Chương 145: Lời thề thiên đạo của Lý Huyền Đạo
Chương 145: Lời thề thiên đạo của Lý Huyền Đạo
Sáng sớm, Từ Phàm từ trong Thời Gian Tiểu Ốc bước ra, Lôi Văn Khê đã chuẩn bị xong bữa sáng trên bàn.
“Văn Khê, sau này không cần đưa bữa sáng nữa.” Từ Phàm nói, gần đây hắn có chút bồn chồn, luôn cảm thấy sắp có chuyện gì lớn xảy ra, không phải là loại chuyện lớn bình thường.
Cho nên, hắn quyết định căn dặn trước, sau đó thì bắt đầu bế quan, dù sao tu vi cũng là khuyết điểm khó mà tu bổ, hiện tại càng ngày càng nhiều đệ tử luyện khí cao cấp, nói không chừng mười năm nữa là đợt đệ tử đầu tiên đạt đến Trúc Cơ kỳ.
“Đại trưởng lão, ta đã phạm sai lầm gì rồi sao?” Lôi Văn Khê tỏ vẻ đáng thương nói.
“Sắp tới ta sẽ bế quan, cho nên sắp tới đây ngươi không cần đưa cơm nữa.” Từ Phàm dịu dàng nói.
Lúc này, Lý Huyền Đạo mang theo vẻ mặt nghi ngờ bước vào trong tiểu viện của Từ Phàm.
“Sư phụ, đệ tử đến rồi.” Lý Huyền Đạo cung kính nói.
“Văn Khê, ngươi lui xuống trước đi.” Từ Phàm nói.
“Vâng.”
“Hôm nay ta chính là muốn nói chuyện với ngươi.”
Từ Phàm ra hiệu cho Lý Huyền Đạo ngồi bên cạnh mình.
“Ngươi là đệ tử thứ sáu của ta, mỗi đệ tử ta đều truyền thụ cho một món thần thông thích hợp với bọn họ.”
“Nhưng biểu hiện của ngươi thực sự hoàn hảo, thuật, khí, huyễn, hồn, kiếm, mỗi phương diện ngươi đều biểu hiện cực kỳ xuất sắc.”
“Cho nên, ta muốn hỏi ngươi, tương lai ngươi muốn phát triển phương diện nào.” Từ Phàm nhìn đệ tử giống như một vị đại lão của mình, nói.
Nếu hắn là thiên mệnh chi nhân, thì ngoại trừ linh căn, những phương diện khác đều rất hoàn hảo, đây chính là một bộ tiểu thuyết tu tiên kinh điển.
Nếu là chuyển thế chi nhân, vậy thì không cần nói, diễn xuất hoàn mỹ, tiên đế trọng sinh đi ngao du.
Hôm nay Từ Phàm định bế quan thử trước.
“Sư phụ, ta muốn đạo tẩu thuật.” Lý Huyền Đạo nói, đây là con đường mà hắn đặt ra sau khi vượt qua kiếp thứ bảy, các bài công pháp và pháp thuật thần thông đều đã chuẩn bị xong.
Đối với luyện đan và luyện khí, là thứ mà mấy đời trước hắn không đụng tới, cần pháp bảo gì, tự hắn luyện ra là được rồi.
“Giống đại sư huynh của ngươi sao, nhưng ta cảm thấy có một bộ thần thông thích hợp với ngươi hơn.” Từ Phàm lấy ra một ngọc giản đưa cho Lý Huyền Đạo.
Một bông hoa Bỉ Ngạn xuất hiện trên tay Từ Phàm, chính là bông hoa dẫn đường cho bộ thần thông này.
Lý Huyền Đạo dùng tinh thần lực xem qua ngọc giản, hắn đã bất ngờ bởi nội dung bên trong.
“Lúc mới bắt đầu không hề phát hiện ra, bây giờ ta phát hiện luân hồi chi lực trên người đồ nhi càng lúc càng nhiều rồi.” Từ Phàm mỉm cười nói.
Chết tiệt, vị sư phụ rẻ mạt này của ta rốt cuộc yêu nghiệt tới cỡ nào, mới có Trúc Cơ Kỳ mà đã nhận ra được luân hồi chi lực rồi.
