Chương 148: Dung hợp hai giới.
Chương 148: Dung hợp hai giới.
Ở biên giới Thịnh Linh Châu xa xôi, hai huynh muội Từ Cương đều ngừng động tác tay lại, nhìn về hướng Tượng Châu.
“Sư muội, từ từ đã, chờ sau khi có tin tức rồi hẳn đi sâu vào Tượng Châu.” Lúc này, Từ Cương cảm giác được cung Long Tiên phía bên trên đại doanh cũng đã biến mất.
Từ Nguyệt Tiên lấy pháp bảo truyền tin ra, sau khi liếc nhìn thì phát hiện không có tín hiệu, gật đầu nói: “Đúng, sư phụ đã từng nói, trong tình huống này tốt nhất không nên vào trong góp vui, chúng ta vẫn nên ở biên giới từ từ tru yêu thôi.”
Từ bé, Từ Phàm truyền thụ cho bọn họ, gặp trường hợp lớn, không có tin tức xác định, vậy trước hết không nên đi vào, trừ khi ngươi là người được trời phú.
Cùng lúc đó, Diệp Tiêu Dao hãy còn nghe Cự yêu gào thét, lúc này đã bay đến gần cấm địa cổ yêu.
“Nhóc con, xoay người nhìn xem thứ này đi.”
“Máu cổ yêu, xích trùng tinh, hoa yêu huyết, ba thứ này đều là đồ tốt ở Tiên giới.”
“Tìm được tên biết hàng, đạo khí của ngươi tới đây.” Lão Kiếm nói trong Diệp Tiêu Dao, giọng điệu rất phấn khích.
Một lần đã giàu phất lên là cảnh tượng hắn thích nhất.
“Nghe ngươi lần này, nói ta biết phải làm thế nào.” Diệp Tiêu Dao nói, độn tốc của thuyền kiếm đã sắp chạy đến cực hạn.
“Này thì dễ, Tôn giả trong giới của các ngươi chắc chắn sẽ đi phong ấn Cổ yêu, chúng ta chỉ cần đợi sau khi phong ấn xong thì tiến vào cấm địa Cổ yêu.”
“Đến khi đó nghe ta chỉ huy là được.” Lão Kiếm tràn đầy tự tin mà nói.
Lúc này, cung Long Tiên đang trấn áp con Cự lang thời hoang cổ thân dài nghìn thước, xuất hiện giữa cấm địa Cổ yêu rất gần đại doanh Thịnh Linh Châu.
Xung quanh còn có vài Tôn giả Đại thừa đang trấn áp, lúc này, Vũ Thuyền đã mang theo mười lăm vị Tôn giả xuất hiện ở một cấm địa Cổ yêu khác.
….…………………………
Ba tháng sau, Từ Phàm ra khỏi Thời gian tiểu ốc để giải sầu, luôn cảm thấy bất an, nhất là hắn phát hiện giai đoạn bây giờ của mình thế nhưng không có việc gì để làm.
“Trúc Cơ kì đã đến điên phong rồi, bây giờ xem ra《Ngũ Hành Quyết》của Hóa Thần kì không thể tiếp tục, chỉ có thể chờ đến Kim Đan kì rồi nói sau.”
“Đại quân con rối trước hết cứ như vậy, hiện tại cũng không cần thăng cấp gấp.”
“Phòng hộ của đại trận hộ sơn đã đến cực hạn, muốn thăng cấp cũng chỉ có thể đợi ta đến Kim Đan.”
Từ Phàm đi đến trước thác nước linh dịch, nhìn thấy bên hồ có một đôi nai con đang tình tứ, tuy rằng nai đực xem qua vẫn chưa trưởng thành, nhưng cũng không cản trở chúng nó diễn tình tứ.
Giữa hồ linh dịch còn có một con rùa vàng to bằng cái cối xay, đang thích chí hưởng thụ cảm giác dòng linh dịch cọ rửa mai rùa.
Con rùa Thiên Cát này được Tiểu Hoa đem về từ mấy tháng trước, lúc Từ Phàm còn chưa kịp cưỡng ép nó ở lại qua đêm, con rùa Thiên Cát này đã tự giác đến hồ linh dịch an cư.
