Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1443 - Chương 1443: Hỗn Độn Thánh Nhân Cảnh

Chương 1443: Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh Chương 1443: Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh

Từ Phàm tự mình hóa thành một vòng xoáy lớn cắn nuốt vạn vật, Hỗn Độn chi kiếp hóa thành vật dinh dưỡng, không bến bờ tràn vào đến trong vòng xoáy lớn.

Lúc này, thế giới thể nội của Hồng Mông Thánh Quy bắt đầu run rẩy, sau đó tinh bích bốn phương thế giới bỗng nhiên vỡ ra bốn vết nứt lớn.

Vô cùng vô tận vật chất Hồn Độn chưa khai hóa vọt tới, hóa thành bốn đường dài dung nhập vào trong Hỗn Độn chi kiếp.

“Sư phụ không hổ là sư phụ, chúng ta độ Hỗn Độn chi kiếp, cửu tử nhất sinh, sư phụ độ kiếp trực tiếp tiến hành giai đoạn hóa Hỗn Độn cuối cùng.” Ý thức Từ Cương phụ thân vào con rối kinh ngạc tán thán.

“Chuyện này có là gì, trong tưởng tượng của ta, sư phụ độ kiếp, phỏng chừng cả vùng Hỗn Độn đều phải đến chúc mừng.” Từ Nguyệt Tiên cười, sờ tiểu bạch long nằm bò trên vai mình.

“Không biết sau khi sư phụ tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân sẽ mạnh bao nhiêu, có thể đối kháng với cường giả cấp Quốc chủ kia không.” Vẻ mặt Vương Huyền Tâm vô cùng mong chờ.

“Hẳn là có thể, nghĩ lại trước đây khi sư phụ vẫn là Luyện Khí kỳ, là có thể một người giết toàn bộ bầy yêu thú Kim Đan.”

“Sư phụ trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân, không nói trấn áp, đối kháng hẳn là không thành vấn đề.” Lý Tinh Từ sờ cằm nói.

Lúc đám người đang nói say sưa, cách hạch tâm của thế giới thể ngoại không xa, Hồng Mông Thánh Quy quay đầu nhìn Từ Phàm, trong ánh mắt lộ ra một tia thú vị, tựa như nhìn thấy đồ vật gì đó chơi vui.

Động tác của Hồng Mông Thánh Quy dẫn tới sự chú ý của Nhân tộc đang xem.

“Hồng Mông Thánh Quy này sẽ không quấy rầy sư phụ độ kiếp đấy chứ?” Vương Hướng Trì nói.

“Sẽ không, tính toán của sư phụ từ trước tới giờ đều không để sót gì, khẳng định sẽ cân nhắc cả Hồng Mông Thánh Quy vào.” Lý Huyền Đạo nói.

Đúng lúc này, một luồng ánh sáng ngũ sắc từ trong miệng Hồng Mông Thánh Quy sáng lên, hóa thành một cầu vồng bay đến trong Hỗn Độn chi kiếp.

Vòng xoáy to lớn vốn là màu hỗn độn, sau khi cầu vồng tiến vào thì biến thành ngũ sắc, nhìn từ đằng xa giống như một cái phễu lưu quang thải sắc, trông rất đẹp mắt.

“Ngươi xem, ta đã nói tính toán của sư phụ từ trước tới giờ đều không để sót gì mà.” Lý Huyền Đạo vô cùng kính ngưỡng nhìn hạch tâm cái phễu lưu quang thải sắc.

Làm suối nguồn hạnh phúc cá mặn của minhg, sư phụ ở trong lòng hắn quan trọng hơn mạng hắn ngàn lần, vạn lần.

“Tiểu sư đệ, gần đây có phát hiện chỗ nào chơi vui không?” Từ Nguyệt Tiên nhìn tiểu sư đệ vô cùng cá mặn, nằm thẳng này của mình, trong ánh mắt có một tí xíu hâm mộ.

“Nhị sư tỷ, ta vừa phát hiện được lối vào trực tiếp đại thế giới ở phần bụng hiện Hồng Mông Thánh Quy, nhưng còn chưa đi vào, ngày khác chúng ta có thể cùng đi xem xem.” Lý Huyền Đạo vội vàng trả lời.

“Được, chỉ ở mãi trong Tam Thiên giới cũng không có gì thú vị.”

Lúc hai người đang tán gẫu, sáu luồng khí tức pháp tắc chí cao đột nhiên từ trong Hỗn Độn chi kiếp phát ra.

Bốn hàng dài vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa tràn vào Hỗn Độn chi kiếp nháy mắt tăng lên gấp đôi.

Cái phễu lưu quang thải sắc lại khuếch trương ra mấy lần, trên không cái phễu có sáu viên thủy tinh pháp tắc chí cao đang dần ngưng tụ.

Sáu luồng khí tức chí cao pháp tắc từ đó khuếch tán ra, trực tiếp bao trùm toàn bộ thế giới thể nội.

Cuối cùng dưới sự dẫn dắt của khí tức pháp tắc chí cao này, pháp tắc chí cao của cả thế giới thể nội bị dẫn ra.

Sau khi cảm nhận được hết thảy, tất cả cường giả Nhân tộc nhanh chóng tiến vào trạng thái đốn ngộ, muốn bắt lấy cơ hội lĩnh ngộ một tia pháp tắc chí cao.

Lúc này, Vương Vũ Luân đang xem đại ca tốt độ kiếp bất chợt lòng có cảm giác, nhìn một khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa trong thế giới thể nội.

Hắn ở khu vực đó cảm nhận được pháp tắc chí cao thuộc về riêng hắn, hơn nữa cảm giác càng lúc càng mãnh liệt.

