Chương 1509: Bối cảnh
Chương 1509: Bối cảnh
“Chủ nhân, Thánh chủ đó hình như là đang cảm tạ Từ Cương, còn đưa cho Từ Cương hai mươi trượng thuỷ tinh pháp tắc chí cao.” Trong lời của Bồ Đào mang theo nghi hoặc.
Bút vừa đặt lên quyển sổ nhỏ ngừng lại.
“Thú vị, xem ra Thánh chủ kia cảm ứng được gì đó.” Từ Phàm nở nụ cười, thu về quyển sổ nhỏ và bút.
“Nếu đã vậy thì bỏ đi, nhưng thuỷ tinh pháp tắc chí cao phạm vi hai mươi trượng còn chưa tiêu trừ được nhân quả.”
“Quyển sổ nhỏ của ta cũng lấy ra rồi, nói cho Từ Cương, thuỷ tinh pháp tắc chí cao phạm vi trăm trượng.”
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Lúc này Từ Cương ở vùng Hỗn Độn Đạo nơi xa, nhìn về phía cường giả cấp Thánh chủ ánh mắt nhiệt tình.
“Sư phụ của ta nói, thuỷ tinh pháp tắc chí cao phạm vi trăm trượng mới có thể tiêu trừ nhân quả.”
“Ta cảm thấy sư phụ ta là nói giỡn, tiền bối không cần để ý.” Từ Cương nói bèn muốn rời đi.
“Tiểu hữu, chờ một lát, giữa chúng ta có lẽ là có hiểu lầm, trăm trượng thì trăm trượng.”
Lại một khối thủy tinh pháp tắc chí cao trăm trượng nhét vào trong linh bảo không gian của Từ Cương.
Cuối cùng Từ Cương dưới sự đồng hành của cường giả cấp Thánh chủ, rời khỏi trường đấu cược.
Không bao lâu sao, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân và Thánh chủ của cả vùng Hỗn Độn đều biết được, một Nhân tộc có bối cảnh ngay cả Thánh chủ cũng kiêng dè đi tới vùng Hỗn Độn này của bọn họ.
“Lão Âm, người nọ rốt cuộc là ai, có thể khiến ngươi như thế?” Một giọng nói truyền đến trong tai lão giả Thánh chủ vẫn còn ở cửa trường đấu cược.
“Không rõ ràng lắm, song trong nháy mắt, có nhân quả chí cao tất sát quấn chặt lấy ta.” Thánh chủ lão giả trả lời.
“Có thể làm ngươi kiêng dè, xem ra hẳn là cường giả nhị cảnh.”
“Ở vùng Hỗn Độn xung quanh chúng ta, cũng chưa từng nghe nói Nhân tộc nào có cường giả như thế.” Âm thanh kia lại truyền tới.
“Quản nhiều như vậy làm gì, chọc không nổi thì lễ đãi là được.” Lão giả Thánh chủ nói.
“Ha ha, không hổ là lão Âm có thể từ thời đại biến loạn cẩu đến bây giờ.” Âm thanh nọ biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc này, Từ Cương đang chuẩn bị tiếp tục đi dạo phố với tức phụ tê rần.
Có hai mươi mấy âm thanh từ hắn trong đầu vang lên.
“Tiểu hữu, ta là Thiên Lan Thánh chủ, lễ vật nho nhỏ thay ta chào hỏi sư phụ ngươi.”
“Ta là Bắc Thần Thánh chủ, lễ vật nho nhỏ, thay ta…”
“Ta là Tinh Long Thánh chủ, lễ…”
Bên cạnh dẫn tới dao động không gian, từng linh bảo không gian xuất hiện trước mặt Từ Cương, ít nhất có hơn hai mươi phần.
Mà những linh bảo không gian này không quá lâu sau liền xuất hiện trong tay Từ Phàm.
“Thú vị, vậy mà có thể nhận được quà gặp mặt nhiều như vậy.”
“Người khác đưa quà đến, chúng ta cũng không có thể thua kém.”
Hơn ba mươi phần Đạo Ngân Quang Ảnh đồ giới kỳ độc nhất vô nhị của Từ Phàm xuất hiện trong tay Từ Cương.
Sau đó đi theo nhân quả trên những lễ vật kia, tự động phá vỡ không gian, bay về phía những Thánh chủ đã tặng lễ vật qua.
Trong một Thần vực thần bí, một tồn tại không thể miêu tả nhìn trong tay Đạo Ngân Quang Ảnh đồ, trong ánh mắt toát ra vẻ khiếp sợ.
“Quả nhiên là cường giả nhị cảnh, nếu không trình độ giới kỳ không thể thâm sâu như thế, xem ra sau này có cơ hội nhất định phải giao lưu một phen.” Thiên Lan Thánh chủ nói.
“Lỗ Linh.”
“Sư phụ, ta đây.”
Một cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân đỉnh phong cảnh xuất hiện, cung kính ở bên dưới chờ đợi.
“Mang một phần trọng lễ, đi kết giao với Hỗn Độn Đại Thánh Nhân tên là Từ Cương, ta cho phép ngươi điều động tất cả lực lượng trong Thiên Lan Thần vực.” Giọng nói hờ hững của Thiên Lan Thánh chủ vang lên.
“Tuân lệnh!”
Loại tình cảnh này xảy ra trong các Thần thành bất đồng.
Mà lúc này, Từ Cương nhìn ba bức Đạo Ngân Quang Ảnh đồ cuối cùng, rơi vào trầm tư.