Theo cách nói của Tiểu Hoa, đây chính là tiểu tử nghèo khó lên thành đã bị dụ dỗ.
Từ Phàm lấy tự linh đan thượng phẩm cho rùa Thiên Cát ăn, tiện thể bồi dưỡng một chút tình cảm.
Bây giờ, rùa Thiên Cát giống như đứa nhỏ ba tuổi, ngay cả cha mẹ mình ở đâu cũng không biết.
“Đáng tiếc, nếu không thì có thể mời cha mẹ người đến đây ở, thế thì cả nhà các người có thể tề tụ một chỗ, thật tốt.” Từ Phàm tiếc nuối mà nói.
Lúc này, đệ tử xung quanh hồ linh dịch bắt đầu tăng lên, đều đến ngồi xuống bên hồ linh dịch.
“Chào Đại trưởng lão.” Các đệ tử đều hành lễ nói.
Từ Phàm gật đầu N lần mới yên tĩnh trở lại.
Lúc này, Từ Phàm đột nhiên phát hiện, tông môn của mình còn thiếu một đệ tử trợ giúp ngộ đạo, một người tu tiên không thể chỉ quan tâm đến nâng cao chiến lực, mà phương diện khác cũng phải theo kịp.
Vì thế, Từ Phàm phát tin tức cho Bàng Phúc, để hắn đi tìm linh mộc ngô đồng nghìn năm.
Sau khi dặn dò xong việc, Từ Phàm tiếp tục đi dạo giải sầu, ở trong một chồi nghỉ mát nọ, hắn gặp phải Vương Hướng Trì và Lí Tinh Từ đang bàn luận.
Hai người cầm pháp khí linh kiếm trong tay, đều đang dùng chiêu thức để quyết đấu, không sử dụng một chút linh lực nào.
Tuy rằng không có linh lực, nhưng cộng thêm năng lực to lớn của Kim Đan kì, không gian gần đó đều rít gào kiếm khí, ánh kiếm lóe ra, xung quang mặt đất đầy những vết kiếm.
Sau khi nhìn thấy Từ Phàm, hai người đồng thời ngừng lại, nhìn về phía Từ Phàm.
“Cứ tiếp tục đi, xem như ta không tồn tại.”
“Thật ra thỉnh thoảng luận kiếm như vậy cũng rất có ích.”
“Nhưng thật là nhìn không ra, tu vi kiếm đạo của Tinh Từ cũng không hề kém nha.” Từ Phàm cười nói, từ chiêu thức của Lí Tinh Từ, hắn nhìn thấy bóng dáng của kiếm pháp cổ võ.
“Chỉ là tùy tiện luyện tập thôi, không nhận nổi lời khen của sư phụ.” Lí Tinh Từ khiêm tốn nói.
“Ngươi khiêm tốn rồi.” Từ Phàm nói xong thì nhìn về phía Vương Hướng Trì, nói: “Hướng Trì, mấy tháng ở tông môn cảm thấy như thế nào, có quen không.”
Trước kia, vị tam đồ đệ này của mình là một tên không chịu ngồi yên một chỗ, sau khi rời khỏi tông môn, vẫn chưa từng lưu lại tông môn thời gian dài như vậy.
“Mấy ngày chiến đấu tru yêu có hơi nhàm chán, bây giờ rảnh rỗi bồi sư phụ và cha mẹ cũng rất tốt.”
“Không có việc gì cũng có thể bàn luận với Tứ sư đệ, tiếc là Đại sư huynh và Nhị sư tỷ không có ở đây.” Vương Hướng Trì nói, mấy tháng ở Ẩn Linh Môn, kiếm đạo của hắn tiến bộ rất nhanh.
“Không tồi, xem ra ngươi đã thật sự tìm được đạo của chính mình rồi.” Từ Phàm vui mừng mà nói, hắn không ngờ Bách thế luân hồi của Lí Tinh Từ lại có hiệu quả lớn như vậy, thật muốn tìm một điện Luân Hồi để các đệ tử được trải nghiệm một phen.
“Tất cả đều nhờ sư phụ dạy dỗ tốt.” Vẻ mặt Vương Hướng Trì không thay đổi mà nói.
“.……………...”
