Chương 1448: Tụ họp
Chương 1448: Tụ họp
Phượng Trường Ninh nghe được lời này, trong ánh mắt có chút không tự nhiên.
“Bệ hạ, ta đi cầu kiến Thánh chủ Nhân tộc thỉnh cầu sắc phong.” Sư Triển đứng ra nói.
Bây giờ Sư Triển đã là người có quyền vị cao nhất chỉ dưới Phượng Trường Ninh.
“Được, nhờ ngươi thay ta biểu đạt kính ý của ta đối với Thánh chủ Nhân tộc.” Phượng Trường Ninh nói.
“Tuân lệnh.”
Không bao lâu sau, một hạm đội tiên chu lớn từ chủ thế giới Cửu Phượng Tiên đình xuất phát.
Ẩn Linh môn, Từ Phàm nhìn Sư Triển đã là Đại Thánh Nhân cảnh, không khỏi nở nụ cười.
“Quyển sách ta cho ngươi trước đây, ngươi chưa từng dùng tới, ngươi nói ngươi từ bỏ, nhưng ta thấy bây giờ ngươi vẫn còn độc thân một mình kìa.” Từ Phàm nhìn Sư Triển, trêu chọc nói.
“Thánh chủ, làm ngươi thất vọng rồi.” Sư Triển xấu hổ nói.
“Con đường của mình tự mình đi, ta có thất vọng hay không, không quan trọng.” Từ Phàm mời Sư Triển ngồi xuống, Bồ Đào dâng trà.
“Theo lý thuyết, những năm này ngươi đi theo Phượng Trường Ninh có thể phát triển được một Tiên đình lớn như thế thật sự không dễ.”
“Chuyện sắc phong, chỉ là dựa theo quy củ ta định xuống, Vương triều Cửu Phượng các ngươi sau này muốn phát triển thế nào?” Từ Phàm hỏi.
“Trường Ninh muốn đợi sau khi thực lực đủ thì rời Tam Thiên giới đánh ra ngoài.” Sư Triển thành thật nói.
“Ý nghĩ không tệ, trên thực lực còn có một vài trở ngại, có muốn ta giúp ngươi hay không?”
Từ Phàm nghĩ đến cảnh gặp gỡ Sư Triển lúc ban đầu khi Ẩn Linh môn mới vừa thành lập.
“Thánh chủ, không cần, Trường Ninh đã thi triển bí pháp ngưng tụ khí vận chi lực của sáu Đại Tiên giới, có thể thúc đẩy sinh ra một cường giả Hồn Độn Thánh Nhân cảnh.” Sư Triển nói.
Một cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh đã đủ để trấn thủ một đại thế giới.
“Được rồi, các ngươi có ý nghĩ của mình, ta không nhúng tay vào nữa.”
“Lại nói chúng ta cũng như là bằng hữu cũ, sau này đến tông môn tìm ta ôn chuyện nhiều hơn, ta rất hoan nghênh các ngươi.” Từ Phàm nhẹ nhàng nói.
“Ta biết rồi.” Sư Triển gật đầu nói.
Cương vực Cửu Phượng Tiên đình đột nhiên bị một luồng thánh quang bao phủ.
Một quyển Thánh Quang thư quyển lớn như Tiên giới lớn chậm rãi mở ra.
Tiểu Quang xuất hiện trên Thánh Quang thư quyển, trong tay cầm một tiên ấn.
“Cửu Phượng Tiên đình, ngoài lễ chiến, trong có phồn hoa tiên thịnh, qua năm mươi vạn năm phát triển, đã định hình dáng Tiên đình.”
“Hiện sắc phong Cửu Phượng Tiên đình chính vị!!”
Giọng Tiểu Quang truyền khắp toàn bộ Cửu Phượng Tiên đình.
Trong nháy mắt đưa tới tiếng hoan hô của tất cả Nhân tộc trong Cửu Phượng Tiên đình.
Được Thánh chủ Nhân tộc sắc phong, chính là nhận được sự công nhận của Nhân tộc chính phái.
Phượng Trường Ninh đứng bên ngoài chủ thế giới Tiên đình, ánh mắt có phần phức tạp nhìn quang quyển.
“Nếu như trước đây…” Phượng Trường Ninh yên lặng nói trong lòng.
Lúc đang hồi ức, một tiên ấn tản ra khí vận Nhân tộc xuất hiện trước mặt Phượng Trường Ninh.
“Hiện phong Phượng Trường Ninh làm Cửu Phượng Tiên đình chi chủ.” Quang quyển chậm rãi khép lại, hóa thành một tiên chỉ rơi vào trong tay Phượng Trường Ninh.
Dị tượng biến mất, Cửu Phượng Tiên đình chi chủ, vẫn đang trong hồi ức.
Bên trên Tam Thiên giới, Vương Vũ Luân đang ngồi trong một vùng hư không thả câu.
Bóng dáng Từ Phàm yên lặng xuất hiện sau lưng hắn.
“Cũng đã lâu như vậy, còn chưa ngộ thấu?” Từ Phàm hỏi.
Cảnh thủy tinh pháp tắc chí cao tiến vào ấn đường huynh đệ tốt khi trước, hắn cũng nhìn thấy.
Vốn cho rằng là một trận tạo hóa của huynh đệ tốt, đâu nghĩ được tình thế phát triển lúc sau có chút không đúng.
“Đừng nói là ngộ thấu, bây giờ cần câu của ta thả câu vạn vật trong hư không đều có hơi tốn sức.” Vương Vũ Luân thở dài nói.
“Chuyện gì thế, một khối thủy tinh pháp tắc chí cao lớn như vậy cũng không có điểm thấu được ngươi à.” Từ Phàm cười ha ha ngồi xuống bên cạnh Vương Vũ Luân.