Luân hồi chi lực chỉ bộc lộ khi hắn tu luyện công pháp và thần thông ở kiếp trước, bởi vì đây không phải là những thứ thuộc về thế giới này, cho nên khi xuất hiện bất thình lình, nhất định phải có luân hồi chi lực hộ tống bảo vệ, nếu không hắn sẽ bị thiên đạo của thế giới này xem là thứ dị giáo.
“Đồ nhi có thể giải thích cho ta biết một chút về luân hồi chi lực trên người ngươi được không?” Từ Phàm ôn hòa nói, nhưng hắn không biết rằng vào lúc này, tất cả đại bác và bảo khí thiên thương của cả đại trận hộ môn đang khóa chặt một mình Lý Huyền Đạo.
Muốn chạy trốn, một là chiến lực Luyện Hư Kỳ, hai là trực tiếp chạy trốn trong không gian.
Lúc này, Lý Huyền Đạo cảm thấy mình như một con gà con chui vào hang cọp.
Chết tiệt, đúng là cẩu thả, còn tưởng cấp cao nhất trong tông môn này là Nguyên Anh Kỳ, không cần phải lo, Lý Huyền Đạo nghĩ trong lòng.
Lúc này Lý Huyền Đạo dám chắc chỉ cần hắn nói dối một câu, lập tức sẽ biến thành một đống thịt bã, hắn đã trải qua loại chuyện này ít nhất ba lần, nhưng lần nào cũng bị tu tiên giả Hợp Thể Cảnh trở lên bắt được.
Đứng trước sự lựa chọn một lần nữa, hắn quyết định thú nhận.
Lý Huyền Đạo ủ rũ một lúc, chậm rãi nói: “Ta vốn là chân tiên trong thế giới U Minh Đại Thiên, do đột phá vô vọng tu hành nên tình cờ có được công pháp luân hồi chi đạo.”
“Cửu Thế Kim Tiên Quyết, đây là kiếp thứ tám của bổn tiên.”
Sau khi Lý Huyền Đạo nói xong, hắn nhìn Từ Phàm và chờ đợi câu hỏi của người đó.
“Chân tiên có thể sống được bao nhiêu năm?” Từ Phàm đột nhiên hỏi.
“Theo lý luận thì tuổi thọ của Chân Tiên là vô hạn.” Lý Huyền Đạo nói.
Đây chính là cực hạn sao, Từ Phàm buồn bã nghĩ.
“Nhưng chân tiên cũng sẽ gặp nạn kiếp, một vạn năm sẽ có một tiểu kiếp, ba mươi vạn năm sẽ có một đại kiếp, cho dù có là chân tiên lợi hại thế nào đi nữa cũng không thể chống đỡ được đại kiếp thứ chín này.”
“Cho nên thọ mệnh của chân tiên là ba mươi sáu vạn năm, vượt qua con số này, không đột phá kim tiên, dù là tiên đế cũng không cứu được.”
Lý Huyền Đạo không biết tại sao Từ Phàm lại hỏi vấn đề này, nhưng thành thật mà nói thì cái mạng nhỏ này của hắn cũng đang nằm trong tay Từ Phàm.
Nghe được những lời phía sau của Lý Huyền Đạo, Từ Phàm thở dài một hơi, xem ra chân tiên vẫn có giới hạn tuổi thọ.
Một túi linh thạch xuất hiện trước mặt Lý Huyền Đạo.
“Danh nghĩ sư đồ trước đây coi như phế, túi linh thạch này xem như là thiện ý của ta kết thiện duyên cùng đạo hữu.”
“Mong đạo hữu tiên lộ vĩnh xương, kim tiên thành đạo.” Từ Phàm chắp tay nói, hắn thầm nhủ trong lòng, làm hết nửa ngày, hóa ra là chân tiên, so với khởi đầu của tiên đế trong tiểu thuyết, thậm chí còn chưa đạt được mức trung bình.
Lý Huyền Đạo hiểu Từ Phàm muốn nói gì, hắn bảo mình rời khỏi Ẩn Linh môn.
“Đạo hữu, ta có thể ở lại được không, làm một đệ tử bình thường là được rồi.” Lý Huyền Đạo đẩy túi trữ vật chứa linh thạch trở lại.
“Đạo hữu biết ta đang lo lắng điều gì.” Từ Phàm đáp lại, ai có thể yên tâm để một tiên nhân chuyển sinh ở lại môn phái.