Ngươi dùng vẻ mặt đơ đó để khen thật sự là rất mâu thuẫn, xem ra khi nào có thời gian ta cần phải nói chuyện với cha người về vấn đề giáo dục ngươi.
Lúc này, mặt trời mọc lên ở hướng Đông, Từ Phàm nhìn xuyên qua đại trận Hộ sơn, nhìn về phía mặt trời vừa mới mọc lên.
“Không biết là mặt trời trong nghìn thế giới kia có dáng vẻ như thế nào, lấy diện tích của Tu tiên giới thì chỉ sợ một mặt trời của kiếp trước cũng không đủ để chiếu hết.” Từ Phàm cảm khái nói.
Ở Tu tiên giới, chỉ mới tính diện tích của tiểu quốc Biên Thùy ở Tượng Châu, thì đã hơn hẳn diện tích của tinh cầu Lam kiếp trước, đừng nói chi là cả Tượng Châu.
Lục địa Tu tiên giới có hơn một nghìn, miễn bàn đến những bờ cõi vô tận mà tu sĩ vẫn chưa thăm dò đến tận cùng.
Đúng lúc này, Từ Phàm đột nhiên dời ánh mắt xuất thần nhìn nơi nào đó trên bầu trời.
“Dự cảm về điểm xấu ngày càng mạnh mẽ.” Từ Phàm lẩm bẩm nói.
Lần trước, khi có loại dự cảm mạnh mẽ này, hắn bị bắt chạy trốn từ Khuyết Thiên Môn đến đại lục trung tâm.
Cùng lúc đó, bên ngoài Phi Vũ giới, một trận pháp đủ để bao trùm cả lục địa xuất hiện ở giữa vách tường ngoài Phi Vũ giới, ở bên cạnh một chiến thuyền vũ trụ bảo hộ.
“Nếu không phải dung hợp thiên đạo hai giới, thì trận pháp này muốn mở rộng hoàn toàn cũng không được.” Thiếu niên mắt sao ở trên thuyền vũ trụ, nhìn thấy kí hiệu trận pháp khổng lồ kia mà nói.
“Bắt đầu đi, hai giới dung hợp, lấy đại lục trung tâm làm đầu.”
“Chính bởi vì cái gọi là không phá thì không xây được, đại lục trung tâm hưởng thụ tài nguyên tốt nhất toàn giới, cũng để chống lại đại kì của Yêu tộc.”
Lúc này, có trăm vị tu sĩ Đại Thừa kì xuất hiện trong trận pháp, thiếu niên mắt sao chiếm giữ vị trí trung tâm đại trận.
“Thiên liên dung giới, bắt đầu!”
Trận pháp đồ sộ sáng lên linh quang chói mắt, có cả ngàn sợi xích cực lớn từ giữa trận pháp mọc lên, thò về hướng chỗ sâu trong hư không.
Cả Phi Vũ giới đều vang lên âm thanh dây xích lay động.
Sợi xích lớn bay nhanh ra từ giữa trận pháp, ngay cả mấy vạn tinh thuyền nghìn thước cũng có vẻ như chỉ là thuyền gỗ thông thường.
“Nhiều nhất là hai mươi năm, hai giới sẽ bắt đầu dung hợp, quay về báo tin với các tông môn lớn, chuẩn bị tốt để chiến đấu.”
“Nhiều nhất khoảng hai nghìn năm, Tu tiên giới sẽ thăng hoa, đến lúc đó số lượng người phi thăng của giới này có thể làm cho bước chân của Phi Vũ Tiên Môn của Sơ Linh Đại Thế Giới vững chãi.” Thiếu niên mắt sao thản nhiên nói.
“Nhưng điều kiện tiên quyết chính là phải giết sạch tất cả Yêu tộc.”
Trong mắt của thiếu niên mắt sao lóe lên sát niệm, tại Yêu Linh giới, hắn và vài vị Yêu Hoàng có ân oán rất sâu.
….……………………….
Khi Từ Phàm nghe thấy âm thanh xiềng xích, thì bắt đầu nhắm hai mắt lại, bắt đầu dùng thuật bói toán để tiên đoán tương lai.
