Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1507 - Chương 1507: Thánh Quang Quốc Chủ Hâm Mộ

Chương 1507: Thánh Quang Quốc chủ hâm mộ Chương 1507: Thánh Quang Quốc chủ hâm mộ

“Suýt nữa âm chết Đệ Nhị Thánh chủ!” Một câu này khiến Từ Phàm lập tức nổi lên hứng thú.

“Bồ Đạo, trà thượng hạng, trà trên Vạn Trà Mẫu thụ Hỗn Độn linh căn này.” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh chủ nhân.”

Trên Sinh Cơ tinh thần, Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang hào hứng dạt dào nói với Từ Phàm.

“Trên người Lão Thương không phải là có một món Hồng Mông chí bảo có thể trấn áp cấp Thánh chủ sao, chính là lợi dụng Hồng Mông chí bảo này, lão Thương không biết dùng rồi thủ đoạn gì đào ra nhân quả bản nguyên của Đệ Nhị Thánh chủ từ đầu nguồn dòng sông thời gian Hỗn Độn.”

“Lúc đang lặng lẽ đến vùng Hỗn Độn khác thả, bị Thánh chủ Minh tộc nhận ra không đúng, nửa đường bị đánh cướp.”

“Một khi để lão Thương đem nhân quả bản nguyên của Đệ Nhị Thánh chủ Minh tộc thả tới vùng Hỗn Độn khác, Đệ Nhị Thánh chủ đó liền hoàn toàn xong đời.” Thánh chủ tộc Thiên Thương làm bộ vô cùng đáng tiếc.

“Đây là vì sao?” Từ Phàm loáng thoáng đã đoán được, nhưng cần chứng thực một chút.

“Thả nhân quả bản nguyên đến vùng Hỗn Độn khác, điều đó tương đương với gia tăng danh ngạch cho vùng Hỗn Độn khác.”

“Chuyện như vậy nếu để ở trong những vùng Hỗn Độn đại nhất thống, vui mừng còn không còn kịp nữa.”

“Chỉ cần mạt sát Đệ Nhị Thánh chủ, vùng Hỗn Độn đó tương đương với khi không nhiều ra một danh ngạch, đổi lại người nào người nào mất hứng.”

“Chỉ tiếc chuyện như vậy vô cùng khó làm, phàm là Thánh chủ của đối phương hơi phản kháng, chuyện này làm không thành.”

“Nếu như lão Thương tìm được loại vùng Hỗn Độn đại nhất thống nhờ phái cường giả qua đón hắn thì dễ nói.”

“Chỉ tiếc là cờ đi sai một bước.”

Lúc hai bên nói chuyện, chấn động của vùng Hỗn Độn càng thêm kịch liệt.

Mà ở bên chiến trường, cả hư không đều bị uy lực pháp tắc chí cao va chạm xuyên thủng, vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa tại chỗ sâu nhất hư không bắt đầu vọt tới chiến trường.

Nhưng cho dù là vậy, hai bên vẫn không có ý dừng tay.

Từ Phàm cảm nhận chiến trường một mảnh vỡ vụn, nhìn về phía Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang hỏi: “Có từng qua khuyên can thích hợp không, nếu cứ đánh tiếp như vậy, mảnh chiến trường này phỏng chừng sẽ bị vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa lây nhiễm mất.”

“Đến lúc đó mở rộng đến khu vực khác, cũng không dễ dọn dẹp.” Từ Phàm nói.

“Hai bên đều đánh ra chân hỏa rồi, khuyên cũng không khuyên được, đến lúc đó để Thần Ma xuất thủ là được, đại chiến giữa hai người bọn họ tự nhiên sẽ chấm dứt.”

“Vùng Hỗn Độn này, không chỉ có Thánh tộc, còn có Thần Ma.” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang cười hì hì nói.

Lúc này bất kể là Từ Phàm hay là Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang, ánh mắt của bọn họ đều ở trong chiến trường kia, thời khắc chú ý.

Qua không lâu sau, quả nhiên không ngoài dự đoán của Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang.

Tám Quốc chủ Đại Thần Ma cùng nhau giáng lâm khu vực này, sắc mặt bất thiện nhìn Thánh chủ Minh tộc và Thánh chủ tộc Thiên Thương đang toàn lực xuất thủ.

“Muốn để vùng Hỗn Độn trở về nguyên thủy lần nữa à, các ngươi còn đánh tiếp như vậy, chín đế quốc Đại Thần Ma bọn ta sẽ hạ xuống bên này đó.” Quốc chủ Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma nói lớn.

“Đến lúc đó, không biết hai vị Thánh chủ có thể tránh thoát từ trong lao lung Thần Ma hay không.” Quốc chủ Đế quốc Chúng Tinh Thần Ma nói.

Hai bên đang đánh giết sinh tử, có ăn ý ngừng chiến đấu.

“Thiên Thương Thánh chủ, thủ đoạn hay đấy, suýt nữa trúng bẫy của ngươi.” Thánh chủ Minh tộc âm tàn nói.

“Cuối cùng còn không phải là bị ngươi phát hiện, đáng tiếc, Đệ Nhị Thánh chủ tộc ngươi suýt nữa cũng có thể đi vùng Hỗn Độn khác xưng vương xưng bá.” Thánh chủ tộc Thiên Thương lạnh lùng nói.

“Hôm nay đánh chưa đã ghiền, có gan đi khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá chiến đấu với ta không!” Thánh chủ Minh tộc chỉ vào khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa nơi xa.

“Ha ha.” Thánh chủ tộc Thiên Thương cười xong liền biến mất không thấy đâu nữa.

