Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1457 - Chương 1457: Tin Tức

Chương 1457: Tin tức Chương 1457: Tin tức

Trong không gian Hỗn Độn Thánh hồn của Từ Phàm, phân thân số một trợn mắt mồm nhìn viên thuỷ tinh pháp tắc chí cao tinh khiết lớn như tinh thần.

“Bản thể, vẫn là ngươi có thể nhịn.”

“Nếu đổi lại là ta, cho dù phải tiêu hao một nửa thuỷ tinh pháp tắc chí cao trong đó, cũng phải diệt trừ Thánh chủ Minh tộc.” Phân thân số một bá khí nói.

“Những năm này ta không có đây, tính tình ngươi trái lại lớn nhanh không ít ha.” Từ Phàm nhìn phân thân số một cười ha ha nói.

“Đó là đương nhiên, hiện tại ta chính là đệ nhị tôn của Đế quốc Man Thú Thần Ma đó.”

“Lúc ấy ta nghe nói đột nhiên nhiều thêm một Hồng Mông Luyện Khí sư đỉnh cấp, ta biết ngay là ngươi đã trở về.” Phân thân số một nói, trong tay sáng lên quang đoàn ném cho Từ Phàm.

“Đây là những gì mấy năm nay ta trải qua và cảm ngộ trên đạo Luyện Khí.”

Từ Phàm đón lấy quang đoàn, cũng đồng bộ mấy loại pháp tắc chí cao đã lĩnh ngộ với phân thân số một.

“Nói với ngươi một tin, Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma và Minh tộc đã có cường giả chạm đến cảnh giới kia.”

“Tiếp đó hai bên phỏng chừng muốn đánh nhau.” Vẻ mặt phân thân số một nghiêm túc nói.

“Kích thích như thế! Ta còn tưởng rằng có thể yên ổn mấy trăm vạn năm, thừa cơ tấn cấp thành Hồn Độn Đại Thánh Nhân đâu.” Từ Phàm có phần âu sầu nói.

“Giữa cao tầng đế quốc Thần Ma và đại chủng tộc, chuyện này căn bản không giấu diếm được, ngươi nhiều nhất chỉ có thể yên ổn mười vạn năm.”

Đúng lúc này, trong bảo khố Ẩn Linh môn đột nhiên sáng lên một Truyền tống trận, sau đó một thanh thần kiếm tản ra lực sát lục chí cao được truyền tống tới.

“Đây là Hồng Mông chí bảo chủ sát lục ta lén luyện chế cho ngươi, mặc dù không thể đứng hàng đỉnh cấp nhất, nhưng uy năng cũng không kém là bao, xài tạm trước đi.” Phân thân số một nói.

“Có lòng.”

Lúc này lại có các loại bảo vật liên tục không ngừng truyền tống đến trong bảo khố.

“Trong những đồ vật này, ngươi thấy thứ nào hữu dụng, cần thiết thì lấy về đi, hiện tại thân phận Hồng Mông Luyện Khí sư của ta đã công khai, sau này sẽ không thiếu loại tài nguyên này.” Từ Phàm nhìn bản liệt kê phân thân số một đưa tới nói.

“Nhận lấy đi, đều là ta bớt ăn bớt mặc từng chút, từ trong công khoản tiết kiệm ra, chính mình giữ lại cũng vô dụng.” Phân thân số một cười nói.

“Được.”

“Chờ sau khi vị kia của Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma tấn cấp thành tồn tại cấp Quốc chủ, ta sẽ nghĩ cách làm mấy đế quốc Thần Ma này loạn lên trước.”

“Sau đó ngươi lại nghĩ cách làm mười ba đại chủng tộc ở trung tâm Hỗn Độn loạn lên.”

“Đến lúc đó đục nước béo cò, xem thời cơ mà hành sự.” Phân thân số một bày mưu tính kế nói.

“Tin tức vừa nãy nói cho ta, ngươi làm sao biết được, Quốc chủ các ngươi nói cho ngươi?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Ta đạt được một thần vật chí cao, luyện chế ra một món Hồng Mông chí bảo có thể dò xét vùng Hỗn Độn.”

“Tin tức là Hồng Mông chí bảo tiến vào trong dòng sông thời gian Hỗn Độn lấy được, tin tức đảm bảo chính xác.”

Phân thân số một mở tay ra, một món Hồng Mông chí bảo như đĩa bay hiện ra.

“Quyền quản lý ta đã giao cho Bồ Đào.” Phân thân số một nói.

“Lợi hại nha, những năm ta rời đi, xem ra ngươi đã làm được không ít chuyện.” Từ Phàm tán thưởng nói.

“Dù sao cũng là phân thân của ngươi, chút chuyện ấy mà làm không được, tự mình tiêu hủy luôn cho rồi.”

“Quốc chủ bên kia hình như tìm ta có việc, đi trước.”

Phân thân số một nói xong, thân hình biến mất trong không gian Hỗn Độn Thánh hồn.

Từ Phàm từ từ mở mắt, nhìn Từ Nguyệt Tiên pha trà bên cạnh.

“Sư phụ, trạng thái Thánh hồn của Tiểu Bạch có chút không tốt.”

“Đang độ kiếp, không cần quản, qua được là trời cao biển rộng, không qua được thì sau này chỉ có thể ở bên cạnh ngươi làm tiểu sủng vật.” Từ Phàm bưng lên trà Từ Nguyệt Tiên pha, phẩm một ngụm nói.

