Chương 1467: Sư phụ Nguyên chủ
Chương 1467: Sư phụ Nguyên chủ
Từ Phàm nghĩ thông suốt điểm này, nháy mắt toàn thân thông thấu, lúc này liên hệ với Thánh chủ tộc Thiên Thương.
“Ta có phân thân, hiện tại có thể đồng thời luyện chế hai món Hồng Mông chí bảo đứng đầu, Thánh chủ có thể đưa thần vật chí cao tới.”
Tin tức vừa gửi tới, ý chí Thánh chủ tộc Thiên Thương liền giáng lâm bên ngoài Tam Thiên giới.
Từ Phàm cũng đi theo xuất hiện bên ngoài Tam Thiên giới.
“Thánh chủ Nhân tộc, đây cũng không phải là nói đùa, ngươi xác định một mình ngươi có thể đồng thời luyện chế hai món Hồng Mông chí bảo đứng đầu sao?” Thánh chủ tộc Thiên Thương hỏi.
Mặc dù hắn không phải Hồng Mông Luyện Khí sư, nhưng cũng biết cấp bậc như bọn họ, phù văn cấp pháp tắc chí cao không thể dùng nhiều.
“Có thể.” Từ Phàm gật đầu, trịnh trọng nói.
Một thần vật tản ra khí tức pháp tắc chí cao chậm rãi rơi xuống trong tay Từ Phàm.
“Vật này là do ta thu được từ trong sào huyệt một cự thú ở khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, cực kỳ không dễ, Từ đại sư, kính nhờ ngươi.” Thánh chủ tộc Thiên Thương nói.
“Giao cho ta, đảm bảo luyện chế ra một món Hồng Mông chí bảo làm Thánh chủ hài lòng.” Từ Phàm nói.
“Vậy ta chờ tin tức tốt của Từ đại sư.” Thánh chủ tộc Thiên Thương nói xong lập tức tiêu tán không thấy đâu nữa.
“Số hai, ta dùng thủy pháp tắc tinh chí cao giúp ngươi khôi phục, nhường ra phân thân số ba cho ta.” Trở lại không gian dưới lòng đất, nhìn số ba bị phân thân số hai khống chế nói.
“Được, nhưng ngươi vì để cường giả cấp Thánh chủ để ý nơi này, đồng thời luyện chế hai món Hồng Mông chí bảo đứng đầu thật sự không sao đấy chứ?” Phân thân số hai lo lắng hỏi.
“Yên tâm, không phải cùng một loại pháp tắc chí cao, không có vấn đề gì lớn.”
Từ Phàm nói, từ trong không gian Hỗn Độn Thánh hồn chia nhỏ ra một khối thủy tinh pháp tắc chí cao phạm vi vạn trượng dung nhập vào trong bản nguyên của phân thân số hai.
Không lâu sau, phân thân số hai khôi phục lại trạng thái toàn thịnh.
“Không tệ, cảm giác đồ vật cuối cùng hệ thống này của ngươi để lại cho ngươi vẫn rất có giá trị, từ từ dùng, chống đỡ đến khi ngươi trở thành cường giả cấp Thánh chủ tuyệt đối không thành vấn đề.” Số hai nói.
“Từ từ đến, nhân khoảng thời gian thái bình này, trước tiên tấn cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân lại nói.”
Dựa theo suy đoán của Từ Phàm, ít nhất gần đây Thánh chủ Minh tộc sẽ không có ý đồ với Nhân tộc.
“Chờ sau khi ta trở thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, nhất định phải dỗi Thánh chủ Minh tộc, nào có đạo lý cả ngày phòng trộm.” Trong mắt Từ Phàm lóe lên ý lạnh thấu xương.
Trong Đế quốc Thánh Quang, một nam tử tộc Linh Hi đang mặt không biểu cảm đi dạo trên con đường phồn hoa nhất ở một đại thế giới.
Bên cạnh theo cùng một nữ tử tộc Linh Hi hết sức phấn khởi nhìn xung quanh.
“Tên đầu gỗ ngươi, nếu không phải sư phụ bảo ngươi ra ngoài, ngươi có thể ở trong tông môn cả một đời mất.”
“Thật ra ở cả một đời rất tốt, ta thật sự không muốn ra ngoài.”
“Nhưng lần này ra ngoài, Tiểu Hề, ngươi coi trọng món nào cứ tùy tiện mua, chỉ cần đủ thủy tinh Hồng Mông Tử khí.” Nhìn thê tử cũng ngụy trang thành tộc Linh Hi bên cạnh, Từ Cương cười nói.
“Thật sao!”
“Ngươi thử xem chẳng phải rõ à.”
“Vậy lần này sư phụ bảo ngươi ra ngoài bao lâu?” Nữ tử hỏi.
“Sư phụ không kêu ta trở về thì ta không thể trở về.” Từ Cương buồn rầu nói.
“Vậy vừa vặn, chúng ta đi dạo hết một vòng toàn bộ các đại chủng tộc trung tâm Hỗn Độn.” Nữ tử hưng phấn.
“Được, ra ngoài rồi thì nghe ngươi.”
Cương vực chỗ Tam Thiên giới, trong đại thế giới số sáu, Nguyên chủ đưa tay trấn áp một cự thú cấp Đại Thánh Nhân.
“Thế giới này không tầm thường, sinh linh không có trí tuệ trong giới vậy mà có thể trưởng thành đến cấp Đại Thánh Nhân, đưa về nghiên cứu, đừng quên chia sẻ thành quả với Ẩn Linh môn.” Nguyên chủ thuận miệng phân phó.