Nhìn vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa nhanh chóng tràn vào xung quanh, Thánh chủ Minh tộc lạnh lùng hừ một tiếng, cũng tiêu tán không thấy.

Trên chiến trường chỉ còn lại chín Quốc chủ đế quốc Đại Thần Ma.

“Nơi này không tệ, để đế quốc Thần Ma thứ mười tọa lạc tại đây thế nào?” Quốc chủ Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma hỏi.

“Đế quốc Thần Ma của Tiểu Thập sau này thuộc quản lý chung của chín đế quốc Đại Thần Ma, nơi này Tiểu Thập trấn không được.” Quốc chủ Đế quốc Man Hoang Thần Ma nói.

“Cứ như vậy đi, Tiểu Thập vẫn còn đang dựng dục, hắn là quan trọng nhất, nhìn Thánh chủ tộc Thiên Thương và Thánh chủ Minh tộc đánh tới mức này, kế hoạch của hắn cũng không quan trọng nữa.” Quốc chủ Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma nói.

Trên Sinh Cơ tinh thần tại Tam Thiên giới, Từ Phàm nhàn nhã phẩm trà với Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang.

“Lão Từ, món Hồng Mông chí bảo đứng đầu của ta luyện chế thế nào rồi?” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang đột nhiên hỏi.

“Ta đính chính lại, đó là Hồng Mông chí bảo đứng đầu của lão Thương, bây giờ đã không còn liên quan với ngươi nữa rồi.” Từ Phàm hơi mỉm cười nói.

“Dù sao cũng từ trong tay ta đi một vòng, món Hồng Mông chí bảo đứng đầu loại pháp tắc chí cao Thời Gian này ta đã mong đợi rất lâu, trước khi bán thế nào cũng cho ta thưởng thức một phen chứ.” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang nói.

“Món Hồng Mông chí bảo đứng đầu này, ta chính là vì pháp tắc chí cao bản thân ngươi tu luyện thiết kế thật lâu, kết quả đến cuối cùng ngươi lại không dùng được.” Từ Phàm khẽ than thở.

Mặc dù Hồng Mông chí bảo đứng đầu này không phải hắn luyện chế, nhưng không ảnh hưởng hắn cảm động lây.

Là một Luyện Khí sư Hồng Mông chí bảo đứng đầu, chút ôm ấp tình cảm này hắn vẫn phải có.

Ngay vào lúc này, một luồng kiếm ý bén nhọn từ Tam Thiên giới dâng lên, trực tiếp xông về chỗ sâu vùng Hỗn Độn.

Từ Phàm và Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang đồng thời đưa ánh mắt nhìn về phía Tam Thiên giới.

“Vị Hồng Mông Luyện Khí sư vừa tấn cấp này, có phải đồ đệ của lão Từ ngươi hay không?” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang hâm mộ hỏi.

“Coi như là một đệ tử ký danh.”

Đúng lúc này, Nhị Thiết cầm một thanh thần kiếm Hồng Mông chí bảo từ trong không gian đi ra.

Cung kính đưa thanh thần kiếm Hồng Mông chí bảo tới trước mặt Từ Phàm.

“Đại trưởng lão, đệ tử trong lúc vô tình luyện chế ra Hồng Mông chí bảo, mời đánh giá.” Nhị Thiết cung kính nói.

Từ sau khi muội muội hắn thiếu một khoản nợ, hắn liền liên tục cố gắng muốn trở thành Hồng Mông Luyện Khí sư, như vậy là có thể vì muội muội trả khoản nợ của tông môn.

Lúc hắn tiếp tục chế tạo thanh thần kiếm Huyền Hoàng chí bảo đứng đầu trong tay này, trong lòng chợt có cảm ngộ.

Hắn nghĩ tới mong muốn bức thiết của muội muội đối với mỹ thực, loại lựa chọn không màng tất cả đó.

Tức khắc trong lòng cũng có một loại cảm giác, đó chính là dùng ra toàn bộ, trả giá tất cả, cho dù thân tử đạo tiêu cũng phải chế tạo một thanh thần kiếm Hồng Mông chí bảo.

Dưới loại niềm tin này, hắn đã rơi vào một loại trạng thái kỳ diệu.

Đợi đến khi lấy lại tinh thần lần nữa, kiếm ý to lớn kia đã lao ra khỏi Tam Thiên giới.

Từ Phàm nhẹ nhàng nhận lấy thanh thần kiếm Hồng Mông chí bảo, sau khi nhìn một phen, gật đầu.

“Tác phẩm của niềm tin, quả nhiên là không dễ.”

“Tuy có cảm giác ngây ngô, nhưng lại là một món Hồng Mông chí bảo.”

“Không ngừng cố gắng, ngày sau chắc chắn trở thành đệ nhất Chú Kiếm Luyện Khí sư vùng Hỗn Độn.” Từ Phàm khen ngợi nói.

Nghe thấy lời của Đại trưởng lão, Nhị Thiết tức khắc kích động.

Tâm trạng đó giống như lần đầu mang vào thủ bài, đi vào nơi trong lòng hướng tới đã lâu.

Khoảnh khắc đó, cho dù là ngây ngô đầy người, cũng đại biểu sau này hắn sẽ là một nam nhân chính chắn.

Từ Phàm hoàn toàn không để ý đến Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang chỉ kém viết từ hâm mộ lên mặt, sau khi đưa thần kiếm Hồng Mông chí bảo cho Nhị Thiết lại khen thưởng hậu hĩnh một phen.
Bình Luận (0)
Comment