Chương 1442: Hỗn Độn chi kiếp
Chương 1442: Hỗn Độn chi kiếp
“Đều là ảo giác, đừng coi là thật.”
Từ Phàm nói, bắt đầu sửa chữa trận pháp trong nội bích của tiểu thế giới, để nó gia tốc cho Từ Cương khôi phục.
“Sư phụ, bao lâu nữa ta có thể khôi phục lại?” Từ Cương không nhịn được hỏi.
“Còn sớm, muốn khôi phục lại trạng thái toàn thịnh của ngươi, ít nhất cần trăm vạn năm, ngưng tụ thân xác cũng phải tốn mười vạn năm, đừng nghĩ quá nhiều, yên tâm ở đây.”
Lúc này, lối vào tiểu thế giới lấp lóe một trận, một nhà Từ Linh Đài đi đến.
“Bái kiến sư tổ.” Từ Linh Đài mang theo cả nhà hành lễ nói.
“Đứng dậy đi, ở nơi này không cần hành lễ.” Từ Phàm phất tay ngăn trở đám người.
“Sư tổ, khi nào cha ta có thể khôi phục?” Từ Linh Đài không kịp chờ hỏi.
“Gấp làm gì, tầm một trăm vạn năm là khôi phục thôi.” Từ Cương giành trước trả lời.
“Còn hơn một trăm vạn năm nữa sao…”
Từ Phàm nhìn Từ Linh Đài vẫn là Đại Thánh Nhân cảnh hỏi: “Hơn một trăm vạn năm, chờ sau khi ngươi tu luyện tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh là cũng gần đến rồi.”
Nghe được lời Từ Phàm nói, Từ Linh Đài ngượng ngùng vò đầu nói: “Khiến sư tổ thất vọng rồi, hiện tại ta còn chưa tấn cấp đến cảnh giới Hồn Độn Thánh Nhân.”
“Không sao, thật ra ta vẫn thích đệ tử tu luyện từng bước, tu vi từ từ lên tăng lên như ngươi, như vậy tiềm lực rất lớn.”
“Có thể chiếu cố tốt cả tu luyện và gia đình, mạnh hơn người chỉ biết một lòng tu luyện nhiều.” Từ Phàm nhìn một nhà Từ Linh Đài, khích lệ nói.
“Sư phụ, Linh Đài chính là bình thường lười nhác tu luyện, nào có tốt như ngươi nói.” Từ Cương quăng cho nhi tử mình một cái liếc mắt.
“Ta cảm thấy không tệ thì không tệ, loại tu luyện tu thành suy nghĩ cứng nhắc như ngươi mới là làm trái ước nguyện ban đầu của đại đạo.”
Từ Phàm nói, lấy ra một viên thủy tinh pháp tắc chí cao bắt đầu hòa tan lực lượng chí cao trong thủy tinh, để nó che kín đều cả tiểu thế giới.
“Được rồi, ta không quấy rầy một nhà các ngươi nữa.” Từ Phàm nói xong bèn rời đi.
Ban đêm, Từ Phàm nằm trên ghế dựa nhìn tinh không, phá giải hệ thống trong tiên hồn.
Theo giải mã hệ thống, Từ Phàm càng lúc càng cảm giác chính mình đã chạm đến cực hạn của hệ thống.
“Lại thêm ngàn năm, toàn bộ hệ thống sẽ không hề giữ lại hiện ra trước mặt ta, không biết sẽ có biến hóa mới hay không?” Từ Phàm nhìn tinh không, yên lặng nói.
Lúc này một bóng dáng xinh đẹp đi tới bên cạnh Từ Phàm, tựa vào trong ngực Từ Phàm.
“Phu quân, những năm này ngươi ở bên ngoài nhất định đã chịu không ít khổ rồi nhỉ.” Trương Vi Vân vuốt ve khuôn mặt Từ Phàm nói.
“Lấy bản lĩnh của phu quân ngươi, chuyện gì có thể làm ta chịu khổ được.” Từ Phàm cười nói.
“Khoảng thời gian ngươi đi, ta vẫn luôn bế quan, ý đồ đột phá đến cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân, đến khi đó có thể giúp ngươi một chút.”
“Kết quả ngươi trở về, ta vẫn là Đại Thánh Nhân cảnh, phu quân, ngươi nói ta có phải rất ngốc hay không?” Trương Vi Vân thở dài hỏi.
“Sao lại thế, chỉ là vì ta không ở đây, tâm cảnh ngươi loạn mà thôi.”
“Hiện tại ta bù đắp những gì ta thiếu ngươi.”
Từ Phàm nói, chậm rãi đứng dậy ôm Trương Vi Vân đi vào phòng.
Chín trăm năm sau.
Hồng Mông Thánh Quy to lớn như vùng Hỗn Độn bước từng bước ổn định tiến lên trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.
Mỗi bước chân rùa to lớn đều chấn động khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá xung quanh.
Bên ngoài Tam Thiên giới, Từ Phàm mang theo một đám đệ tử mạch Luyện Thể quan sát toàn bộ Hồng Mông Thánh Quy.
“Cảnh giới thân xác của Hồng Mông Thánh Quy thuộc đỉnh phong vùng Hỗn Độn, các ngươi quan sát lại lần nữa, nếu như có thể lĩnh hội một ít trong đó, cảnh giới lại tăng lên cũng không thành vấn đề.” Từ Phàm nói với các đệ tử.