“Ta có thể phát lời thề thiên đạo, chỉ cần còn ở Ẩn Linh môn một ngày, thì ta chính là đệ tử của Ẩn Linh môn, hơn nữa sẽ không dùng bất cứ phương thức thủ đoạn nào làm tổn thương đến đệ tử của Ẩn Linh môn.” Lý Huyền Đạo nói, hắn đã trải qua hàng trăm kiếp tu hành luân hồi, điều này khiến hắn nhận thức rõ hơn mình là người như thế nào.
Hắn không có bản lĩnh lập môn phái, cũng không có tâm nhàn hạ để mà tán tu, là một kẻ lười nhác, điều quan trọng nhất với hắn chính là tìm một cây đại thụ thích hợp với mình, bảo vệ cho mình.
Tương lai đại thụ cũng là đại thụ, ở đây càng thích hợp với hắn hơn.
“Ta có thể được lợi ích gì.” Từ Phàm hỏi thẳng, đối diện với lão già trên vạn năm tuổi, không cần phải nói vòng vo.
“Đợi sau khi ta đạt đến Nguyên Anh Kỳ, trở thành tiên văn của Đại Thiên Thế Giới, công pháp và tiên đạo thần thông đều sẽ hiến cho đại trưởng lão hết.” Lý Huyền Đạo suy nghĩ một chút rồi nói.
Những thứ này hắn cũng chẳng quan tâm lắm, cho đi rồi bản thân hắn cũng chẳng mất mát gì, cứ coi như là kết thiện duyên, sau này trở thành kim tiên nói không chừng có thể gặp mặt.
“Những thứ này ngươi phải thêm vào trong lời thề thiên đạo.” Từ Phàm nói.
“Không thành vấn đề.” Lý Huyền Đạo đồng ý đáp.
“Được, hỏi ngươi một câu cuối cùng, đại cát đại lợi.”
Lý Huyền Đạo: ???
Sau khi thỏa thuận giao dịch, Từ Phàm và Lý Huyền Đạo cùng nhau phát lời thề thiên đạo, trong thế giới tinh thần của Từ Phàm, xuất hiện thêm một xiềng xích pháp tắc.
Lời thề Thiên Đạo thường là lời thề của tu tiên giả khi muốn cam đoan một điều gì đó rất quan trọng, nếu vi phạm cũng sẽ không để lại hậu quả nghiêm trọng, chỉ có điều đến khi thăng cấp lên đại cảnh giới, sẽ xuất hiện thiên ma. Hoặc là lúc độ kiếp, uy lực sẽ tăng lên gấp mấy lần.
Uy lực của thiên kiếp là dựa vào thực lực của bản thân mà quyết định mức độ của uy lực, nếu tăng lên gấp mấy lần, tu sĩ có lợi hại đến đâu cũng sẽ tiêu đời.
“Được rồi, nếu đạo hữu có hứng thú thì có thể tiếp tục làm đồ đệ của ta, nếu không có hứng thú, ta sẽ sắp xếp cho ngươi một cai ghế trưởng lão.” Từ Phàm nhìn Lý Huyền Đạo nói, theo kinh nghiệm của người này, khả năng làm vai chính rất thấp.
“Ta vẫn là nên làm đệ tử của sư phụ thì hơn, trọng sinh đến kiếp này thì dùng cái duyên của kiếp này vậy.”
Lý Huyền Đạo lại hành lễ với Từ Phàm, nói: “Sư phụ.”
Hắn có kinh nghiệm trải qua mấy trăm kiếp vốn không hề khinh thường người chỉ mới tới Trúc Cơ Kỳ như Từ Phàm, bởi vì hắn biết rõ, đại lão thì mãi mãi vẫn là đại lão, dù ngươi có dẫn trước một bước, cuối cùng cũng bị đại lão giết chết.
“Được, sa này không có việc gì thì qua đây uống trà, sẵn tiện bàn chuyệnc ủa Đại Thiên Thế Giới.” Từ Phàm nói.
“Được.”