Tiên đoán tình thế vốn là một chuyện rất khó, nhưng Từ Phàm còn chưa dùng bí pháp bói toán thì diễn cảnh tương lai đã hiện lên trong đầu Từ Phàm.
“Tin tức này đã được phát tán chưa, nếu không thì ta không thể tiên đoán dễ dàng như vậy được.”
“Dung hợp hai giới, lấy Trung Châu làm đầu, đại chiến giữa hai tộc không gì bì được sẽ phát động.”
Từ Phàm nhất thời không giữ được bình tĩnh, chửi bới: “Mẹ nó, đúng là không cho người ta lấy một ngày lành.”
Từ Phàm của bây giờ đã cảm nhận được áp lực trong tương lai.
Hai vị đồ đệ tri kỷ ở bên người Từ Phàm cũng quan tâm hỏi: “Sao vậy sư phụ, âm thanh sợi xích lúc nãy là chuyện gì vậy.”
Nghe thấy giọng nói của đồ đệ, Từ Phàm thở dài, đây chính là chỗ tốt khi cùng một thời đại với nhân vật chính sao, chuyện gì lớn cũng sẽ đến.
“Tu luyện cho tốt đi, nhiều nhất hai mươi năm, Nhân giới và Yêu giới sẽ bắt đầu dung hợp, nơi đầu tiên dung hợp chính là đại lục trung tâm.”
“Trước kia, sư phụ không có yêu cầu gì đối với tu vi của hai ngươi, bây giờ lệnh cho các ngươi phải đạt đến Nguyên Anh kì trong hai mươi năm tới.”
“Đương nhiên, phương diện chiến lực cũng tuyệt đối không thể thụt lùi, đây là tiền vốn để bảo toàn mạng sống.”
“Sau khi Sa sư thúc của các ngươi đến, ta sẽ bắt đầu bế tử quan.” Từ Phàm nói với hai người họ.
“Xin tuân theo sư mệnh!” Hai người nghiêm túc nói, bọn họ hiểu được tầm quan trọng của việc dung hợp hai giới.
Trên Thập Vạn Lí Cự Hồ, Từ Phàm muốn nhìn kĩ rùa mình nuôi rồi sẽ trở về tiếp tục bế quan, ai ngờ sau khi nhìn chúng thế mà lại phát hiện kinh hỉ.
“Các ngươi đều đã tiến hóa?” Từ Phàm nhìn hình dáng khác của các con rùa mà nói.
Màu sắc mai rùa của từng con đều không giống nhau, các màu đỏ, da cam, xanh lá, xanh trời, đều có đủ.
“Cho ta xem huyết mạch của các ngươi, Thủy Tinh Long Quy, Xích Viêm Linh Quy, Thiên Lục Quy, Tử Không Quy, Tam Thủ Quy, Cự Không Quy, Thiên Thủy Linh Quy, Vạn Mộc Linh Quy……………..”
Lúc này, Lôi Văn Khê chạy đến bên cạnh Từ Phàm.
“Văn Khê à, ngươi cho chúng nó ăn gì mà huyết mạch không giống nhau vậy.” Từ Phàm ngạc nhiên hỏi, linh đan có thể tinh lọc huyết mạch của yêu thú chí ít cũng phải là tông sư có cấp bậc mới có thể luyện chế.
“Vốn muốn báo tin cho Đại trưởng lão, nhưng lại sợ quấy rầy Đại trưởng lão bế quan, cho nên muốn chờ sau khi Đại trưởng lão ra ngoài rồi nói sau.”
“Ta chỉ cho ăn tự linh đan, không hề cho ăn gì khác nữa.”
“Nhưng sau đó ta nghĩ khẩu vị của chúng nó không giống nhau, có con thích ăn tự linh đan làm từ cốt phấn và huyết nhục của yêu thú thuộc tính thủy, có con lại thích ăn tự linh đan thuộc tính hỏa.”
“Thế nên ta bèn dựa theo khẩu vị bất đồng của chúng nó để luyện chế tự linh đan.”
“Nhưng không ngờ cho ăn xong lại thành như vậy.” Lôi Văn Khê thấp thỏm bất an mà nhìn Từ Phàm nói.
Giờ phút này, Từ Phàm đột nhiên muốn đưa Lôi Văn Khê tới làm đầu bếp ở thực đường.