Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1456 - Chương 1456: Pho Tượng Thuỷ Tinh Đỏ

Chương 1456: Pho tượng thuỷ tinh đỏ Chương 1456: Pho tượng thuỷ tinh đỏ

“Ta không có diệt Nhân tộc đã là nhượng bộ, hôm nay đồ đệ ngươi nhất định phải chết!”

Nhân quả cấp bậc pháp tắc chí cao hóa thành lợi kiếm, muốn chém tới dòng sông thời gian Hỗn Độn.

Muốn hoàn toàn diệt tuyệt một Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, chỉ có hoàn toàn xóa bỏ trên cấp bậc nhân quả mới xem như giết chết.

“Định!”

Hư ảnh dòng sông thời gian Hỗn Độn biến mất, thay vào đó là một Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi.

Ánh mắt Từ Phàm nghiêm trọng nhìn vị trí ý chí của Thánh chủ Minh tộc.

Hắn biết, nếu như chỉ diệt Từ Cương có thù riêng với Minh tộc, Thánh chủ khác sẽ không xuất thủ.

“Từ Cương, về Tam Thiên giới!”

Một đại thủ từ Tam Thiên giới duỗi ra, không nói lời nào túm Từ Cương về lại Tam Thiên giới.

Nếu không làm như vậy, Từ Phàm sợ đồ đệ ngốc này sẽ trực tiếp anh dũng hy sinh.

“Sư phụ!!”

Giọng Từ Cương chấn động bên ngoài Tam Thiên giới.

“Từ Đại sư, để ta xem ngươi có thể bảo vệ đồ đệ ngươi được bao lâu.”

Thanh lợi kiếm từ nhân quả chí cao biến thành đổi hướng, chém về phía Tam Thiên giới.

Bên ngoài Tam Thiên giới, pháp tắc chí cao quanh người Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi phun trào.

Tất cả thần thuật chí cao bảo hộ bên ngoài Tam Thiên giới đều tinh hoá, ngăn cách tất cả nhân quả.

“Ngươi biết không, trong mắt tồn tại cấp bậc như ta, ngoài tộc đàn ra, tất cả đều là sâu kiến.”

“Tồn tại của Hồng Mông Luyện Khí sư, nói trắng ra, chỉ là sâu kiến có thể trợ giúp được tồn tại bọn ta mà thôi.”

“Nhận rõ hiện thực đi, đừng phản kháng nữa.”

Lợi kiếm nhân quả đâm vào trên ngoại bích Tam Thiên giới.

Răng rắc!

Như thuỷ tinh vỡ vụn, vô số vết nứt vỡ ra tại chỗ lợi kiếm đâm trúng.

“Lấy Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh cản ta lâu như thế, ngươi có thể kiêu ngạo.”

Cùng với lời của Thánh chủ Minh tộc, lợi kiếm nhân quả đột ngột đâm vào Tam Thiên giới.

Lúc này, khí thế quanh người Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi bên ngoài Tam Thiên giới tăng mạnh, cảnh giới trực tiếp bước vào Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cảnh đỉnh phong.

Sau đó, lại có rất nhiều thủy tinh pháp tắc chí cao vỡ vụn, tất cả đều dung nhập vào trong cơ thể Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi.

Một cự thủ từ phía sau Thiên Thủ Hư Tượng duỗi ra, trực tiếp thăm dò vào Tam Thiên giới.

Thanh lợi kiếm nhân quả bị cự thủ rút ra từng chút một.

Cho đến khi rút ra khỏi Tam Thiên giới, Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi mới bóp nát lợi kiếm nhân quả.

“Coi khinh ngươi rồi.”

Hỗn Độn chi khí bên ngoài Tam Thiên giới phun trào một trận, một cự thủ to lớn như Tam Thiên giới xuất hiện.

Cự thủ duỗi ra một ngón trỏ chậm rãi điểm tới Tam Thiên giới, vị trí trung tâm của nó chính là Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi.

“Haiz!”

“Quá mức!” Hai âm thanh đồng thời vang lên, cự thủ phía trên Tam Thiên giới bị chấn nát.

“Báo thù thì được, nhưng ngươi không thể hủy hoại đại thế giới Nhân tộc, có bản lĩnh thì tự mình thăm dò vào trong dòng sông thời gian Hỗn Độn đi chém giết.” Giọng nói của Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang vang lên.

“Thù riêng bọn ta mặc kệ, nhưng muốn hủy hoại đại thế giới Nhân tộc, không được.” Thánh chủ tộc Thiên Thương nói.

“Được lắm, các ngươi chờ đó!”

Thánh chủ Minh tộc biến mất, vùng Hỗn Độn này lại rơi vào yên tĩnh.

“Từ Thần sư, lợi hại.” Thánh chủ tộc Thiên Thương nói.

“Nếu như hoàn toàn phụ thuộc Đế quốc Thánh Quang, chuyện này ta quản.” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang nói.

“Đa tạ hai vị tiền bối xuất thủ.” Từ Phàm cảm tạ nói.

“Nghĩ kỹ sau này nên làm thế nào, trong khoảng thời gian gần Thánh chủ Minh tộc phỏng chừng không sẽ xuất thủ.”

Sau khi nói lời này xong, hai vị Thánh chủ rời đi, mọi chuyện đều kết thúc.

Từ Phàm bước ra một bước, hạ xuống bên cạnh Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi.

“Phân thân số bốn, đáng tiếc.” Từ Phàm thở dài nói.

