Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 146 - Chương 146: Phường Luyện Khí Sa Điêu

Chương 146: Phường luyện khí sa điêu Chương 146: Phường luyện khí sa điêu



Nửa tháng sau, Từ Phàm bước ra khỏi Thời Gian Tiểu Ốc, nhìn thấy cả nhà Vương Vũ Luân đầy vẻ mệt nhọc.

“Có chuyện gì thế?” Từ Phàm vừa nói vừa nhìn Vương Vũ Luân đang hôn mê.

“Khi sắp đến gần Tiên Thành Lâm Sâm, thì đột nhiên ngất xỉu.” Vương Hướng Trì nói.

“Từ đại ca, tình trạng phu quân ta như thế nào vậy?” Mộ Dung Thiến Nhi lo lắng hỏi, sau khi nhìn thấy Từ Phàm, nàng cũng không còn luống cuống như lúc đầu.

Trên tay Từ Phàm lóe lên ánh sáng màu xanh lập lòe khẽ phủ lên trên trán của Vương Vũ Luân.

“Độc của yêu dục đã thâm nhập vào trong linh hồn rồi.” Từ Phàm đưa tay ra khỏi trán Vương Vũ Luân, hắn đã từng xem mô tả về loại độc này trong một cuốn bí tích. Chất độc này sẽ biến Nhân tộc thành một loài Yêu tộc khác loại, giống như hình thái của mộng ma.

“Làm sao để chữa khỏi độc yêu dục?” Mộ Dung Thiến Nhi vội vàng hỏi.

Vương Hướng Trì cũng đang nhìn Từ Phàm, trong ấn tượng của hắn thì không có thứ gì có thể làm khó được sư phụ.

“Độc yêu dục thì có hơi khó một chút, đợi Tinh Từ đến rồi tính.” Từ Phàm bảo Bồ Đào thông báo cho Lý Tinh Từ qua đây.

“Để Tinh Từ thám tra linh hồn của cha ngươi một chút, sau đó hắn còn phải đi sâu vào mộng cảnh của cha ngươi gọi ông ta tỉnh lại.”

Không lâu sau, Lý Tinh Từ đến tiểu viện của Từ Phàm.

“Sư phụ, bá mẫu, vương đại ca.” Lý Tinh Từ chào hỏi mọi người.

“Vương thúc xảy ra chuyện gì?”

“Linh hồn xảy ra chút vấn đề, cần ngươi kiểm tra một chút, sẵn tiện gọi Vương thúc ngươi tỉnh lại.” Từ Phàm nói, những chuyện này đáng lẽ hắn cũng có thể tự mình làm, nhưng nguyên tắc của hắn là thứ có thể nhờ cậy được thì tuyệt đối khong ra tay.

“Được.”

Lý Tinh Từ chỉ cần đặt ngón tay nhẹ lên trán Vương Vũ Luân, trong phút chốc, hắn đã xuất hiện trong một thế giới đầy dục vọng ngang tàng, điên cuồng vô độ.

Tất cả mọi người trong thế giới này đều điên cuồng trút hết dục vọng của mình, có những người ăn uống quá độ, hưởng thụ những món ngon khắp thiên hạ, có những kẻ khát máu tàn sát, điên cuồng giết hết những gì mà bản thân nhìn thấy, có những kẻ tự tư tự lợi, điêm cuồng chiến hữu mọi thứ mà hắn muốn, có những kẻ bản tính cuồng loạn…

Lý Tinh Từ chậm rãi bước đi trong thế giới dục vọng này, những kẻ điên cuồng xung quanh dường như đều không nhìn thấy hắn, sâu trong thế giới dục vọng này hắn đã nhìn thấy được Vương Vũ Luân đang bị dục vọng gặm nhấm.

Lúc này thần trí của Vương Vũ Luân khá là tỉnh táo, sau khi nhìn thấy Lý Tinh Từ, hắn thở phào nhẹ nhõm nói: “Xem ra đã an toàn đến Ẩn Linh môn rồi.”

“Tinh Từ, Từ đại ca nói ta còn cứu được sao?” Vương Vũ Luân hỏi.

