Chương 1458: Thỉnh cầu của Hoàng Sơn
Chương 1458: Thỉnh cầu của Hoàng Sơn
Lúc lưỡi câu vừa vào mặt hồ, đi vào hư không.
Một luồng khí tức đặc thù đột nhiên từ chỗ miệng hồ lan ra.
Cuối cùng một luồng uy áp to lớn xuất hiện, một đôi mắt không chút tình cảm hiện ra trên hồ Sinh Mệnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Từ Phàm và Vương Vũ Luân.
Trong chớp mắt này, hai người chỉ cảm thấy Thánh hồn như bị đông cứng.
Trong ánh mắt Vương Vũ Luân lộ ra vẻ hoảng sợ.
Mà vẻ mặt Từ Phàm thì lại hơi đau đầu, lực lượng pháp tắc chí cao từ sau lưng phát ra.
Lúc muốn chuẩn bị chiến đấu, một luồng lực lượng mà tất cả pháp tắc chí cao đều không thể kháng cự xuất hiện, trực tiếp kéo đôi cự nhãn kia trở về trong hư không.
Sau khi tất cả khôi phục lại bình tĩnh, Vương Vũ Luân có chút chưa tỉnh hồn nói: “Luồng lực lượng vừa nãy là gì vậy, thế mà có thể áp chế tồn tại khủng bố như thế.”
Cảm nhận uy áp đôi cự nhãn kia phát ra cho Vương Vũ Luân còn lớn hơn nhiều cảnh mười ba đại Thánh chủ tề tụ.
“Ta cũng không rõ lắm, vừa rồi lưỡi câu của ngươi hẳn đã tiến vào một nơi cấm kỵ không thể diễn tả, phát động ý niệm của cường giả thủ hộ nơi đó.” Từ Phàm phân tích nói.
“Ý niệm của cường giả, thì ra khủng bố như thế.”
“Lúc ngươi vừa thả lưỡi câu, có phải đã nghĩ đến sẽ câu cho ta thần vật chí cao không?” Từ Phàm hỏi.
“Đúng thế, hiện tại, chỉ có thần vật chí cao mới phù hợp với thân phận của Từ đại ca.”
“Vậy ngươi đừng câu món mạnh nhất, tìm một vài tồn tại tương đối yếu, không cần quá mức tìm kích thích.” Từ Phàm vung tay lên, hai quả Thanh Hàn quả xuất hiện, hai người mỗi người một quả.
“Được, ta nghe Từ đại ca.”
Phi Vũ giới, chưởng giáo đời thứ tư Ẩn Linh môn có chút không có cam lòng nhìn đệ tử môn hạ.
Phi Vũ giới hiện nay, dưới sự kiến thiết của Ẩn Linh môn, đã là tồn tại không kém gì tiên giới bình thường.
Lại thêm một lần thăng hoa khi Từ Phàm truyền đạo toàn giới, Phi Vũ giới bây giờ đã có thể so sánh với Mộc Nguyên Tiên giới lúc trước.
“Chưởng giáo, chúng ta trở về tông môn thượng giới đi thôi!” Một vị trưởng lão Ẩn Linh môn nói.
“Không được, không đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất của ta, tuyệt đối không thể trở về về tông môn thượng giới.” Ánh mắt chưởng giáo Ẩn Linh môn đời thứ tư kiên định nói.
“Chưởng giáo, tất cả ba trăm triệu đệ tử của tông môn hiện tại đều đến cảnh giới Chuẩn Thánh quá khó.” Trưởng lão mặt đầy đau khổ nói.
“Các ngươi cũng đều biết tình huống tông môn thượng giới, cho dù là tùy tiện một con thỏ Thái Linh của Yêu bộ cũng đều là Kim Tiên.”
“Đệ tử ngoại môn càng là phổ biến trình độ Thánh Nhân, tất cả nội môn đều là Đại Thánh Nhân.”
“Lấy trình độ của tông môn chúng ta bây giờ, phi thăng lên tông môn thượng giới, ai có thể để mắt đến chúng ta.”
“Cho nên nhất định phải tự cường, toàn thành viên Chuẩn Thánh cảnh là tiêu chuẩn thấp nhất, nếu không làm sao có mặt mũi phi thăng lên thượng giới, nhận những phúc lợi kia.”
Chưởng giáo đời thứ tư Ẩn Linh môn vung tay lên, trên không cả Ẩn Linh đảo hiện lên mấy chữ đếm ngược một trăm vạn.
“Đệ tử toàn tông nghe lệnh, trăm vạn năm sau phi thăng lên tông môn thượng giới.”
“Khi đó, không đến cảnh giới Chuẩn Thánh, tất cả đều ở lại coi giữ Ẩn Linh môn đời thứ năm cho ta.” Ba trăm triệu đệ tử Ẩn Linh môn nhìn đếm ngược trăm vạn năm trên không, mặt lộ vẻ khó xử.
Ẩn Linh môn Phi Vũ giới, đã có gần tám phần mười đệ tử ở cảnh giới Đại La.
“Chưởng giáo…”
Một vị trưởng lão vừa định nói chuyện, liền bị chưởng giáo đời thứ tư đưa tay cản lại.
“Không cần nói nhiều, tâm ý ta đã quyết.”
Một màn này, bị Bồ Đào bắt được đưa đến trước mặt Từ Phàm và Vương Vũ Luân.
“Ta nói sao Ẩn Linh môn đời thứ tư cứ chậm chạp không phi thăng, thì ra là có hùng tâm tráng chí như thế.” Từ Phàm kinh ngạc tán thán nói.