Nhìn bóng lưng Lý Huyền Đạo rời đi, Từ Phàm thu hồi tất cả nòng ngắm đang nhắm vào Lý Huyền Đạo, ở bầu trời cách xa đảo Ẩn Linh ngàn dặm, mấy quả vệ tinh bảo khí ngũ giai thu lại mấy thanh trọng lực hợp kim siêu cứng đang lộ ra bên ngoài, sau đó bắt đầu ẩn giấu các lưới vệ tinh.
“Thiên cơ bảo khí của ta không có cơ hội ra tay, ta vẫn không biết nó có uy lực cỡ nào.”
Lúc này, Từ Phàm đột nhiên có hứng thú, trực tiếp mở ra bản đồ ảo của toàn bộ Cự Hồ rộng mười vạn dặm, chọn một hòn đảo nhỏ nằm cách đảo Ẩn Linh một trăm dặm.
Trên bầu trời hàng ngàn dặm, một quả bảo khí dưới sự điều khiển của Bồ Đào, nhanh chóng điều chỉnh phương hướng, một thanh trọng lực hợp kim siêu cứng phiên bản bảo khí phóng ra với tốc độ khó lường lao thẳng về phía hòn đảo đã chọn kia.
Một thanh trụ khổng lồ rộng một mét cao mười mét, kèm theo ánh lửa giống như một viên đạn nhắm chuẩn vào hòn đảo đó.
Ầm!
Lớp đất của toàn bộ hòn đảo đã trực tiếp được nâng lên cao một km, sau đó lại bị sóng dao động mãnh liệt truyền ra từ bên dưới đại địa dâng lên cao một vạn mét trên bầu trời.
Bên trên Cự Hồ rộng mười vạn dặm bỗng chốc dâng lên hàng ngàn con sóng lớn, toàn bộ hồ nước khổng lồ như đang run rẩy, vô số quái vật nấp ở tầng thấp nhất của hồ cũng không khỏi rùng mình, không dám đối mặt với thiên uy.
Lúc này, Giao Thủ Cự Quy cảnh giới Hóa Thần Kỳ cũng mang theo mười hai đứa con của nó trốn trong cái khe sâu dưới đáy hồ, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi tột độ, khi nãy chính mắt nó nhìn thấy cái trụ khổng lồ như thiên uy đang ầm ầm lao về phía hòn đảo nhỏ.
Nếu đánh trúng người, chắc chắn hậu quả khó mà tưởng tượng được.
Từ Phàm nhìn hình ảnh trong màn hình, và đảo Ẩn Linh khẽ rung lên, cảm thấy hắn chơi hơi lố rồi.
Đúng lúc này, một con sóng cực lớn cao mười ngàn mét ập vào đại trận hộ môn trên đảo.
Đại trận hộ sơn trên đảo Ẩn Linh giống như một tảng đá trên bờ biển, không có dấu vết rung chuyển.
“Đại trận hộ sơn tổn thất 0,5%, hiện đã được sửa chữa.”
“Kiểm tra uy lực của thiên tế bảo khí.” Từ Phàm nói, sức mạnh của thanh trọng lực này lớn hơn hắn nghĩ.
“Yêu thú Hóa Thần Kỳ bị giết bởi một đòn, yêu thú Luyện Hư Kỳ thì bị thương.” Bồ Đào đưa ra một số liệu mơ hồ.
“Nhưng mà, chỉ là lớp đầu tiên, sau này ta còn thắng cấp lên mấy lớp, như thế thì Ẩn Linh môn sẽ là nơi an toàn nhất.” Từ Phàm cân nhắc nói.
Trong lòng Từ Phàm, sự an toàn của đảo Âm Linh là tuyệt đối xếp đầu tiên, chỉ cần có cách gì mới, hắn sẽ lập tức vận dụng vào lớp phòng hộ của đảo Âm Linh.
Lúc này, bảo khí truyền tin của Từ Phàm vang lên, là tin nhắn cả chấp sự hội trưởng lão ở Tiên Thành Lâm Sâm truyền tới, nói là cảm nhận được sóng dao động vượt quá Hóa Thần Kỳ trên mặt Cự Hồ, có cần chi viện gì không.
Từ Phàm trả lời lại một câu không sao, nếu thật sự xảy ra chuyện, với tốc độ của các ngươi, muốn làm gì thì cũng muộn rồi.
Sau khi xử lý xong chuyện của Lý Huyền Đạo, Từ Phạm bắt đầu bước vào trạng thái bế quan.