“Sư phụ bảo ta qua đây xem thử tình trạng thế nào, trước mắt xem tình hình rồi nói, xem ra cũng không tệ.”

“Độc yêu dục ngấm vào tinh thần ta vẫn có thể giải quyết được, chỉ là linh hồn thì cần có sự giúp đỡ của sư phụ.”

Trên tay Lý Tinh Từ xuất hiện một bông hoa Bỉ Ngạn, sau đó nó hóa thành bột mịn theo gió bay đi, những nơi nó đi qua, thế giới dục vọng đều biết thành bột mịn.

Bột mịn mà thế giới dục vọng hóa thành cuối cùng lại ngưng tự thành sáu bông hoa dục vọng trong tay Lý Tinh Từ.

Lúc này, Vương Vũ Luân nằm ở trên giường nhẹ nhàng mở mắt ra.

“Từ đại ca, ta còn tưởng không gặp được ngươi nữa.” Vương Vũ Luân mừng rỡ nói.

“Sao có thể, ta chỉ cần thổi một hơi là có thể cứu ngươi dậy.” Từ Phàm cười nói, huynh đệ phúc lợi gấp một trăm lần, hắn thà để mình bị thương, cũng không thể để người đó xảy ra chuyện.

Lúc này, Lý Tinh Từ mở mắt ra nói: “Sư phụ, thương thế của linh hồn, ta không nắm chắc lắm, cái này phải nhờ người rồi.”

“Được, vết thương linh hồn thì dễ xử thôi, đợi sau khi ta thăng cấp Kim Đan Kỳ, một viên Thiên Hồn Đan thì có thể giải quyết rồi.” Từ Phàm nói, vết thương trên linh hồn, dùng linh đan thì có thể giải quyết, điều trị cá nhân ít nhiều cũng sẽ xuất hiện một chút vấn đề.

Thiên Hồn Đan là loại linh đan chỉ có luyện đan sư cấp tông sư mới có thể luyện chế ra được.

Nó có tác dụng thanh trừ chất độc của linh hồn và nuôi dưỡng linh hồn, những vết thương thông thường có liên quan đến linh hồn, chỉ cần một viên Thiên Hồn Đan là có thể giải quyết.

“Trong khoảng thời gian này, ngươi ở lại Ẩn Linh môn tịnh dưỡng đi, không chuyện gì thì đến hoa viên đi dạo, hoặc là đi câu cá gì đó, ta sẽ bảo Long Phúc mua Thiên Hồn Đan, mua không được thì đợi ta mười lăm năm sau thăng cấp lên Kim Đan Kỳ sẽ luyện chế cho ngươi.” Từ Phàm nói.

“Ừm, cũng chỉ còn cách này.” Vương Vũ Luân nói một cách yếu ớt.

“Đừng ỉu xìu như thế, nhân lúc này ngươi không tu luyện được thì đọc sách, tu tâm cảnh, như thế sau này thăng cấp lên Nguyên Anh cũng sẽ thuận lợi một chút.” Từ Phàm mỉm cười và vỗ vai Vương Vũ Luân.

Sau khi mọi người dùng bữa trong tiểu viện, Từ Phàm nhận được món quà giảm giá mà hắn luôn nghĩ tới

Bên trong đạo trường, Từ Phàm nhìn ba đồ đệ trước mặt, gật đầu hài lòng.

“Hướng Trì, thấy ngươi tiến bộ nhiều như vậy, ta cũng không tính toán chuyện ngươi nhiều năm không về.”

“Tu vi nhiều năm không tiến bộ, ngươi càng nên tìm sư phụ, sợ là ngươi đã quên, ta vẫn là sư phụ của ngươi.”

Lời nói của Từ Phàm khiến Vương Hướng Trì cúi đầu xuống, không nịnh thì tốt.

“Nhiều năm ngươi không về, đây là đồ đệ mà vi sư mới thu nhận, Lý Huyền Đạo, các ngươi giao lưu làm quen tý đi.”

Sau khi Từ Phàm nói xong, hắn rời khỏi đạo trường, bắt đầu bế quan.



