Chương 1478: Hỗn Độn chi chu
Chương 1478: Hỗn Độn chi chu
Cương vực Nhân tộc, tầng trong không gian vùng Hỗn Độn.
Một Luân Hồi đại thế giới to lớn đang chậm rãi thành hình.
Một thông đạo không gian như ẩn như hiện từ từ liên kết tất cả đại thế giới của Nhân tộc.
Từ Phàm đứng ở tầng trong không gian quan sát Luân Hồi đại thế giới mới hình thành này.
“Sau này Luân Hồi đại thế giới này sẽ tiếp nhận tất cả chân linh sau khi chết của Nhân tộc.”
Dòng sông thời gian ở cương vực Nhân tộc bị Từ Phàm cứ thế kéo ra ngoài, sau đó mạnh mẽ nhét vào trong Luân Hồi đại thế giới.
“Sư phụ, Luân Hồi đại thế giới của đồ nhi, hiện tại vẫn không tiếp nhận nổi dòng sông thời gian trong cương vực Nhân tộc.”
Vẻ mặt Lý Tinh Từ đứng bên cạnh Từ Phàm đau khổ, có cảm giác rất khó chịu.
“Tin tưởng ánh mắt của sư phụ ngươi, Luân Hồi đại thế giới ngươi diễn hóa không yếu như ngươi nghĩ đâu.”
Từ Phàm nói, phù văn của mấy chục loại pháp tắc chí cao bắt đầu ngưng tụ.
Những phù văn này dưới biểu cảm cay đắng của Lý Tinh Từ, bay vào bên trong Luân Hồi đại thế giới.
Trong nháy mắt đi vào, Lý Tinh Từ chỉ muốn nói một câu.
“Sư phụ đừng tăng thêm nữa, đã đến cổ họng rồi!”
“Sư phụ, gần được rồi đó!” Lý Tinh Từ có chút đau khổ nói.
“Ngươi phải nghĩ kỹ, hiện tại ta đang vì ngươi tạo nên căn cơ của Luân Hồi đại thế giới, có quan hệ rất lớn với chuyện sau này ngươi có thể trở thành cường giả cấp Thánh chủ hay không.”
“Bây giờ ta hỏi ngươi, muốn hay không?” Nhìn đồ đệ vẻ mặt đau khổ, khóe miệng Từ Phàm nhếch lên.
Lúc này lựa chọn Lý Tinh Từ phải đối mặt giống như một ly rượu có thể làm ngươi say trước ở trên bàn rượu.
Chỉ cần có thể uống hết, lương một năm mười vạn tức khắc có thể biến thành trăm vạn.
Nhưng một khi uống hết, cả người đều sẽ đến cực hạn.
“Muốn, sư phụ, ta muốn, tiếp tục!” Lý Tinh Từ nhìn Luân Hồi đại thế giới nơi xa, cắn răng nói.
Hỗn Độn Vạn Đạo bàn xuất hiện sau lưng Từ Phàm, sau đó vô số đại đạo Hỗn Độn trong vùng Hỗn Độn bắt đầu hội tụ tới Hỗn Độn Vạn Đạo bàn.
Chậm rãi, Hỗn Độn Vạn Đạo bàn bành trướng như tinh thần.
Cuối cùng dưới sự khống chế của Từ Phàm, từ từ bay về phía Luân Hồi đại thế giới.
Nhìn Hỗn Độn Vạn Đạo bàn cách Luân Hồi đại thế giới càng lúc càng gần, Lý Tinh Từ hít sâu một hơi, mặt lộ vẻ kiên quyết.
Hỗn Độn Vạn Đạo bàn rơi vào trong Luân Hồi đại thế giới, sau đó hóa thành dòng nước, lấp vào từng vị trí của Luân Hồi đại thế giới.
Lý Tinh Từ vốn chuẩn bị nghênh đón đau đớn, lúc này hít sâu một hơi.
Giống như một ngụm nước đá trong mùa hè nóng bỏng, sau khi uống hết cả người đều thông thấu.
Cảm giác bành trướng xé rách vốn bị nhét vào rất nhiều đồ vật tiêu tan không còn.
“Tiểu tử ngốc, sao vi sư lại hố ngươi được.”
Sau khi Từ Phàm nói xong, bóng dáng biến mất không thấy đâu nữa.
Lý Tinh Từ nhìn Luân Hồi đại thế giới, lại nhìn về hướng Từ Phàm rời đi, đột nhiên cũng cười lên.
Trong tiểu viện, Từ Phàm vừa về thì thấy ba sư đồ Vương Hướng Trì đang phấn khích.
“Sư phụ, lần này bọn ta đã tìm được một đại bảo bối!!” Vương Hướng Trì hưng phấn nói.
“Bảo bối gì, Hồng Mông chí bảo à?” Từ Phàm hờ hững hỏi.
“Hồng Mông chí bảo không hiếm lạ, bọn ta tìm được một chiếc Hỗn Độn chi chu giống như của sư phụ!” Vương Hướng Trì hưng phấn lên.
Vừa nghe lời này, Từ Phàm nháy mắt nổi lên hứng thú.
“Nhanh lấy ra để ta xem xem.”
Một tiểu thế giới xuất hiện trong tay Vương Hướng Trì, chiếc Hỗn Độn chi chu đó thế mà chiếm hết một tiểu thế giới.
“Đi, đi ra bên ngoài Tam Thiên giới lại bày ra.”
