trong mắt lộ ra vẻ kiên định, như thể anh ta là một thanh niên đầy khát vọng muốn xuống phía nam để làm việc.
“Tiên Thành Vạn Bảo, thiên đường của Tầm Bảo giả, nguy hiểm và cơ hội tồn tại song song.”
Sư Triển vừa nhìn lời giới thiệu về Tiên Thành Vạn Bảo, vừa tính toán số linh thạch trong tay mình.
“Phí đi lại, còn lại một nửa linh thạch, nhất định phải liều mạng.” Sư Triển cắn răng nói, vì bình yên của quê hương, thế giới, hắn không thể làm như thế.”
“Trường Ninh, ngươi ở nhà lo liệu tốt chuyện quốc gia, việc ở bên ngoài cứ giao cho ta.”
Nếu như Từ Phàm biết chuyện của Sư Triển, nói không chừng sẽ giảm giá, dù sao cũng là vì tình yêu.
…
Sau khi Từ Cương và Từ Nguyệt Tiên đưa gia đình Vương Vũ Luân đến Truyền Tống Trận của Tiên Thành gần nhất, họ đi bộ trở lại.
“Không ngờ ở đây vẫn có tín hiệu, sau này khi rảnh rỗi có thể nói chuyện cùng sư phụ rồi.” Từ Nguyệt Tiên vui mừng nói.
“Ta thấy rằng ở đây có tín hiệu, nói không chừng là có liên quan tới tiên khí của cung Long Tiên.”
Từ Cương nhìn bầu trời phía trên doanh trại phòng ngự, hắn có thể cảm nhận được, cung Long Tiên cực lớn ở phía trên bầu trời doanh trại, sẵn sàng trấn áp Yêu tộc bất cứ lúc nào.
Đúng lúc này, bảo khí truyền tin của hai huynh muội lại vang lên.
“Yêu tộc xung trận, mau trở về phòng tuyến.”
Hai huynh muội nhìn nhau, hai vệt sang biến mất trên bầu trời.
Lúc này, trong phòng tuyến số 673 của Càn Tự, một đội hình kiếm trận bao phủ hai phần ba phòng tuyến đã trấn áp tất cả Yêu tộc từ trên trời xuống dưới đất, gương mặt Diệp Tiêu Dao lúc này tràn đầy hưng phấn.
Nếu Yêu tộc xung trận thêm một ngày, số điểm tích phân hắn tích được có thể đổi lấy bảo khí linh kiếm ngũ giai.
Diệp Tiêu Dao vừa cắn giết Yêu tộc, vừa suy nghĩ trong lòng.
“Nếu ta ở đây mười năm, hắn có thể gom góp được 1000 bảo khí linh kiếm ngũ giai sao.” Trong lòng Diệp Tiêu Dao đắc ý nói.
“Mơ à, thế tiến công của Yêu tộc mạnh như thế, chắc chắn là có âm mưu.”
“Không nói cái khác, một mình cung Long Tiên đè ép toàn bộ doanh trại biên giới, sợ rằng Đại Thừa Kỳ Yêu Tôn lúc đó, sẽ không qua được.” Lão Kiếm ở trong lòng than phiền nói, mùi âm mưu là hắn quen thuộc nhất.
“Âm mưu gì?” Diệp Tiêu Dao sửng sốt.
“Các ngươi đều là vấn đề nhỏ thôi, ngươi không phát hiện ra toàn bộ phòng tuyến không có Độ Kiếp Kỳ sao?”
“Còn âm mưu, phỏng chừng là ở ngoại giới, Yêu tộc đang ngầm tính toán, Nhân tộc cũng thế.”
“Đây chỉ là nơi Nhân tộc các ngươi luyện binh mà thôi.” Lão Kiếm nói.
Lúc này, trong vùng Cực Không, mười chiến hạm thuyền Tinh lớn đang đấu với năm chiến hạm Cự Thú của Yêu tộc, vô số thần thông bí pháp, đạo khí Trấn Thế đang va chạm.
