Chương 1469: Vận Không Lành
Chương 1469: Vận Không Lành
Bóng dáng Chu Khai Linh xuất hiện trên bầu trời Ẩn Linh môn.
Trong hào quang ngũ sắc chiếu rọi, giống như trở thành thần linh.
Sau đó một luồng khí vận của vùng Hỗn Độn rót vào trong cơ thể Chu Khai Linh.
Lúc mọi người ở đây chờ mong, phía sau phát triển như thế nào.
Đột nhiên cảm giác trong lòng căng thẳng, một dòng sông tựa như đại biểu cho vận rủi xuất hiện.
Bắt đầu vây quanh Chu Khai Linh xoay tròn.
Trong dòng sông đó, dường như giấu đi vô tận đồ vật bẩn, cảm giác chỉ cần dính vào một chút, mọi thứ của bản thân, thậm chí kể cả nhân quả đều sẽ bị lây nhiễm.
Giữa không trung, bên trong Ẩn Linh môn, bốn Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cau mày nhìn dòng sông màu đen kia.
“Sau này nói cái gì cũng không thể luận bàn với sư huynh, đại đạo Hỗn Độn này kinh khủng quá rồi.” Vương Huyền Tâm nói, nghĩ đến cảnh hắn khiêu chiến các phân thân số liệu chiến lực cao cường trong tông môn trước đây.
Khi đó, hắn tràn ngập tò mò đối với thực lực của tất cả mọi người trong tông môn.
Mãi đến một ngày, hắn tò mò khiêu chiến Chu Khai Linh sư huynh, người tất cả mọi người trong tông môn chưa từng khiêu chiến qua.
Lần đó, hắn chấp nhận hắn thua, hắn bái phục rất triệt để, lúc rời khỏi Nguyên giới, trong mắt thậm chí vẫn còn một chút sợ hãi.
Nhìn thấy dòng sông không lành màu đen này, Vương Huyền Tâm nghĩ đến tuổi nhỏ vô tri khi đó.
“Tiểu sư đệ cả đời xuất thủ không thua trận, đồng thời hắn cũng là người không thể nhất trêu chọc trong tông môn.” Từ Cương cười nói, nghĩ trước đây hắn còn học được từ chỗ tiểu sư đệ mấy chiêu.
Lúc này, dòng sông màu đen giống như đại biểu không lành chậm rãi hóa thành một phù văn, dung nhập vào trong cơ thể Chu Khai Linh.
Dị tượng biến mất, Chu Khai Linh từ từ mở mắt.
“Sư phụ, ta thành rồi!” Chu Khai Linh có phần kích động nói.
Hắn từ lúc Kim Tiên đã bắt đầu tham ngộ sáng tạo đại đạo chuyên thuộc cho chính mình, bây giờ cuối cùng cũng thành công.
“Không tệ, đại đạo Hỗn Độn này của ngươi cực kì hoàn chỉnh, sau này Nhân tộc chúng ta lại nhiều thêm tu sĩ một mạch đại đạo.”
“Thế nào, nghĩ xong tên cho đại đạo ngươi sáng tạo chưa?” Từ Phàm hỏi.
“Đồ nhi đã nghĩ xong, vẫn là tên ban đầu, Vận Không Lành.”
“Tốt!”
Từ Phàm nói, nhẹ nhàng nâng tay, lại là một dòng sông vận không lành màu đen xuất hiện.
Sau đó dần thu nhỏ, hóa thành một ngọc điệp rơi vào trong tay Từ Phàm.
“Bồ Đào, đưa vào Tàng Kinh các trong tông môn.” Từ Phàm phân phó.
“Sư phụ, đồ nhi có một ý tưởng.” Chu Khai Linh nói.
“Nói nghe xem?”
“Ngoài pháp môn Hỗn Độn Thánh Nhân ra, đồ nhi muốn miễn phí truyền đạo đạo này cho toàn bộ Nhân tộc.”
“Ra một phần sức vì Nhân tộc sau này đứng trên đỉnh phong vùng Hỗn Độn.”
Lúc này, một luồng khí vận Nhân tộc to lớn chậm rãi ngưng tụ trong cơ thể Chu Khai Linh.
“Có thể, nhưng đạo này của ngươi có hơi lệch, người có thiên phú đó không biết có bao nhiêu, có học hay không lại là một chuyện khác.” Từ Phàm khuyên bảo.
“Không sao, chỉ cần có truyền thừa, không ai muốn học cũng không phải vấn đề.” Chu Khai Linh nói.
“Vận không lành, thứ này thoạt nhìn không bẩn bằng thần thông ngươi sáng tạo sớm nhất trước kia, nhưng nơi đó, những gì trong nhân quả, thần hồn, tinh thần lại bẩn đến không thể bẩn hơn nữa.”
“Ngụy trang một chút, qua bên Minh tộc thử nghiệm xem.” Từ Phàm cũng phất tay nói.
“Sư phụ, ngươi cho phép ta xuất thủ sao!” Chu Khai Linh ngạc nhiên lẫn vui mừng hỏi.
“Đi đi, nhiều năm như vậy ru rú trong tông môn nghiên cứu đại đạo, ra ngoài đi dạo một vòng cũng nên.”
“Đa tạ sư phụ!”
Dưới sự kích động, sau lưng Chu Khai Linh vậy mà hiện ra một dòng sông vận không lành, một luồng khí tức dị dạng khuếch tán ra.