Lúc này, trong hư không phá ra một luồng bạch quang, Hung Bạch từ đó bay ra, nhào về phía Từ Phàm.

“Ta hiểu rồi, sư phụ.” Từ Nguyệt Tiên gật đầu.

Từ Phàm uống trà vuốt Hung Bạch, lúc này trong đầu chợt toát ra bóng dáng Thánh chủ Minh tộc.

Hắn nhìn Từ Nguyệt Tiên hỏi: “Bây giờ có thể kéo ra dòng sông thời gian Hỗn Độn không?”

Nghe Từ Phàm hỏi, Từ Nguyệt Tiên xấu hổ cúi đầu.

“Đồ nhi vô năng, đến bây giờ đều không thể kéo ra dòng sông thời gian Hỗn Độn.”

Một dao động pháp tắc chí cao đột ngột khuếch tán ra, một khí tức sáng tạo đặc hữu nháy mắt lây nhiễm Từ Nguyệt Tiên.

Ngẩng đầu nhìn lên, một viên viên thuỷ tinh pháp tắc chí cao phạm vi một trượng xuất hiện, tản ra khí tức sáng tạo vạn vật.

“Sáng Sinh chi chủ, là pháp tắc chí cao từ đạo ngươi chủ tu diễn hóa.”

“Mang viên này chí cao pháp thủy tinh trên người, tinh tế cảm ngộ.” Từ Phàm nói.

Vì phòng ngừa Thánh chủ Minh tộc đột nhiên để mắt tới đồ nhi bảo bối khác, Từ Phàm nhất định phải chuẩn bị một tay vạn toàn.

“Sư phụ?” Từ Nguyệt Tiên nghi hoặc nhìn Từ Phàm.

Đưa thủy tinh pháp tắc chí cao, đây rõ ràng không giống lời dạy bảo của sư phụ khi trước.

“Thánh chủ Minh tộc để mắt tới ta, khó tránh khỏi cũng có thể để ý tới các ngươi, cho nên ta phải nghĩ biện pháp để cảnh giới của các ngươi cao hơn một chút.”

Lúc này mấy độn quang bay tới tiểu viện.

Lão tam, lão tứ, lão ngũ, lão lục, lão thất…

Ngoài Từ Cương ra, đồ đệ khác đều đồng loạt đứng trong tiểu viện của Từ Phàm.

Một luồng lực lượng pháp tắc chí cao tràn đầy hiện ra.

Trên đỉnh đầu mỗi đồ đệ đều nhiều thêm một viên thuỷ tinh pháp tắc chí cao tương ứng với đạo hắn chủ tu.

“Nhận lấy tinh tế cảm ngộ, tranh thủ sớm ngày tấn cấp đến Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.” Từ Phàm căn dặn.

Trong mắt tất cả đồ đệ mặc dù hơi nghi hoặc, nhưng đều tuân theo lời dặn của Từ Phàm.

“Đa tạ sư phụ!” Chúng đồ nhi cùng lên tiếng.

“Nên làm gì thì làm đi, thuỷ tinh pháp tắc chí cao đừng rời khỏi người là được.” Từ Phàm phất tay.

Trên Sinh Cơ tinh thần, trên đảo nhỏ trong một vùng hồ Sinh Mệnh.

Vương Vũ Luân cảm nhận sinh cơ mênh mông dị thường, trên người không một chỗ không thoải mái.

“Meo…” Một tiếng mèo kêu non nớt vang lên.

Một con tiểu miêu trắng như tuyết, giơ vuốt chỉ vào trên một quả Tiên Thiên linh căn nơi xa.

“Bồ Đào không cho ngươi ăn thì đừng ăn, nếu không phải chưa chín thì là quá mức trân quý.” Vương Vũ Luân một tay cầm cần câu, một tay khác xách phần da sau gáy tiểu miêu, đặt lên đùi mình.

“Tiên Thiên linh căn kia tên là Vạn Thú Hương, ăn quả của nó có thể sẽ biến thành quả nô thú của nó, cho dù chết cũng phải hóa thành chất dinh dưỡng của nó.”

Từ Phàm chậm rãi đi đến bên cạnh Vương Vũ Luân, đưa cho tiểu miêu một quả linh quả lớn cỡ quả bida.

“Từ đại ca, rốt cuộc ngươi đã đến.” Vương Vũ Luân nhìn Từ Phàm cười nói.

“Đột nhiên kết nối với số một, tán gẫu hắn một thời gian.” Từ Phàm lấy ra cần câu cũng ngồi câu cùng.

“Khoảng thời gian này ta không đi đâu hết, xem ngươi có thể câu ra vật liệu phân thân cho ta hay không.”

Sau khi bản nguyên của phân thân số bốn hao hết, Từ Phàm đã mất đi phân thân chiến đấu duy nhất.

Cho nên hắn rất coi trọng chuyện vật liệu phân thân.

Hiện tại thế đạo loạn như vậy, sao có thể để bản thể hắn xuất thủ.

“Dễ nói, gần đây ta tham ngộ pháp tắc chí cao có một ít cảm ngộ mới, vừa vặn có thể dùng để trợ giúp Từ đại ca câu vật liệu phân thân.”

Vương Vũ Luân nói nhẹ nâng cần, lưỡi câu trên không trung xẹt qua đường cong duyên dáng, lại lần nữa rơi vào trong hồ Sinh Mệnh.
Bình Luận (0)
Comment