“Ta nói Linh Việt tôn giả, ngươi không được đâu, ngươi lãng phí mất mấy viên lôi hỏa diệt thế rồi, nếu không phải lớn lên cùng nhau, ta nghi ngờ ngươi là nội gián của Yêu tộc đấy.”
Phòng điều khiển, một vị Đại Thừa Kỳ tôn giả đang chế nhạo một vị tôn giả khác, trên mặt đều là vẻ thương tiếc.
Linh Việt tôn giả ngồi ở ghế lái, xung quanh đều là đồ vật giống như ngũ hành bát quái, tràn đầy cảm giác về khoa học kĩ thuật của nền văn minh Tiên Thành.
“Ngươi đừng có nói bóng nói gió nữa có được không, người ngồi ở ghế lái của chiến hạm Yêu tộc đều là những tồn tại đỉnh cao, ta bắn vài phát là buộc nó phải tránh, để tạo cơ hội cho đạo hữu bên cạnh.
“Nhưng, mẹ nó đây cũng quá có khả năng đi.” Linh Việt tôn giả vừa nói, vừa điều khiển chiến hạm thuyền Tinh vây chặt chiến hạm Cự Thú của Yêu tộc.
“Thôi dẹp đi, muốn tiêu diệt chúng là điều không thể, nhưng mục đích của chúng ta đã đạt được rồi.”
“Muốn đến đại lục trung tâm giải phóng cấm địa Cổ Yêu, khiến đại lục trung tâm chúng ta đại nạn.”
“Các ngươi sợ rằng Nhân tộc bọn ta là kẻ ngốc sao.” Vị tôn giả Đại Thừa Kỳ kia trào phúng nói.
Trong thập đại tiên khí của hội trưởng lão, ít nhất một nửa trong số đó là những tiên khí của thức nhân quả Tuần Thiên, mọi âm mưu đối với Nhân tộc sẽ bị phát hiện.
Năm tàu chiến hạm của Yêu tộc thấy mình bị phát hiện, sau một lúc đối đầu, bay về khu vực Tượng Châu.
“Bên này lui đi rồi, không biết phía lão đại ở ngoại giới thế nào?”
“Nếu như thành công, có phải là nên bắt đầu đẩy mạnh dung hợp giữa hai giới rồi không?” Linh Việt tôn giả nói.
“Chờ tin tức đi, lão đại vạch ra kế hoạch này xấp xỉ ba ngàn năm, chỉ có bốn Yêu tộc tôn giả của Yêu tộc tự mình vào Yêu Linh giới bồi dưỡng.”
“Lần này chúng ta vẫn là người thắng sau cùng.”
Lúc này, bên ngoài Phi Vũ giới, ánh sáng xuyên tới xuyên lui giữa hai giới đã trở nên thưa thớt, mà thuyền Vạn Tinh đang ẩn nấp ở ngoại giới đang nhìn chằm chằm vào tàu chiến hình rắn ở sâu trong hư không.
“Yêu tộc đã nhận ra rồi, năm chiếc thuyền Tinh, đã gần đủ rồi.” Thiếu niên với đôi mắt sáng nhìn vũ trụ thu nhỏ lấy Vũ giới làm trung tâm trong tay nói.
“Khởi động đi, pháo đạn Vạn Lôi Chu Yêu Tiên Văn, ta dùng hết của cải mới tạo được hai viên.”
“Bây giờ là dịp may để các ngươi thử.”
“Hai viên bắn cùng lúc, tiêu diệt một chiến hạm tiên khí của Yêu tộc trước.” Thiếu niên với đôi mắt sáng nhìn vũ trụ thu nhỏ trong tay mình cười nói: “Ngươi cho rằng có tàu chiến cấp Vũ khác tập kích ta, ta sẽ không biết?”
Cánh sường của thuyền Vạn Tinh trong hư không, mở ra cửa động với đường kính ngàn mét.
“Đoàng ~~”
Toàn bộ thuyền Vạn Tinh chấn động, hai luồng ánh sáng đang đạt tới cực hạn lập tức bay về phía chiến hạm hình rắn ẩn nấp trong khoảng không sâu thẳm.