Vì rút ra thanh lợi kiếm nhân quả đâm vào trong Tam Thiên giới, phân thân số bốn đã tiêu hao hết bản nguyên bản thân sở hữu, ngoài ra còn tiêu hao tất cả thủy tinh pháp tắc chí cao Từ Phàm mang về.

Lúc này, Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi do số bốn hóa thành tựa như một pho tượng thuỷ tinh đỏ, sừng sững phía trên Tam Thiên giới, thiên cổ bất hủ.

Bóng dáng Từ Cương và Vương Vũ Luân xuất hiện cách Từ Phàm không xa.

“Từ đại ca, phân thân số bốn này của ngươi…” Vương Vũ Luân nhìn Thiên Thủ Hư Tượng hóa thành pho tượng thuỷ tinh đỏ, có cảm giác không tốt.

Mà Từ Cương nhìn Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi thì lại cúi đầu.

“Phân thân dùng lâu, cũng nên đổi một cái.”

“Trước đây từ một thần vật biến thành, hiện tại xem ra có chút không đủ dùng.” Từ Phàm hờ hững nói.

“Nói như vậy hiện tại Từ đại ca cần một loại vật liệu cấp bậc càng cao để hóa thành phân thân?” Vương Vũ Luân suy tư hỏi.

“Đúng vậy, dù sao sau này đều phải đối đầu vóiw tồn tại cấp Quốc chủ, Thánh chủ, vật liệu ngưng tụ phân thân không thể quá kém.” Từ Phàm hơi mỉm cười nói, sau đó nhẹ nhàng vỗ vaiTừ Cương.

“Ta sẽ không động vào Thánh chủ Minh tộc, để lại cho ngươi.”

Một âm thanh vang lên từ trong lòng Từ Cương.

“Sư phụ, một ngày nào đó ta sẽ cầm đầu của Thánh chủ Minh tộc đến tế bái phân thân này của sư phụ.” Giọng điệu Từ Cương vô cùng kiên định.

“Tốt, tu luyện đi!” Từ Phàm cổ vũ nói.

“Từ đại ca, có thời gian đến chỗ ta câu cá giúp ta hộ đạo, ta xem thử có thể câu ra vật liệu phân thân Từ đại ca hài lòng hay không.” Vương Vũ Luân nói.

“Được.”

“Sư phụ, lúc ở khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, không phải trong ký ức của một tàn hồn cường giả…” Từ Cương bỗng lóe lên linh quang.

“Muốn chết có thể qua đó xem, nếu như có thể động, cường giả đó sớm đã động.” Từ Phàm xua tay nói.

“Thôi vậy.”

Đế quốc Chúng Tinh Thần Ma, trong đại sảnh một cuộc yến hội.

Rất nhiều Thần Ma cực kỳ phấn khởi mời rượu Thần Ma Nhị.

“Nhị thống lĩnh, những năm này ngươi không có đây, ngươi không biết Đại thống lĩnh và bọn ta sống thế nào đâu.”

“Đúng thế, không có trù tính của Nhị thống lĩnh, làm gì cũng cảm thấy có chút không vừa ý.”

“Hiện tại Nhị thống lĩnh trở về, cuộc sống vất vả của bọn ta coi như đã qua.”

Rất nhiều Thần Ma chen tới bên cạnh Thần Ma Nhị kể khổ.

Đại thống lĩnh ngồi trên chủ vị lộ vẻ hơi xấu hổ.

“Phương hướng những năm này Đại thống lĩnh mang mọi người phát triển là đúng, chỉ là tình hình không tốt.”

“Hiện tại ta trở về, vừa vặn có thể bổ sung nhược điểm này.”

“Hiện tại để bọn ta cùng nhau kính Đại thống lĩnh, nguyện đại nghiệp của chúng ta sớm thành!” Thần Ma Nhị giơ ly rượu lên kính về phía Đại thống lĩnh.

Sau khi yến hội kết thúc, trên đại điện chỉ còn lại Đại thống lĩnh và Thần Ma Nhị.

“Nhị huynh đệ, rốt cuộc ngươi cũng trở về.” Đại thống lĩnh cảm khái nói.

“Đại thống lĩnh, bây giờ ta đã là Hồng Mông Luyện Khí sư, sau này chúng ta có thể mời chào càng nhiều cường giả Thần Ma, phát triển thế lực của mình.” Thần Ma Nhị nói trước.

“Trước tiên mặc kệ những chuyện này, ngươi trở về là quan trọng nhất, chuyện bên kia đều giải quyết hết?” Đại thống lĩnh quan tâm hỏi.

“Đều đã giải quyết, bên kia đã không thành vấn đề.” Thần Ma Nhị gật đầu nói.

Trước đây khi phân thân số hai rời đi, nói là bên Nhân tộc gặp nạn, cần hắn đi giúp một lát, kết quả một lát này là giúp mấy chục vạn năm.

“Tình hình bên này gần đây thế nào, ta thấy còn nhiều thêm hai đại lục Thần Ma so với lúc ta rời đi?” Thần Ma Nhị hỏi.

“Phát triển quá nhanh, bị mấy đại thế lực xung quanh liên hợp áp chế.”

“Hiện tại bọn họ đang muốn tụ tập cường giả Thần Ma, trực tiếp xông tới trấn áp ta, sau đó chia cắt địa bàn của chúng ta.”

“Nhưng ta đều đã bố cục sẵn, chỉ cần bọn họ dám đến, ít nhất cũng làm cho cường giả của bọn họ vẫn lạc một nửa.”
Bình Luận (0)
Comment