Khí tức đó nháy mắt lan khắp nửa Ẩn Linh môn.
Lúc này, đệ tử Ẩn Linh môn bị khí tức này lây nhiễm thay đổi cả sắc mặt.
Một luồng lực lượng vận rủi to lớn cứ như vậy trực tiếp xuất hiện trong thần hồn bọn họ.
Chu Khai Linh phản ứng lại, vội vàng thu hồi dòng sông vận không lành.
“Sư phụ, hình như ta gây họa rồi.” Chu Khai Linh nhìn đệ tử Ẩn Linh môn bị lây nhiễm nói.
“Sau này ngươi phải khống chế lại thứ này đi, khuếch tán ra sẽ ảnh hưởng rất lớn.”
Một thế giới vô tự trực tiếp bao phủ lại toàn bộ Ẩn Linh môn.
Dòng sông thời gian Hỗn Độn xuất hiện, bắt đầu chậm rãi ngược dòng.
Dưới trạng thái duy trì thanh tỉnh của đệ tử Ẩn Linh môn, thời gian lùi lại ba hơi thở trước đó.
Tất cả khí tức lại trở về trong cơ thể Chu Khai Linh.
“Ngại quá sư phụ, vừa rồi không áp chế được.” Chu Khai Linh nói.
“Còn may là chưa ủ thành đại họa, đi về củng cố đại đạo Vận Không Lành trước, sau đó lại tự mình tìm phân thân ra ngoài chơi.” Từ Phàm phất tay nói.
“Tuân lệnh, sư phụ!” Chu Khai Linh lại kích động lên, nhưng lần này áp chế lại đại đạo trong cơ thể.
Thiên Vân Tiên giới, một tiểu nam hài đi vào thư viện đại đạo.
Vì để Nhân tộc đặt chân đỉnh phong sau này, Bồ Đào đã định chế đủ loại kế hoạch.
Thư viện đại đạo này chính là một trong số đó.
Bản thể là một món Huyền Hoàng chí bảo, Bồ Đào chiếu hình phân thân của nó đến trong tất cả thành thị ở Tam Thiên giới.
Có thể nói chỉ cần là nơi có Nhân tộc tồn tại, không ngoài mười vạn dặm, chắc chắn sẽ phát hiện một thư viện đại đạo.
Trong thư viện đại đạo có đủ loại công pháp, thần thông miễn phí có thể học tập.
Tu luyện tới cấp độ tương ứng, nếu như ưu tú, thậm chí có thể đạt được tài nguyên tương ứng.
Lúc này, tiểu nam hài vất vả chui vào thư viện đại đạo, bắt đầu chơi đùa.
Thư viện đại đạo, bất kể là Nhân tộc nào đều có thể vào, chỉ cần tuân thủ quy tắc tương ứng là được.
Hơn nữa trẻ em vị thành niên đi vào, thậm chí sẽ được đưa đến trong một tiểu thế giới chuyên biệt để giáo dục.
Tiểu nam hài đang chơi đùa, đột nhiên nghe được cả thư viện vang lên một tiếng chuông.
Cuối cùng một luồng bạch quang bao phủ tiểu nam hài, truyền tống hắn đến trong một tiểu thế giới.
“Bồ Đào đại nhân, hiện tại có phải ta có thể xứng đôi với một loại công pháp đại đạo rồi không?” Vẻ mong chờ trong ánh mắt tiểu nam hài tràn ra.
“Nhân tộc mới xuất hiện một đại đạo, độ thích hợp với ngươi rất cao.”
“Bây giờ ngươi còn không vội tu luyện, trước tiên cân nhắc, rốt cuộc có muốn học hay không.” Bồ Đào nói.
“Bồ Đào đại nhân, là đại đạo gì vậy?” Tiểu nam hài kích động hỏi.
Lúc nhỏ khi hắn đến thư viện đại đạo đo lường thiên phú thì được cho biết, độ xứng đôi của hắn với đại đạo tất cả Nhân tộc có thể tu luyện đã biết đều rất thấp.
Dù có cố gắng tu luyện thế nào đi nữa, cũng không đột phá nổi cảnh giới Kim Tiên.
Hiện nay toàn bộ Nhân tộc, cho dù là hài nhi vừa sinh, kém nhất cũng là cấp bậc Chuẩn Tiên.
Vào kỳ trưởng thành, là có thể thuận thế tấn cấp đến Chân Tiên cảnh.
Nếu như sau này không đột phá nổi Kim Tiên, ở trong Tam Thiên giới chỉ có thể làm một bình dân, sống cuộc sống bình thường nhất.
Đây không phải điều tiểu nam hài muốn nhất, cho nên hắn vừa có thời gian là sẽ đến thư viện đại đạo, hỏi thăm Bồ Đào có đại đạo thích hợp với hắn hay không.
“Đại đạo này tên là Vận Không Lành, tu luyện thành công có thể ngưng tụ tất cả những gì không lành trên thế gian hóa thành thủ đoạn công kích địch nhân.” Bồ Đào nói.
“Đại đạo này nghe thật là lợi hại, về sau ta tu luyện đại đạo này có thể tấn cấp đến Kim Tiên không?” Tiểu nam hài chờ đợi hỏi.
“Có thể.”
“Bồ Đào đại nhân, ta muốn tu luyện đạo này.”
“Ngày sau ta muốn đi vào Thánh môn Nhân tộc, giáp mặt cảm tạ Bồ Đào đại nhân.”