Lúc hắn đang muốn tìm tòi nghiên cứu, một viên thủy tinh pháp tắc chí cao to lớn trực tiếp từ khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa phá không mà đến, nhanh chóng bay về phía Vương Vũ Luân.

Trong thủy tinh pháp tắc chí cao, có một chiếc cần câu nho nhỏ.

Vương Vũ Luân còn chưa kịp phản ứng, thủy tinh pháp tắc chí cao liền bay vào trong ấn đường hắn.

Lúc này, Từ Phàm đang hấp thu dinh dưỡng, hơi nghi hoặc nhìn huynh đệ tốt của mình.

Trong cảm giác của hắn, có loại như pháp tắc chí cao Hỗn Độn hắn tụ tập bị huynh đệ tốt hấp dẫn đi.

“Hỗn Độn chi kiếp này hết khi nào vậy?” Từ Phàm cảm giác được Hỗn Độn Thánh hồn như thâm uyên của bản thân.

Trong không gian Hỗn Độn Thánh hồn của Từ Phàm, vô cùng vô tận Hỗn Độn chi kiếp hóa thành dinh dưỡng, chín phần mười bị hệ thống hóa thành tinh thần thủy tinh pháp tắc chí cao hấp thu.

Lấy trạng thái thủy tinh pháp tắc chí cao thôi diễn, ít nhất cần ngàn năm mới có thể đút nó ăn no.

Lúc này, trong thế giới thể nội của Hồng Mông Thánh Quy, có mấy chục loại pháp tắc chí cao hiển hóa.

Sau khi pháp tắc chí cao của hắn hiển hóa, lại có vô số loại pháp tắc chí cao không nhìn thấy đang âm thầm phun trào.

Loại tình cảnh này khiến cường giả Nhân tộc đang cảm ngộ pháp tắc chí cao có người đau đớn, có người hạnh phúc.

Hạnh phúc là nhóm Nhân tộc có thể chạm đến pháp tắc chí cao, chính mình có thể chạm đến pháp tắc chí cao, sau này có hy vọng trở thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cường giả.

Đau đớn là nhóm cường giả Nhân tộc không cảm nhận được, có lẽ điểm cực hạn của bản thân là ở cảnh giới này.

Lý Huyền Đạo mở mắt, cười ha ha nói ra: “Không nghĩ tới ta vậy mà có thể lĩnh ngộ được pháp tắc chí cao, nếu không về sau tu luyện nhiều hơn?”

“Sư đệ đúng là nên tu luyện nhiều hơn.” Chu Khai Linh cách đó không xa cũng mở mắt.

“Sư huynh thì sao, có cảm ứng được pháp tắc chí cao không?” Lý Huyền Đạo hỏi.

“Có hơi mơ hồ.” Chu Khai Linh thở dài.

“Vậy là tốt rồi!”

Tất cả Nhân tộc cường giả tu luyện, ba mươi năm thoáng chốc qua đi.

Cường giả Nhân tộc cảm ngộ xong pháp tắc chí cao mở mắt, phát hiện cái phễu lưu quang thải sắc vẫn còn y nguyên.

Sau đó lại qua trăm năm, cái phễu lưu quang thải sắc mới bắt đầu chậm rãi thu nhỏ.

Ngàn năm sau, cái phễu lưu quang thải sắc hoàn toàn tiêu tán, bóng dáng Từ Phàm xuất hiện trước mắt mọi người.

“Chúc mừng sư phụ tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân!”

“Chúc mừng sư tổ tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân!”

“Chúc mừng Đại trưởng lão tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân!”

“Chúc mừng Từ Thần sư tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân!”

Bốn âm thanh bất đồng vang vọng toàn bộ thế giới thể nội.

“Đều đứng lên đi.” Từ Phàm hơi mỉm cười nói.

Lúc này hắn đã là một cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh, nhất cử nhất động đều có thể dẫn tới Hỗn Độn lay động.

“Vì chúc mừng ta trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân, một năm sau, ta vì toàn bộ Nhân tộc truyền đạo.”

“Về sau, ta sẽ mang Tam Thiên giới trở về vùng Hỗn Độn, Nhân tộc chúng ta, chắc chắn sẽ đặt chân lên đỉnh phong!” Giọng nói của Từ Phàm truyền đến trong tai tất cả Nhân tộc.

Sau khi nói xong những lời này, Từ Phàm bước ra một bước, xuất hiện trước mắt Hồng Mông Thánh Quy.

Từ Phàm hóa thành Hỗn Độn Pháp Tướng ngoài thân, vừa vặn lớn cỡ đầu của Hồng Mông Thánh Quy.

“Đa tạ tiền bối.” Từ Phàm cảm tạ nói.

Lúc hắn đang độ Thánh Nhân chi kiếp, Hồng Mông Thánh Quy cảm thấy hứng thú tiện tay dẫn đưa vào pháp tắc chí cao của thế giới thể nội.

Khiến Từ Phàm bất chợt lĩnh ngộ mấy chục loại pháp tắc chí cao.

“Thật lâu chưa từng thấy sinh linh thú vị như ngươi, ngộ tính của ngươi là thuộc nhóm mạnh nhất ta từng thấy.”

“Tu luyện cho tốt, nói không chừng ngày sau ta còn cần ngươi giúp ta một tay.”

Một ý niệm truyền đến trong đầu Từ Phàm.

“Đại ân của tiền bối, vãn bối suốt đời không quên, ngày sau có năng lực, chắc chắn dốc hết toàn lực báo đáp tiền bối.” Giọng điệu Từ Phàm kiên định nói.
Bình Luận (0)
Comment