“Biết rồi, chuyên tâm trấn áp cửa thâm uyên này, cân bằng năng lượng bên trong, đừng phá huỷ hết cả đại thế giới.” Hoàng Sơn ở bên cạnh nói.
“Ừm, chỉ là đại thế giới này thật đúng là có chút bất lợi cho Nhân tộc chúng ta trưởng thành.” Hoàng Sơn có phần tiếc nuối nói.
“Có thể khai phá tài nguyên là được rồi, đại thế giới Nhân tộc vốn có trước kia, đâu thể ở nơi đó sinh tồn nữa.”
“Đến lúc đó chuyển dời những dị tộc kia đến đại thế giới này là được.” Hoàng Sơn nhìn cửa lớn thâm uyên không biết rộng bao nhiêu chậm rãi nói.
Lúc này, một đám cự thú Đại Thánh Nhân ý đồ xông phá phong tỏa của Nguyên chủ đi về trong Hỗn Độn.
Mặc cho số lượng tụ tập nhiều như thế, nhưng tất cả đều bị Nguyên chủ dễ dàng áp chế.
“Ngươi đã nghe chưa, bên Ẩn Linh môn bắt đầu chế tạo phân thân lại rồi đó.”
“Muốn rời khỏi cương vực Nhân tộc này, nhất định phải dùng phân thân, nếu không bị Minh tộc phát hiện sẽ bị trực tiếp diệt trừ.”
“Đến lúc đó sau khi phân thân luyện chế thành, ta muốn một bộ ra ngoài xem xem.”
“Lâu như vậy, ta còn chưa đi dạo đàng hoàng ở trung tâm Hỗn Độn đâu.” Nguyên chủ nhìn Hoàng Sơn mong chờ nói.
“Đều đã là tình hình này, còn đi dạo cái gì, an tâm khai phá xong hai đại thế giới này mới là quan trọng nhất.” Hoàng Sơn nói.
“Nhưng mấy tiền bối kia đều buồn tẻ ở Ẩn Linh môn chờ phân thân của bọn họ.” Trong lòng Nguyên chủ thấy hơi không công bằng.
“Ngươi đều đã gọi bọn họ là tiền bối, đương nhiên phải tôn trọng tiền bối.” Hoàng Sơn hơi nhếch khóe môi lên.
“Thiên Diệt, tới!”
“Ta mệt mỏi, thay ta một lát!”
Sau khi Thiên Diệt tới, Nguyên chủ bèn bắt đầu đình công.
Nhìn thâm uyên phía dưới, Thiên Diệt cười khổ lắc đầu.
“Nguyên chủ đại nhân của chúng ta từ sau khi đi vào đại thế giới này, vẫn luôn muốn rời khỏi đội ngũ, tự mình đi tiêu dao.”
“Cho nên chúng ta nhất định phải nghĩ cách trói Nguyên chủ đại nhân lại, không thể để hắn chạy lung tung khắp nơi.” Ánh mắt Hoàng Sơn cảnh giác nhìn Nguyên chủ.
“Hiện tại phân thân bên Ẩn Linh môn còn chưa luyện ra, sau này sau khi luyện chế ra, Nguyên chủ nhất định là người đầu tiên dùng, hơn nữa còn là người đầu tiên rời đi.” Thiên Diệt khẳng định nói.
“Trước kia lúc còn chưa có Ẩn Linh môn, Nhân tộc Tam Thiên giới không xuất hiện nguy cơ diệt vong thì Nguyên chủ đều sẽ không trở về.”
“Hiện tại có một cây trụ thông thiên đỡ phía trên, chỉ cần ngươi buông tay, Nguyên chủ dám không trở lại cho ngươi xem luôn.”
Thiên Diệt nói rồi thở dài.
Nhìn Nguyên chủ đình công, trong đầu Hoàng Sơn đột nhiên có ý nghĩ.
Một chỗ bên hồ tại Ẩn Linh môn, Từ Phàm và Hoàng Sơn phẩm trà.
“Muốn phục sinh sư phụ Nguyên chủ, vậy ngươi phải chờ sau khi ta đến Hỗn Độn Đại Thánh Nhân mới được.”
“Chân linh của sư phụ Nguyên chủ ở trong dòng sông thời gian đã tiêu tán, muốn tìm được chân linh, phải tới gần đầu nguồn dòng sông thời gian Hỗn Độn mới có thể.” Từ Phàm giải thích.
“Thánh chủ, là ta vô tri quấy rầy rồi.” Hoàng Sơn áy náy nói.
“Đừng vội, mục đích của ngươi là phục sinh sư phụ Nguyên chủ để quản Nguyên chủ nhỉ.”
“Mặc dù không thể lấy chân linh làm hạch tâm phục sinh sư phụ hắn, nhưng ta có thể lấy ra ký ức của sư phụ Nguyên chủ trong dòng sông thời gian Hỗn Độn, sáng tạo ra một người mới.”
“Chờ có thể chờ sau khi tìm được chân linh của sư phụ Nguyên chủ ở đầu nguồn Hỗn Độn dòng sông thời gian lại dung hợp với nhau.” Từ Phàm phẩm trà, cười nói.
Đối với sự trì trệ của Nguyên chủ, Từ Phàm hiểu rất rõ.
“Ý này được đấy!” Hoàng Sơn nháy mắt kích động.
“Vậy làm phiền Thánh chủ.”
Hoàng Sơn đứng dậy, đang muốn hành lễ, lại bị Từ Phàm ngăn cản.
“Giao tình giữa chúng ta nhiều năm như thế, chút chuyện nhỏ này rất đơn giản, không cần cảm ơn.”