Hùng Lực nhìn hình dáng cả con Hồng Mông Thánh Quy, trong nhất thời, toàn bộ tâm thần đều bị hấp dẫn vào.
Đệ tử mạch Luyện Thể bị hấp dẫn không phải số ít.
Sau đó tất cả đệ tử mạch Luyện Thể đều bị Hồng Mông Thánh Quy hấp dẫn.
“Bồ Đào, trông coi kỹ bọn họ.”
Sau khi phân phó xong, Từ Phàm bèn rời đi, bởi vì hắn cảm giác được, quả cầu phù văn hệ thống trong tiên hồn đã phá giải đến cực hạn, chỉ thiếu chút nữa là có thể hoàn toàn cởi bỏ.
Trong không gian tiên hồn, quả cầu phù văn hệ thống vốn thu nhỏ lại trở nên lớn như tinh thần.
Khác với tinh thần bị xiềng xích phù văn quấn quanh vốn có, lúc này quả cầu phù văn hệ thống càng giống một viên thủy tinh thuần khiết không tì vết.
Mà Từ Phàm nhìn trạng thái cuối cùng của quả cầu phù văn hệ thống, miệng khiếp sợ từ từ mở lớn.
“Thủy tinh pháp tắc chí cao lớn như tinh thần!”
Cảm nhận được lực lượng chí cao nồng đậm phát tán ra trên quả cầu phù văn hệ thống, Từ Phàm kinh ngạc.
Hắn nghĩ tới vô số loại khả năng sau khi giải mã xong hệ thống, nhưng cố tình không nghĩ tới quả cầu phù văn hệ thống cuối cùng lại biến thành một viên thủy tinh pháp tắc chí cao lớn như tinh thần.
“Thủy tinh pháp tắc chí cao tinh khiết, có thể chuyển hóa thành bất cứ pháp tắc chí cao nào.”
Từ Phàm bây giờ có cảm giác như bị niềm vui bất ngờ đập trúng.
Lúc này, một luồng khí thế to lớn từ trên người Từ Phàm khuếch tán ra.
Bên ngoài Tam Thiên giới, một Hỗn Độn chi kiếp to lớn đang ngưng tụ.
Vô số vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa dung nhập vào trong Hỗn Độn chi kiếp đang ngưng tụ.
Hồng Mông Thánh Quy vốn đang nhàn nhã đi đường chợt ngừng lại, trong ánh mắt vô cùng nghi hoặc.
Nhưng nghi hoặc không bao lâu, Hồng Mông Thánh Quy liền cắm rễ tại đây, cuối cùng một luồng lực lượng chí cao đặc biệt khuếch tán, bắt đầu mở rộng ra toàn bộ thế giới thể ngoại.
Lúc này tất cả cường giả Nhân tộc trong Tam Thiên giới đều cảm giác được, thế giới bên ngoài Tam Thiên giới bắt đầu biến hóa.
Trở nên càng hoàn chỉnh hơn, càng kiên cố hơn.
Mà lúc này Từ Phàm đã xuất hiện trong Hỗn Độn chi kiếp.
“Không ngoài dự đoán, quả nhiên là Hỗn Độn chi kiếp bản đỉnh phối.” Từ Phàm nhìn vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa trong Hỗn Độn chi kiếp kia nói.
“Chủ nhân, cần hỗ trợ không?” Bồ Đào hỏi thăm.
Từ Phàm chưa từng có sắp xếp gì để hắn độ Hỗn Độn chi kiếp.
“Không cần, Hỗn Độn chi kiếp nho nhỏ này còn chưa sinh ra được uy hiếp với ta.”
Thế giới vô tự từ trên người Từ Phàm triển khai, nháy mắt bao phủ lại toàn bộ Hỗn Độn chi kiếp.
Nhiều loại pháp tắc chí cao khí tức xuất hiện trên người Từ Phàm.
“Quy tắc, chưởng khống, định nghĩa.”
Dưới thế giới vô tự, những vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa trở nên đặc biệt dịu ngoan, biến thành từng luồng năng lượng đặc thù dung nhập vào trong cơ thể Từ Phàm.
Hỗn Độn chi kiếp vốn có biến thành thuốc đại bổ của Từ Phàm.
“Đây là Hỗn Độn chi kiếp sao?” Nguyên chủ nghi hoặc nói.
“Hẳn là vậy, nếu không Từ thần sư không cần phải làm ra thế trận lớn như vậy.” Ma chủ ở bên cạnh nói.
“Không biết sau khi Từ Thần sư tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân sẽ là một phen cảnh tượng như thế nào.” Hoàng Sơn có pần mong chờ nói.
“Cảnh tượng thế nào thì không biết, nhưng Minh tộc nhất định sẽ xui xẻo.” Nguyên chủ nghiến răng nói.
“Đúng vậy, Minh tộc ắt phải xui xẻo.” Ma chủ nói.
Hiện tại đại địch số một của Nhân tộc chính là Minh tộc.
Một con rối lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Từ Nguyệt Tiên.
“Rốt cuộc sư phụ cũng tấn cấp đến cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân.” Con rối mở miệng chậm rãi nói.
“Đúng vậy, dựa theo trước kia, cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cảnh ở trước mặt sư phụ chỉ có thể bị tùy ý bắt chẹt.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Đại sư huynh, khôi phục nhanh lên, sau này đi với sư phụ cùng nhau đi trấn áp Minh tộc.” Vương Huyền Tâm cách đó không xa nói.