“Đúng là rất lợi hại, dừng lại ở hạ giới nhiều năm như vậy, cứng rắn cải tạo Phi Vũ giới thành Tiên giới.”
“Vị chưởng giáo Ẩn Linh môn đời thứ tư này đúng là người lợi hại.” Vương Vũ Luân cũng kinh ngạc tán thán nói.
“Ngay từ đầu ta cũng đã chú ý tới Ẩn Linh môn hạ giới, vốn dĩ ta muốn sau khi phi thăng lên, để tất cả bọn họ đều xếp vào hàng đệ tử ngoại môn, chờ sau khi trở thành Thánh Nhân lại tiến vào nội môn.”
“Nhìn biểu hiện của hắn hiện tại, sau khi tông môn hạ giới về đây, ước chừng không bao lâu là tất cả có thể đều thành Thánh Nhân tiến vào nội môn.” Từ Phàm sờ cằm nói.
“Chủ nhân, đại thế giới ba tộc tặng đều đúng chỗ, tiếp theo nên làm thế nào?” Giọng Bồ Đào chợt vang lên.
“Dùng Truyền tống trận xâu chuỗi lại những đại thế giới này, nói cho những đại thế lực kia tin tức này, còn lại để tự bọn họ xem rồi xử lý.” Từ Phàm dửng dưng nói.
Nếu như những đại thế giới này để ở trước kia còn có chút sức hấp dẫn với hắn, nhưng hiện tại, nhiều lắm là có trợ giúp nhỏ cho sự phát triển của Nhân tộc sau này.
“Đã rõ.”
Cũng không lâu lắm, tất cả đại thế lực Nhân tộc đều nhận được tin tức, có sáu đại thế giới bỏ trống, chờ bọn họ đi khai phá.
Chỉ cần tuân thủ quy định Bồ Đào đưa ra, có thể chiếm được bao nhiêu thì tất cả đều là của mình.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Nhân tộc sôi trào lên.
Vô số hạm đội tiên chu từ Ẩn Linh môn bay ra, bay về phía sáu đại thế giới.
Cường giả đứng đầu của các đại thế lực thì lại ngồi Truyền tống trận, trực tiếp truyền tống đến trong những đại thế giới đó.
“Chủ nhân, Nguyên chủ, Hoàng Sơn cầu kiến.”
“Trực tiếp đưa bọn họ tới đây.”
Từ Phàm vung tay lên, một bàn trà xuất hiện, bên trên có hai ly trà tản ra hương trà đặc biệt.
Nguyên chủ, Hoàng Sơn từ cánh cửa không gian đi ra, nhìn thấy Từ Phàm trực tiếp hành lễ.
“Bái kiến Thánh chủ Nhân…”
Còn chưa nói xong đã bị Từ Phàm ngăn lại.
“Nói chuyện với ta như vậy là xa cách rồi, ngồi xuống, uống trà.” Từ Phàm dùng tay ra hiệu mời.
Sau khi ngồi xuống, Nguyên chủ có vẻ hơi ngại ngùng.
“Có chuyện gì cứ nói thẳng, chúng ta cũng là hảo hữu nhiều năm.” Từ Phàm nói.
“Ta… Bỏ đi, vẫn là để Hoàng Sơn nói vậy.” Cố gắng một hồi, Nguyên chủ lựa chọn từ bỏ.
“Ta xem tin Bồ Đào gửi rồi, Nguyên Thủy tông ta muốn nhận một đại thế giới.” Hoàng Sơn nói.
“Có thể, chỉ cần có thể khai phá xong, lợi cho Nhân tộc, cho dù là hai đại thế giới cũng không thành vấn đề.”
Từ Phàm không quá để ý những chuyện này lắm, ngược lại ủng hộ Nguyên Thủy tông đi khai phá một đại thế giới.
Hiện tại tình cảnh của Nguyên Thủy tông rất lúng túng, vốn dĩ là người cầm lái Nhân tộc mấy vạn kỷ nguyên năm.
Bây giờ Ẩn Linh môn hoành không xuất thế, tình cảnh của Nguyên Thủy tông bỗng vi diệu lên.
Hiện nay, tất cả đại thế lực Nhân tộc đều đang nhìn Nguyên Thủy tông, cảm giác hai tông ắt sẽ có một trận chiến.
Nguyên Thủy tông ở dưới loại tình huống này, chậm rãi nảy sinh ý nghĩ rời khỏi Tam Thiên giới, khai phá một đại thế giới khác.
“Nhân tộc hiện nay có Ẩn Linh môn, Nguyên Thủy tông có thể truyền thừa tiếp hay không đã không quan trọng.”
“Ta thì nghĩ như vậy, nhưng người trong tông môn đều không tán đồng ý nghĩ của ta.” Nguyên chủ bĩu môi nói.
Hoàng Sơn đang phẩm trà hung hăng lườm nguýt Nguyên chủ.
“Nếu các ngươi đã có ý tưởng này, vậy ta cũng muốn nhờ các ngươi giúp đỡ.”
Một quang ảnh bản đồ lập thể lấy Tam Thiên giới làm trung tâm xuất hiện.
Chỉ thấy bên trên đánh đại thế giới ở khắp nơi.
“Đại thế giới này vốn là ở đây, vừa vặn tương đối gần với đại thế giới được tặng.”
“Bồ Đào cũng dò xét qua đại thế giới này, chưa có một thế lực nào thống nhất.”
“Cho nên ta muốn giao nó cho Nguyên Thủy tông, để tất cả chủng tộc trong đó đều thành phụ thuộc của Nhân tộc.”