Tại biên giới của Thịnh Linh Châu, vô số cự thương do băng tạo thành xuất hiện trên bầu trời, trực tiếp ghim xuyên qua hàng trăm yêu tộc đang chạy trốn.

Có mấy lang yêu tu vi Nguyên Anh Kỳ bị đạn xuyên giáp trực tiếp xuyên qua đầu.

Hàng chục mũi giáo bằng gỗ băng đang nhắm chính xác những con cá lọt lưới còn sót lại.

Kết thúc trận chiến, Từ Cương xuất hiện từ trên không trung nói: “Sao phải giữ lại toàn bộ thi thể, còn không cho huyết khí lan ra trên diện rộng.”

“Nhất định phải có lý do, đại ca, nếu ngươi tò mò có thể quay về hỏi.” Giọng Từ Nguyệt Tiên truyền đến.

Chính ngay lúc này, một bóng người nhanh nhẹn bỗng dưng xuất hiện bên cạnh Từ Cương, vung ra một kiếm, đầu của Từ Cương bị chặt lìa, máu tươi không ngừng phun ra.

Ngay lúc Miêu tộc xuất hiện và vung kiếm, cũng có tiếng súng vang lên, khi thủ cấp của Từ Cương rơi xuống đất, Miêu tộc đó cũng vong mạng.

Thân ảnh của Từ Nguyệt Tiên hiện ra, nhìn cái đầu của đại ca mình, nói: “Đại ca, chân thân mà ngươi nặn ra quả thật rất giống thật đấy.”

Lúc này thân ảnh trên mặt đất của Từ Cương biến mất, ngũ hành linh khí giữa thiên địa tụ lại, thân ảnh của Từ Cương lại xuất hiện.

“Đều là do sư phụ dạy giỏi.”

“Chỉ sau khi thật sự ra ngoài chiến đấu rồi mới phát hiện, từng câu nói của sư phụ đều rất có đạo lý.” Từ Cương mỉm cười nói, hắn chợt nhận ra rằng mình có chút nhớ sư phụ.

“Ha ha, sư phụ nói không sai, nhưng mà thế thân thần thông mà sư truyền cho ngươi ngay cả ta cũng có chút ngưỡng mộ.” Từ Nguyệt Tiên ghen tị nói, chiêu vô lượng phân thân cuẩ Từ Cương, cùng một cảnh giới thì khó mà giải được.

“Đây chỉ là ảo ảnh, hóa ảnh tam thế thân cường mà sư phụ truyền cho ngươi, đến cuối cùng chính là ba chân thân.” Từ Cương nói.

Ba người vừa trò chuyện vừa thu dọn thi thể của Yêu tộc dưới đất vào trong nhẫn không gian.

Doanh trại chính của tuyến phòng thủ Thịnh Linh Châu, trung tâm đổi điểm.

“Hai nghìn bốn trăm mười xác Yêu tộc Kim Đan Kỳ, một trăm năm mươi tư khôi lỗi Nguyên Anh Kỳ, tổng cộng là ba nghìn chín trăm năm mươi điểm.” Tu sĩ Nguyên Anh trực ca nói.

Sau khi cả hai đổi điểm xong, thì đi đến phố thương mại của đại doanh.

“Đại ca, mấy điểm này đổi được gì?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.

“Ta đã nghĩ xong rồi, ta muốn tặng cho sư phụ một món quà, trong danh sách trao đổi ta nhìn thấy cột luyện khí sư có bao hàm trọng bảo tiên văn.”

“Cần mười triệu điểm, hai chúng ta cố gắng, tranh thủ gom đủ trước khi Yêu tộc Tượng Châu ổn định lại.”

“Nghe nói khi luyện chế đạo khí cần có tiên văn, không biết sư phụ có không.”

“Lúc ta ra ngoài thì chưa đủ, công pháp thần khi nãy đều là sư phụ cho ta, lần này ta muốn tỏ lòng hiếu tâm một chút.” Từ Cương có chút xúc động nói.

Sau khi được Từ Phàm đưa về từ Khuyết Thiên Môn, mọi thứ của hắn đều là do Từ Phàm cho.