“Từ sau khi khối thủy tinh pháp tắc chí cao kia tiến vào ấn đường của ta, liền tạo thành một tấm màng trên Hỗn Độn Thánh hồn của ta.”
“Muốn đột phá chỉ có thể dùng pháp tắc chí cao của bản thân, hiện tại ta bị vây khốn rồi.” Ánh mắt Vương Vũ Luân ưu buồn nhìn về trước.
Hắn đã ở đây thả câu rất lâu, nhưng vẫn ở trạng thái không câu được gì.
“Đáng tiếc ta giúp không giúp được gì, bình cảnh này chỉ có thể tự ngươi nhảy qua.” Từ Phàm vỗ vai huynh đệ tốt.
“Từ từ đến, dù sao có Từ đại ca ở đây, thời gian không thành vấn đề.” Vương Vũ Luân nói, trực tiếp nâng cần thu dây.
Một cái bàn xuất hiện giữa hai người, cuối cùng một dòng sông mỹ thực cỡ nhỏ xoay quanh trên mặt bàn.
Hai bình rượu lớn được Từ Phàm lấy ra, một người một bình.
“Thiên Hi Hoa tửu, có thể uẩn dưỡng Hỗn Độn Thánh hồn, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân uống vào cũng có thể hơi say, là rượu ngon hiếm thấy.” Từ Phàm giới thiệu.
Ánh mắt Vương Vũ Luân sáng lên, gần đây không câu được gì nên cũng hơi hậm hực, cần gấp một loại rượu có thể say.
Hai huynh đệ ở bên ngoài Tam Thiên giới uống rượu.
“Từ đại ca, rượu không tệ, đồ ăn càng ngon hơn.” Vương Vũ Luân hơi say, trong lòng tràn ngập một loại cảm giác huyền diệu.
“Đó là đương nhiên, dòng sông mỹ thực này là do ta tự mình ngưng tụ, trong tất cả vùng Hỗn Độn ta du lịch, thức ăn trong dòng sông mỹ thực ta ngưng tụ thuộc loại số một.” Từ Phàm phóng khoáng phất tay nói.
“Ha ha, Từ đại ca, trước đây khi hai ta gặp nhau, ta đã cảm thấy đi theo ngươi, nhất định sẽ có đồ tốt.”
“Kết quả vừa đi theo đã nhiều năm như vậy.”
“Từ đại ca, cảm tạ ngươi chiếu cố nhiều năm như vậy.” Vương Vũ Luân nâng ly nói.
“Giữa huynh đệ chiếu cố lẫn nhau, đường về sau rất dài, huynh đệ chúng ta còn phải cùng nhau đi tiếp.” Từ Phàm cũng đã hơi say.
Lúc này, đôi vợ chồng trẻ rèn luyện thể xác từ Thánh Quang tinh thần trở về, nhìn thấy Từ Phàm và Vương Vũ Luân uống rượu ở bên ngoài Tam Thiên giới.
“Hùng Lực, nhìn thấy hai bình rượu trước mặt Đại trưởng lão và Vương trưởng lão hay không, có thể để cho Hỗn Độn Đại Thánh Nhân có men say khẳng định là rượu ngon hiếm thấy.” Tráng Linh chảy nước miếng nói, nàng cũng là kẻ yêu thích rượu ngon.
“Thế nào, ngươi còn muốn đi uống ké rượu?” Hùng Lực cũng chú ý tới hai bình rượu đó, càng chú ý tới dòng sông mỹ thực trên bàn.
“Hai người các ngươi đừng đứng đó nói thầm, nếu muốn uống rượu thì cứ đến.” Giọng Từ Phàm vang lên.
Sau đó không chờ hai người phản ứng lại, liền trực tiếp bị kéo đến bên cạnh Từ Phàm.
“Vui một mình không bằng vui chung, đôi vợ chồng trẻ các ngươi xem như bắt kịp.”
Từ Phàm vung tay lên, cách đó không xa xuất hiện một cái bàn tròn, phía trên lượn vòng một dòng sông mỹ thực cỡ nhỏ, còn có hai bình Thiên Hi Hoa tửu.
“Một người một vò vừa vặn có thể say, không thể uống nhiều.” Từ Phàm phất tay, để đôi vợ chồng trẻ này tự mình đi ăn.
Ngay lúc này, Tam Trùng mang Tiểu Quang mặt đầy ngượng ngùng cũng xuất hiện cách Từ Phàm không xa.
“Đều ngồi vào đi, hôm nay vui vẻ, đến bao nhiêu ta mời bấy nhiêu.”
Vương Vũ Luân nghe được lời này, lúc này gọi các hồng nhan tri kỷ tới.
Trong lúc nhất thời, các loại nữ tử tuyệt sắc xuất hiện bên cạnh Vương Vũ Luân.
Một con tiểu miêu lông trắng tinh ghé vào trên đầu Vương Vũ Luân, tay trái cũng quấn lên một con tiểu bạch xà.
Từ Phàm nhìn cảnh âm thịnh dương suy này, chợt cảm thấy đã rất lâu tông môn không liên hoan.
“Bồ Đào, gửi tin cho các đệ tử, trưởng lão ở Tam Thiên giới, tới đây liên hoan.” Từ Phàm phân phó.
Sau khi phân phó xong, một Thiên Thủ Hư Tượng to lớn xuất hiện phía trên Tam Thiên giới.
Sinh Cơ tinh thần lại hiển hiện phía sau Thiên Thủ Hư Tượng.
Sau đó dưới thao tác của Thiên Thủ Hư Tượng, từng dòng sông mỹ thực từ trên người hắn bay ra.
Lúc này, tất cả các đệ tử Ẩn Linh môn đều xuất hiện bên ngoài Tam Thiên giới.