Vũ trụ nhỏ của thiếu niên với đôi mắt sáng, chiến hạm hình rắn giống như hạt bụi, giờ đang điên cuồng bay về phía sâu của khoảng không.
“Có ích không?”
Vừa dứt lời, một quả pháo hoa nhỏ bắn ra từ vũ trụ thu nhỏ trong tay thiếu niên.
“Trên đường, sau khi thu dọn xong chiến lợi phẩm, ta bắt đầu khởi động đại trận dung hợp hai giới.”
“Tuân lệnh!”
Trên thuyền Vạn Tinh, tất cả mọi người đều trở nên hưng phấn.
.....................
“Ha ha, lão đại nhắn cho ta nói rằng kế hoạch đã thành công, sắp khởi động đại trận dung hợp hai giới rồi.” Linh Việt tôn giả vui mừng như một đứa trẻ.
“Dung hợp hai giới, tranh đoạt số mệnh, đến lúc đó chúng ta chỉ cần đi theo lão đại, chí ít phần công đức đó của Nhân tộc trở thành Chân Tiên cũng không thể thoát khỏi.”
“Đi theo lão đại mấy ngàn năm rồi, chúng ta không phải là vì ngày hôm nay,” Một vị tôn giả khác cười nói, hắn áp chế tu vi mấy ngàn năm, cũng không chiếm được công đức của Nhân tộc này.
“Sau này phi thăng lên thế giới Đại Thiên, ta sẽ tiếp tục đi theo lão đại, không chừng có thể giả thành Kim Tiên.”
“Ngươi lại nằm mơ giữa ban ngày.”
Lúc này, trên bầu trời phòng tuyến biên giới của Thịnh Linh Châu, đột nhiên xuất hiện một Cung Tiên kéo dài đến chân trời, trực tiếp giết chết tất cả Yêu tộc tấn công phòng tuyến.
Ba vị Đại Thừa Kỳ tôn giả đi ra từ cung Long Tiên và ba mươi vị Đại Năng Độ Kiếp Kỳ bay về phía Tượng Châu.
“Đi theo ta vào Tượng Châu, tiêu diệt Yêu tộc.”
“Bất cứ ai có thể giết được Yêu tộc, có thể dựa vào xác chết để đổi điểm tích phân từ hội trưởng lão.”
Nhất thời tất cả tu sĩ đều hưng phấn, phóng về phía Tượng Châu, Yêu tộc với quy mô lớn ở ven đường bị Đại Thừa Kỳ tôn giả diệt sạch.
Theo sau ba vị Yêu Tôn, còn chưa nói gì, đã bị tôn giả kiếm tu Đại Thừa Kỳ cầm đầu lấy ra tiên khí kiếm Trảm Yêu chém chết.
Lúc này, Diệp Tiêu Dao ở phía sau nhìn thấy cảnh này liền nuốt nước bọt.
“Uy lực của tiên khí thật đáng sợ.”
“Nếu như ta cũng có một thanh kiếm Tiên thì tốt.” Diệp Tiêu Dao ứa nước miếng nói.
“Nghĩ gì thế, ngươi ở thế giới này, ta không hy vọng ngươi có thể lấy được kiếm Tiên.”
“Tiên khí, cho dù có đến thế giới Đại Thiên, chưa chắc Tiên Nhân cấp Chân Tiên đã có.” Lão Kiếm nói,
“Không phải là ngươi cũng có kho báu ở thế giới Đại Thiên à, nói là ta thăng cấp rồi thì có thể có được vô số tiên khí linh bảo.” Diệp Tiêu Dao nói.
“Nói thì không sai, nhưng cái này còn phải xem vào vận may của ngươi, nếu ngươi phi thăng lên một giới có kho báu của Bổn Tiên Đế, thì ngươi giàu to luôn đấy.”
“Nếu như không được, thì cứ kiếm lộ phí đàng hoàng trước đi đã rồi nói.” Lão Kiếm nói.