“Ta ủng hộ đại ca, nhưng ta cảm thấy ngoại trừ đổi tiên văn, thì cũng có thể đổi một viên linh đan thiên cấp.”

“Công pháp tu hành của sư phụ ta xem không hiểu, nhưng lần trước dáng vẻ đại nạn của sư phụ thực sự khiến ta sợ khiếp vía.”

“Cho nên có một viên linh đan thiên cấp kéo dài tuổi thọ, hồi phục vết thương, lần sau sư phụ cũng có thể an tâm thăng cấp.”

“Đổi ba triệu điểm.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Được, cái này cũng tạm.” Từ Cương gật đầu nói.

“Đi thôi, chúng ta đi xem tiểu huynh đệ Thiên Luyện xong rồi tiếp tục xuất phát, tiến sâu vào biên giới, thứ mạnh nhất ở đó chính là Yêu tộc Hóa Thần Kỳ, ta sáng ngươi tối, hoàn toàn không thành vấn đề.” Từ Cương tiếp tục nói.

“Được.”

Hai người đến một nơi tương đối hẻo lánh, nơi có một Thiên Luyện Khí Phường, chuyên nhận đặt các loại bảo khí, cao nhất là tứ giai.

Ngay khi hai người chuẩn bị bước vào Thiên Luyện Khí Phường, Từ Nguyệt Tiên đột nhiên nhìn thấy đối diện cũng có một phường luyện khí, công việc kinh doanh cũng giống nhau, quan trọng nhất là, nơi đó còn nhận đặt bảo khí ngũ giai.

“Đại ca, ngươi còn nhớ sư phụ có một vị bằng hữu tên alf Sa Điêu không?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.

“Có, lúc đó Sa Điêu sư thúc còn tặng cho chúng ta không ít đồ chơi.”

Từ Cương quay lại nhìn thấy là phường luyện khí Sa Điêu.

“Chúng ta đi xem có phải là Sa sư thúc không.” Từ Cương nói.

Lúc này trong cửa tiệm, Sa Điêu không có việc gì làm, đang suy nghĩ về món đạo khí đầu tiên của mình sau này.

“Hơn mười năm rồi, cũng không biết Từ sư đệ như thế nào, có thăng cấp Trúc Cơ chưa, con đường luyện khí có bị tụt lại không.” Sa Điêu thở dài.

Kể từ khi Khuyết Thiên Môn bị Yêu tộc tấn công hơn mười năm trước, hắn đã cùng sư phụ ở lại canh giữ cửa tiệm nhỏ này, để luyện chế bảo khí cho các tu sĩ lui tới trừ yêu, thu phí không mắc, miễn cưỡng có thể sống tạm qua ngày.

Bốn năm trước sư phụ hắn được Thiên Khí Tông mời đi, bây giờ cửa tiệm nhỏ này cũng chỉ còn lại mình hắn, cũng may cách đây không lâu tình cờ gặp được một tiểu bối của Thiên Khí Tông tới đây, không có chuyện gì cũng có thể tám chuyện.

Bây giờ hắn quăng hết danh sách các món bảo khí ngũ giai trở xuống lên phía trước, trước đây hắn bận tối mặt tối mũi, bây giờ lại thấy bắt đầu rảnh rỗi.

Lúc này, có hai tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đến cửa hàng.

“Tiệm chúng tôi không làm bảo khí dưới ngũ giai.” Sa Điêu nhẹ giọng nói.

Lúc này, Từ Cương và Từ Nguyệt Tiên đã tháo mặt nạ ra.

“Các ngươi là...”

“Từ Cương và Nguyệt Tiên!” Sa Điêu mừng rỡ thốt lên, hắn có quen với đồ đệ của Từ Phàm.

“Kính chào Sa sư thúc.” Hai người hành lễ.

“Ha ha, Sa sư thúc gì chứ, bây giờ đổi lại ta gọi các ngươi là tiền bối rồi.”

“Sư phụ các ngươi vẫn khỏe chứ?” Sa Điêu vui vẻ hỏi.

“Sư phụ rất tốt, nhưng thỉnh thoảng hắn vẫn thường nhắc đến Sa thúc.” Từ Cương nói.
Bình Luận (0)
Comment