Sau đó không gian xung quanh lại dao động, cuối cùng âm thanh của ba vị Thánh chủ vang lên trong đầu Từ Cương, ba phần tiểu lễ vật xuất hiện.
Sau đó ba bức Đạo Ngân Quang Ảnh đồ phá vỡ không gian.
“Không hổ là sư phụ, lễ vật này vừa vặn.”
Trong Thánh Thực tửu lâu, Từ Cương hào khí đóng gói một phần ăn thánh thực trị giá mười trượng thuỷ tinh pháp tắc chí cao gửi qua cho Từ Phàm.
Song sau đó, đại chủ quản của Thánh Thực tửu lâu tự mình ra ngoài, miễn tiền bữa cơm này, cũng đưa lên mười phần ăn thánh thực trị giá mười trượng thuỷ tinh pháp tắc chí cao.
“Tiểu Tịch, ta đây có tính là cáo mượn oai hùm không?” Từ Cương đột nhiên cười nói.
“Dĩ nhiên không tính, bối cảnh thâm hậu, khắp nơi nể tình, sao có thể coi là cáo mượn oai hùm.” Thê tử bên cạnh cười nói.
Đại chủ quản của Thánh Thực tửu lâu tự mình tiễn bọn họ ra ngoài, cũng bảo đảm sau này tới Thánh Thực tửu lâu, ưu đãi ba mươi phần trăm.
Trong tiểu viện Ẩn Linh môn, Từ Phàm nhìn này mười hộp đồ ăn cấp linh bảo trước mắt, hài lòng gật đầu.
“Thật là một đồ đệ ngoan, ta nói một câu đồ ăn không tệ, thế mà đưa tới cho ta nhiều như vậy.”
Loại thức ăn cường giả cấp Thánh chủ ngưng tụ này, đối với tu luyện của Từ Phàm thật sự có phần trợ giúp.
“Bồ Đào, giúp ta mời Thiên Thương, Thánh Quang, Linh Hi Thánh chủ tới đây, ta muốn mở tiệc chiêu đãi bọn họ.”
Ba tộc này những năm gần đây có trợ giúp rất lớn đối với Nhân tộc, mặc dù là dệt hoa trên gấm, nhưng phần nhân tình này vẫn phải trả.
Trên Tam Thiên giới, trong một đại thế giới tạm thời.
Thánh chủ ba tộc tề tụ, nhìn 666 món ăn trên bàn, trong ánh mắt có vẻ kinh ngạc.
Nhưng phàm là cường giả cấp Thánh chủ, nhất định từng chu du vùng Hỗn Độn xung quanh, kiến thức vẫn phải có.
“Thế mà có thể tu luyện đạo Mỹ Thực tới cấp Thánh chủ, quả thật là lợi hại, hôm nay có lộc ăn.” Thánh chủ tộc Linh Hi cười nói, mỹ thực Nhân tộc làm ra cũng phù hợp với khẩu vị tộc Linh Hi bọn họ.
“Một bàn đồ ăn này không rẻ đâu nhỉ, hôm nào ta cũng mời lão Từ ăn mỹ thực đặc sắc của Thánh Quang Đế Quốc bọn ta.” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang nói.
Trong mắt Thánh chủ tộc Thiên Thương như có điều suy nghĩ, nhìn về phía Từ Phàm cười nói: “Có thể ăn mỹ thực bậc này, hẳn là chuyện vui vẻ nhất trong kỷ nguyên này của ta.”
“Ba người đều đừng khen nữa, ăn thôi, rượu ngon thịt ngon.”
“Từ Phàm ta ở đây cảm tạ chiếu cố của ba vị Thánh chủ đối với Nhân tộc ta nhiều năm qua.” Từ Phàm bưng ly rượu lên nói.
“Giúp đỡ lẫn nhau, nâng đỡ lẫn nhau, lão Từ ngươi không cần như vậy.” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang kể cả hai vị Thánh chủ khác, bưng ly rượu lên cùng uống.
Sau khi cơm nước no nê, tất cả đều mang đôi chút ý ngà say.
“Tên của rượu này không hổ là Thánh Nhân tuý, quá mức tuyệt vời.” Thánh chủ tộc Thiên Thương nói.
“Một trượng thuỷ tinh pháp tắc chí cao ba bình, Thánh chủ nào muốn uống ta có thể mua thay cho các ngươi.” Từ Phàm cười nói, cho dù say, có chỗ tốt vẫn phải kiếm.
“Quá đắt, thỉnh thoảng uống còn được.” Thánh chủ tộc Linh Hi nói, trong ba Thánh chủ, nàng là nghèo nhất.
“Cũng được, muốn uống chúng ta có thể nhiều mua một chút, lúc đó cũng rẻ hơn.” Thánh chủ tộc Thiên Thương cười ha ha nói.
“Lão Thương, ngươi đã hẹn trước với Thánh chủ Minh tộc chưa, khi nào đánh!” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang cực kỳ nhiều chuyện hỏi.
“Nhanh, đến lúc đó ta nhất định phải hiểu biết thử thủ đoạn của hắn trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.”
Nhắc đến Thánh chủ Minh tộc, sắc mặt Thánh chủ tộc Thiên Thương có phần phát lạnh.
“Không giết chết hắn cũng phải cho hắn một bài học đau đớn, những kỷ nguyên này Thánh chủ Minh tộc quá lớn lối rồi, cho rằng những Thánh chủ khác đều là chủng tộc phụ thuộc của hắn, nói chuyện la lối om sòm, giống như cái gì ấy…”