Vung tay lên, đám người chuyển dời đến trong vùng Hỗn Độn bên ngoài Tam Thiên giới.
Cuối cùng một chiếc Hỗn Độn chi chu to lớn như tiểu thế giới xuất hiện.
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đây hẳn là Hỗn Độn chi chu trong vùng Hỗn Độn bị cắn nuốt.”
“Không hiểu vì sao không dùng nó rời khỏi vùng Hỗn Độn kia.” Từ Phàm nhẹ nhàng vuốt ve ngoại bích của Hỗn Độn chi chu nói.
Cả chiếc Hỗn Độn chi chu có hình dẹt, bên ngoài là màu xám đen, như là một con kình ngư bị ép dẹt.
“Ngoài chiếc Hỗn Độn chi chu này ra, các ngươi còn phát hiện thứ gì không?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Còn có một số vật phụ trợ như bản đồ tinh bàn, bọn ta đều không đụng vào, tất cả đều ở trên Hỗn Độn chi chu.” Vương Hướng Trì nói.
“Đi, vào xem.”
Đã bước lên Hỗn Độn chi chu.
“Bồ Đào, thăm dò tất cả khu vực trên Hỗn Độn chi chu cho ta.” Từ Phàm phân phó.
Một chiếc Hỗn Độn chi chu cỡ như một tiểu thế giới, Từ Phàm không thể đi xem từng chút.
“Tuân lệnh!”
Đám người theo bước chân Từ Phàm, đi tới phòng điều khiển chính.
Trong phòng điều khiển chính hiện đầy các loại phù văn đám người xem không hiểu.
“Sư phụ, đồ nhi vẫn không hiểu nên như thao tác chiếc Hỗn Độn chi chu này thế nào.” Vương Hướng Trì nói.
“Phù văn trong phòng điều khiển chính này đều là phù văn pháp tắc chí cao, ngươi đương nhiên xem không hiểu.”
“Đến lúc đó ta sẽ bảo Bồ Đào đổi thành hệ thống thao tác của tông môn chúng ta, như vậy là có thể dễ dàng điều khiển chiếc Hỗn Độn chi chu này.” Từ Phàm nói.
“Sư phụ, ta không dùng đến, vẫn là để về tông môn cho sư phụ điều phái vậy.” Vương Hướng Trì xua tay nói, bản thân ngay cả khu vực trong vùng Hỗn Độn còn chưaa thăm dò rõ, đừng nói khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.
“Tùy tiện.”
Cuối cùng Từ Phàm nhẹ nhàng ấn mở phù văn tinh đồ trong phòng điều khiển chính.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ phòng điều khiển chính lập tức sáng lên.
Sau đó lấy khu vực của bản thân làm trung tâm, lan ra vùng Hỗn Độn xung quanh.
Nhìn quang điểm chi chít trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá, đám người há to miệng.
Trên tinh đồ này, mỗi quang điểm đều đại biểu cho một vùng Hỗn Độn.
“Trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa lại có nhiều vùng Hỗn Độn như thế, quá bao la rồi.” Kiếm Vô Cực kinh ngạc nói.
“Những khu vực này, về sau có cơ hội ta nhất định phải thăm dò một lượt.” Ánh mắt Hàn Phi Vũ sáng lên nói.
Sau đó Từ Phàm lại thắp sáng mấy phù văn pháp tắc chí cao.
Trong nháy mắt, cả tinh đồ sáng lên càng nhiều quang điểm, có vài quang điểm còn có màu sắc bất đồng.
“Chiếc Hỗn Độn chi chu này …” Giọng điệu Từ Phàm ngữ khí có phần ngạc nhiên lẫn vui mừng.
Dựa theo so sánh để nói, Hỗn Độn chi chu hắn luyện chế là một chiếc xe đạp.
Mà chiếc dưới chân hắn, gọi là phi thuyền vũ trụ cũng không quá đáng.
“Những quang điểm màu sắc bất đồng này đại biểu cho nơi từ Hỗn Độn chi chu có thể trực tiếp truyền tống qua.”
Từ Phàm sau đó chỉ vào khu vực xung quanh bị quây lại lấy chiếc Hỗn Độn chi chu này làm trung tâm.
“Những khu vực này, có thể tùy ý truyền tống.”
“Chiếc Hỗn Độn chi chu này, quả nhiên là khó lường, ba người các ngươi lập công rồi.” Từ Phàm quan sát tinh đồ nói.
“Sư phụ, vậy sau này lúc ngươi đi vùng Hỗn Độn khác, có thể mang theo bọn ta không?” Vương Hướng Trì hưng phấn xoa tay nói.
“Đương nhiên có thể, dù sao chiếc Hỗn Độn chi chu này là thuộc về các ngươi.”
“Nhưng bây giờ chưa dùng được, ta còn phải để Bồ Đào cải tạo một phen.”
Dựa theo quan sát của Từ Phàm, quyền khống chế của chiếc Hỗn Độn chi chu này vẫn còn, muốn chân chính biến thành Hỗn Độn chi chu của chính mình, còn phải phí chút sức.
“Sư phụ, chủ nhân vốn dĩ của nó vẫn còn sống chứ?”
“Không rõ lắm, ta nghĩ hẳn là còn, dù sao người khống chế Hỗn Độn chi chu loại cấp bậc này nhất định là cường giả cấp Thánh chủ.”
“Cho dù là thần vẫn, trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa cũng có thiên ti vạn lũ bản nguyên thần niệm tồn tại.” Từ Phàm giải thích.